Trước đó, Spring đã biến mất khỏi trung tâm Raymond cùng với bạn tù Michael Lewis. Tuy nhiên, Lewis bị cảnh sát bắt lại ngay cuối ngày 29/5. Spring đã tẩu thoát, và cảnh sát phải mở chiến dịch truy lùng kéo dài gần 3 tuần mới bắt lại được.
Hồi tháng 5, Cảnh sát trưởng Tyree Jones cho biết nhân viên nhà tù phát hiện sự biến mất của Spring và Lewis, sau khi họ nhìn thấy "thứ giống như là máu" gần hàng rào của cơ sở giam giữ. Cai ngục sau đó đi đếm số lượng phạm nhân, và phát hiện có 2 người mất tích.
Chia sẻ với hãng tin CNN, ông Jones thừa nhận tình trạng tồi tàn của nhà tù khiến vượt ngục trở thành vấn đề rất lớn. “Chúng tôi cho rằng 2 đối tượng có thể đã chui vào đường ống thông gió dẫn ra ngoài nhà tù để vượt rào và trốn thoát”, ông Jones nói.
Theo Cảnh sát trưởng quận Hinds, những lỗ hổng trong cấu trúc nhà tù đang nhanh chóng được sửa chữa, và có thêm nhân viên được điều động để tuần tra cơ sở. Ông cho hay một trung tâm giam giữ mới cũng đang được xây dựng.
Một tháng trước khi Spring và Lewis vượt ngục, 4 tù nhân khác cũng đã trốn thoát qua những lỗ hổng trong phòng giam và mái nhà của trung tâm giam giữ Raymond. Hai người đã bị bắt lại, hai người còn lại đã chết.
Theo BTC, đây được xem là sân khấu được đầu tư số lượng màn hình LED nhiều nhất trong tất cả các mùa Vietnam International Fashion Week. Các màn hình LED được xếp layer độc đáo, tầng tầng lớp lớp, tạo nên chiều sâu cho sân khấu.
Đặc biệt với background là các màn hình LED, các nhà thiết kế có thể thỏa sức sáng tạo những visual đậm chất riêng cho màn trình diễn của mình, mang lại cho người xem những mường tượng khác nhau trong câu chuyện thời trang mà họ muốn kể. Thêm vào đó, các người mẫu sẽ trình diễn trang phục theo đường chữ U dài 80m, đồng nhất cùng những bậc thang nối tiếp nhau nhằm tạo ra nhiều tuyến đi mới mẻ, nhân đôi cảm xúc cho giới mộ điệu.
Bà Trang Lê - Tổng đạo diễn chương trình chia sẻ: “Xuyên suốt những mùa thu đông được tổ chức tại Hà Nội, chúng tôi luôn nỗ lực sáng tạo nên các sân khấu mang hình ảnh đặc trưng về văn hoá của Việt Nam như Ô Quan Chưởng, cầu Long Biên, Tháp Rùa... Nhưng lần này với chủ đề Shaping The Future - Kiến tạo tương lai cùng câu chuyện định hướng thời trang bền vững đến cộng đồng, chúng tôi sẽ tạo nên một sân khấu mang hơi thở tương lai và nguồn cảm hứng từ sự lan toả của các làn sóng nước để truyền đi thông điệp “sống xanh”. Chúng tôi mong muốn mình sẽ trở thành “giọt nước đầu tiên” tạo nên những làn sóng lan tỏa tinh thần “sống xanh” cũng như định hướng phát triển phong cách thời trang bền vững đến cộng đồng”.
Tuần lễ thời trang quốc tế Việt Nam thu đông với sự tham gia của 16 nhà thiết kế, thương hiệu thời trang như Phan Đăng Hoàng, Cao Minh Tiến, Hoàng Quyên, Ivan Trần, Thảo Nguyễn, Priyo Oktaviano (Indonesia), Henry Kof, Xuan Thu Nguyen (Hà Lan), Leisure Project (Thái Lan)… Đặc biệt, nhà thiết kế Vũ Việt Hà sẽ mở màn và kết màn sẽ là Adrian Anh Tuấn.
Chuyến du lịch tưởng chừng vui vẻ đã thành "ác mộng" khi biết chồng trốn đi cùng gái lạ (Ảnh minh họa: Vectezzy).
Tôi vốn dĩ không thích kiểm soát chồng, vì công việc kinh doanh quá bận rộn. Lúc bước vào hôn nhân, cả hai thống nhất, nếu chán cứ nói thẳng, hai bên sẽ có cách giải quyết để "đường ai nấy đi".
Tôi thực sự không muốn vì nghĩ đến gia đình êm ấm, cố gắng sống một cách gượng ép rồi làm khổ nhau.
Gần 10 năm sống chung, chồng chưa bao giờ làm tôi phải suy nghĩ về những chuyện trai gái bên ngoài. Tôi nghĩ "khuất mắt trông coi", nếu có mà không lộ ra cũng đành chịu. Bởi chẳng ai có thể theo sát "như hình với bóng". Nếu có đi chăng nữa thì chưa thấy tận mắt, coi như không có gì.
Gác lại chuyện kinh doanh, vợ chồng tôi cùng hai con đến với vùng biển mà cả nhà đều thích. Chuyến đi giúp tôi cảm thấy được thư giãn đầu óc, sau những ngày áp lực với doanh số, kiếm tiền nuôi gia đình và trả lương nhân viên.
Chồng tôi đến nơi nào cũng có bạn bè, đối tác nên chuyện đi nhậu chẳng phải hiếm. Nói là đi du lịch nhưng chủ yếu 3 mẹ con tự đi chơi, chụp ảnh là chính.
Bước sang ngày thứ hai của chuyến đi, chồng tôi về khách sạn trong tình trạng say khướt. Buổi tối, 3 mẹ con dự định đi dạo biển cũng đành gác lại, do ông xã nôn thốc nôn tháo sau màn rượu chè với bạn bè.
Trong lúc anh đang ngủ, điện thoại để ở đầu giường báo tin nhắn. Tôi vốn không có tính tò mò, nhưng chuông reo liên tục nên đành cầm lên xem, lo nhân viên ở nhà có việc gấp.
"Khoảng 12h đêm, anh đến nhà nghỉ... trên đường... cách chỗ vợ con anh ở khoảng một tiếng. Em chờ anh ở đó. Vì vợ anh đi cùng nên em đồng ý sắp xếp lúc nửa đêm chứ giờ đó quá muộn rồi", đoạn tin nhắn viết.
Vì không thấy chồng tôi nhắn lại nên người bên kia liên tục hỏi. Lúc đầu, tôi nghĩ ai nhầm số nhưng sau khi trấn tĩnh đã nảy sinh nghi ngờ về sự thành thật của chồng. Tôi nhanh chóng chụp lại đoạn tin nhắn vào máy, coi như giữ một bản, lỡ chồng xóa trộm còn có bằng chứng tung ra.
Là phụ nữ, nhưng tôi không ủy mị hay dựa dẫm. Tôi không thích kiểu bù lu bù loa, gọi chồng dậy đòi làm rõ ngọn ngành. Tôi nghĩ điều đó cũng chẳng để làm gì, muốn làm sáng rõ mọi thứ phải có bằng chứng.
Tôi chọn giải pháp giữ vẻ mặt bình thản như không có chuyện gì xảy ra. Khoảng 22h, chồng tôi tỉnh dậy, ăn vội bát cháo hải sản rồi tắm rửa. Thái độ của anh hơi khác, nhấp nhổm chờ đợi điều gì đó.
Do không muốn vở kịch mình đang cần tìm cái kết hạ màn nhanh nên tôi cùng các con đi ngủ trước. Tuy nhiên, tôi không ngủ sâu giấc mà cố chờ đợi xem anh sẽ làm gì tiếp theo.
Khoảng 23h45, tôi tỉnh dậy, anh vẫn đang ngồi ở giường đối diện lướt điện thoại. Sau đó, tôi thiếp đi vì quá buồn ngủ. Khoảng 0h30, tôi bừng tỉnh thì giường đối diện không còn ai ở đó. Chồng tôi có lẽ đã "chạy theo" cuộc hẹn lúc nửa đêm.
Sau khi vỗ về các con, tôi mở cửa, bước ra khỏi phòng lần theo địa chỉ như trong tin nhắn. Đó là một nhà nghỉ khá sạch sẽ và bề thế cách biển vài trăm mét. Mặc cho đường vắng tanh, tôi vẫn ngồi ở đối diện nhà nghỉ chờ cho đến khi chồng bước ra.
Sau 2 tiếng chờ đợi, một cô gái bước ra trước, còn chồng tôi đi về sau 5 phút. Từ bên kia đường, tôi chạy sang khiến chồng ngỡ ngàng.
- Sao em lại ở đây giờ này?
- Hẳn anh ngạc nhiên lắm nhỉ? Anh đi đâu mà bước ra từ nhà nghỉ?
- Anh đưa thuốc giải rượu qua cho đứa bạn quen. Nó cũng đi du lịch mà nhậu say quá trời.
- Anh được lắm, diễn rất hay và rất đạt. Vở kịch nên hạ màn. Đây là tin nhắn tôi đã nhận được chiều nay. Anh lý giải thế nào? Bạn anh biết trước kế hoạch say rượu bia cơ à?
Chồng khẳng định, chuyện tin nhắn là tôi suy diễn do ai đó nhắn nhầm. Còn anh ta chỉ giúp bạn giải rượu ở nhà nghỉ. Nghe chồng giả dối, tôi đòi dẫn lên gặp bạn để chứng minh không có chuyện "mèo mả gà đồng". Lúc đó, anh ta mới thừa nhận mọi chuyện.
Cô gái đó sống ở nơi chúng tôi đến du lịch. 2 người hẹn nhau từ trước đó 2 tuần.
Thay vì xin lỗi, chồng tôi cho rằng: "Quen nhau qua đường rồi thôi, về nhà còn ai hẹn hò được nữa. Đôi khi, đàn ông cần có không gian riêng khi đi chơi".
Tôi không chấp nhận cách lập luận của anh. Có lẽ, chồng biết tôi ngủ rất sâu giấc nên sắp xếp cuộc hẹn vào giờ oái oăm.
Đêm hôm đó, chúng tôi trở về phòng khách sạn trong sự rạn nứt khó có thể hàn gắn. Ngày hôm sau, tôi quyết định đổi vé để về nhà sớm hơn. Anh nói lời xin lỗi, còn tôi chọn cách im lặng.
Tôi sẵn sàng tha thứ cho anh, nhưng sợ có một lần ắt sẽ có lần sau. Nếu như vậy, tôi chẳng khác gì đứa ngốc nghếch để chồng lừa dối hết lần này đến lần khác.
Theo Dân trí