Người phụ nữ này ăn xong, anh dọn giường để bà ngủ rồi mới đi tắm rửa, dùng bữa tối với vợ con.
Nhìn anh ân cần chăm bà cụ năm nay 78 tuổi ai cũng nghĩ hai người là mẹ con, nhưng họ chỉ là người quen khi ở cùng xóm trọ cách đây 17 năm.
![]() |
Anh Trị luôn ân cần chăm bà Thu suốt hơn một tháng này. |
Bà Thu quê Quảng Ngãi, vào TP.HCM từ năm 13 tuổi rồi lấy chồng, sinh được một người con trai, tên Huỳnh Ngọc Phước (hiện 58 tuổi). Những năm sau đó, bà cùng chồng sống trong căn nhà ở chợ Ngã Ba Bầu, xã Thới Tâm Thôn, huyện Hóc Môn.
Năm 2000, vợ chồng bà ly hôn. Không được nuôi con, bà dọn đến khu Thanh Đa, quận Bình Thạnh thuê phòng trọ ở, làm phục vụ trong quán cháo vịt.
Lúc đó, anh Trị từ Bến Tre lên thành phố thuê phòng chỗ khu trọ bà Thu để học đại học. Biết chàng sinh viên năm hai đang cần việc làm thêm để trang trải cuộc sống, bà giới thiệu cho anh công việc giữ xe ở quán mà bà đang làm. Từ đó, hai bà cháu thân nhau như người một nhà.
“Bà rất thương và quý tôi nên có gì là bà mang qua cho. Nhiều lúc tôi chưa có tiền đóng học, bà đã cho tôi mượn”, người đàn ông năm nay 38 tuổi nói.
Ra trường đi làm, rồi lập gia đình, anh Trị vẫn thường xuyên ghé qua thăm hỏi, động viên bà Thu.
Ba năm trước, sức khỏe bà Thu yếu nên nghỉ làm phục vụ chuyển qua bán vé số kiếm sống. Giữa tháng 11/2018, đang đi bán vé số, bà bị ngất xỉu.
Chị Lê Thị Tặng (36 tuổi) chủ quán cà phê ở Thanh Đa nhìn thấy đã đưa bà vào bệnh viện cấp cứu. Các bác sĩ cho biết, bà Thu bị tai biến.
![]() |
Ngày bị tai biến, Bà Thu nằm ở bệnh viện, không có người thân bên cạnh chăm sóc. |
Thương bà cụ không người thân bên cạnh, chị Tặng cùng mấy gia đình trong khu phố góp tiền đưa bà vào bệnh viện rồi thay nhau túc trực chăm bà.
“Ngày bà xuất viện, nhóm chúng tôi không ai có điều kiện để chăm sóc. Tìm cách liên lạc với người nhà không được, bệnh viện định đưa bà vào Trung tâm bảo trợ xã hội. Thế nhưng vào trong đó, mọi người đều khỏe mạnh.
Trong khi bà Thu nằm một chỗ, tiểu tiện mất kiểm soát, tay chân yếu nên tôi thấy không ổn. Biết anh Trị thường đến thăm bà, tôi gọi thử”, chị Tặng kể lại.
![]() |
Hơn một tháng nay, được sự đồng ý của vợ, anh Trị đưa bà Thu về nhà chăm sóc. |
Được vợ đồng ý, anh Trị đưa bà Thu về nhà chăm sóc hơn một tháng nay. Ban ngày đi làm, anh thuê một người đến vệ sinh, đút cho bà ăn. Chiều và các ngày nghỉ, anh tự tay làm các việc.
Cùng với đó, anh cùng anh Trần Hữu Tài (46 tuổi) vừa chạy xe ôm ở khu vực Thanh Đa vừa đi tìm người thân cho bà, nhưng đến nay vẫn không có tin tức. Anh Tài cho biết, khi anh tìm đến căn nhà ngày trước bà ở cùng chồng con, người dân nói nói gia đình con trai bà đã bán nhà đi đâu không rõ.
“Hồi còn trẻ, bà làm có tiền, thường nói tôi chở đến thăm con cháu, mua quà bánh cho họ. Thế nhưng lúc bà mất sức lao động, không một ai tới thăm bà”, anh Tài nói.
Hơn một tháng được vợ chồng anh Trị chăm sóc, hiện bà Thu đã có thể đi được một vài bước. Đôi tay yếu ớt tự cầm được thìa xúc cơm ăn, lấy nước uống. Điều bà mong mỏi hiện nay là có thể gặp được cháu nội.
![]() |
Được vợ chồng anh Trị chăm sóc, sức khỏe của bà Thu đã tốt hơn. |
“Còn trai tôi bị tai biến mất mấy năm nay, không thể tự chăm sóc mình được. Tôi chỉ còn cháu nội. Lâu lắm rồi hai bà cháu chưa gặp nhau. Bây giờ, tôi chỉ mong nhìn thấy cháu xem nó có khỏe không, đã vợ con hay chưa?”, bà Thu nói, giọng yếu ớt.
Nhìn bà cụ khuôn mặt khắc khổ, lưng còng, cố gắng cười với mình dù lòng rất buồn, anh Trị động viên: “Bây giờ, bà cứ ăn uống cho khỏe, vợ chồng con sẽ luôn ở cạnh bà”.
Anh cũng cho biết, điều anh mong nhất hiện nay là bà Thu được khỏe mạnh và cháu nội của bà sẽ tìm đến gặp lại bà. “Tôi đăng thông tin lên mạng là mong họ tìm đến cho bà vui. Nhưng đến nay, chúng tôi vẫn chưa có bất kỳ thông tin nào về cháu của bà”, anh Trị nói.
Hiện, anh Trị đang ở trong căn nhà của bố mẹ vợ cho. Anh luôn muốn bà Thu thoải mái. Vì thế khi bà khỏe lại anh sẽ gửi vào một ngôi chùa có uy tín để bà an dưỡng tuổi già.
“Vào chùa bà sẽ thoải mái hơn. Mỗi tháng tôi sẽ vào thăm, biếu bà tiền. Hiện tôi đang tìm chùa nào thích hợp để bà an dưỡng”, anh Trị nói.
Ngỡ con gái đi lạc đã được tìm thấy, bà Năm (TP.HCM) cố gắng ăn, giữ sức khỏe chuẩn bị cho ngày mẹ con đoàn tụ.
" alt=""/>Cụ bà nghèo ngất xỉu và hành động đặc biệt của chàng trai Sài GònĐã đọc gần hết tủ sách của ông nội, đang khai thác tủ sách của bác ruột Phan Ngọc Tiến - Trưởng Ban sản xuất các chương trình thể thao, Đài Truyền hình Việt Nam, Phan Hà Linh chia sẻ: "Em thích đọc truyện của Nguyễn Nhật Ánh.Đó là các tác phẩm: Cho tôi một vé đi tuổi thơ, Con chó nhỏ mang giỏ hoa hồng".
Truyện nước ngoài mà em đọc 2 năm nay là: Không gia đình (Hector Malot), Tiếng chim hót trong bụi mận gai (Colleen Mc Culough), Trước ngày em đến (Jojo Moyes), Khi lỗi thuộc về những vì sao và Những thành phố giấy (John Green), Bắt trẻ đồng xanh (I.D.Salinger), Bộ truyện Conan full (Aoyama Gosho), Đồi gió hú (Emily Bronte), Giết con chim nhại (Harper Lee), Rừng Na-uy (Haruki Murakami), Lá thư trong chai, Dành hết cho em, John thân mến, Đoạn đường để nhớ, Con đường bất tận (Nicholas Sparks).
![]() |
Phan Hà Linh (ôm hoa) tại lễ tuyên dương, khen thưởng học sinh Giỏi tiêu biểu Thủ đô năm 2016 |
Danh sách này khiến tôi, một người sáng tác văn chương chuyên nghiệp, cảm hứng hơn là xấp giấy khen của cô học trò 15 tuổi, 9 năm liền là học sinh giỏi.
Tôi rất bất ngờ bởi cực hiếm khi gặp được bài văn ở cấp 2 mà khả năng tưởng tượng dồi dào, giọng văn linh hoạt, ngay chính thời của tôi học cấp này 22 năm trước và đến hôm nay, chưa bài văn nào khiến tôi sửng sốt và muốn Hà Linh trở thành nhà văn qua bài tập tháng mà cô bé đã dành 4 tiếng viết tới 33 trang giấy bằng nét chữ đẹp.
Bố em là kĩ sư Phan Ngọc Biên (1974) - Phó Tổng giám đốc Tập đoàn thang máy Thăng Long - Mishubishi và chị Nguyễn Thị Thanh Ngọc (1976) - kế toán Bệnh viện Mắt Trung ương, có hai con gái Hà Linh và Hà Châu cách nhau 4 tuổi. Cả hai đều học giỏi, ngoan, được học dương cầm và bơi từ nhỏ. Điểm đáng quý là các cháu sống giản dị, sống sẻ chia với các hoàn cảnh thiệt thòi, thích làm việc có ích.
Hà Linh hiểu biết già giặn cũng nhờ đã được du lịch gần chục quốc gia ở châu Âu và châu Á, có nước đi tới vài lần. Với em, hành trình tri thức và văn hóa mới là cuộc đi lớn nhất đòi hỏi nhiều tâm sức nhất. Phan Hà Linh không học vì bộ sưu tập thành tích mà bằng sự tìm thấy những điều hay, thú vị ở mỗi môn học, liên hệ nó với cuộc sống.
Bởi thế, em không học "mờ mắt, vùi đầu" mà luôn tìm ra phương pháp tự thân, lối giải toán và hành văn riêng, không học gạo, làm bài theo khuôn mẫu. "Em không thấy Hóa học khó và khô, mà chúng thật sinh động với màu sắc, mùi vị, cách tồn tại, các phản ứng có tính ứng dụng và liên hệ thực tế cao. Có chất độc hại, sang khu vực khác lại thành có ích.
![]() |
Phan Hà Linh chơi piano tại nhà. |
Một bát nước rau muống vắt chanh, nước canh chuyển màu, tinh dầu của hoa khi được trưng cất thành dung dịch có mùi hương vô cùng quyến rũ,... Hóa học đấy, thật hấp dẫn, còn vô vàn ví dụ mà em muốn theo đuổi suốt đời, vừa nghiên cứu vừa ứng dụng ngành Hóa - Mỹ phẩm, mà em dự định sẽ du học tại Mỹ và Pháp để trở về phát triển tại Việt Nam".
"Hãy tưởng tượng 30 năm sau, em và các bạn trở về trường cũ dự Đại lễ mừng ngôi trường tròn 60 năm, hãy kể lại sự kiện ấy bằng bài văn có sự kết hợp giữa yếu tố hiện thực và cảm hứng lãng mạn". Bài văn 33 trang là diễn tả hình dung của Hà Linh về 30 năm sau, khi em trở về thăm trường Hà Nội - Amsterdam, là nữ Bộ trưởng Bộ Ngoại giao.
Cô bé ngoan ngoãn, lễ độ và lém lỉnh này tự tin và tự chủ với ước mơ bởi kiến thức và khát vọng của em đích thực.
Em nói: "Lúc đầu từ việc không hiểu, rồi tò mò và say mê môn Hóa, em đã chọn học chuyên Hóa, muốn gắn bó mãi với khoa học này. Em lại rất thích đọc sách, thích văn. Văn, Hóa ghép lại thành Văn Hóa, em phấn đấu để giỏi 2 môn này, mở rộng ra trong đời sống là được trọn vẹn văn hóa thì thật hoàn hảo. Dù không thể có sự hoàn hảo tuyệt đối, em vẫn tin có văn hóa, tâm hồn đẹp thì sẽ được một cuộc đời thú vị khi giàu có tinh thần".
![]() |
Phan Hà Linh tại bãi biển Palawan, Sentosa, Singapore |
Đại gia đình Hà Linh đạt sự giàu có ấy, sự giàu nào chỉ biệt thự, xe sang, lớp vỏ vật chất mà mọi người người thường thấy ở 3 người con trai nhà văn Phan Đào Nguyên. Người con trưởng - nhà báo Phan Ngọc Tiến từ nhỏ học giỏi văn, viết chữ đẹp làm công việc gắn với chữ nghĩa như cha, hai người em trai đều là doanh nhân. Ba anh em đều đoàn kết, ba gia đình thân thiết, các con của họ đều gọi bác, chú mình là "Ba".
Ba Tiến tặng tượng bán thân Bác Hồ bằng nhũ vàng, chị Thanh Ngọc mẹ Hà Linh đặt tượng Bác ở vị trí trang trọng ngoài phòng khách, chị muốn các con phấn đấu, rèn luyện theo vị Bác Hồ. Những người ba mẹ, ông bà trong đại gia đình ấy thường hằng dạy con cháu mình nề nếp gia phong, trân trọng những tinh hoa kinh điển, truyền thống nhưng biết tư duy hiện đại, sẻ chia khó khăn với mọi người, tích cực bảo vệ môi trường và sống xanh - sạch trong thói quen sinh hoạt lẫn ý nghĩ về những thang bậc giá trị đời sống.
Ở đại gia đình là Hà Linh, thiên lương và trí thức văn hóa được rèn giũa như nền tảng căn bản. Và đó là nét thú vị về cô thủ khoa 15 tuổi cá tính, hơn là liệt kê thành tích học tập bởi thành tích không phải lúc nào cũng thật và đủ, phản ánh tư duy trình độ con người.
"Tất cả những kỉ niệm như một đoạn phim bị kẹt hình mà chỉ khi con người ta xa mới có thể thấy rõ, cứ hiện dần lên trong tâm trí tôi. Ngoảnh mặt lại đằng sau, bởi một sức mạnh vô hình nào đó, tôi đã gặp anh. Yêu thương là một cuộc hành trình dù đích đến là gì thì nó cũng là một hàng trình đáng nhớ. Mối tình đầu cũng vậy... mỗi người bước đi và không ngừng bước tiếp... Trong khi bào hát truyền thống của Trường Hà Nội - Amstecdam vẫn vang vọng, trong khi buổi đại lễ vẫn rộn rã, tưng bừng, trong khi bao người vẫn đang cười nói vui vẻ, có hai đôi mắt vẫn nhìn nhau như để trao nhau những cảm xúc chưa trọn vẹn của năm tháng thanh xuân, như để gửi lại nhau mảng kí ức vụn vặt vẫn còn hiện hữu trong thâm tâm, như để tìm lại những cảm giác đã mất". Lời phê của cô giáo: "Đọc đến trang 33 này, cô cứ ngỡ con đã là người lớn, Hà Linh ạ". Nhận xét của nhà thơ Vi Thuỳ Linh: "Tôi chưa đọc một bài viết của học sinh phổ thông nào viết được sâu sắc, câu văn đa tầng và nhịp điệu được như thế này.Mừng em được thủ khoa, nhiều người đã nói, còn tôi, cho mình quyền tưởng tượng và tin có Hà Linh đồng hành trên hành trình văn chương khổ ải và hạnh phúc!" |
Khánh Hiển
" alt=""/>Thủ khoa Hà Linh: 'Yêu hóa thích văn, muốn trở thành người văn hóa'Thạc sĩ Phạm Văn Phúc, Phó Trưởng Khoa Hồi sức tích cực, cho biết khi nhập viện, bệnh nhân trong tình trang sốc nhiễm trùng, suy đa tạng, viêm phổi, phải can thiệp thở máy, lọc máy… Hiện tại bệnh nhân đã thoát được cơn nguy kịch. Tuy nhiên, các đầu chi ngón tay, ngón chân đã bị hoại tử.
Ngày 31/10, anh T. chuyển sang Khoa Ngoại Chấn thương, Chỉnh hình và Thần kinh cột sống để tháo khớp các chi hoại tử ở tay và chân.
Bác sĩ Phạm Văn Tỉnh cho biết, sau 3 tiếng phẫu thuật, anh T. được cắt bỏ 2 bàn chân và phần ngón tay ở 2 bàn tay. Sau đó, bệnh nhân trở lại Khoa Hồi sức tích cực để điều trị tiếp. Hiện sức khỏe bệnh nhân đã tiến triển tốt.
Để phòng bệnh liên cầu lợn, bác sĩ Phúc khuyến cáo người dân nên chọn mua thịt lợn đã qua kiểm định của cơ quan thú y, tránh mua thịt có màu đỏ khác thường, xuất huyết hoặc phù nề, phải nấu chín. Không ăn lợn chết, các món tái, đặc biệt là tiết canh lợn.
Những người có vết thương hở phải đeo găng tay khi tiếp xúc với thịt lợn tái hoặc sống. Giữ các dụng cụ chế biến ở nơi sạch sẽ, rửa tay và các dụng cụ sau khi tiếp xúc, chế biến thịt lợn. Dùng riêng các dụng cụ chế biến thịt sống và chín.