- Cô ấy say nắng với một người con trai nhà ở phố cổ,ườiyêulừadốivìmớiquentraiphốcổtottenham – chelsea đẹp trai và khá ăn chơi, thậm chí còn kém cô ấy 2 tuổi.
TIN BÀI KHÁC
Ngoại tình công sở…đường nào cho phụ nữ quay về? - Cô ấy say nắng với một người con trai nhà ở phố cổ,ườiyêulừadốivìmớiquentraiphốcổtottenham – chelsea đẹp trai và khá ăn chơi, thậm chí còn kém cô ấy 2 tuổi.
TIN BÀI KHÁC
Ngoại tình công sở…đường nào cho phụ nữ quay về?6. RDI Halcyon
Ra mắt cách đây hơn 2 thập kỷ nhưng chiếc máy chơi game này có giá lên tới 2.500 USD. Quả là một giá quá xa xỉ cho một cỗ máy chơi game thông thường. nếu tính theo giá trị đồng tiền của năm 1985 khi RDI Halcyon ra mắt so với năm 2009 thì giá máy sẽ khoảng 4.954 USD. Chưa nói đến tính năng máy, với giá bán như vậy chắc chắn RDI Halcyon khó có thể trở thành một cỗ máy chơi game phổ cập trên thị trường cho người dùng. Đổi lại cho cái giá “cắt cổ” này là người dùng có thể chơi video game trên các đĩa laser và tính năng nhận diện giọng nói. Khi sử dụng người dùng sẽ “đào tạo” máy bằng các từ “Có” và “Không” trong bộ nhớ. Nhà sản xuất RDI ví Halcyon với bộ não nhân tạo trong bộ phim giả tưởng nổi tiếng năm 2001 mang tên “A Space Odyssey” những các phản ứng của khách hàng không như mong muốn. Chỉ có 2 tựa game “Thayer's Quest” và “Raiders vs. Chargers” ,được tung ra cho hệ thống máy chơi game này trước khi hãng RDI bị phá sản mặc dù trước đó hãng đã cho ra mắt nhiều phiên bản chơi thử các game mới cho máy.
7. Philips CD-i
Chơi điện tử trên đĩa CD-ROM là một ý tưởng thú vị của hãng Philips nên máy chơi điện tử Philips CD-i đã được ra mắt công chúng năm 1991.
Hãng Philips đã sáng tạo ra một chuẩn đĩa CD mới để ghi nội dung chơi game của hãng và đã cấp bằng sáng chế nền tảng này cho các hãng sản xuất khác. Hậu quả là một vài năm sau, có quá nhiều các hãng sản xuất điện tử tiêu dùng sản xuất các máy chơi game CD-i tạo nên sự hỗn loạn giả thật.
Thiết kế cồng kềnh, phần mềm hỗ trợ kém, chất lượng hình ảnh không hấp dẫn và tay cầm điều khiển không thuận tiện đã khiến Philips CD-I không thể tiến xa hơn.
" alt=""/>Những máy video game tệ nhất mọi thời đại (II)![]() |
Lê Thị Thương chụp ảnh cùng ông xã Hạ Dĩ Dương trong ngày cô tốt nghiệp thạc sĩ ở Thượng Hải. |
Hẹn hò bí mật
Thương gặp Dĩ Dương lần đầu tiên vào 7 năm trước tại trường Đại học Kỹ thuật công trình Thượng Hải. Khi đó, cô là du học sinh năm nhất. Còn Dĩ Dương là giảng viên môn hình họa của trường.
Thương không có nhiều ấn tượng về giảng viên hơn mình 11 tuổi. Nhưng ngược lại, Dĩ Dương đã chú ý đến cô sinh viên ngoại quốc ngay từ lần xem hồ sơ tân sinh viên.
"Cô ấy rất xinh, cười rất tươi nhưng lúc chụp ảnh thẻ lại đeo một chiếc nơ khá buồn cười", Dĩ Dương kể với Zing.
Vài tháng sau đó, Thương bắt đầu học môn hình họa của Dĩ Dương. Vì từng nghe nhiều bạn học cảnh báo về độ khó tính của thầy giáo, Thương có đôi chút lo lắng.
Một ngày nọ, cô nhận được yêu cầu kết bạn trên mạng xã hội của thầy Dương. Ban đầu, cuộc trò chuyện của cả hai chỉ xoay quanh việc học tập và bài vở trên lớp.
Nhưng bỗng một lần, Dĩ Dương gửi cho Thương xem bức ảnh anh chụp lúc sang Việt Nam du lịch. Anh cũng bắt đầu nói về những chủ đề không liên quan đến lớp học như sở thích du lịch, cuộc sống của du học sinh...
![]()
![]() |
Thương chỉ công khai bạn trai sau khi tốt nghiệp đại học. |
Trò chuyện nhiều hơn, Thương dần phát hiện ra con người mới của Dĩ Dương: ấm áp, tinh tế, biết quan tâm. Những điều này khác hẳn với ấn tượng về một thầy giáo lạnh lùng, ít nói trước đây.
Sau nhiều tháng nhắn tin qua lại và dần nảy sinh tình cảm với nhau, Dĩ Dương tỏ tình với Thương. Nữ du học sinh đã nhận lời nhưng với một điều kiện cả hai sẽ hẹn hò trong bí mật cho đến khi cô tốt nghiệp.
"Chuyện thầy giáo và sinh viên yêu nhau không bị cấm, nhưng mình không muốn trở thành tâm điểm bàn tán", Thương cho biết.
Cứ như vậy, trong suốt khoảng thời gian đại học của Thương, cặp đôi chỉ hẹn hò vào dịp cuối tuần. Khi đến trường, họ vờ như không quen biết nhau. Lúc học lớp của Dĩ Dương, Thương còn không dám đối mặt bạn trai vì sợ cả hai sẽ bật cười.
Thương được bạn trai cầu hôn vào năm cuối đại học. Đến lúc nhận thiệp cưới, nhiều bạn học, thầy cô trong trường mới biết chuyện hẹn hò bí mật của cô và Dĩ Dương.
Hai đám cưới
Năm 2017, Dĩ Dương và Thương về Việt Nam tổ chức đám cưới ở Hải Dương, quê của cô dâu.
Hai năm sau đó, họ tổ chức thêm một hôn lễ nữa ở Thượng Hải. Khách mời đa phần là bạn học, giảng viên trong trường đại học nơi cả hai học tập và công tác.
Giữa tháng 8, cặp vợ chồng chào đón con gái đầu lòng. Cả hai thống nhất đặt tên ở nhà cho bé là qianqian, nghĩa là sự đâm chồi nảy lộc của vạn vật trong tiếng Trung.
![]() |
Đám cưới của Dĩ Dương và Thương ở Thượng Hải vào năm 2019. |
Sau 7 năm bên nhau, Thương và Dĩ Dương khẳng định họ vẫn yêu nhau như ngày đầu, chưa bao giờ phải cảm thấy thất vọng hay "vỡ mộng" vì đối phương.
"Ông xã lớn hơn mình 11 tuổi nhưng hai vợ chồng gần như không cảm thấy khoảng cách tuổi tác. Khác biệt về văn hóa, phong tục cũng chưa bao giờ gây trở ngại cho mối quan hệ tình cảm của tụi mình", Thương chia sẻ.
Khi tình yêu của mình được nhiều người ví von như "ngôn tình phiên bản đời thực", Thương cho biết hai vợ chồng không cảm thấy như vậy.
"Cuộc tình của vợ chồng mình cũng như bao người khác mà thôi. Mỗi cặp yêu nhau sẽ có cách thể hiện tình cảm riêng. Nếu gặp đúng người, đúng thời điểm và cả hai yêu thương, trân trọng nhau thì bạn cũng đang có 'ngôn tình phiên bản của chính mình' mà không cần phải ngưỡng mộ bất kỳ ai hay bất kỳ cuốn tiểu thuyết nào cả".
Theo Zing
Chuyện tình của cặp vợ chồng Phạm Ngọc Kim Ngân (sinh năm 1993, nặng140kg) và Đỗ Hải Thanh (sinh năm 1982, nặng 70kg) ở Bình Dương từng gây "sốt" cộng đồng bởi ngoại hình chênh lệch.
" alt=""/>Chuyện tình của du học sinh Việt và thầy giáo Trung QuốcKết thúc cuộc điện thoại với người thân, chị L.T.A.N. (SN 1988, ngụ huyện Bình Chánh, TP.HCM) bật khóc nức nở. Bà ngoại chị vừa qua đời. Đây là lần thứ 2, A.N. hứng chịu nỗi đau mất người thân chỉ trong ít ngày.
Thấy chị gái khóc, 3 đứa nhỏ đang ngồi học cũng òa lên. N. giấu vội nước mắt, chạy đến ôm các em vào lòng, dỗ: “Nín đi! Chị không sao. Không sao nữa rồi”. Vắt đầu qua vai chị, cậu bé 10 tuổi nhìn lên am thờ, nơi đặt di ảnh người đàn ông ngoài 50 rồi khóc nức nở.
Bé nói: “Em nhớ ba và thương ba quá. Ba mất mà em chưa kịp nói với ba lời nào”. Nghe tiếng em nức nở, sự cứng cỏi trong N. tan biến. Chị òa khóc cùng các em.
![]() |
Di ảnh cha chị N. tại nhà riêng. |
Di ảnh đó là ba của N. Ông nhiễm Covid-19 và mất vào ngày 13/8 chỉ sau ít hôm nhập viện điều trị. 5 đứa em nhỏ cùng cha khác mẹ với N.
Chị kể: “Tình duyên ba tôi lận đận. Cưới ai rồi cũng chia tay, người ta quay đi, để lại con nhỏ. Ngoài tôi và một người em trai đã lập gia đình, ba tôi còn có thêm 5 đứa con nữa là Lê Minh Tài (lớp 12), Lê Minh Đức (lớp 10), Lê Thị Ánh Linh (lớp 8), Lê Minh Trí (lớp 6), Lê Trí Bảo (lớp 5)”.
Đông con, cha chị N. không thể ra ngoài mưu sinh vì “kẹt” ở nhà lo cơm nước, đón đưa 5 đứa nhỏ đi học. Thu nhập chính của gia đình gói gọn trong đôi ba phòng trọ ọp ẹp ông cho thuê phía trước nhà.
![]() |
Chị N. và 2 đứa em nhỏ vẫn khóc khi nhớ về người cha ra đi vì Covid-19. |
Ngày ông dương tính với Sars-Cov-2, các bé được đưa đi cách ly nên không thể gặp mặt cha. Đến lúc được trở về nhà, cả 5 đứa nhỏ bàng hoàng nhận tin cha mất. Chị N. kể: “Ngày 17/8, tôi nhận tin ba mất nhưng không dám nói cho 5 em biết”.
“Các em thiếu vắng tình thương của mẹ nên thương ba lắm, tôi sợ nói ra, các em sẽ không chịu nổi. Ngày 27/8, khi được nhận tro cốt ba, chúng tôi cũng không dám đem thẳng về nhà mà gửi tạm ở chùa. Chúng tôi đợi các em nguôi ngoai mới thỉnh tro cốt ba về”, chị N. nói thêm.
Thương, nhớ ba chỉ biết khóc
N. nói, chưa bao giờ chị rơi vào hoàn cảnh éo le như bây giờ. Cha mất, chị bất đắc dĩ trở thành chỗ dựa cuối cùng của các em. Thế nhưng, ở quê, chị còn 4 con cần mình chăm sóc, nuôi dưỡng. Chị ước mình có thể phân thân để vẹn toàn cả hai.
“Tôi gửi con cho ba mẹ chồng ở dưới quê rồi lên đây nuôi các em. Dù sao, các con tôi ở quê còn có ông bà nội, chú bác, mấy em ở đây còn ai để trông cậy nữa đâu. Bây giờ, tôi vừa là chị, là mẹ là cha của các em rồi”, N. nói rồi ôm bé nhỏ nhất vào lòng.
![]() |
Trí Bảo thương nhớ ba nên khóc nhiều. Chị N. liên tục an ủi, thấm nước mắt cho em. |
Thiếu vắng người phụ nữ trong gia đình, cha chị N. đã sớm tập cho các con tự lập, chăm sóc lẫn nhau. Mỗi sáng, khi thức dậy, ông tập cho các con phải tự gấp chăn màn rồi tự đánh răng, rửa mặt, soạn cặp, sách.
Ăn sáng xong, ông chở từng đứa đến trường. Ông đứng trông cho con đi qua cổng, vào lớp rồi mới yên tâm quay xe trở về nhà. Những ngày này, không có ba bên cạnh, các em chị N. cứ thấy trống vắng. Mấy đứa nhỏ lóng ngóng, không buồn ăn, đùa giỡn như trước.
Chị N. kể, mỗi lúc nhớ ba, mấy chị em ôm nhau mà khóc. Ba đứa nhỏ nhất là khóc nhiều hơn cả. Đặc biệt là Trí Bảo. Mỗi lần nghe chị cả nhắc đến ba, Bảo lại cúi đầu, rấm rức khóc một mình.
N. dùng khăn giấy thấm nước mắt cho em, ôm đầu thằng bé vỗ về. Chị tâm sự: “Bảo xa mẹ từ lúc mới 13 ngày tuổi. Từ đó đến nay em không biết mặt mẹ, chỉ biết mỗi ba nên Bảo thương ba lắm. Lúc đi cách ly, người ta cho sữa, Bảo nói: 'Sữa này nhiều canxi, tốt cho ba. Bảo không uống mà để dành, khi nào được về, Bảo đem cho ba'.
Bây giờ, ai cho gì, em cũng dành, nói để cúng cho ba…”, N. vừa nói vừa đưa tay lau nước mắt.
![]() |
Chị N. nói sẽ cố gắng đùm bọc các em, thay cha nuôi dạy các em nên người. |
Bên cạnh Bảo, Minh Trí cứng cỏi hơn. Khi nghe chị kể về ba, mẹ, Trí chỉ rơi nước mắt chứ không khóc bật thành tiếng. Em nói, em nhớ ba, nhớ những lần ba chở mấy anh em đi chơi, dù không đủ đầy như chúng bạn nhưng rất vui.
“Nhà đông anh em, mỗi lần đi đâu đó chơi, ba đều cho đi hết. Ba không thương ai hơn, cũng không ghét bỏ ai. Lúc còn sống, ba cũng không la mắng chúng em. Ba chỉ mong chúng em học giỏi để sau này không khổ như ba”, Trí chia sẻ.
Gia cảnh khốn khó khiến các em chị N. giỏi tự lập trong cuộc sống cũng như học tập. Các em đều có học lực giỏi, khá. Chị N. nói, sở dĩ các em học giỏi là vì các em thương ba, sợ ba buồn. Thế nên khi mồ côi cha, chị N. lo lắng tương lai các em sẽ mờ mịt theo.
Chị nói: “Ba đi rồi, tương lai sẽ khó khăn lắm. Tuy vậy, chị em chúng tôi sẽ cố gắng đùm bọc nhau mà sống. Sau dịch, tôi sẽ đi làm để lo cho các em. Tôi chỉ mong các em cố gắng học để sau này có việc làm như mong ước của ba trước khi ông nhắm mắt”.
Bài, ảnh: Nguyễn Sơn
Mọi sự giúp đỡ xin gửi về: 1. Ủng hộ qua Báo VietNamNet:Ghi rõ ủng hộ MS 2021.267 (5 bé mồ côi) Chuyển khoản: Báo VIETNAMNET Số tài khoản: 0011002643148. Sở giao dịch Ngân hàng Ngoại Thương Việt Nam - 198 Trần Quang Khải, Hà Nội - Chuyển khoản từ nước ngoài: Bank account: VIETNAMNET NEWSPAPER - The currency of bank account: 0011002643148 - Bank:- BANK FOR FOREIGN TRADE OF VIETNAM - Address: 198 Tran Quang Khai, Hanoi,Vietnam - SWIFT code: BFTVVNV X - Qua TK ngân hàng Viettinbank: Chuyển khoản: Báo VietNamnet Số tài khoản: 114000161718 Ngân hàng TMCP Công Thương Việt Nam - Chi nhánh Đống Đa - Chuyển tiền từ nước ngoài: Vietnam Joint Stock Commercial Bank for Industry and Trade, Dong Da Branch - Address: 183 Nguyễn Lương Bằng, quận Đống Đa, Hà Nội - Swift code: ICBVVNVX126 2. Hoặc trực tiếp báo VietNamNet: - Phía Bắc địa chỉ: Tầng 3, tòa nhà C’Land,156 Xã Đàn 2, phường Nam Đồng, quận Đống Đa, Hà Nội. - Phía Nam: Văn phòng đại diện báo VietNamNet phía Nam, số 408 Điện Biên Phủ, P11,Q10, TP.HCM. SĐT: 028 3818 1436. |
Ôm hũ tro cốt mẹ trên tay, các con ông Đức không tin đó là những gì còn lại của mẹ mình. Các em òa khóc nức nở, không tin đó là sự thật.
" alt=""/>Tiếng nức nở trong ngôi nhà của 5 trẻ mồ côi vì Covid