rgbet
-
Thế giới
-
Giải trí
-
Nhận định
-
Bóng đá
-
Kinh doanh
-
Công nghệ
-
Thời sự
-
Thể thao
-
Ngoại Hạng Anh
[
Instagram
] [
twitter
]
Danh Mục Hiện Tại:
Danh Mục:
Trang Chủ
>
Công nghệ
>
Nhận định, soi kèo CA Rentistas vs Juventud de Las Piedras, 5h30 ngày 16/1
Nhận định, soi kèo CA Rentistas vs Juventud de Las Piedras, 5h30 ngày 16/1
2025-04-25 21:58:02 Nguồn:
NEWS
Tác Giả:
Thời sự
View:
435lượt xem
ậnđịnhsoikèoCARentistasvsJuventuddeLasPiedrashngà
lich am
Hoàng Ngọc - 15/01/2024 09:53 Nhận định bóng đá giải khác
Tác Giả:Thời sự
Thời sự
Bóng đá
Thế giới
Nhận định
Kinh doanh
Thể thao
Công nghệ
Ngoại Hạng Anh
Giải trí
------------------------------------
Kèo Nhà Cái
Soi kèo phạt góc Real Madrid vs Athletic Bilbao, 02h00 ngày 21/4
Truyện Biến Thái Đừng Chạy: Lại Đây Để Ta Yêu!
Truyện Tiêu Rồi! Ký Chủ Lại Không Bình Thường!
Truyện End Of Sky's Line
Nhận định, soi kèo AC Milan vs Atalanta, 1h45 ngày 21/4: Đế chế lụi tàn
Motorola RAZR XT910 màu tím cho Valentine
Truyện Cô Bé Du Côn Của Tôi
Điểm mặt các máy tính HP đang được tặng tiền khi mua
Nhận định, soi kèo FC Anyang vs Ulsan HD FC, 17h30 ngày 23/4: Buồn cho Ulsan HD FC
Tự động bật/tắt card mạng khi có kết nối
Hình Ảnh
Nhận định, soi kèo HJK Helsinki vs Gnistan, 23h00 ngày 22/4: Bừng tỉnh
Hạ Doanh Doanh im lặng nhìn anh. Cô cắn chặt môi dưới giấu đi vẻ lo sợ của mình. Một lúc sau, cô nhỏ giọng nói với anh.
"Xin lỗi! Nhưng mà chúng ta có thể tắt đèn không?"
Mục chi Khiêm cười nhạt.
"Cô cũng biết xấu hổ sao?"
Câu nói của anh khiến Doanh Doanh cảm thấy rất đau lòng. Nếu không vì số tiền 100 triệu kia có thể cứu mạng của mẹ cô thì suốt đời này, cô vĩnh viễn cũng không bao giờ muốn hạ mình trước mặt người khác như vậy. Nhưng biết làm sao được khi cô cần tiền còn anh ta thì có tiền.
"Anh muốn nghĩ sao cũng được. Nhưng mà..."
"Thế nào? Cô cứ nói đi."
" alt=""/>
Truyện Hợp Đồng Hôn Nhân: Dịu Dàng Hôn Anh
Một tuần, hai tuần, rồi nửa tháng trôi qua, Trình Dục không dám gọi điện quá nhiều vì sợ Chu Hoành Viễn thấy được sẽ nổi giận, nhưng mà anh cũng không ngăn được nỗi lo lắng và nhớ nhung trong lòng. Đó là đứa trẻ mà anh đã nuôi nấng suốt bảy năm ròng bằng cả tâm huyết, là người mà anh dành trọn tình yêu thương và sự quan tâm, là thân nhân duy nhất của anh trên thế giới lạnh lẽo này. Chưa bao giờ anh mong chờ Chu Hoành Viễn sẽ báo đáp mình, càng không đặt nặng việc hắn phải thành danh. Điều duy nhất anh mong muốn chỉ là đứa cháu của mình được khoẻ mạnh, bình an và hạnh phúc.
Một tháng, hai tháng, ba tháng đã trôi qua, Trình Dục như ngồi trên đống lửa, mỗi phút giây đều là sự dày vò. Anh đã tự tìm đủ mọi lý do biện hộ cho Chu Hoành Viễn, để rồi sau đó không ngừng phủ nhận những lý lẽ ấy trong đầu. Anh không muốn trở thành một phụ huynh phiền phức, điều duy nhất anh có thể làm là liên tục chuyển tiền vào tài khoản cho Chu Hoành Viễn. Vậy mà thuê bao của Chu Hoành Viễn từ trạng thái "tắt máy" chuyển sang "nợ cước", rồi sau cùng trở thành "khoá số", đến khi anh nghe thấy giọng nói lạnh tanh tàn nhẫn thông báo "Thuê bao quý khách vừa gọi đang tạm ngừng liên lạc" thì Trình Dục không nhịn nổi nữa, anh xin nghỉ phép ở ngân hàng rồi một mình lên đường tới Bắc Kinh.
Tháng Mười ở Bắc Kinh, tiết trời chợt trở lạnh mà hanh khô, Trình Dục chỉ mới ra khỏi ga đã toát hết mồ hôi, áo sơ mi ướt sũng, dính chặt vào lưng rất khó chịu. Nhưng anh chẳng hơi đâu bận tâm đến điều đó, chỉ muốn nhanh chóng đi gặp cháu trai mình thôi. Anh không muốn lãng phí thêm một phút giây nào, bèn vẫy một chiếc taxi với hy vọng sẽ mau đến nơi. Vậy mà không ngờ lại gặp đúng giờ cao điểm buổi tối, kẹt xe cứng ngắc tới chín giờ tối, bấy giờ chiếc taxi mới chậm rãi ngừng bánh trước cổng trường Đại học Bắc Kinh.
Trình Dục đã đứng suốt một buổi trên xe lửa, sau đó lại ngồi tiếp thêm mấy tiếng đồng hồ nữa, lúc này vừa mệt mỏi vừa sốt ruột. Môi anh nứt nẻ, thấm vài giọt máu, còn đôi chân thì run rẩy không vững khi bước xuống xe.
Trình Dục có trí nhớ tốt, anh dựa theo hướng lần trước đi cùng với Chu Hoành Viễn, nhanh chóng tìm đến khu ký túc xá của hắn. Trước khi lên lầu, anh bỗng khựng lại. Anh lấy điện thoại ra, dùng camera trước để soi mặt, chỉ thấy người trong điện thoại chau mày, mím môi, nhìn y như một người nông dân dãi dầu mưa nắng trong mấy vở kịch xưa. Trình Dục chợt thấy lo sợ, sợ phải đối diện với Chu Hoành Viễn và bạn cùng phòng hắn trong diện mạo thế này. Anh đưa tay xoa nhẹ mi tâm, cố gắng nở một nụ cười gượng gạo, sau đó chỉnh trang lại đầu tóc rối bời và cổ áo xộc xệch, hít một hơi thật sâu rồi cất bước lên lầu.
Nhìn Trình Dục trẻ trung, nên khi xuất hiện trong ký túc xá đại học cũng khong có vẻ kỳ quặc. Anh lần theo trí nhớ, tìm đến trước cửa phòng lý túc xá Chu Hoành Viễn rồi gõ nhẹ, "Cốc cốc cốc..."
Bên trong vang lên giọng nói có phần mất kiên nhẫn, hơi the thé, pha chút giọng Ngô, "Ai đó?"
Cánh cửa mở ra, một cậu thanh niên tóc vàng cao ráo, ngũ quan đẹp đẽ xuất hiện, Trình Dục nhận ra ngay đó là Triệu Tĩnh. Nhưng với Triệu Tĩnh, kẻ đã gặp đủ loại người và chẳng để tâm đến ai, thì đã quẳng Chu Hoành Viễn và "ông chú chân dài" của hắn lên chín tầng mây từ lâu rồi. Vậy nên bây giờ khi thấy Trình Dục, hắn không nhận ra anh là ai, chỉ nhếch mép, dùng lời lẽ quen thuộc để đối phó với mấy người đi tiếp thị trong ký túc xá, "Không thi CET-4/ 6[1] không thi IELTS TOEFL không học lái xe không đi hội thảo. Cản đường thì đừng trách tôi thô lỗ!" Nói xong muốn đóng sập cửa lại nhưng Trình Dục đã nhanh tay giữ lấy tay nắm cửa, "Bạn ơi, cho hỏi đây có phải ký túc xá của Chu Hoành Viễn không?"
" alt=""/>
Truyện Tiểu Thúc Thúc (Chú Nhỏ)
Theo tiếng thắng xe chói tai, Ninh Thu Thu cảm giác thân thể của mình bỗng nhiên chấn động, cái trán theo quán tính đập tới vật thể nhỏ nhỏ mềm mềm phía trước, không đau, lại đủ khiến đầu óc cô hỗn độn hồi lâu, thẳng đến khi có thanh âm nói chuyện lôi cô ra từ trong bóng tối.
"Lão Lý, ông làm gì thế này, muốn mưu sát chúng ta sao?" Đây là thanh âm bén nhọn của nữ nhân.
"Xin lỗi phu nhân," thanh âm áy náy của nam nhân truyền đến, "Phía trước đột nhiên xuất hiện một đứa trẻ con, tôi đành phải đạp phanh gấp, ngài cùng tiểu thư không có việc gì chứ."
"Tên tiểu tử chết bầm này, làm ta sợ muốn chết," nữ nhân vỗ vỗ ngực mắng một câu, sau đó vội quay đầu xem Ninh Thu Thu vẫn chôn mặt phía trước, hoảng sợ, cuống quít duỗi tay lay bả vai nàng, "Thu Thu, con không sao chứ?"
"Còn sống," Ninh Thu Thu ngẩng đầu, nhìn phụ nhân ung dung hoa quý trước mặt một cái, "Không quá đáng ngại."
"Vậy là tốt rồi," phu nhân ra hiệu bảo lão Lý tiếp tục lái xe, đoạn lại giơ tay đem vài sợi tóc loà xoà trước mặt cô vén ra sau tai, lộ ra gương mặt tinh xảo, phụ nhân cười tủm tỉm mà nói, "Hôm nay Thu Thu nhà chúng ta xinh đẹp như vậy, nhất định sẽ khiến Thanh Viễn mê mệt đến thần hồn điên đảo, nhìn không thấy lối."
Ninh Thu Thu: "......"
Cô cầm tinh hồ ly hay sao mà mị lực lại lớn như vậy.
Không đợi cô nói chuyện, phụ nhân lại âm dương quái khí mà nói: "Cho tức chết mấy cái đồ lẳng lơ kia đi, xem các nàng còn dám không biết xấu hổ mà dán lên người Thanh Viễn nữa không."
Ninh Thu Thu trong lúc nhất thời không biết nên nói tiếp như thế nào.
Bởi vì trong nháy mắt vừa rồi, thân xác này đã đổi chủ.
Cô...... lại xuyên qua.
Vì cái gì mà khẳng định như thế, bởi vì trước đây, cô đã trải qua quá một lần, từ một thị dân tốt đẹp tại thế kỷ 21, xuyên thành đệ tử tầm thường tại môn hạ tầm thường nào đó ở giới Tu Chân, bởi vì tư chất bình thường, cô chỉ có thể dành 7 năm ở đó cần cù chăm chỉ vẽ bùa, thật vất vả mới có chút thành tựu về phương diện vẽ bùa, cô lại xuyên.
Mới vừa rồi tiếp thu lượng tin tức thật lớn, cô hiện tại đã biết bản thân xuyên vào một quyển tiểu thuyết.
Đáng tiếc là, cô vẫn như cũ không có hào quang nữ chính, mà là xuyên vào nữ phụ nào đó trong sách.
Cái nữ phụ này khiến người khác hận đến ngứa răng: cùng nam chủ lớn lên, tự nhận là thanh mai trúc mã, chuyên môn chặn ngang cảm tình nam nữ chủ, là một tiểu thư điêu ngoa nhà giàu, cũng chính là nhân vật Ninh Thu Thu xuyên vào.
Trong sách, nữ phụ vì muốn cùng nam chủ ở bên nhau mà không từ thủ đoạn, cậy trong nhà có tiền muốn làm gì thì làm, năm lần bảy lượt làm khó nữ chủ.
Không đợi Ninh Thu Thu có kinh nghiệm tìm đường chết cho nam nữ chính thì nhà cô phá sản, mắc nợ ngàn vạn, vì trả nợ, cô không thể không gả cho một lão trung niên hơn mình chục tuổi, hơn nữa, tên đó còn là lão già nhiều tiền biến thái, kết cục thê thảm.
Loại tình tiết này đặt trong tiểu thuyết thì thực sảng khoái, nhưng khi bản thân xuyên thành nhân vật kia, cảm giác liền rất vi diệu.
......
" alt=""/>
Truyện Gả Cho Anh Trai Người Thực Vật Của Nam Chính
Tin HOT Nhà Cái
Xem thêm lich am