Tang chứng, vật chứng rành rành, Quỳnh đành nức nở rằng cả hai đứa con đều là con của Thạch, rằng em không thể quên tình xưa khi mà Thạch vẫn thường xuyên hẹn hò, gặp gỡ những lúc tôi công tác vắng nhà.Ngày đó tôi bước vào lớp 12, còn Quỳnh mới vào lớp 10. Quỳnh nhập học hôm trước, hôm sau bọn con trai lớp tôi đã kháo nhau về một em xinh tươi, gái thành phố chính hiệu, sành điệu và nhìn bên ngoài có thể thấy đây là con nhà giàu…
“Mắt con trai, tai con gái” nên chuyện bàn tán, nhận xét này nọ về các em gái mới vào trường của lũ con trai choai choai chúng tôi là lẽ thường tình.
Việc học, việc thi cử của năm cuối cấp, thi đại học đã cuốn chúng tôi vào vòng quay, vì vậy khi làm lễ ra trường, bất ngờ Thạch, cậu bạn ngồi cùng bàn với tôi suốt 3 năm học mới tiết lộ bí mật rằng Quỳnh vừa mới nhận lời làm bạn gái của Thạch cách đây có… 1 tuần!
Hơi một chút ngỡ ngàng, hơi một chút tiếc nuối vì thực ra tôi cũng có chút cảm tình với Quỳnh. Nhưng hoa thơm chỉ có hạn mà bướm, ong nhiều vô kể nên thôi mừng cho Thạch là thượng sách. Thạch đỗ vào một trường đại học tận một tỉnh miền Trung, con tôi được một suất học bổng ở nước ngoài nên chúng tôi bặt tin nhau từ đó.
 |
Ảnh: Huffington Post |
Tốt nghiệp về nước, tôi làm việc ở một công ty có vốn đầu tư của nước ngoài, cuộc sống khá dễ chịu, khi mà sau 6 năm phấn đấu, cống hiến hết sức mình tôi đã có chỗ đứng vững vàng, có kinh tế ổn định, mua được căn hộ chung cư, mua được xe ôtô để an cư, lạc nghiệp.
Bước vào tuổi 28, phần bố mẹ ở quê luôn giục giã vì tôi là trai trưởng, phần nhận thấy cũng đã đến lúc cần có một mái ấm hoàn thiện cho bản thân và báo đáp công ơn cho tổ tiên, bố mẹ nên tôi lên kế hoạch đi tìm nửa kia cho mình. Không biết phải bắt đầu từ đâu, vì thực ra mải học, mải làm, trái tim tôi chưa có lỗi nhịp trước một bóng hồng nào.
Rồi tình cờ tôi gặp Quỳnh trong một cuộc hội thảo khoa học. Nếu Quỳnh không chủ động đến bên tôi để tay bắt mặt mừng có lẽ tôi không nhận ra em. Quỳnh đẹp sang trọng đằm thắm, thời trang son phấn hợp mốt khiến em nổi bật ở hội trường.
Kết thúc buổi họp tôi đã có trong tay số điện thoại của Quỳnh và được Quỳnh cho cái hẹn để tâm sự…Tưởng rằng đôi trai đẹp, gái sắc Thạch, Quỳnh đã chung nhà, không ngờ Quỳnh buồn buồn cho biết họ đã chia tay sau 4 năm yêu nhau mặn nồng.
Lí do thật đời thường vì Thạch số đào hoa, ngoài Quỳnh, Thạch còn có cả hàng tá người đẹp xếp hàng, mà người nào Thạch cũng không nỡ làm họ... giận! Quỳnh chủ động nói lời yêu tôi và chỉ sau chưa đầy một năm chúng tôi đã tay trong tay về căn hộ chung cư của tôi bằng một đám cưới đủ đầy, đầm ấm.
Tôi tôn thờ Quỳnh bởi sau một năm làm vợ em đã cho tôi, cho bố, mẹ tôi nở mặt, nở mày khi đón cậu ấm nối dõi ra đời. Rồi bé gái thứ hai bụ bẫm, kháu khỉnh cũng đón nhận tình cảm của ông bà nội ngoại đôi bên và cả bố, mẹ chỉ sau anh trai bé 3 năm.
Tôi thật vui, thật hãnh diện khi con gái, con trai tôi mang gien đẹp của Quỳnh, mỗi lần ở bên vợ con tôi ngỡ mình là người đàn ông hạnh phúc nhất.
Thế nhưng không may chuyện tế nhị vợ chồng giữa tôi và Quỳnh đang thăng hoa thì bỗng dưng tôi gặp trục trặc. Lo lắng tôi giấu vợ đi khám nam khoa ở bệnh viện chuyên khoa tin cậy.
Tôi bàng hoàng, tưởng chừng ngất xỉu tại phòng khám khi tận tai nghe bác sỹ thông báo và tận mắt đọc kết quả xét nghiệm rằng do một khiếm khuyết của tạo hóa mà tôi mắc chứng vô sinh.
Biết không thể qua mặt tôi vì tang chứng, vật chứng rành rành, Quỳnh đành nức nở rằng cả hai đứa con đều là con của Thạch, rằng em không thể quên tình xưa khi mà Thạch vẫn thường xuyên hẹn hò, gặp gỡ em những lúc tôi công tác vắng nhà.
Tôi quá tin, quá yêu vợ nên thành người đổ vỏ hay Quỳnh quá cao tay nên thành công trong chuyện cắm sừng chồng?

Chồng lấy hết tiền bỉm sữa của con đi ngoại tình, vợ chết lặng
Người vợ 31 tuổi của một người đàn ông Singapore đã chết lặng khi biết thêm tội ác tày trời của chồng.
" alt=""/>Chồng choáng khi biết mình bị vô sinh mà vẫn... 'đủ nếp, đủ tẻ'
-“Cố gắng hết mình, tin tưởng tuyệt đối, trọn vẹn yêu thương. Dám sống, dám hi vọng, dám ước mơ, dám thất bại và không bao giờ hối tiếc” - Hàn Băng Vũ đã nói thế và đã sống bằng ý chí mạnh mẽ, không ngừng vươn...Các tin liên quan |
Chuyện cảm động của chàng trai không tay chân |
 |
Hàn Băng Vũ, tác giả trẻ luôn trăn trở viết sách cho người khuyết tật (Ảnh: Nhân vật cung cấp) |
Những nỗi đau số phận
Hàn Băng Vũ được biết đến là một tác giả văn học với các cuốn sách“Bản sao không hoàn hảo”, “Chỉ là yêu thôi mà” và những tác phẩm in trên báo và tạp chí. Giọng văn trẻ trung, mạnh mẽ, đầy cả quyết của chị đã lôi cuốn được nhiều độc giả.
Ít ai biết rằng, những trang văn ấy được viết bằng nghị lực phi thường của một cô gái phải làm bạn với chiếc xe lăn đã nhiều năm nay.
Khâm phục cô gái trẻ, tôi muốn viết bài về chị nhưng nhiều lần liên lạc đều bị chị từ chối với lý do: "Đừng viết về nghị lực của chị nhé! Chị ngại lắm. có nhiều người xứng đáng với hai chữ nghị lực hơn chị nhiều”.
Hàn Băng Vũ tên thật là Vương Thị Bích Việt, sinh ngày 19/5/1988, hiện đang sống ở tại thôn 1, xã Hạ Long, huyện đảo Vân Đồn, Quảng Ninh. Chị là thế hệ 8x, từng là bí thư đoàn năng động và là sinh viên PR thuộc ngành kinh tế truyền thông ở một trường Đại học ở Jakarta với học bổng 75%.
Nhưng Hàn Băng Vũ đã phải khép việc học của mình lại vì gặp phải một tai nạn giao thông vào năm 2007. Bố chị qua đời ngay lúc đó, còn chị hai chân bị liệt hoàn toàn, sau những cố gắng hết mình điều trị của các bác sĩ.
Những gì Hàn Băng Vũ chịu đựng, chỉ có gia đình và người thân của chị mới có thể hiểu và nhắc đến được phần nào bởi chị lúc nào cũng cho rằng đó không thực sự là những điều đáng để được coi là nghị lực.
 |
Hai cuốn sách đã xuất bản của Hàn Băng Vũ (Ảnh: Nhân vật cung cấp) |
Trong bài viết“Hãy can đảm mà sống đi”của mình chị đã thổ lộ: “Mình bắt đầu cuộc đời mới, cuộc đời của một cái xác chết chỉ biết thở và biết đau đớn, không thể ngó nghiêng, nhìn cuộc đời qua mảnh gương nhỏ với bầu trời lớn bằng cái trần nhà đã thủng lỗ chỗ qua thời gian. Mình đã bỏ đi cuộc đời của một cô sinh viên năm nhất khoa PR của trường đại học quốc tế President University ở Jakarta....
Những trang viết trên xe lăn
 |
Cuốn sách viết về kỹ năng sống cho người khuyết tật sắp được xuất bản (Ảnh: Nhân vật cung cấp) |
Rồi chị cũng vượt qua được những tháng ngày đó, để vươn lên khát khao sống, yêu thương, và viết, vì “con không khóc vì cuộc đời con, con khóc vì cuộc đời mẹ” – Trích trong bài viết “Mẹ”, tác phẩm lọt vào tốp 10 cuộc thi Nét bút tri ân.
Chỉ trong khoảng hai năm, nhiều tác phẩm đã được ra đời với bút danh Hàn Băng Vũ: Hai cuốn tiểu thuyết “Thiên thần chết”và “Ước gì anh không phải thiên thần”...
Chỉ nhìn vào những khối lượng tác phẩm này cũng đủ để người ta phải nể phục nghị lực và sức sống mãnh liệt của cô gái trẻ trên xe lăn này.
“Cách chị làm có khó khăn, vất vả hơn người khác nhiều lần, nhưng chị muốn những nỗ lực của mình có kết quả, đó là mang lại những điều có ích cho nhiều người khác chứ không chỉ cho mình hay cho gia đình, người thân của mình.”– chị chia sẻ.
Viết sách cho người khuyết tật
 |
Ngoài thời gian viết, Hàn Băng Vũ còn thêu tranh(Ảnh: Nhân vật cung cấp) |
Điều mà chị trăn trở muốn mang lại cho nhiều người khác ấy là viết một cuốn sách về kỹ năng sống cho người khuyết tật....
Trong suốt thời gian dài, Hàn Băng Vũ đã nhờ hết người khuyết này đến người khuyết tật kia, đủ những người không được học hành phổ thông đến những người học Đại học, từ khiếm thị, khiếm thính, khuyết tật vận động…chỉ với một mong muốn rồi cuốn sách sẽ đến được với nhiều người đồng cảnh ngộ như chị và sẽ giúp ích được cho họ thật nhiều.
Chị bắt đầu có ý tưởng viết cuốn sách này khi bắt đầu vượt qua những hụt hẫng và chấp nhận cuộc sống mới – cuộc sống của một người khuyết tật.
Chị mất thời gian chuẩn bị hơn 4 năm và viết trong khoảng 1 tháng. chị đã tìm hiểu những gương người khuyết tật nổi bật trong và ngoài nước để hiểu cách họ vượt qua số phận. Nhưng để đến khi hài lòng về nó thì mất hơn 1 năm nữa.
Chị đặt tên cuốn sách về kỹ năng sống cho người khuyết tật ấy là “Cuộc đời thật hoàn hảo”. Đã có NXB nhận in ấn và phát hành nó, nhưng chị chỉ mong sao có thể in tặng miễn phí cho người khuyết tật...
Vũ Viết Tuân
" alt=""/>Cảm phục cô gái viết sách trên xe lăn