- Nhiều người ào ra mua vé tạo nên khung cảnh chen chúc,ườixembứcxúcđòilạitiềnvétạilễhộihoahồm.24h.com.vn bóng đá xô đẩy trong thời tiết nắng nóng. Có người còn đòi BTC trả lại tiền vé vì không được vào dự khai mạc lễ hội hoa hồng.
- Nhiều người ào ra mua vé tạo nên khung cảnh chen chúc,ườixembứcxúcđòilạitiềnvétạilễhộihoahồm.24h.com.vn bóng đá xô đẩy trong thời tiết nắng nóng. Có người còn đòi BTC trả lại tiền vé vì không được vào dự khai mạc lễ hội hoa hồng.
Cá nhân tôi không đủ kiến thức để lý giải giữa căn nhà và cái xe, đâu là "tiêu sản" hay "tài sản"? Nhưng có một điều mà kể cả những người ít học nhất cũng thấy được, đó là sau một thời gian ngắn, khoảng ba, bốn năm, những thứ như ôtô, điện thoại... chắc chắn sẽ mất giá ngay.
Còn nhà, đất hay vàng thì vẫn trơ trơ đó, dù có xuống giá chút ít nhưng vẫn không đến nỗi quá thấp như các tài sản khác. Cái nhà dù xuống cấp, dột nát, bán không được, thì tôi vẫn có thể để đó, rồi cuối cùng cũng có cách giải quyết. Điều đó chắc chắn dễ hơn là đi xử lý một cái xe cũ, lỗi thời và hư hỏng.
>> Mỗi năm thuê một chung cư mới dù thừa tiền mua nhà
Theo tôi, những suy nghĩ rất đơn giản và bình dân của đa số người Việt là mua nhà (hay mua đất) cho chắc. Chứ nói "mua xe, rồi sau đó sử dụng cái xe để nó đẻ ra tiền. Sau vài năm gì đó mới có lãi, đủ tiền mới mua nhà" thì nói thật là tôi không dám. Có lẽ tôi thuộc tuýp bình dân, không biết tính toán chăng?
Nói gì thì nói, tôi không ủng hộ kiểu sống YOLO, ưu tiên hưởng thụ trước như nhiều bạn trẻ bây giờ. Suy nghĩ "sống có một lần trên đời nên cứ thoải mái hưởng thụ" là một cách sống thiếu trách nhiệm với gia đình và nhất là thiếu trách nhiệm với chính bản thân.
Nếu bạn biết trước ngày mình chết thì quá dễ, sống sao cũng được. Nhưng nếu bạn sống thọ, đến già, lúc đó bao nhiêu tiền đã sắm sửa, ăn chơi lúc trẻ rồi, giờ không có tích lũy, thì bạn sống sao? Đến lúc đấy, ai cũng bệnh tật đủ thứ, bạn không có tiền thì dựa vào ai? Ấy là tôi giả định người không lập gia đình, không có con cái, chứ thêm nhiều trách nhiệm, gánh nặng đó nữa thì chắc tôi chẳng tưởng tượng nổi mình sẽ sống thế nào?
Tôi năm nay 38 tuổi, đã kết hôn được 13 năm và có 2 con trai. Chồng tôi là người hiền lành, chịu khó.
Ngoài công việc ở cơ quan nhà nước, anh nhận sửa chữa máy tính và các thiết bị điện tử cho cư dân trong khu để kiếm thêm thu nhập. Công việc này khá linh động, có khi mọi người mang đồ đến nhà nhờ anh sửa, cũng có khi anh phải đến tận nhà khách để làm việc. Tuy nhiên, anh chưa bao giờ khiến tôi phải ghen tuông, nghi ngờ.
Cho đến 3 tháng trở lại đây, tôi thấy anh ra khỏi nhà nhiều hơn. Tất nhiên, lần nào ra khỏi nhà, anh cũng lấy lý do đi sửa máy cho khách. Thế nhưng, khi về anh không hề đưa tiền kiếm được cho tôi. Thêm vào đó, thay vì ăn mặc giản dị, lần nào anh cũng thay quần áo tươm tất, sạch sẽ, đầu tóc chải bóng bẩy.
Tôi hỏi thì anh bảo, phải thay đổi hình tượng để mọi người quý và tôn trọng mình hơn. Với sự nhạy cảm của người phụ nữ, tôi linh cảm có điều gì đó không ổn ở anh. Tôi đã lén kiểm tra điện thoại, máy tính, thậm chí "bắt thóp" anh nhưng không phát hiện được gì.
Cuối cùng, nghe lời bạn bè, tôi lấy tất cả tiền tiết kiệm riêng để thuê thám tử theo dõi chồng.
Chồng tôi có lẽ không bao giờ nghĩ vợ sẽ thuê người theo dõi mình nên chỉ sau 1 tuần, bí mật của anh đã bị phơi bày.
Có điều những người vợ phát hiện chồng ngoại tình đau 1 thì tôi đau 10. Bởi người chồng tôi qua lại, chung đụng không phải ai xa lạ mà là em gái tôi.
Em gái tôi năm nay 31 tuổi. Em vốn sống cùng chồng con ở TP.HCM nhưng sau khi ly hôn cách đây nửa năm, em và con trai chuyển về Hà Nội, sống cách nhà vợ chồng tôi 4km.
Mỗi tuần, em đều đến nhà tôi chơi, ăn uống vui vẻ. Khi có việc cần giúp đỡ, tôi và chồng đều rất nhiệt tình với em.
Tôi còn nói với chồng, em mới ly hôn nên tâm lý đang bị khủng hoảng. Áp lực làm mẹ đơn thân cũng vô cùng lớn nên giúp được em điều gì thì 2 vợ chồng cố gắng.
Bởi vậy, mối quan hệ của em và vợ chồng tôi rất tốt. Em coi chồng tôi như anh trai, có việc gì cũng sẵn sàng nói với anh chứ không ngại ngùng khách sáo.
Vậy mà, tôi không ngờ, sự việc lại đi đến mức này.
Bây giờ, tôi chỉ muốn đến nhà em, dạy cho em một bài học. Sau đó, tôi sẽ từ mặt em, ly dị chồng và tuyên bố cho cả gia đình biết việc làm không thể chấp nhận được của hai kẻ "gian phu dâm phụ" đó.
Thế nhưng, các thám tử lại khuyên tôi nên xử lý việc một cách tế nhị. Bởi chị em thì dù thế nào cũng không thể bỏ được nhau. Nếu làm to chuyện chỉ khiến người ngoài cười chê và bố mẹ thì đau lòng. Thế nhưng, làm sao tôi có thể bình tĩnh khi xem những bức ảnh tình cảm của họ.
Tôi nên làm gì lúc này. Mong mọi người hãy cho tôi lời khuyên. Tôi thật sự đang đau khổ đến mức rối trí nên không thể nghĩ được điều gì sáng suốt.
Tôi xin cảm ơn.
Tôi đã cố không tin vào những gì người ta nói nhưng cảnh tượng trước mắt khiến tôi muốn ngã quỵ.
" alt=""/>Thuê thám tử theo dõi, vợ cay đắng phát hiện bí mật của chồng ngoại tình với em gái