Với hai đứa con nhỏ dại, tôi giờ không biết phải làm thế nào để nuôi chúng.
Chẳng phải nói nhiều, người đàn ông đang chán gia đình gặp cô gái trẻ, đẹp, sắc sảo như tôi lập tức đổ không điều kiện. Quen nhau ba tháng, tôi vẫn không nhận được tín hiệu nào tốt hơn để có thể tiến thêm. Tôi nóng lòng, quyết phải dùng mưu để anh và mọi thứ anh có phải là của tôi.
Sau một buổi tối đi bar, anh đã qua đêm tại căn hộ tôi thuê. Anh ngạc nhiên khi một cô gái dạn dĩ như tôi vẫn còn con gái, nhưng cũng nói rằng điều đó làm anh cảm thấy hạnh phúc. Thói đời, đã ăn vụng được một lần thì sẽ có lần hai, lần ba. Với anh, những đêm ngủ lại nhà tôi chỉ như một cách vừa được giải trí vừa khỏi về nhà. Nhưng với tôi, đó là những bước để tôi buộc chặt anh lại với mình. Cho đến khi tôi thông báo có thai thì anh chết đứng.
Ban đầu, anh tìm cách tránh. Tôi nhắn tin báo sẽ giữ cái thai lại. Nếu anh không có trách nhiệm, khi sinh con ra tôi sẽ đem nó lên cơ quan anh và làm ầm lên, anh sẽ mất tất cả. Quả là hiệu nghiệm, ngay chiều hôm đó anh tự đánh xe tới chờ tôi ở cổng công ty.
Tôi đã dùng ngay con tôi để ép anh phải sớm xong thủ tục li hôn. Vợ anh đem con về nhà cha mẹ đẻ, tôi đàng hoàng bước vào căn biệt thự sang trọng, tiện nghi với tư thế của kẻ chiến thắng mà không hề nghĩ tới hậu quả sẽ phải lĩnh đủ sau này.
Tôi không đi làm ở nhà dưỡng thai, tận hưởng từng ngày cảm giác thỏa mãn, nhàn nhã sung sướng của vợ một quan chức. Một mặt, không ngừng suy nghĩ làm cách nào để anh phải tổ chức đám cưới, nhập hộ khẩu cho tôi càng sớm càng tốt.
Khi cái thai được 5 tháng, tôi nói dối nó là con trai. Lúc này, anh buộc phải nói chuyện này với cha mẹ anh. Hai cụ đều bị sốc, bố mẹ tôi ở quê sau khi nghe tin cũng thế. Nhưng rồi vì sức ép của tôi lên anh, cha mẹ anh vẫn phải lặn lội về quê tôi để hai bên gia đình gặp mặt nói chuyện. Hôm về, nhìn cái cảnh họ lắc đầu, bịt mũi khi bước qua khoảng sân đất vương đầy rơm, lố nhố gà vịt, hôi mùi phân bò của nhà mình, tôi chợt thấy chạnh lòng, thương ba mẹ vô cùng.
Tôi về sống với anh không có đám cưới, cũng chẳng có lễ hỏi, chỉ đơn giản là dắt nhau đi đăng ký trên phường. Điều đó làm tôi thất vọng, niềm kiêu hãnh vốn có với họ hàng, bạn bè sụp đổ. Nhưng thôi, tôi đã lỡ cưỡi lên lưng hổ rồi làm sao mà xuống được. Thời gian sau, anh bán nhà chia tài sản cho vợ và con gái rồi quyết định hai vợ chồng về sống với cha mẹ anh.
Tôi biết, tình yêu của anh đã giảm sút, thậm chí còn khinh ghét, kinh tởm. Chẳng qua anh sợ tôi làm ầm lên thì sẽ mất chức, mất quyền, mất luôn cái ghế mà bấy lâu nay anh và gia đình đã dày công o bế. Hơn nữa, vì cái thai trong bụng tôi là con trai, điều ước bấy lâu nay của họ- vì anh là con một.
Càng gần ngày sinh con, tôi càng bấn loạn. Tôi không biết phải xoay xở thế nào khi đứa bé sinh ra. Rồi ngày đó cũng đến. Tôi sinh con gái. Anh biệt tăm, ông bà nội đến thăm cháu rồi cũng về. Ở bệnh viện chỉ còn mẹ tôi lụi cụi chăm con và cháu ngoại.
Bi kịch hơn là những ngày mẹ nuôi đẻ tôi tại nhà chồng, bà bị người ta ngấm nguýt, soi từng bước đi, từng hành động nhỏ. Khi biết rõ mọi chuyện, mẹ đã ôm tôi khóc nghẹn và khuyên tôi nên bỏ tất cả để về quê. Sống có tham vọng cũng tốt, nhưng để đạt được mọi thứ bằng mưu mô như thế này thì sẽ không bền.
Sau một tháng chăm con chăm cháu, mẹ chia tay tôi về quê trong nước mắt và sự lo lắng. Từ lúc đó, tôi phải tự làm việc của mình mà không được ai giúp đỡ. Cha anh ốm nặng, trở nên khó tính, cáu bẳn. Mẹ anh suốt ngày giam mình trên phòng thờ, đọc kinh gõ mõ. Còn anh, chỉ về sát bữa tối, thi thoảng bồng con thì cũng im lặng, chẳng nhìn đến tôi chứ đừng nói gì đến hỏi han.
Từ một cô gái năng động, xinh đẹp, tôi trở thành một bà nội trợ đau khổ. Chị giúp việc bị cho nghỉ, trăm việc trong nhà đến tay tôi. Việc nhà, chăm con, chăm cha mẹ chồng, chợ búa, giặt đồ… ngập mặt từ sáng tới tối. Từ 50kg, một tháng sau tôi chỉ còn hơn 40 kg một chút, mấy năm liền không lên cân nổi vì vất vả và suy nghĩ nhiều. Đã vậy, mẹ chồng tôi lại là người khó tính, hay săm soi. Cứ gặp cái gì không vừa ý là bà kêu ca, chì chiết suốt cả ngày.
Bị phụ thuộc đủ thứ, tôi không dám hó hé gì, chỉ câm lặng làm việc, chăm con, hầu hạ nhà chồng. Mẹ tôi thương con thương cháu, thi thoảng gửi theo xe xuống vài chục trứng, gạo tám, gà vịt… chứ tuyệt nhiên không dám xuống thăm. Tôi đã hiểu được nỗi khổ khi mua sắm bất cứ cái gì cũng phải ngửa tay xin tiền chồng, điều mà trước kia tôi không nghĩ tới.
Được hơn một năm như vậy, tôi có thai lần thứ hai. Lần này đi siêu âm lại là con gái. Tôi không giấu giếm nữa mà nói thật. Bố mẹ chồng tôi không phản ứng gì, chồng tôi ậm ừ rồi tiếp tục xem ti vi. Tôi bồng con về phòng, dỗ con ngủ trưa mà nước mắt cứ tuôn rơi. Cuộc sống của tôi thật không khác gì địa ngục. Tôi đánh đổi mọi thứ để sống như bây giờ, có đáng không?
Một sáng đi chợ về, tôi bỗng nghe trong nhà như có tiếng ồn ào, cãi vã. Trong sân nhà, tôi thấy một cô gái trẻ bồng một đứa bé cỡ ba bốn tuổi đang đôi co với mẹ chồng tôi. Hàng xóm trong khu tập thể xúm vào xem ngoài bờ tường, bình luận ra vào. Tôi nghe loáng thoáng đó là con của chồng tôi, cô ta bắt anh phải có trách nhiệm… gì đó. Trước kia, cô ta là giúp việc cho vợ chồng anh, rồi sau đó không biết lằng nhằng thế nào mà có bầu với anh. Vợ anh đâm đơn li hôn cũng vì lý do này.
Tôi choáng váng, nhưng vẫn chưa tin hẳn. Im lặng đi vào nhà hỏi bố chồng tôi lúc đó đang ngồi bên bàn nước xem có đúng thế không. Ông nhìn tôi một lúc rồi lặng lẽ gật đầu. Tôi bàng hoàng ngất xỉu. Hóa ra, thời gian tôi đi lại với anh thì người phụ nữ kia cũng đang mang bầu đứa con của anh. Mọi người đều biết, hàng xóm cũng biết, vậy mà tôi không hề biết gì cả.
Khi tôi tỉnh lại, mẹ chồng tôi đang ngồi cạnh giường tôi. Bà khóc. Theo lời bà kể, cô giúp việc có con với anh cũng là con gái. Anh đã thuyết phục cô ta về quê ở cho đỡ bị ảnh hưởng (?), anh sẽ chu cấp đầy đủ cho hai mẹ con. Nhưng gần đây, khi biết anh có tôi, cô ta không còn muốn như vậy nữa mà muốn con phải có cha nên mới làm ầm lên như vậy. Bà mong tôi đừng có suy nghĩ nhiều hại cho đứa trẻ, chuyện đó để bà và chồng tôi thu xếp.
Khỏi phải nói tôi đã suy sụp như thế nào. Con tôi sinh ra khi ngót tám tháng trong bụng mẹ nên nuôi cũng khó khăn. Lần này, tôi đưa hai con về quê để được mẹ chăm sóc, cũng là để tránh xa mớ bòng bong trong gia đình chồng. Chồng tôi lâu lâu tạt về thăm con một lúc rồi đi, còn cha mẹ chồng tôi, biện lý do già cả bệnh tật nên không đi được, chỉ gửi ít tiền mua sữa cho cháu.
Khi biết hoàn cảnh của tôi, ba mẹ, các dì, các cậu ở quê đều khuyên tôi không nên cố bám víu vào anh và gia đình anh làm gì nữa, mà nên tự giải thoát cho mình. Tôi cũng muốn thoát ra, nhưng không biết phải quyết định ra sao vì bây giờ trong tay tôi không có bất cứ thứ gì. Tôi không có tiền bạc, không có nghề nghiệp trong khi còn có hai đứa con nhỏ phải nuôi dạy. Bố mẹ tôi ở quê cũng nghèo, chỉ là nông dân chân lấm tay bùn trong khi đã có tuổi, tôi không thể dựa vào bố mẹ. Tôi phải làm thế nào đây?
Phạm Thị Anh Đào (Hà Nội)
(Theo PL TPHCM)
" alt=""/>Cố lấy chồng giàu, tôi phải trả giá quá lớn!Các bậc cha mẹ tuổi cao sức yếu, chỉ mong có nhiều thời gian ở bên chăm sóc con cái. Nếu được nghỉ, hoặc ít nhiều bận rộn, bạn hãy sắp xếp thời gian cho ông bà gặp cháu. (Ảnh minh họa)
“Mẹ nấu món này tệ quá”
Bạn nên hiểu rằng, mẹ chồng luôn làm những điều tốt đẹp cho con cái. Nếu bạn đang sống cùng mẹ chồng, bà hỗ trợ bạn nhiều việc trong gia đình, kể cả nấu cơm, giặt giũ. Bạn nên thầm cảm ơn bà vì điều đó. Nếu chẳng may bà nấu chưa vừa ý bạn, thì bạn hãy im lặng, hoặc nhẹ nhàng nói chuyện với bà. Đừng chê bai bởi điều đó sẽ khiến bà tổn thương vô cùng.
“Tuần này mẹ đừng đến nhé”
Các bậc cha mẹ tuổi cao sức yếu, chỉ mong có nhiều thời gian ở bên chăm sóc con cái. Nếu được nghỉ, hoặc ít nhiều bận rộn, bạn hãy sắp xếp thời gian cho ông bà gặp cháu. Việc thân thiện, gần gũi thấu hiểu bố mẹ chồng cũng là một trong những yếu tố giúp cho tình cảm vợ chồng bạn thêm nồng ấm. Vì thế, sao không nói với mẹ chồng rằng “Mẹ cứ đến chơi với chúng con nhé".
“Mẹ chiều cháu quá là làm hư chúng”
Thường ông bà yêu cháu, nên đôi khi có nuông chiều. Nhưng bạn không nên vì thế mà trách mắng mẹ chồng vô cớ. Nếu bà có chiều con mình một chút, bạn nên cảm ơn bà vì tình yêu thương đó. Nếu có thái quá khiến bạn không vừa lòng bạn đừng la lối, phàn nàn với bà. Thay vì thế bạn nên nhẹ nhàng nhỏ to với bà rằng “con nghĩ mẹ có thể”, “mẹ ơi, theo con thì...”.
Bạn nên nhớ, nếu bạn lỡ lời bạn có thể khiến cho mẹ chồng buồn phiền, tủi thân vì việc mình làm. Đôi khi chính bà cũng không hiểu vì sao mọi chuyện lại nên nỗi như thế?
(Theo ĐS&PL)" alt=""/>5 điều cấm kỵ nàng dâu không nên nói với mẹ chồngGia đình ông Nguyễn Đình Phụng trồng 1.500m2 hoa ly phục vụ thị trường Tết (Ảnh: Minh Hậu).
Ông Phụng cho biết, gia đình có tổng cộng 0,5ha vườn, trong đó 1.500m2 trồng hoa ly và 3.500m2 trồng các loại hoa cúc phục vụ thị trường Tết Nguyên đán Ất Tỵ 2025. Để chuẩn bị cho vụ hoa Tết, gia đình ông đã đặt củ giống hoa ly từ đầu năm.
Ông Nguyễn Đình Phụng chia sẻ: "Năm nay, gia đình tôi chi 300 triệu đồng mua giống hoa ly. Giống hoa được nhập từ nước ngoài, nên chúng tôi phải đặt hàng từ đầu năm. Đến tháng 9, củ giống về tới Việt Nam và chúng tôi bảo quản, sau đó ươm, tháng 11 đưa ra đồng ruộng".
Tại làng hoa Thái Phiên, gia đình bà Cao Thị Bích Cẩm cũng đang chuẩn bị cho vụ Tết với 0,8ha hoa ly. Bà Cẩm cho biết, toàn bộ giống hoa được ký hợp đồng đặt hàng từ Hà Lan với tổng chi phí hơn 2 tỷ đồng.
"Với điều kiện khí hậu, thổ nhưỡng của Đà Lạt, hoa ly sau khi xuống giống 2-4 tháng là có thể thu hoạch. Năm nay, gia đình chúng tôi căn thời gian để ngày thu hoạch hoa trúng vào 23 tháng Chạp", bà Cẩm chia sẻ.
Theo bà Cẩm, ly là loài hoa cao cấp, có giá trị kinh tế. Trong điều kiện thuận lợi, việc sản xuất hoa ly có thể mang lại lợi nhuận hàng tỷ đồng/ha.
Ly là dòng hoa cao cấp, có giá trị kinh tế (Ảnh: Minh Hậu).
Ông Nguyễn Văn Danh, Chủ tịch Hội nông dân phường 12, cho biết, từ đầu tháng 11, nông dân tại địa phương đã tập trung xuống giống hoa phục vụ thị trường Tết Nguyên đán Ất Tỵ 2025. Tổng diện tích hoa vụ Tết năm nay tại địa phương khoảng 85ha với các loại hoa như: cúc, ly, đồng tiền, cát tường…
Cũng theo ông Danh, nguồn giống hoa ly phụ thuộc hoàn toàn vào nguồn cung từ Hà Lan. Nông dân tại Thái Phiên phải đặt hàng thông qua các công ty nhập khẩu, phân phối giống tại địa phương và đặt cọc khoảng 10% giá trị đơn hàng.
Nông dân Đà Lạt chi tiền tỷ nhập giống hoa từ Hà Lan về trồng Tết (Minh Hậu).
Theo Phòng kinh tế thành phố Đà Lạt, năm 2024, tổng diện tích hoa các loại của địa phương trên 6.200ha, sản lượng đạt trên 2,6 tỷ cành. Diện tích hoa xuống giống vụ Tết Nguyên đán Ất Tỵ 2025 là trên 859ha, sản lượng dự kiến trên 200 triệu cành các loại.
Ông Nguyễn Đình Thiện, Phó trưởng Phòng kinh tế thành phố Đà Lạt, chia sẻ: "Hoa phục vụ thị trường Tết tại Đà Lạt chủ yếu là các loại cắt cành như: ly, cúc, cẩm chướng, lay ơn. Trong đó, ly là dòng cao cấp, được người tiêu dùng ưa chuộng. Năm nay, kinh tế có sự phục hồi nên chúng tôi hy vọng nông dân Đà Lạt có vụ hoa Tết bội thu".
" alt=""/>Người Đà Lạt chi tiền tỷ mua củ giống hoa nhập ngoại về trồng Tết