Jawad Amiri, 28 tuổi, được giải cứu vào tháng 4/2016 cùng em trai mình và 13 người khác khỏi một thùng container vận chuyển người vượt biên vào Anh. Ảnh:BBC.
"Nấm mồ di động" khóa trái cửa, bên trong là sợ hãi tột cùng
Trả lời BBC, Amiri kể rằng việc đưa người vào các container được những kẻ buôn người thực hiện gần như mỗi đêm. Người vượt biên thường được chia thành những nhóm 20-30 thành viên mỗi chuyến.
"Một khi chúng đã lấy được tiền, chúng không quan tâm bạn sống chết thế nào", anh cho biết.
Tương tự vụ việc bi thảm được phát hiện tuần qua tại Essex, Amiri và cậu em trai 7 tuổi, Ahmed, được xếp vào một xe hàng với thùng đông lạnh. Trong cùng nhóm của anh còn có 13 người khác. Cửa bị khóa trái bên ngoài và họ không cách nào mở được từ phía trong. Điều này ngay lập tức khiến cho nhóm có linh cảm xấu.
"Bên trong thùng hàng là những kiện dược phẩm. Có một khoảng hở giữa nóc container và số hàng hóa này. Chúng tôi được dặn phải nằm chen vào khoảng hẹp đó trong vòng 15-16 tiếng. Không ai có thể cử động nổi, dù chỉ là ngồi dậy. Nó giống như một nấm mồ di động", Amiri cho biết.
Đoàn của anh kẹt trong bóng tối. Container ban đầu rất lạnh, nhưng hệ thống điều hòa hỏng bất ngờ và không khí bên trong nóng dần lên. Các thành viên trong đoàn bỏ cả chăn mền và quần áo vì quá nóng. Họ uống hết nước được cấp cho và bắt đầu cảm thấy khó thở.
"Chúng tôi đổ mồ hôi rất nhiều. Bên trong container càng lúc càng nóng và việc nói chuyện trở nên vô cùng khó khăn. Chúng tôi liên tục gọi tài xế và đập trên nóc container", Amiri kể lại.
"Xe dừng lại nhiều lần. Chúng tôi đã hy vọng hắn sẽ mở cửa cho chúng tôi thở nhưng hắn bảo không muốn làm điều đó. Hắn dùng những từ ngữ vô cùng tồi tệ bảo chúng tôi im đi", anh cho biết.
"Nhiều người trong đoàn cũng có điện thoại nhưng không ai dám gọi báo cảnh sát. Họ sợ bị gửi trở lại trại tập trung", Amiri nói.
![]() |
Vận chuyển người vượt biên bằng các xe hàng và thùng container là biện pháp phổ biến được những đường dây buôn người sử dụng. Ảnh: CNBC. |
Tin nhắn cứu mạng 15 người
Jawad Amiri nói anh cũng muốn gọi điện cầu cứu nhưng điện thoại khi đó đã hết pin. May mắn cho họ là cậu em trai 7 tuổi của Amiri có mang theo một chiếc điện thoại nhỏ còn đủ pin để liên lạc. Đó là món quà mà Liz Clegg, tình nguyện viên người Anh làm việc tại trại tập trung, gửi tặng anh em cậu.
"Em tôi nhắm tin cầu cứu. Nó kể rằng tài xế không chịu dừng lại và chúng tôi không còn khí oxy để thở", Amiri kể lại.
Tin nhắn được gửi đến số điện thoại của Inca Sorrel, cô con gái 26 tuổi của bà Clegg. Vào thời điểm đó, cả hai đang ở Mỹ nhưng may mắn vẫn nhận được tin nhắn. Bà Clegg nói Amiri cùng em trai đừng vận động quá nhiều, cố gắng giữ bình tĩnh và hạn chế nói chuyện.
Họ lập tức thông báo cho cảnh sát vùng Kent nhờ giúp đỡ. Cơ quan điều tra sau đó truy vết chiếc điện thoại được đến vùng Leicester. Trả lời BBC, bà Clegg cho biết đó là những tiếng đồng hồ chờ đợi kinh khủng nhất trong cuộc đời mình.
"Cảnh sát đến cùng với chó nghiệp vụ. Họ đã tìm thấy thùng hàng và mở cửa giải cứu chúng tôi. Tất cả đều thở phào nhẹ nhõm. Một số vẫn sợ bị gửi lại trại tập trung. Nhưng sau khi một bác sĩ đến kiểm tra chúng tôi và nói rằng mọi chuyện đã ổn, cảnh sát lại bố trí cho chúng tôi lưu lại một nhà nghỉ", Amiri chia sẻ.
![]() |
Cậu bé Ahmed, nay đã lên 10 tuổi, đang được ở lại Anh học và được các cơ quan từ thiện chăm sóc. Ảnh:BBC. |
Amiri được cho ở lại Anh và đang học nghề thợ xây dựng. Em trai của anh giờ đã lên 10 tuổi. Cậu bé cứu mạng 15 người vượt biên năm 2016 đang học để lập trình trải nghiệm thực tế ảo về hành trình của nó và những giấc mơ có tên là Parwaz VR.
"Khi nghe thấy trên bản tin về những người thiệt mạng ở Essex phát trên đài, tôi đang ngồi trong xe nói chuyện với bạn mình. Cơ thể tôi khi ấy ở trong xe bạn, nhưng đầu óc tôi bỗng bị kéo ngược thời gian trở về container năm đó", Amiri cho biết.
"Ký ức đó khiến tôi đau xót và nghĩ đến những điều không hề đẹp đẽ. Tôi nghĩ những nạn nhân đó đã không còn đủ khí oxy để thở. Tôi rất đau lòng về số phận của họ. Đó không chỉ là 39 con người đánh mất sinh mạng của mình. Đó còn là 39 gia đình mất đi anh chị em trong nhà", Amiri chia sẻ.
Các đối tượng móc nối với nhau tổ chức môi giới đưa người qua hàng rào biên giới giao để đi vào nội địa Trung Quốc....
" alt=""/>Tin nhắn của bé 7 tuổi trong xe đông lạnh cứu hàng chục ngườiTôi quen Bình trong đám cưới của nhỏ bạn chung nhà với tôi suốt bốn năm Đại học. Nhỏ bạn yêu sớm nên vất vả, mãi mới lấy được tấm bằng Đại học. Còn tôi mặc dù cũng có nhiều “vệ tinh” theo đuổi vì được tiếng xinh đẹp học giỏi, cởi mở thân thiện, nhưng tôi tự nhủ chưa vội yêu bởi tôi muốn hoàn thành lời hứa với bố mẹ, với anh trai ở quê sau khi tốt nghiệp Đại học, có việc làm, nuôi bản thân và có việc làm ổn định ở thành phố mới tính đến chồng con.
Mất đời con gái mới cay đắng nhận ra người yêu là 'thợ săn tình' |
Tôi làm kế toán cho một doanh nghiệp của Nhà nước, lương thưởng cũng đủ chi dùng, mặc dù sau hai năm lao động cống hiến cho công ty, tôi vẫn ở nhà trọ, chỉ có điều tôi đã sắm được cho mình một chiếc xe tay ga đời mới để đi làm, đi cà phê với bạn bè như ước mơ của tôi ngày còn ngồi trên ghế giảng đường Đại học.
Bình 28 tuổi, đúng bằng tuổi anh trai tôi ở quê, nên bên Bình, tôi có cảm giác như mình được hưởng tình yêu thương, chiều chuộng của một người anh trai đáng tin cậy đối với mình. Bình cho tôi biết anh còn một cô em gái đã chồng con, tận trong Đà Lạt, vừa rồi bố mẹ anh quyết định chuyển vào Nam sống với vợ chồng em gái anh, nên bố mẹ đã bán hết đất đai, nhà cửa ở quê để an cư trong đó sau khi đã chia cho các con công bằng, sòng phẳng.
Bình tâm sự phần tiền anh được hưởng, anh sẽ để mua một ngôi nhà trên thành phố theo ý thích của tôi sau khi anh đưa tôi vào Đà Lạt ra mắt bố mẹ anh và thống nhất ngày cưới… Tôi thấy mình thật may mắn khi có được tình yêu của Bình, bởi suốt nửa năm bên nhau, mặc dù không ít cơ hội để chúng tôi đi quá giới hạn, nhưng Bình luôn biết chủ động với lí do “để dành cho ngày trọng đại” khi chúng tôi thành vợ, thành chồng.
Tin tưởng tuyệt đối ở người mình đã quyết định trao gửi cuộc đời, nên tôi cũng không làm khó bắt Bình đưa đến công ty nơi anh đang là phó phòng kiểm định chất lượng về thiết bị y tế nhập khẩu như anh giới thiệu, cũng không đòi hỏi anh cho tôi địa chỉ gia đình của anh trong Đà Lạt, mà chỉ biết nơi anh đang thuê trọ do có lần anh đưa tôi đến để anh lấy mấy thứ đồ dùng cần thiết thôi.
Thế rồi bất ngờ cách đây chưa được một tuần, Bình đến tận nơi tôi đang làm việc, chờ đón tôi đi ăn tối cùng anh mà không hẹn qua điện thoại như mọi khi. Tôi cũng ngạc nhiên vì lần này bữa tối Bình mời được diễn ra trong khách sạn khá xa thành phố, lại chẳng nhân dịp lễ hay sinh nhật gì.
Cuối cùng, thắc mắc của tôi được Bình giải đáp khi anh hồ hởi báo tin anh sắp được công ty cử ra nước ngoài nâng cao tay nghề 3 tháng, anh muốn chia sẻ tin tốt lành với “tình yêu nhỏ bé xinh đẹp của anh!”… Vui vì tương lai rộng mở của người yêu tôi, cạn hết li rượu khai vị, để rồi sáng ra tôi trơ trọi tỉnh giấc ở một căn phòng xa lạ trong khách sạn mà không có Bình.
Hốt hoảng tìm kiếm và điên cuồng bấm điện thoại gọi Bình, tôi mới thấm nỗi đau đến tan nát cả con tim khi biết mình đã mất đời con gái vào tay kẻ lừa tình. Chẳng còn hi vọng nào để tôi tìm được Bình khi mà điện thoại của Bình không liên lạc được, tìm đến nhà trọ nơi Bình ở, chủ trọ cho biết Bình đã trả nhà chuyển đi mấy hôm nay rồi. Còn công ty của Bình và gia đình trong Đà Lạt như Bình mô tả thì tôi có dịp đặt chân đến đâu mà tìm? Tôi ngu muội, dại dột mới sa vào bẫy của kẻ "săn tình", bây giờ tôi biết kêu ai đây?
Cuộc hôn nhân hơn 20 năm của tôi phút chốc tan tành vì chồng say nắng cô nhân viên trẻ. Cảnh tượng họ ôm ấp nhau như liều thuốc độc, gặm nhấm thể xác, tâm hồn tôi.
" alt=""/>Tâm sự cay đắng của cô gái bị lạc vào bẫy tình của bạn trai sở khanh