- Clip bé trai say sưa nhảy theo giai điệu bài hát “Bống bống,étuổinhảyđiệuBốngbốngbangbanggâybãomạngoai hang bang bang”, ca khúc trong phim “Tấm Cám chuyện chưa kể”, thu hút sự chú ý của cư dân mạng.
Mời độc giả xem clip:

- Clip bé trai say sưa nhảy theo giai điệu bài hát “Bống bống,étuổinhảyđiệuBốngbốngbangbanggâybãomạngoai hang bang bang”, ca khúc trong phim “Tấm Cám chuyện chưa kể”, thu hút sự chú ý của cư dân mạng.
Mời độc giả xem clip:
Theo đó, trước sự chứng kiến của quan viên hai họ, khi nghe người thân lần lượt gửi lời chúc phúc cho hai vợ chồng, chú rể đã không kìm nén được cảm xúc nên bật khóc nức nở. Còn cô dâu đứng cạnh vừa bất ngờ xen lẫn hạnh phúc, vừa an ủi chồng trong ngày vui trọng đại của cả hai.
Chỉ sau vài giờ đăng tải, bài đăng đã nhận hơn chục ngàn lượt tương tác và chia sẻ. Ngay bên dưới bài đăng, nhiều cư dân mạng đã để lại những bình luận hài hước, "thả tim" cho hành động của chú rể. "Hẳn bạn ấy phải rất hạnh phúc mới khóc òa lên như vậy", "Chú rể khóc nhưng cô dâu cười tươi vì đã chọn đúng chồng rồi", "Chú rể đáng yêu quá, phải rất cảm xúc và yêu vợ mới bật khóc như trẻ thơ",....
Được biết, nhân vật chính trong những bức ảnh trên là chú rể Quang Mạnh và cô dâu Mỹ Duyên. Cả hai đều sinh năm 1996 và cùng lớn lên tại TP. Bắc Giang.
Chia sẻ với PV Dân trí, Quang Mạnh cho biết, cặp đôi đã đính hôn từ nửa năm trước. Tuy nhiên, do tình hình dịch Covid-19 phức tạp nên tháng 4 năm nay, cả hai mới chính thức tổ chức đám cưới và "về chung một nhà".
9X cho hay, bản thân là người sống hướng nội, dễ xúc động nên không thể kìm nén những giọt nước mắt trong ngày trọng đại của mình.
"Lúc sang nhà gái, đón vợ xuống làm các thủ tục hôn lễ, mình đã thấy rưng rưng rồi. Khi lên sân khấu, nhìn mọi người bên dưới chúc phúc cho hai vợ chồng, mình thấy tự hào và hạnh phúc quá nên bật khóc, không thể che giấu cảm xúc được nữa", chú rể 26 tuổi bộc bạch.
Quang Mạnh cũng tiết lộ thêm, sau khi xem lại những hình ảnh của mình trong ngày cưới, anh cảm thấy có chút rối bời, tâm trạng lẫn lộn. Nhưng nhận ra gương mặt hạnh phúc, tự hào của vợ về mình, chàng trai trẻ như giải tỏa được căng thẳng.
Về phía Mỹ Duyên - cô dâu xinh đẹp bật mí, bản thân có chút bất ngờ nhưng vô cùng hạnh phúc khi thấy chồng khóc trong ngày thành hôn của cả hai. Ngoài việc trấn an chú rể, 9X còn nắm chặt tay để anh lấy lại sự bình tĩnh, tự tin. Thậm chí, bố mẹ Mỹ Duyên cũng bước lên sân khấu, nhẹ nhàng động viên, an ủi con rể đang trào dâng cảm xúc trong lòng.
Mỹ Duyên chia sẻ, đây không phải lần đầu tiên Quang Mạnh bật khóc. Trong buổi tỏ tình, anh từng rơi nước mắt khi nhận được cái gật đầu đồng ý của bạn gái.
Trước đây, cả hai từng có thời gian ngắn hẹn hò khi học cùng cấp 3. Tuy nhiên, sau đó, mỗi người học một nơi và vẫn giữ liên lạc qua mạng. Cách đây một năm, khi gặp lại, Quang Mạnh và Mỹ Duyên "tình cũ không rủ cũng về" rồi nhanh chóng tiến tới đám cưới "trong mơ".
"Vì đã từng học chung và tìm hiểu nhau từ xưa nên chúng mình cũng không thấy có gì khó khăn hay lạ lẫm về tính cách nhau cho lắm. Nhà hai đứa cũng gần nên suốt một năm hẹn hò trước khi cưới, cả hai gia đình đều biết và ủng hộ các con tiến đến với nhau. Hôm tỏ tình, khi mình gật đầu đồng ý, bạn ấy cũng đã bật khóc và bảo rằng rất hạnh phúc", Duyên nhớ lại.
Cô gái trẻ cho biết, bạn trai tuy dễ xúc động nhưng rất tâm lý và chu đáo, chiều chuộng người yêu. Trong thời gian hẹn hò, cả hai đều sống và làm việc tại Hà Nội. Mạnh ở Tây Mỗ, Duyên ở Cầu Giấy nhưng đi làm tại Mỹ Đình.
Sống cách nhau chừng 5km nhưng ngày nào cũng vậy, dù mưa hay nắng, Mạnh đều đặn từ nhà sang đón Duyên rồi chở bạn gái đi làm, tối lại đưa về.
"Mình làm kinh doanh tự do nên giờ giấc thoải mái. Còn Duyên bận rộn hơn nên cả hai chỉ có thể nói chuyện vào buổi tối thôi. Mình rất nhớ người yêu nên muốn tranh thủ đưa đón cô ấy như thế, vừa an toàn mà vừa có thời gian ở gần nhau nhiều hơn", Mạnh tâm sự.
Chính điều đó đã khiến Duyên cảm động sự nhiệt tình, chân thành của bạn trai. Và cả hai quyết định "về chung một nhà" trong sự chúc phúc của gia đình, bạn bè và quan viên hai họ.
Theo Dân trí
" alt=""/>Chú rể bật khóc nức nở, nắm chặt tay bố vợ trong đám cưới ở Bắc GiangẢnh minh họa
3. Những gì bạn (người bạn đời) nói ra bạn đều cảm thấy phiền toái
Nếu lúc nào đó người bạn đời có ý làm điều gì tốt cho bạn nhưng điều đó lại làm bạn bực mình khó chịu mà không nêu được lý do. Nếu bạn không đồng ý với những ý tưởng của họ, hãy để trôi đi và bạn suy nghĩ hành động cho cuộc sống của riêng bạn.
4. Sống như một cỗ máy
Mối quan hệ lâu dài rất dễ chuyển sang chế độ mặc định sau nhiều năm chung sống. Lịch trình của các cặp vợ chồng đều đặn ngày này qua ngày khác và ai được phân công công việc nào thì cố hoàn thành thật tốt đến mức như một cái máy gắn pin, đến giờ là chạy mà không có sự mới mẻ về lâu dài sẽ khiến hôn nhân trở nên nhàm chán.
Chỉ với một khoảnh khắc tự phát hoặc sự thay đổi nhẹ nhàng trong quan điểm và thói quen, chẳng hạn cùng nhau ra ngoài tham gia các hoạt động ngoại khóa hoặc dành thời gian thân mật bên nhau trong các dịp nghỉ ngơi chắc chắn sẽ giúp tái khởi động sự gắn kết và tình thương yêu của cả hai.
5. Hai người chỉ đến siêu thị trong suốt buổi đi chơi với nhau
Nếu cả hai cùng đi mua 20 gói giấy vệ sinh thì chẳng có gì gọi là buổi tối lãng mạn. Hãy gạch tên việc mua sắm các đồ tiêu dùng ra khỏi danh sách những việc cần làm lúc vợ chồng bạn được trốn con ở bên nhau. Hãy mở một chai champagne tại nơi lãng mạn hay đi xem bộ phim mà cả hai đều háo hức muốn thưởng thức.
6. Không chăm chút bề ngoài vì nhau
Bạn không mua đồ lót sexy nữa. Đôi khi bạn thậm chí còn quên wax vì bạn không quan tâm việc phải thật đẹp trong mắt bạn đời.
7. Thường tránh mặt
Nếu người bạn đời mời bạn đi ra ngoài để nói lời xin lỗi… nhưng bạn lại có những lời từ chối tế nhị hơn. Nếu mất đi những quan tâm lẫn nhau mà muốn dành thời gian cho bạn bè, xem tivi, ngồi một mình là dấu hiệu của chán chường đang xâm chiếm tâm hồn bạn.
8. Ngừng quan tâm
Theo trang Goodhousekeeping, bất cứ những gì có giá trị, từ nhà cửa cho tới tình yêu đều cần có sự bảo trì và đầu tư, nếu không bạn có thể sẽ vô tình khiến hạnh phúc vuột mất tầm tay.
Nhiên liệu để thúc đẩy một mối quan hệ phát triển tích cực là gia tăng cảm xúc bằng những cử chỉ và thái độ thể hiện tình yêu vào mỗi ngày. Khen một món ăn do vợ nấu quá tuyệt hay tặng một nụ cười ngọt ngào vào mỗi sáng trước khi chồng đi làm là những cách tuyệt vời thể hiện sự quan tâm lẫn nhau.
Hãy kết nối lại với nhau bằng những sở thích chung, và điều đó giúp cho mối quan hệ của vợ chồng bạn thêm sức sống. Ảnh minh họa
9. Mở cửa phòng tắm
Có một bí ẩn nhỏ là điều rất quan trọng, đặc biệt trong những khoảnh khắc riêng tư không nên chia sẻ cùng bất kỳ ai, như khi bạn tỉa lông mày, hay đi vệ sinh. Đó là những điều hoàn toàn cá nhân, kể cả trong một cuộc hôn nhân đã lâu dài.
10. Nhắn tin trong lúc bạn đời nói chuyện
Điều này giống như vợ chồng bạn không còn gì để tìm hiểu thêm nhau nữa. Nhưng thực ra mọi thứ đã thay đổi rất nhiều kể từ lần đầu tiên hai bạn gặp mặt, đặc biệt nếu hai người đã trải qua cùng nhau quá nhiều năm rồi. Hãy thử khám phá lại nhau bằng những câu hỏi (anh nghĩ gì về XYZ), và chia sẻ trải nghiệm mới, như cùng tham gia khóa học kỹ năng sống hay chuyến du lịch mạo hiểm.
Theo Gia đình & Xã hội
Tôi còn yêu anh nhưng sau khi nghe anh nói lời chia tay, tự nhiên lòng tôi lại thấy buồn vui lẫn lộn.
" alt=""/>10 hành động chứng tỏ hôn nhân đã quá nhàm chánTôi, đứa con gái mà theo như mẹ vẫn nói là sản phẩm của mối tình đẹp và cuộc hôn nhân dở dang, không như ý. Đó là mối tình và cuộc hôn nhân của cô sinh viên trẻ đẹp và anh thợ đá xấu xí.
Mẹ tôi yêu và lấy bố khi còn rất trẻ. Ngày ấy mẹ mang nét đẹp kiêu sa của người con gái vừa có nhan sắc vừa có học vấn cao. Còn bố khi ấy chỉ là anh thợ xẻ đá với ngoại hình dưới mức trung bình.
Thế nhưng bố mẹ quen biết và yêu thương nhau như một định mệnh. Đến bây giờ, tôi vẫn không lý giải được vì sao hai con người có những khác biệt quá nhiều như thế lại có thể yêu và kết hôn với nhau.
Yêu bố, mẹ chấp nhận dở dang chuyện học để trở thành cô dâu ở tuổi đôi mươi. Tiếc rằng, cuộc tình ấy chỉ đẹp khi chớm nở. Về ở với nhau không bao lâu, bố mẹ trải qua biến cố lớn rồi quyết định tìm cho mình hạnh phúc riêng.
![]() |
Ông ngoại và tôi lúc tôi còn bé. |
Cả hai chia tay nhau khi tôi còn đỏ hỏn. Bố có hạnh phúc mới, tôi lăn lóc trong vòng tay mẹ. Năm tôi lên 3 tuổi, mẹ cũng đi thêm bước nữa khiến tôi lớn lên trong khát khao tình yêu thương cha mẹ.
Ngày còn bé, nhìn bạn bè có bố mẹ đưa đi học, đi chơi, tôi thèm lắm. Tôi cũng muốn được mẹ tết tóc như công chúa, muốn được bố cõng trên vai… Tôi muốn được ăn cơm cùng mâm, ngủ cùng giường với bố mẹ…
Thế nhưng sau những ước mơ ấy chỉ là chuỗi ngày tôi ngơ ngác đi tìm bố, là ánh mắt thèm thuồng khi thấy lũ bạn có bố mẹ đón đưa lúc tan trường. Có lần, bị cậu bạn cùng lớp trêu là đứa “không có bố mẹ”, tôi đau đớn đến bỏ học, chạy về nhà khóc như mưa.
Cứ thế, tuổi thơ tôi trôi đi trong sự thiếu vắng hình ảnh bố mẹ. Bây giờ, khi nhớ lại, khoảng ký ức ấy của tôi chỉ có ông bà ngoại, cậu mợ cùng ước mơ được có bố mẹ. Thậm chí với tôi khi ấy, có bố mẹ là ước mơ xa xỉ và xa vời.
Nhưng cuộc sống vẫn tiếp diễn và không lấy đi hết của ai bao giờ. Không có bố mẹ bên cạnh, tôi có được một “siêu anh hùng”, người khiến tôi quên đi những lời ác ý: “Mày là đứa không có bố mẹ”, “đồ mồ côi”, “đồ con rơi”...
“Siêu anh hùng” đặc biệt
Đó là ông ngoại tôi. Với tôi, ông là siêu anh hùng, là bầu trời tuổi thơ, là người đàn ông tuyệt vời nhất trên đời. Tuổi thơ tôi gắn liền với lưng áo ông bạc phếch, đôi bàn tay to thô ráp nhưng ấm áp đến lạ lùng.
Tôi về ở với ông bà ngoại khi mới tròn 3 tuổi. Nhờ có ông mà tuổi thơ tôi không quá thiệt thòi dẫu thiếu vắng tình yêu thương của bố mẹ.
Suốt những năm tháng ấy, một mình ông đảm nhiệm vai trò vừa làm cha, làm mẹ của tôi. Ông thương yêu tôi hết mực. Ông thà chịu đói, chịu rách để vun vén cho tôi có một tuổi thơ trọn vẹn.
![]() |
Lần đầu tiên sau 19 năm, tôi được bố hỏi thăm, dặn dò. |
Ông có những chiếc áo bạc màu, rách vai, đôi giày bong đế, sứt quai… nhưng chưa từng để tôi đầu trần, chân đất…Ông thay bố mẹ che chở, bảo vệ và lo cho tôi từng miếng ăn, giấc ngủ.
Ngày còn bé tí, tôi đã ngồi sau xe ông. Trong tiếng động cơ thật giòn của chiếc Dream có tuổi, tôi líu lo đủ mọi bài hát được học ở lớp mẫu giáo. Thỉnh thoảng, tôi lại ngây ngô hỏi ông: “Bao giờ bố con về hở ông?”.
Những lúc ấy, ông đều đưa ra câu trả lời khiến lòng tôi ấm áp. Ngày tôi đi học, ông đưa đón bất kể nắng mưa. Ở nhà, ông cần mẫn dạy tôi học, tỉ mỉ vẽ cho tôi con chim, con cá…
Ông cũng cùng tôi tham dự tất cả các cuộc thi. Bao giờ cũng thế, ông sẽ đứng ngoài cổng trường hoặc dưới sân khấu để dõi theo và ủng hộ tôi.
Cứ như thế, bạn bè có bố mẹ, tôi có ông ngoại đồng hành. Nhờ vậy, tôi có được sự tự tin và sự nỗ lực vươn lên. Tình yêu thương của ông giúp tôi đủ bao dung để đối diện và chấp nhận thực tại bố mẹ không thể về với nhau.
Tình cảm ấy cũng giúp tôi mạnh mẽ để xem nỗi đau ấy như vết sẹo tâm hồn thật đẹp. Và, tôi cũng kịp nhận ra rằng cuộc đời không dài đến thế, không có nơi cho những giận hờn, ghét bỏ.
Tôi không giận bố mẹ nữa và đã nối lại dây phụ tử với bố khoảng 2 năm nay. Bố đã khoe với mọi người về một Ngọc Mai con gái bố “rất giỏi, rất ngoan và hiểu chuyện”…
Tôi rời quê nhà vào TP.HCM giữa một ngày tháng Hai gió lạnh. Cùng chiếc vali thật lớn, tôi đã đến nơi mà tôi nghĩ sẽ giúp mình quên đi những gì đã cũ. Tại đây, sau 19 năm, lần đầu tiên tôi được bố hỏi thăm, dặn dò nhiều đến thế.
Thật bất ngờ, giữa TP.HCM nhộn nhịp, cách xa quê hương hàng ngàn cây số, tôi đã cảm nhận được tình yêu thương và niềm hạnh phúc vô bờ khi có bố.
Tôi vẫn tin rằng tình phụ tử là thứ có nung cũng không cháy, có cắt cũng không lìa. Có chăng chỉ là sự khắc nghiệt của cuộc sống khiến nó tạm thời “ngủ quên” để khi sóng gió đi qua sẽ lại trỗi dậy…
Ngọc Mai
Ông Khôi không một lần ghen tuông. Suốt một đời, ông yêu thương, chiều chuộng, chăm sóc bà từ ngày về chung nhà đến lúc bà từ giã cõi đời.
" alt=""/>Cô bé ở với ông ngoại từ năm 3 tuổi: Có bố mẹ là giấc mơ xa xỉ