Những hình ảnh từ camera cho thấy gạch ngói rơi vương vãi khắp sân trước của ngôi nhà.
Chiếc xe dài 10m và nặng khoảng 8 tấn đã khiến ngôi nhà bị hư hại nghiêm trọng. Sự cố cũng làm gián đoạn dịch vụ internet trong khu vực vì cáp quang bị đứt.
Một xe cần cẩu hạng nặng sau đó đã được huy động đến để đưa chiếc xe ra khỏi khu vực. Rất may không ai bị thương sau vụ việc.
Hoài Anh là một trong những BTV Thời sự được khán giả mến mộ. Ảnh: FBNV.
- Vậy còn lịch lên sóng của các biên tập viên dẫn chương trình như chị được phân chia như thế nào?
- Những biên tập viên - người dẫn như chúng tôi, cùng với đội ngũ đạo diễn, kỹ thuật, phát sóng, thư ký biên tập… là những người có nhiệm vụ bám trụ tại cơ quan để đảm bảo các bản tin được lên sóng hàng ngày.
Quy trình làm việc tại Đài cũng có những thay đổi lớn. Tất cả phải đeo khẩu trang khi làm việc, thường xuyên sát khuẩn tay, bàn phím máy tính, chuột... Các cuộc họp được chuyển thành trực tuyến. Chúng tôi được chia thành nhiều kíp, làm việc xuyên suốt trong nhiều ngày trước khi đổi sang kíp khác.
Mỗi kíp riêng biệt không gặp nhau để giảm thiểu rủi ro lây nhiễm, đồng thời cũng chuẩn bị sẵn tinh thần có thể phải cách ly bất cứ lúc nào. Kíp nào chưa đến lịch làm việc thì không được lên cơ quan. Ai không có tên sẽ không được vào cơ quan.
Những kịch bản giả định trường hợp xấu nhất cũng đã được đặt ra, đó là khi các người dẫn bị cách ly, hay toà nhà VTV bị phong toả. Những trường quay dự phòng, hoặc người dẫn lên hình tại nhà... là những phương án đã được tính đến.
- Đây có phải giai đoạn khác biệt nhất và cũng khó khăn nhất trong nhiều năm làm nghề của chị?
- Chắc chắn rồi. Khó khăn này không chỉ của riêng tôi, mà còn với tất cả đồng nghiệp tại Đài, cũng như nhiều ngành nghề khác nữa. Bản thân người dẫn chúng tôi cũng phải làm việc liên tục không nghỉ theo kíp cả tuần liền, khá mệt và căng thẳng.
Các đạo diễn, quay phim, kỹ thuật, thư ký, phát sóng… còn phải mang theo vali quần áo, đồ dùng cá nhân để ở lại cơ quan nhiều ngày liền. Chúng tôi được bố trí những căn phòng lớn, rộng rãi để ngủ, chăn nệm được phát đầy đủ, mỗi người nằm cách nhau 2 m. Chúng tôi gọi vui đó là "penthouse" của những người làm Thời sự.
![]() |
Khoảnh khắc khi không lên sóng của BTV Hoài Anh và các đồng nghiệp. Ảnh: FBNV. |
- Chắc hẳn trong chị cũng có ít nhiều nỗi lo lỡ một ngày mình cách ly, phải xa gia đình?
- Đúng vậy, có những lúc tôi có chút hoang mang, nghĩ đến trường hợp lỡ mình phải cách ly, lỡ một ngày đến cơ quan mà không được trở về nhà vì có lệnh phong toả VTV đột xuất... Tưởng tượng 14 ngày không được gặp con thì thế nào. Tôi gần như chưa bao giờ xa con lâu như thế! Nhà tôi lại không có ông bà hay giúp việc. Nếu chỉ có hai cha con loay hoay trong nửa tháng, quả thật tôi không thể yên tâm!
Tâm sự với mẹ, mẹ tôi nói "Dù có thế nào, đã là nhiệm vụ được phân công, con phải đảm nhận, như mọi công dân ở các vị trí khác đang thực hiện nhiệm vụ của mình trong thời dịch. Không những đảm nhận, còn phải hoàn thành tốt!".
Mặt khác, tôi cũng hiểu rằng, những nỗi lo của tôi cũng là mối lo chung, khó khăn chung của nhiều người, đâu phải riêng tôi. Thế là tôi lại vững tâm sắp xếp một vali đồ thiết yếu để sẵn, bước vào những ngày làm việc liên tục tại cơ quan.
Chúng ta giãn cách về địa lý, nhưng gần nhau hơn nơi tấm lòng
- Điều gì khiến chị áp lực nhất khi đảm nhận công việc trong giai đoạn này?
- Có lẽ hơn bao giờ trách nhiệm bảo vệ sức khoẻ cho bản thân, cũng chính là bảo vệ sức khoẻ chung cho các đồng nghiệp là quan trọng nhất lúc này, bởi công việc của chúng tôi là công việc của tập thể. Chỉ cần một người nhiễm bệnh thì sẽ ảnh hưởng rất nghiêm trọng đến toàn bộ máy. Giữ gìn sức khoẻ của mỗi người, chính là giữ vững an toàn sóng. Bằng mọi giá, an toàn sóng phải được đảm bảo.
Bên cạnh đó còn là áp lực làm sao chuyển tải kịp thời những thông tin chính xác nhất đến quý khán giả, đặc biệt trong bối cảnh có nhiều nguồn tin sai lệch về dịch bệnh khiến người dân hoang mang. Hơn bao giờ, thông tin rất có ý nghĩa với người dân lúc này. Thông tin đúng sẽ giúp việc tuyên truyền và chung tay đẩy lùi dịch bệnh đạt được hiệu quả cao nhất, người dân cũng sẽ biết tự bảo vệ sức khoẻ của mình và gia đình đúng cách hơn.
- Với áp lực như vậy, chị đầu tư thời gian và công sức như thế nào cho mỗi chương trình trước giờ lên sóng trực tiếp?
- Mỗi ngày, Ban Thời sự có rất nhiều cuộc họp để chọn đề tài, tổ chức sản xuất, chọn tin bài cho các bản tin trong một ngày hôm đó, lên kế hoạch sản xuất cho ngày hôm sau.
Một ngày, chúng tôi có hơn chục bản tin phát trực tiếp, và rất nhiều chuyên mục liên tục từ sáng sớm đến khuya, nên lượng tin bài rất lớn, cần phải xử lý nhanh chóng để kịp thời gian phát sóng, nhưng cũng phải thật kỹ lưỡng từng câu từ để đảm bảo tính chính xác.
Với các biên tập viên dẫn chương trình, ngoài các cuộc họp liên quan đến các bản tin mình dẫn, trước khi lên sóng trực tiếp, chúng tôi dành nhiều thời gian để biên tập nội dung, kịch bản, viết lời dẫn, viết headlines, kết nối tin bài, kiểm tra lại các thông tin nguồn để đảm bảo tính chính xác một lần nữa.
Và không chỉ là tính chính xác, cách đưa tin cũng phải cân nhắc để đảm bảo đúng tinh thần, không gây hoang mang dư luận, nhưng cũng không khiến người dân chủ quan về dịch bệnh.
- Những ngày qua, nhiều hình ảnh đẹp về đội ngũ y bác sĩ, các chiến sĩ biên phòng nơi tuyến đầu, những tấm gương tốt được chia sẻ, lan tỏa... Câu chuyện nào khiến chị xúc động?
- Mỗi sự đóng góp hy sinh đều thật cao đẹp, và để lại trong tôi nhiều xúc động, khó có thể so sánh câu chuyện nào xúc động hơn. Câu chuyện về những bác sĩ bị nhiễm bệnh ngay trên trận tuyến cứu chữa bệnh nhân của mình...
Câu chuyện về các chiến sĩ biên phòng nằm rừng, ngủ lán. Có những đêm mưa gió thổi thốc cả bạt, nước mưa dột vào tận chỗ nằm, các anh ngồi cả đêm không ngủ... nhưng ai cũng kiên quyết trụ vững nơi đơn vị dù đã nhiều tháng không về nhà. Có chiến sĩ biên phòng còn không thể về chịu tang cha, nén đau thương tiếp tục ở lại làm nhiệm vụ.
![]() |
Hoài Anh và các BTV thời sự làm việc trong mùa dịch. |
Và chẳng phải ở đâu xa, những câu chuyện đẹp có thể tìm thấy ở ngay chính những đồng nghiệp chúng tôi. Họ là những người đã đích thân có mặt tại những vùng tâm dịch, các chốt biên phòng... để ghi lại những hình ảnh chân thực nhất về những ngày cả nước đương đầu với dịch Covid 19.
Họ cũng từng phải nhận những cái nhìn ái ngại và giữ khoảng cách của người khác khi biết họ vừa tác nghiệp trở về từ vùng dịch. Họ cũng đã luôn hiểu rằng nguy cơ lây nhiễm là rất cao khi đứng chung hàng ngũ nơi tuyến đầu để ghi lại những hình ảnh ngay tại các phòng cách ly, phòng cấp cứu; những chuyến bay đón công dân Việt Nam từ nước ngoài trở về...
Và không chỉ nơi tuyến đầu, rất nhiều con người ở tuyến sau cũng đang không ngừng lao động sản xuất trong bối cảnh dịch bệnh còn phức tạp, rủi ro lây nhiễm có thể xảy ra. Những sự quyên góp, giúp đỡ nhau trong cộng đồng, những cây ATM gạo, những chủ nhà miễn giảm tiền thuê nhà cho những lao động xa quê.
Bản thân tôi cũng đã tham gia một số hoạt động kêu gọi và ủng hộ cho công tác phòng chống dịch Covid-19. Tôi nghĩ mỗi người đều có những cách riêng để tự viết nên những câu chuyện đẹp của chính mình trong những ngày lịch sử không thể quên này.
Dịch bệnh đã khiến chúng ta giãn cách về địa lý, nhưng gần nhau hơn nơi tấm lòng.
Tôi thấy mình may mắn khi trong những ngày này vẫn được làm công việc của mình, kết nối, đưa những thông tin quan trọng đến với người dân, để người dân có thể chủ động trong việc ứng phó với dịch bệnh; thông tin về sự đóng góp chung tay của toàn xã hội, những câu chuyện đẹp, những cống hiến quên mình... Những câu chuyện khiến tôi thấy thêm tự hào về đất nước, tự hào được làm việc tại VTV và chung tay cùng cả nước đẩy lùi dịch bệnh.
Dịch bệnh rồi cũng sẽ qua đi, mọi thứ sẽ dần ổn định trở lại, và quãng thời gian này sẽ là không thể quên. Đó là những tháng ngày không ai bị bỏ lại phía sau, những tháng ngày mà ai cũng biết vì người khác. Những điều tốt đẹp này tôi tin rằng sẽ còn ở lại sau khi cơn khủng hoảng đi qua, để mỗi chúng ta sống ý nghĩa hơn trong chặng đường sắp tới.
Theo zingnews.vn
- Trên trang cá nhân, BTV Hoài Anh chia sẻ hậu trường những ngày làm việc tại VTV trong khoảng thời gian 'cách ly xã hội'.
" alt=""/>BTV Thời sự Hoài Anh: 'Tôi đã nghĩ đến trường hợp không được về nhà'Ghét xăm hình
Trong căn phòng mát lạnh cùng tiếng nhạc dịu êm, nghệ sĩ xăm hình Trung Tadashi (tên thật Trần Nhật Trung, SN 1978, quận 1, TP.HCM) tỉ mỉ đặt bút vẽ trên da khách hàng. Anh tập trung cao độ, phác thảo hình con rồng trong văn hóa Á Đông với thần thái dũng mãnh, bí ẩn.
Trung Tadashi được biết đến như một nghệ sĩ xăm hình nghệ thuật nổi tiếng trong và ngoài nước. Tuy nhiên ít ai biết anh từng là người căm ghét nghệ thuật xăm hình.
Với anh lúc ấy, xăm hình là điều gì đó rất xấu và chỉ dành cho những thành phần bất hảo. Nhận thức đó khiến anh ác cảm với người có hình xăm và thợ xăm hình.
Tuy nhiên, suy nghĩ này nhanh chóng tan biến khi anh buộc phải đến Nhật Bản để quên đi đam mê hội họa của mình. Từ khi còn rất nhỏ, Trung đã được mẹ dạy vẽ để lấp đầy chuỗi ngày nhàm chán nơi rừng hoang.
Anh kể: “Tôi sinh ra ở TP.HCM nhưng vì nghèo quá, ba mẹ phải lên Tây Nguyên làm kinh tế mới. Tuổi thơ của tôi gắn với những vạt rừng, ruộng lúa, nương khoai… Lo con không có gì để giải trí, mẹ dạy tôi vẽ.
Bà dạy tôi vẽ ngôi sao 5 cánh, khuôn mặt của chú bộ đội, công an... Mỗi khi hoàn thành bài vẽ, tôi đều được mẹ và người lớn trong gia đình khen. Từ đó, tôi mê vẽ và mơ ước trở thành họa sĩ”.
Tuy vậy, khi trưởng thành, mẹ anh không muốn con trai nối gót người em từng là họa sĩ vẽ tranh, biển quảng cáo nhưng vẫn nghèo của mình. Bà muốn con xuất ngoại để mở ra cánh cửa tương lai mới.
Anh nghe lời, rời Việt Nam sang Nhật Bản làm việc trong ngành điện tử. Tuy nhiên, suốt thời gian 5 năm sinh sống và làm việc tại Nhật, điều hấp dẫn anh nhất là văn hóa, nghệ thuật, những hình tượng tâm linh của nước này.
Mỗi lúc có thời gian, anh đều đến ngắm cảnh, chụp ảnh, vẽ lại những phong cảnh, linh vật trong công viên, đình, chùa ở Nhật Bản. Rồi một lần, anh được xem cuốn phim giới thiệu về nghệ thuật xăm hình.
Những hình ảnh ấy khiến anh ngỡ ngàng. Chúng khác hoàn toàn những gì anh hiểu, biết về nghề này trước đây. Anh tìm hiểu và đam mê rồi về nước thử sức với công việc xăm hình. Để phát triển nghề, anh đăng ký học và tốt nghiệp Trường Đại học Mỹ thuật TP.HCM.
Tuy vậy, anh không muốn những hình xăm do mình thực hiện chỉ đơn giản là nét mực khắc trên cơ thể khách hàng. Anh muốn chúng chứa đựng, truyền tải được nhiều thông điệp hơn.
Sau những khắc khoải để tìm ra hướng đi cho mình, anh quyết định khai thác thể loại hình xăm mang đậm nét văn hóa Á Đông như: hình rồng, phượng hoàng, hạc trắng, sư tử… Trong đó, anh đặc biệt thành công trong việc khắc họa hình ảnh rồng Á Đông lên cơ thể khách hàng.
Anh tâm sự: “Đằng sau những hình xăm tôi thực hiện đều có câu chuyện, giá trị văn hóa riêng của nó. Hình xăm rồng là một ví dụ. Rồng là linh vật huyền thoại, xuất hiện trong văn hóa nước Việt cổ đại và nhiều quốc gia châu Á khác.
Cùng với chim phượng hoàng, rồng là một trong những biểu tượng quan trọng nhất của nền văn hóa Á Đông, là biểu trưng của quyền lực hoàng gia. Có thể nói, hình tượng rồng trở thành một yếu tố quan trọng trong nền văn hóa và tâm linh trải qua nhiều thời kì lịch sử của châu Á”.
Nón lá, tà áo dài, làng quê Việt Nam
Sau hơn 10 năm làm nghề, Trung Tadashi mong mỏi những hình xăm của mình sẽ giới thiệu đến thế giới những nét đẹp của văn hóa Á Đông. Thế nên, anh quyết định thực hiện cuốn sách: "Sự mê hoặc từ nghệ thuật xăm hình - Enchantment from Tattoo Art" được phát hành song ngữ Việt – Anh.
Vừa qua, cuốn sách được Tổ chức Kỷ lục Việt Nam - VietKings xác lập Kỷ lục Việt Nam với nội dung: Sự mê hoặc từ nghệ thuật xăm hình - Enchantment from Tattoo Art - Cuốn sách đầu tiên tại Việt Nam giới thiệu về nghệ thuật xăm hình Á Đông bằng song ngữ Anh - Việt.
Hiện nay, ngoài việc giới thiệu nét đẹp văn hóa Á Đông qua hình xăm, Trung Tadashi mong muốn đam mê của mình có thể lan tỏa niềm tự hào, tình yêu quê hương đất nước.
Đó là lý do anh vẽ, xăm lên cơ thể khách hàng hình ảnh tà áo dài, chiếc nón lá, cảnh làng quê Việt Nam thanh bình yên ả…
Tuổi thơ nam nghệ sĩ gắn liền với hình ảnh làng quê. Khi sang Nhật, anh cũng thường vẽ làng quê Việt Nam để đỡ nhớ nhà. Thật bất ngờ, các bức tranh có chủ đề này của anh đều được người nước ngoài yêu thích.
Thấy vậy, anh cố gắng vẽ nhiều hơn để tặng cho những ai yêu thích với hy vọng có thể giới thiệu phong cảnh, nét đẹp của làng quê Việt Nam đến bạn bè quốc tế. Sau này, khi bắt đầu đến với nghệ thuật xăm hình, anh cũng chú trọng lồng ghép mong muốn trên vào công việc của mình.
Anh nói: “Sau nét đẹp văn hóa, nghệ thuật Á Đông, tôi mong muốn những hình xăm do mình thực hiện không chỉ mang ý nghĩa trang trí mà còn truyền tải, giới thiệu những giá trị, nét đẹp văn hóa của đất nước Việt Nam.
Thế nên ngay khi bắt đầu công việc xăm hình, tôi đã chú trọng việc phát triển những hình ảnh mang đậm nét văn hóa của quê hương như: tà áo dài, chiếc nón lá, phong cảnh làng quê với con trâu, cái cày, đồng lúa…”.
Khi biết Trung Tadashi có thể vẽ, xăm những nét đẹp văn hóa Việt Nam, nhiều khách hàng là người nước ngoài, Việt kiều tìm đến nhờ anh thực hiện.
Nếu khách hàng nước ngoài thường thích xăm hình ảnh thiếu nữ Việt Nam đội nón lá trong tà áo dài trắng thì khách Việt kiều lại thích xăm hình phong cảnh làng quê Việt Nam lên cơ thể.
Họ mong muốn khắc lên da thịt nét đẹp đặc trưng của cố hương. Không như tranh vẽ, hình xăm trên da là mãi mãi và phải trải qua khoảng thời gian chịu đựng đau đớn để hoàn thành.
“Khách phải là người yêu quê hương, đất nước lắm mới chấp nhận, xăm những hình ảnh ấy. Do vậy, mỗi khi có khách chọn xăm những bức hình làng quê, tà áo dài Việt Nam tôi rất hạnh phúc, tự hào”, anh chia sẻ.
Mong hỗ trợ miễn phí người khuyết tật muốn theo nghề Nghệ sĩ xăm hình Trung Tadashi đoạt giải Nhất giải châu Á hình xăm trắng đen nhỏ, giải Nhì giải châu Á hình xăm màu lớn (năm 2013). Anh cũng từng dự lễ hội xăm hình Nordic Ink Festival 2018 ở Đan Mạch và thắng 4 giải thưởng lớn; giành 5 chiến thắng ở lễ hội xăm hình tại Mỹ năm 2022… Hiện, anh có mong muốn dạy nghề miễn phí cho những người khuyết tật có đam mê với nghệ thuật xăm hình. Anh nói: “Tôi đã đào tạo nghề cho một bạn khuyết tật. Đến nay, bạn đã có thể tự mở tiệm, nuôi sống bản thân từ nghề này. Do đó, tôi mong muốn hỗ trợ, đào tạo những bạn khuyết tật thực sự có đam mê, yêu thích bộ môn xăm hình. Bằng cách này, các bạn khuyết tật có thể tìm được công việc phù hợp, đem lại thu nhập tốt". |