Sau nhiều lần “yêu gần” thất bại, Đỗ Thị Khánh Vân (sinh 1997, TP.HCM) tình cờ tìm được đức lang quân qua ứng dụng hẹn hò trực tuyến.Thời điểm đó, Khánh Vân muốn thử cảm giác yêu đương ở một không gian mới, còn ông xã của cô – Nguyễn Văn Hiển (1997), quản lý tiệm nail, đang định cư ở Colorado, Mỹ muốn mở rộng đối tượng kết bạn.
“Đang lướt mạng thì mình nhận được tin nhắn của anh. Vào xem ảnh thấy Hiển vừa lạnh lùng vừa thư sinh, cách nói chuyện hài hước nhưng rất lịch sự. Mình đã thầm thích anh ngay từ lần nói chuyện đầu tiên ấy", Khánh Vân chia sẻ với Zing.
 |
Lần đầu Khánh Vân và Văn Hiển gặp mặt cũng chính là ngày đôi trẻ tổ chức đám hỏi. |
9X cho biết ban đầu cô rất sợ yêu xa, song càng trò chuyện cô càng bị Hiển "thu phục".
Sau 2 tuần quen biết qua ứng dụng hẹn hò, Vân lấy hết can đảm thổ lộ tình cảm. Khi đó, cô cũng chuẩn bị tâm lý sẵn sàng cho việc bị từ chối. Tuy nhiên, hạnh phúc đã mỉm cười khi cô gái Việt vừa ngỏ lời đã nhận được cái gật đầu của đối phương.
Ban đầu, đôi trẻ tưởng rằng đó chỉ là cơn "cảm nắng" nhất thời, nhưng cả 2 đã quyết định kết hôn sau 7 tháng hẹn hò trên mạng và chưa một lần gặp mặt ngoài đời. Ngày cả hai gặp mặt cũng chính là ngày Hiển về Việt Nam làm đám hỏi.
Với cô gái 23 tuổi, ấn tượng đầu tiên về nửa kia là anh chàng điển trai, nhỏ con, giọng nói ấm áp cùng cách cư xử điềm đạm.
Ngược lại, Hiển cho biết khi gặp vợ ngoài đời anh đã rất bất ngờ. "Cô ấy khác rất nhiều so với trên màn hình điện thoại. Vân ngoài đời ốm nhom, không mũm mĩm như mình từng thấy khi gọi video. Giọng nói của em ấy cũng hay hơn nhiều khi nghe qua điện thoại".
Có đôi chút khác biệt so với tưởng tượng nhưng cả hai lại thấy thân thiết và gần gũi. Vân cho biết gia đình cô yêu quý Hiển và ủng hộ chuyện tình cảm của cả hai.
Chia sẻ về nửa kia của mình, Vân tâm sự: “Chúng mình rất hiểu nhau chỉ cần nhìn mặt là đã biết đối phương đang nghĩ gì. Mỗi khi thấy mình buồn là anh lại làm mọi cách khiến bạn gái vui, khi giận dỗi anh luôn là người chủ động làm lành. Anh không bao giờ quên tặng quà những ngày lễ, kỷ niệm hay sinh nhật. Với mình anh không có điểm gì để chê".
Bên cạnh đó, cô cũng tiết lộ để có một tình yêu xa được bền vững, ngay từ lúc bắt đầu cả hai luôn phải đặt niềm tin vào đối phương. Đặc biệt, khi cãi nhau không ai được im lặng mà phải tìm cách để giải quyết vấn đề.
Việc chấp nhận yêu nhanh và kết hôn với một một chàng trai sinh sống ở Mỹ, cô gái sinh năm 1997 gặp không ít rắc rối. Rất nhiều người mỉa mai, cho rằng nhà chồng tương lai của cô hẳn phải rất giàu có.
“Mỗi lần nghe ai nói như vậy mình buồn lắm, anh lại mất hàng giờ ngồi an ủi. Anh bảo chỉ cần người thân hiểu, người khác nói gì không quan trọng. Điều quan trọng là cả hai cùng xây dựng một gia đình hạnh phúc".
Vượt qua những thử thách về địa lý, gần một năm sau lễ ăn hỏi, đôi trẻ vừa tổ chức một đám cưới nhỏ ở Việt Nam. Sau đám cưới, Vân sẽ theo chồng sang Mỹ định cư.
Gần 2 năm yêu xa, Vân và Hiển chỉ gặp được nhau đúng 2 lần là ngày ăn hỏi và ngày cưới nhưng đôi trẻ đều khẳng định chưa bao giờ hối hận khi đã đến bên nhau.

Quang Hải nói về chuyện công khai người mới: 'Tôi chưa làm gì có lỗi'
Tiền vệ sinh năm 1997 khẳng định tình cảm dù mới hay cũ luôn là thứ đáng trân quý, nhưng nếu đã là hết duyên thì nên dừng lại.
" alt=""/>Nàng ở Việt Nam chàng từ Mỹ, lần đầu gặp mặt là ngày đám hỏi
Chùa Yên Ninh (Ninh An, Hoa Lư, Ninh Bình) hơn 20 năm nay đã trở thành chốn đi về của những mảnh đời bất hạnh, không nơi nương tựa.Ni sư Thích Diệu Nhân (60 tuổi - trụ trì chùa) cho biết, nhiều đứa trẻ ở đây đã trưởng thành, lập gia đình và có cuộc sống hạnh phúc. Trong số đó, 15 người có bằng cử nhân, gần 60 cặp đôi đã kết hôn, nhiều người có bằng cao đẳng….
“Tính đến thời điểm hiện tại, tôi từng nuôi dưỡng, cưu mang khoảng 200 em”, ni sư Diệu Nhân kể.
 |
Ni sư Thích Diệu Nhân. Ảnh: Đỗ Ngọc Hà |
Ni sư từng giả điên, làm bạn với trẻ bụi đời
 |
Một góc chùa Yên Ninh |
Ni sư Thích Diệu Nhân tâm sự, để nuôi dạy những đứa trẻ có quá khứ đặc biệt thành người, bà phải dùng nhiều biện pháp cảm hóa chúng. Bà còn giả điên, tìm cách đưa trẻ bụi đời dưới gầm cầu về chùa cưu mang, dạy dỗ.
Theo dòng ký ức, năm 1995 ni sư Diệu Nhân được bổ nhiệm về chùa Yên Ninh. Trước đó, ngôi chùa không có sư trụ trì, đang xuống cấp, hỏng hóc nghiêm trọng.
Ni sư Diệu Nhân kể, thập niên 90, Ninh Bình còn nghèo, cuộc sống người dân quanh chùa cũng chẳng khấm khá. Hàng ngày, bà phải đi khất thực khắp nơi, vừa xin ăn, vừa tìm hiểu cuộc sống bên ngoài.
Đến khu vực gầm cầu, nơi trẻ bụi đời hay tụ tập, bà chứng kiến nhiều đứa trẻ đói rách, tranh nhau từng mẩu bánh mì.
Những đứa trẻ mới 7 tuổi còn ngô nghê cũng bị quăng vào đời một cách tàn nhẫn. Ở tuổi đó, lẽ ra chúng được chăm sóc, yêu thương nhưng lại trở thành những kẻ hiếu chiến, giẫm đạp lên nhau để tồn tại.
Lòng trắc ẩn khiến ni sư ứa nước mắt. Ni sư nung nấu ý định, đưa các em về nuôi. Bà bàn bạc với một số Phật tử tâm nguyện của mình và được mọi người ủng hộ.
 |
Khoảnh khắc bình yên của vị trụ trì bên những đứa trẻ ở chùa. |
Thế nhưng, tiếp cận các em bằng cách nào? Vì các em thấy người lạ đến gần sẽ lảng tránh. Cuối cùng, ni sư lấy nhọ nồi quệt lên mặt, đội tóc giả, mặc bộ quần áo rách rưới, giả làm ăn mày ra gầm cầu ngồi.
Ni sư quan sát, nghe ngóng tình hình 2 ngày. Ngày thứ 3, bà cầm chiếc bánh mì nóng hổi, bẻ 1 miếng nhai, còn đâu đưa các em. Dần dần, chúng quen thân với người phụ nữ nửa khôn, nửa dại, sẵn sàng chia thức ăn kiếm được cho mình.
Khi tạo được lòng tin với lũ trẻ bụi đời, ni sư nói, sẽ có cách xin ăn ở chùa. Điều kiện bà đưa ra là, chúng không được móc túi, ăn trộm nữa. Bà quyết định rủ chúng về chùa Yên Ninh với lời khẳng định: “Trụ trì đã đồng ý cho mọi người có nơi ở, có cơm ăn”.
3 năm đầu, ni sư sống cảnh “một cuộc đời, 2 số phận”. Ban ngày, bà trong vai người phụ nữ khùng, lang thang khắp nơi, thực chất đi xin ăn, nuôi lũ trẻ. Đêm đến, bà đợi các em nhỏ ngủ say, mới về chùa.
“Tôi vào các nhà hàng, xin họ thức ăn thừa. Ban đầu họ từ chối, còn đuổi đánh nhưng sau thấy mình đến nhiều, không phá phách nên tự động gói đồ cho”, ni sư 60 tuổi nhớ lại.
Thức ăn mang về, không có tủ lạnh, bà phân loại, gói vào trong các túi nilon, buộc dây thả xuống giếng chùa. Cách bảo quản này giữ cho thực phẩm khỏi bị ôi thiu, dùng được cả tuần.
Ni sư cho biết thêm, mỗi lần cải trang, bà đều bôi bẩn mặt mũi để không ai nhận ra. Khi cần giải quyết công việc ở chùa, ni sư cởi bỏ lớp hóa trang, xuất hiện trước mặt các em nhỏ trong bộ quần áo tu hành.
Thế rồi, một ngày, người phụ nữ điên bất ngờ rời đi, không quay trở lại. Lũ trẻ buồn bã mãi cũng nguôi ngoai.
"Lúc này, vai trò của người phụ nữ điên đã hoàn thành, tôi cần quay trở lại là mình để giải quyết các công việc chung", ni sư giải thích.
 |
Giếng chùa - nơi ni sư Diệu Nhân bảo quản đồ ăn những ngày còn đi khất thực. |
Các em không hề phát hiện được ni sư chính là chị "điên" dẫn dắt chúng về chùa. Ni sư Diệu Nhân chia sẻ, lý do khiến bà che giấu thân phận vì những đứa trẻ vốn có hoàn cảnh riêng.
Các em va vấp với đời từ sớm, đến đâu cũng bị xua đuổi nên lòng mang nhiều mặc cảm. Ai tỏ ý thương hại, muốn giúp đỡ, chúng càng phản ứng dữ dội. Bà không muốn các em cảm thấy bị tổn thương lòng tự tôn nên buộc phải làm như vậy.
Mười lăm năm sau, khi những đứa trẻ đó trưởng thành, ni sư mới tiết lộ sự thật. Chúng đón nhận trong sự ngỡ ngàng. Nước mắt tuôn rơi…
Tăng gia sản xuất
Sau thời gian khất thực, bà và phật tử cùng các nhà hảo tâm thành lập Hội tương thân, tương ái, kêu gọi mọi người giúp đỡ. Ai có điều kiện thì góp 1.000 đồng, ai không có thì góp 1 nắm gạo.
Số tiền ủng hộ, ni sư mua 20 cặp lợn giống, phát cho gia đình hội viên chăn nuôi. Các cặp lợn nuôi sinh sản, nhân giống rồi bán, dùng tiền tu bổ, xây chùa. Sau này, ni sư mua thêm 4 con bò cái nhân giống.
 |
Ni sư dành cho những đứa trẻ tình yêu bao la. |
Ngoài nuôi dưỡng trẻ, trụ trì chùa Yên Ninh còn dang tay đón nhận những trường hợp người khuyết tật, người cao tuổi, bệnh tật không nơi nương tựa. Khi số người được cưu mang ngày một đông, ni sư Thích Diệu Nhân xin chính quyền được thuê và khai khẩn ruộng bỏ hoang trước cửa chùa trồng lúa, cuốc đất trồng hoa màu. Lương thực mùa nào thức nấy, ngô, khoai, sắn đầy bồ, phục vụ bữa ăn.
Mỗi bữa cơm, sau tiếng kẻng, mọi người tập trung lại khu nhà ăn, chuẩn bị mâm bát. Bữa cơm là những sản vật nhà chùa trồng cấy được.
 |
Mâm cơm chay là những sản vật nhà chùa trồng cấy. |
Ông Thân - phật tử chia sẻ: "Tôi quê Thái Bình nhưng lên đây làm công quả từ năm 1996, chứng kiến ni sư Thích Diệu Nhân chịu khổ cực, nuôi trẻ từ những ngày đầu. Vất vả, gian nan nhưng lúc nào ni sư cũng lạc quan vui vẻ".
 |
Ông Thân gõ kẻng, báo hiệu giờ ăn. |
Ông Nguyễn Mạnh Hùng - CT UBND xã Ninh An thông tin: "Việc nuôi dạy trẻ mồ côi, không nơi nương tựa của ni sư Thích Diệu Nhân được địa phương rất ghi nhận. Đây là hành động thiện nguyện, chúng tôi luôn ủng hộ. Từ trước đến nay, phía nhà chùa không xảy ra tình trạng bất ổn, gây mất trật tự an ninh tại địa phương. Nhiều trẻ lớn lên ở chùa đã thành đạt. Các trường hợp được tiếp nhận vào nuôi dưỡng đều được nhà chùa báo cáo lên chính quyền, đăng ký tạm vắng, tạm trú theo quy định pháp luật". |

Chuyện về 'bà nội' của 26 đứa trẻ mồ côi ở miền Tây
Ở miền Tây, câu chuyện người bà cưu mang, nuôi nấng 26 đứa trẻ mồ côi, xem các em như cháu nội ruột của mình làm nhiều người xúc động, kính phục.
" alt=""/>Ni sư giả điên, tìm cách đưa trẻ bụi đời về chùa cưu mang