Tại bệnh viện huyện, bệnh nhân được xử trí đặt ống nội khí quản, truyền dịch và chuyển Bệnh viện Đa khoa tỉnh Hà Tĩnh trong tình trạng ngừng tuần hoàn. Sau khi bác sĩ xử trí cấp cứu, sau 15 phút, chị T. có mạch trở lại nhưng không tiến triển thêm. Cùng ngày, bệnh nhân được chuyển đến Trung tâm Chống độc, Bệnh viện Bạch Mai, khi đang hôn mê sâu, suy hô hấp, truỵ tim mạch nên không thể cấp cứu.
Theo người nhà, cùng uống nước thuốc sắc từ rễ cây với bệnh nhân còn có 3 người khác. Ba người này uống vào buổi tối hôm trước, sau đó có biểu hiện chóng mặt, mệt lả.
Với các biểu hiện của ca bệnh, các bác sĩ Trung tâm Chống độc nghi ngờ bệnh nhân ngộ độc cây lá ngón. Các bác sĩ đã thu thập mẫu nước sắc rễ cây, cành rễ khô thái lát để làm xét nghiệm, đồng thời gửi mẫu tới Viện Kiểm nghiệm An toàn vệ sinh Thực phẩm Quốc gia. Kết quả ghi nhận trong mẫu có chất độc nhóm koumine và gelsemine thường thấy trong cây lá ngón.
Tiến sĩ, bác sĩ Nguyễn Trung Nguyên, Giám đốc Trung tâm Chống độc, Bệnh viện Bạch Mai, cho biết lá ngón và cây rễ cóc có hình dạng giống nhau, rất dễ nhầm lẫn.
Bác sĩ Nguyên khuyến cáo người dân không nên tự ý vào rừng đào rễ cây, hái lá rừng để sử dụng, rất dễ nhầm lẫn với cây lá ngón. Nếu muốn dùng thuốc y học cổ truyền, bệnh nhân phải tới các cơ sở khám chữa bệnh được cấp phép để điều trị.
Do vậy chúng tôi vẫn khuyến khích bệnh nhân sử dụng huyết áp kế điện tử, tự đo (đo tốt nhất lúc sáng sớm mới ngủ dậy, chưa vận động hoặc khi cảm thấy cần phải kiểm tra huyết áp), tự đánh giá, như vậy sẽ loại bỏ được các yếu tố nhiễu trên. Tuy nhiên với điều kiện là phải chọn được loại huyết áp kế chuẩn, và nên thường xuyên mang đến bác sĩ để so sánh đối chiếu xem có chính xác hay không.
Vài ngày sau, bà Insley nhận được tin nhắn khác và quyết định gọi cho số máy đó. Giọng nói của con trai bà vang lên. “Chúng tôi rất hoảng sợ”, bà Insley nhớ lại.
Với sự giúp đỡ của cảnh sát Ottawa (Canada), hai vợ chồng đã tìm ra dấu vết của cậu con trai. Khi anh mở cửa, bà Insley như tê liệt. Bà mô tả sự cố này là một "cơn ác mộng đau thương về mặt tinh thần".
Cuộc đoàn tụ kỳ lạ đánh dấu lần đầu tiên sau hơn 4 năm hai mẹ con không gặp nhau. Bà Insley cho biết con trai của mình phải vật lộn với cơn nghiện, thường xuyên thay đổi địa chỉ và hiếm khi liên lạc với gia đình.
Sean Cox, con trai của bà Insley, khẳng định không hề biết gì về sự nhầm lẫn ở bệnh viện. Cox, 43 tuổi, nói hiện anh quyết tâm sống một cuộc đời khác. “Tôi cảm thấy như mình được trao cơ hội thứ hai”, anh trải lòng.
Martin Sauvé, Giám đốc truyền thông của Bệnh viện Montfort, xác nhận với CBCrằng các quan chức đã được thông báo về sự nhầm lẫn trên: “Chúng tôi đã xác nhận được danh tính thực sự của bệnh nhân đã qua đời. Chúng tôi gửi lời chia buồn chân thành nhất và xin lỗi cả hai gia đình liên quan tới tình huống đau buồn này”.
Người đàn ông xấu số được tìm thấy trong tình trạng bất tỉnh bên ngoài một khu nhà ở Ottawa. Bệnh nhân được đưa vào viện cấp cứu nhưng không hồi tỉnh. Một y tá nhận nhầm anh là Cox - người từng nhập viện trước đó 2 tháng do dùng thuốc quá liều.
Ngày 1/1, bà Insley nhận được cuộc gọi từ một bác sĩ ở Bệnh viện Montfort. Bà lái xe gần 4 giờ từ nhà ở Picton, Ontario tới đó. Khi vào phòng bệnh, bà thấy một người đàn ông đang nằm trên giường, ống thở che nửa dưới khuôn mặt, xung quanh là máy móc y tế.
"Người đó có kiểu tóc, lông mi dài, ngón chân cái nổi cục giống như con trai tôi”, người mẹ nhớ lại. Cox có hình xăm trên cả hai cánh tay và một vết bớt ở chân nhưng bệnh viện không hỏi về các đặc điểm nhận dạng. Bà Insley nói: “Đó là một sai lầm nghiêm trọng của họ và tôi cũng tự trách mình về điều đó”.
"Chúng tôi đã khóc rất nhiều. Tôi chưa bao giờ biết cảm giác mất đi một đứa con sẽ như thế nào và điều đó thật khủng khiếp”, người mẹ tâm sự. Ngày 6/1, bà Insley điền các thủ tục giấy tờ để người vừa qua đời hiến nội tạng cứu được ba mạng sống.
Bà Insley đã yêu cầu nhân viên nhà tang lễ lấy dấu tay của người đàn ông mà bà tin là con trai mình và dự định giữ làm kỷ niệm. Sau khi phát hiện ra sự nhầm lẫn, cảnh sát sử dụng dấu tay đó để cố gắng xác định danh tính thực sự của nạn nhân.
Với sự giúp đỡ của Trưởng phòng điều tra Ontario, bà Insley đã trả lại đồ đạc của người xấu số cho gia đình gồm bật lửa, dao cạo điện và một tờ 10 đô la.