Thông tin từ phòng Công tác xã hội, Bệnh viện Da liễu Trung ương:
Thói quen cắn móng tay thường bắt đầu từ thời thơ ấu và có thể tiếp tục đến khi bạn trưởng thành. Cắn móng taynhiều lần có thể làm cho da xung quanh móng tay của bạn cảm thấy đau, hỏng các mô móng phát triển, dẫn đến móng tay trông không bình thường. Cắn móng tay mạn tính cũng có thể khiến bạn dễ bị nhiễm trùng khi truyền vi khuẩn và virus có hại từ miệng sang ngón tay và từ móng tay sang mặt và miệng.
Để giúp bạn ngừng cắn móng tay, các bác sĩ da liễu khuyên bạn nên áp dụng các mẹo sau:
- Cắt ngắn móng tay. Có ít móng tay hơn sẽ ít cám dỗ bạn cắn móng tay hơn.
- Sơn móng tay có vị đắng lên móng tay. Có sẵn không cần kê đơn, công thức an toàn nhưng vị đắng của nó sẽ không khuyến khích bạn cắn móng tay.
- Làm móng tay thường xuyên. Việc chi tiền để giữ cho móng tay trông hấp dẫn có thể khiến bạn ít cắn chúng hơn.
Ngoài ra, bạn cũng có thể dùng băng dính hoặc miếng dán để che móng tay hoặc đeo găng tay để tránh bị cắn.
Hãy thay thế thói quen cắn móng tay bằng một thói quen tốt. Khi bạn muốn cắn móng tay, hãy thử chơi với một quả bóng hoặc bột trét. Điều này sẽ giúp bạn luôn bận rộn và tránh xa miệng.
Xác định các yếu tố kích hoạt của bạn. Đây có thể là những tác nhân gây bệnh về thể chất hoặc tâm lý chẳng hạn như buồn chán, căng thẳng hoặc lo lắng. Bằng cách tìm ra nguyên nhân khiến bạn cắn móng tay, bạn có thể tìm ra cách để tránh những trường hợp này và lập kế hoạch ngăn chặn. Chỉ cần biết khi nào bạn có xu hướng cắn có thể giúp giải quyết vấn đề.
Đối với một số người, cắn móng tay có thể là dấu hiệu của một vấn đề tâm lý hoặc tình cảm nghiêm trọng hơn. Nếu bạn đã nhiều lần cố gắng bỏ thói quen cắn móng tay và vấn đề vẫn tiếp diễn, hãy tham khảo ý kiến bác sĩ. Nếu bạn cắn móng tay và bị nhiễm trùng da hoặc móng, hãy tham khảo ý kiến bác sĩ da liễu được điều trị sớm và tránh biến chứng.
Trong con hẻm giữa lòng thành phố, hàng ngày, người ta thường nghe tiếng con dâu quát mắng vì bà H. không kiểm soát được tiểu tiện. Bà cũng không được đến gần cháu vì những triệu chứng tuổi già như thế…
Tại ngôi nhà to hơn, người ta lại thấy một bà già mỗi ngày đều đưa mắt nhìn ra cửa, lúc đầu chẳng ai biết ngóng trông điều gì. Dần dà mới hiểu ra bà đang trông con. Bà chờ họ về để cùng tề tựu ăn bữa cơm nhà. Nhưng cuối cùng, cũng chỉ có mình bà với mâm đồ ăn nguội lạnh. Căn nhà ấy, to lớn như vậy, nhưng lúc nào cũng thui thủi mình bà, lầm lũi như một cái bóng…
![]() |
Ba mẹ chờ bạn cả đời rồi, đừng để họ chờ thêm nữa, sắp hết thời gian rồi! |
Có ai đó đã nói: “Nếu muốn biết gia đình đó có hạnh phúc hay không, hãy xem cách đối xử của con cái đối với cha mẹ, ông bà”. Vậy thế nào là một gia đình hạnh phúc? Liệu một gia đình hạnh phúc có tồn tại sự cô đơn hay không?
Thực tế trong cuộc sống, mỗi thành viên trong gia đình ai cũng nghĩ có lúc mình lạc lõng, cô đơn. Mẹ xem mình là người cô đơn nhất khi chẳng ai trong gia đình san sẻ việc nhà. Ba cô đơn vì stress trong công việc mà không ai hiểu thấu. Con trai tưởng mình cô đơn nhất khi thường xuyên chứng kiến ba mẹ lớn tiếng. Con gái thấy lẻ loi khi đi học bị điểm kém mà không ai quan tâm hỏi han…
Còn người lớn tuổi nhất trong gia đình, là ông bà thì những tưởng họ được sống trong nhà cao cửa rộng, gia đình sung túc sẽ hạnh phúc. Thế nhưng đến lúc ba mẹ bị tai biến, tiểu tiện khó khăn thì lại ngại chăm sóc vì sợ bẩn và giao hết trách nhiệm cho người giúp việc.
Bản năng của chúng ta - những người trẻ - là nuông chiều cảm xúc cá nhân, mỗi khi có chuyện không vui thì nghĩ rằng trên đời này chẳng ai khổ, chẳng ai cô đơn như mình nữa đâu. Vậy mà, chúng ta chưa một lần nhìn lại, trong chính gia đình mình, và tự hỏi, liệu ông bà, cha mẹ ta có bao giờ cảm thấy cô đơn?
![]() |
Chỉ cần thấu hiểu, yêu thương sẽ đong đầy |
Các nhà tâm lý học luôn nhắc nhở rằng, người già rất hay cảm thấy trống trải, buồn tủi. Còn người trẻ thì ham công tiếc việc, cứ mãi lao theo những bận rộn và chẳng thèm để tâm đến cảm xúc của ba mẹ, ông bà mình. Đôi khi, những hành động vô tâm của chúng ta sẽ vô tình khiến họ nghĩ rằng, già chính là một cái tội.
Hãy chăm sóc cho ba mẹ mình như chính lúc nhỏ, họ đã ân cần chăm sóc chúng ta. Hãy xoa dịu nỗi cô đơn, trống vắng của họ, đừng để cho họ cảm thấy lạc lõng trong chính gia đình của mình…