Lần đầu tiên có con vào lớp 1, chị Bùi Lan (Quận 1, TP. HCM) đến buổi họp phụ huynh đầu năm trong tâm trạng ít nhiều háo hức.“Kết quả là trước khi ra về, mình đã đồng ý sau họp lớp sẽ tự nguyện đóng 4,5 triệu đồng, trong đó 1 triệu là quỹ phụ huynh lớp, 500 nghìn đồng là quỹ phụ huynh trường. Và khoản to nhất là 3 triệu đồng đóng góp để mua bảng tương tác”.
Chị Lan cho biết khi đề cập tới việc đóng góp mua bảng tương tác, phụ huynh rơi vào thế chẳng thể chối từ.
Đầu tiên là cô giáo chủ nhiệm nói rằng chiếc bảng mà lớp đang dùng là của lớp 1 năm ngoái cho mượn, và họ đang đòi lại. Cô cũng cho biết hiệu trưởng yêu cầu không được đòi hỏi phụ huynh phải mua bảng mới, nếu trả cho lớp kia rồi thì cứ phấn trắng bảng đen mà dạy.
 |
Dự thu và chi khoản vận động phụ huynh cho cơ sở vật chất một trường THPT ở Sài Gòn trước khi phải dừng thi do bị phụ huynh phản đối. |
Sau đó, cô sử dụng bảng tương tác cho phụ huynh xem thử. Ví dụ như học chữ “c” thì có từ “con cá” hay “quả cam”, trên màn hình ngay lập tức có chữ cái, hình ảnh minh hoạ.
“Xem cô trình diễn xong rồi, phụ huynh nào còn lòng dạ nghĩ tới chuyện học chay nữa. Khi hội trưởng phụ huynh đề xuất đóng góp để mua bảng mới, duy nhất một người đứng dậy có ý kiến không thực sự đồng tình. Nhưng chưa kịp nói xong nhiều phụ huynh khác đã gạt đi. Và kết quả với loại bảng dự mua gần 90 triệu đồng thuộc diện cao cấp trên thị trường, hội phụ huynh “bổ đầu” phụ huynh mỗi học sinh 3 triệu”.
Tuy nhiên, chị Lan cũng cho rằng khoản “đầu tư” này không đến nỗi vô lý, bởi chiếc bảng sẽ được sử dụng trong cả 5 năm tiểu học. “Các con được học vui vẻ, sinh động hơn thì đóng ngần đấy tiền cũng được, nhưng cũng tội cho gia đình nào không có điều kiện mà không dám từ chối vì ngại.
Kể lại cuộc họp phụ huynh diễn ra trong tuần vừa qua của cậu con trai học lớp 8, chị Thủy Ngân ở Thủ Đức, TP.HCM cho hay với những nội dung không liên quan tới tài chính, cô giáo chủ nhiệm của con nói đơn giản: “Phụ huynh xem số tiền phải đóng được trường thông báo ở bảng tin. Đóng bao nhiêu, khoản nào, đóng ra sao được công khai ở đấy. Giáo viên chủ nhiệm không xin của phụ huynh đồng nào, lớp mình cũng không thu quỹ lớp”.
Phổ biến rồi, cô giáo nói phần của mình đã xong, giờ là thời gian của phụ huynh.
Sau đó, hội trưởng phụ huynh lớp lên công khai các khoản thu, chi của hội năm ngoái. Và cuối cùng là “xin cho năm nay”.
“Nào là các dịp sẽ phải chi như Trung thu, ngày 20/11, Tết nguyên đán, khen thưởng... Phụ huynh đóng bao nhiêu là tự nguyện. Còn nữa, có mấy bồn nước đã hỏng, trường muốn thay mới, mong phụ huynh đóng hỗ trợ” - người “đại diện cho cha mẹ học sinh” liệt kê các khoản cần sự “tự nguyện”.
Theo chị Ngân, chị hội trưởng nói mà ngượng ngùng. May là phụ huynh của lớp đều hiểu nên mọi người vẫn vui vẻ đóng góp.
Thế nhưng, cũng có những khoản “tự nguyện” được đưa ra mà phụ huynh không thể hiểu nổi. Ví dụ như mới đây trên mạng xã hội xôn xao về khoản “trực đánh trống và vệ sinh” ở Trường THCS Lê Quý Đôn (xã Đăk Djrăng, Gia Lai). Theo phản ánh của phụ huynh có con học tại trường, trong cuộc họp đầu năm học, hội phụ huynh đã đưa ra khoản thu nói trên với mức thu 150 nghìn đồng/ học sinh.
Hay một phụ huynh ở Thanh Hoá đã lên mạng xã hội than thở về việc phải “tự nguyện trên tinh thần bắt buộc” khoản tiền vệ sinh trường 100 nghìn đồng và vệ sinh lớp 70 nghìn đồng...
Những người ‘ở thế khó’
Vì ngại ngùng, nhiều phụ huynh cho hay họ từng từ chối khéo khi được giáo viên chủ nhiệm mời làm hội trưởng.
Chị Thuỷ Ngân kể năm ngoái, trước khi diễn ra buổi họp phụ huynh đầu năm, chị nhận được tin nhắn của giáo viên chủ nhiệm.
“Cô giáo hỏi tôi có thể làm hội trưởng phụ huynh lớp giúp cô được không? Biết là cô giáo tín nhiệm và gửi gắm, nhưng tôi vẫn nhắn tin từ chối” - chị Ngân kể.
Sở dĩ chị có câu trả lời có thể khiến cô chủ nhiệm mất lòng bởi trước đó, khi con học tiểu học, có năm chị đã từng trong Ban đại diện phụ huynh của lớp.
“Vậy nên, tôi hiểu được thế khó của công việc này. Thú thực, nếu hiệu trưởng, ban giám hiệu nhà trường không nêu ra cái này cái kia thì hội trưởng của trường chả việc gì phải truyền lại cho chi hội trưởng lớp. Rồi chi hội lớp lại phải đứng ra kêu gọi, van nài phụ huynh. Đi xin tiền rất mệt lại còn bị chửi nữa. Nhiều phụ huynh đóng tiền mà cũng nhìn mình với ánh mắt dò xét” - chị Ngân nói.
 |
Tin nhắn xin ý kiến đóng góp đầu năm trong một nhóm phụ huynh lớp 1 ở TP.HCM |
Anh Phan Đạt, một phụ huynh ở Gò Vấp, TP.HCM cũng công nhận nhiều hội phụ huynh đang bị làm khó. Bởi rất nhiều khoản thu, nhà trường không hề ra mặt nhưng có gợi ý thông qua giáo viên chủ nhiệm. Do đó, nếu đối chiếu theo quy định thì nhà trường sẽ không bị sai.
“Những khoản chi của hội như thưởng cho học sinh, ủng hộ học sinh nghèo... thì không nói, chứ phụ huynh phải chi cả tiền đổ rác, tiền hoa trước cửa lớp, chi tiền màn cửa... thì kỳ quá.
Thực ra, các khoản này không phải trường nào cũng vậy, có trường chi nhưng cũng có trường không.
Việc này tuỳ thuộc vào hiệu trưởng. Hiệu trưởng có uy và không thích bày vẽ, chính trực thì hội phụ huynh nhẹ nhàng. Ngược lại Hiệu trưởng, và cả giáo viên chủ nhiệm nữa, mà thích bày vẽ, nhờ vả thì hội phụ huynh rất cực” - anh Đạt nói.
Sau khi thuyết phục được phụ huynh trong lớp về chủ trương mua sắm, ban phụ huynh còn phải đi khảo sát xem ở đâu bán rẻ, rồi lấy báo giá để trình bày với các bố, các mẹ. Thế nhưng, họ vẫn luôn gặp những ánh mắt nghi kị hoặc nói vào nói ra của một số phụ huynh khác.
Với nhiều phụ huynh khác, mặc dù không đồng ý với một số khoản thu, nhưng họ rất ngại lên tiếng vì dễ trở nên lạc lõng. "Nói gì thì nói, nếu phản ứng mà chẳng may cô giáo biết lại để ý đến con mình thì không hay. Ai cũng bảo là có gì cứ trao đổi thẳng thắn, nhưng tâm lý của bọn mình đều rất ngại, nên đành đóng cho xong" - chị Mai, một phụ huynh có con học lớp 6 ở Quận 3 chia sẻ.
Thế nên, chị Mai bảo chả lạ khi mà năm nào cũng vậy, cứ đầu năm là trên mạng xã hội và trong các nhóm phụ huynh lại xảy ra không ít tranh cãi về tiền nong. Có người tranh cãi gay gắt, song cũng có kiểu ngầm rỉ tai nói xấu nhau, bằng mặt mà không bằng lòng...
Chi Mai - Hoàng Văn

Dậy sóng vì tiền quỹ đầu năm, phụ huynh mong được 'tự nguyện' đúng nghĩa
Bài viết phản ánh nỗi niềm của phụ huynh trong “mùa” thu tiền tự nguyện đầu năm học mới đã tiếp tục nhận được nhiều ý kiến của bạn đọc.
" alt=""/>Những khoản thu tự nguyện khiến phụ huynh chẳng thế chối từ
Dạy con kỹ năng cuộc sống“Nhưng buông lại đòi hỏi lòng dũng cảm, bố mẹ liệu có chiến thắng được cảm giác lo lắng sợ hãi, nhất là khi cả thế giới đang vận hành theo một hướng khác. Buông đòi hỏi sự vất vả và theo một cách khác, đòi hỏi sự kiên trì, bởi dạy con tự lập là một hành trình không có đường tắt” – Nhà báo Thu Hà nhấn mạnh.
Bao bọc, che chở hay can thiệp quá mức của cha mẹ vào đời sống con cái thường xuất phát từ những động cơ tốt đẹp, đó là cha mẹ nào cũng yêu thương con, không muốn con gặp thất bại hay khổ sở.
“Nếu chúng tôi có nguồn lực, thì việc can thiệp để con cái không vất vả chả lẽ là sai trái?” - Nhiều phụ huynh đã tự vấn nhưng hầu hết các nghiên cứu tâm lý và xã hội học đều đưa ra kết luận: Bao bọc con cái quá mức sẽ dẫn đến tình trạng lo âu, trầm cảm, và thiếu năng lực một cách báo động khi phải đối mặt với cuộc sống trưởng thành.
 |
Bao bọc, che chở hay can thiệp quá mức của cha mẹ sẽ khiến con cái thiếu năng lực một cách báo động khi phải đối mặt với cuộc sống trưởng thành. |
Quá trình trưởng thành của đứa trẻ diễn ra trong những rủi ro hàng ngày, từ việc chập chững tập đi, leo trèo trong sân chơi, đến thăm nhà một người bạn mới hoặc tự đạp xe đến trường, xoay sở hoàn thành bài tập... Như vậy, việc của cha mẹ là để cho con được mắc sai lầm, được thử thách và thất bại, bởi đó mới chính là quá trình đứa trẻ học hỏi, rút ra bài học, kinh nghiệm và tiếp tục đứng dậy, tiến lên.
Bà Esther Wojcicki, 78 tuổi, có ba cô con gái, người nổi tiếng nhất là Susan, 50 tuổi, CEO của mạng xã hội YouTube; Anne, 45 tuổi, hiện là CEO công ty nghiên cứu ADN 23andme; Janet, 49 tuổi, là giáo sư về nhi khoa và dịch tễ tại Đại học California, San Francisco, Mỹ đã tiết lộ bí quyết nuôi con tự lập trong cuốn sách:”Làm thế nào để nuôi dạy con thành công”: Ngay từ khi các con còn nhỏ, tôi đã trao cho chúng trách nhiệm từ những việc rất nhỏ như tự chọn quần áo, hay tự đi bộ đến trường. Các con có thể thoải mái đến thăm bạn bè, hàng xóm, miễn là trở về nhà vào giờ "giới nghiêm" 5 rưỡi chiều, để tập bơi vào 30 phút sau đó.
"Lý thuyết của tôi luôn là: Bạn càng làm thay con nhiều thì chúng càng tự làm ít đi", bà nói. Chính vì vậy, bà để con gái 2 tuổi tự mặc quần áo, đeo giày, chải tóc dù lúc đầu có thể mặc ngược áo, đi nhầm chân. Lên 4 tuổi, các con bà rửa bát hàng ngày dù con phải đứng lên ghế, hoặc tự dọn giường, gấp quần áo, đổ rác. “Mọi thứ sẽ không hoàn hảo: Bát chưa sạch thậm chí còn đổ vỡ, giường lộn xộn, quần áo không phẳng nếp... nhưng lũ trẻ vui vì cảm giác tự mình làm được” – bà Esther Wojcicki chia sẻ.
Một phương pháp dạy con làm việc nhà theo 4 bước được tiến sỹ tâm lý SE Gutstein chia sẻ: " Đầu tiên, cha mẹ làm cho con. Sau đó, cha mẹ làm với con. Tiếp theo, quan sát con làm. Cuối cùng, con sẽ tự mình làm một cách hoàn toàn độc lập”.
 |
Bạn càng làm thay con nhiều thì chúng càng tự làm ít đi |
Những việc nhà theo lứa tuổi được gợi ý: Từ 2 đến 3 tuổi: Bỏ quần áo bẩn vào giỏ giặt đồ, dọn đồ chơi; Từ 4 đến 7 tuổi: tự dọn giường ngủ, tưới nước cho cây, cùng đi siêu thị, lau dọn bàn ăn, gập quần áo, chuẩn bị sách vở, đồ dùng khi đi học; Từ 8 đến 10 tuổi: dọn dẹp, làm sạch phòng, dọn bàn ăn, hút bụi, cho vật nuôi ăn, giúp rửa xe, đổ rác, giúp cha mẹ nấu ăn, rửa bát, đi mua đồ ở cửa hàng tạp hóa ,giặt và gấp quần áo; Từ 11 tuổi trở lên: làm sạch phòng và phòng tắm, hỗ trợ làm sạch bếp, rửa bát, dọn đồ ăn thừa và cất đồ ăn cần dùng tiếp vào tủ lạnh, giặt quần áo, chuẩn bị bữa ăn cùng bố mẹ, tự nấu ăn, trông em...
Bên cạnh đó, trẻ cần được dạy bộ công cụ, kỹ năng “sống” cần thiết về nhận thức (thu thập thông tin, phân tích, ra quyết định), cảm xúc (điều chỉnh và kiểm soát về nỗi buồn, sự thất vọng, tức giận), hành vi (học tập, làm việc) để có thể sống sót.
Một trong những nguyên tắc về dạy con tự lập được nhiều nhà tâm lý học khuyến khích đó là tự chủ phải gắn liền với trách nhiệm.
Tiến sỹ Jim Taylor, nhà tâm lý giáo dục trẻ em phân tích: “Hãy cho con thấy trách nhiệm của chúng là gì, rằng chúng phải chấp nhận những trách nhiệm đó, và sau đó bạn phải quy trách nhiệm cho con về những hành động”. Một đứa trẻ trước hết phải hiểu trách nhiệm chăm sóc bản thân lành mạnh bằng những kỹ năng giữ gìn vệ sinh thân thể, ăn uống, tập luyện. Sau đó là các kỹ năng làm việc nhà như một thành viên có trách nhiệm với gia đình. Ngoài ra, đứa trẻ cần xoay sở với việc đi học muộn, quên cặp sách đồ dùng, không làm bài tập ... để chúng biết lỗi, rút kinh nghiệm và không tái phạm.
Bên cạnh đó, nếu con bạn đi chơi loanh quanh gần nhà (môi trường thực sự an toàn) thì chúng phải đeo đồng hồ định vị hoạc mang theo điện thoại, có trách nhiệm về nhà đúng giờ, đến đúng chỗ đã hẹn, hoặc nhớ số điện thoại và địa chỉ ngôi nhà khi có tình huống khẩn cấp. Hãy dạy cho con cách xử lý khi rơi vào tình huống như lạc đường hoặc bị kẻ xấu lạm dụng.
Giúp con tìm được đam mê và mục đích sống
Có một câu thần chú: “Nếu bạn làm hoặc học những gì bạn yêu thích, bạn sẽ không bao giờ nghĩ là mình đang phải học hoặc phải làm việc”.
Một trong những nhiệm vụ của sự nghiệp làm cha mẹ là phải giúp con cái tìm được đam mê và mục đích sống.
Trong cuốn sách “Sự sụp đổ của nghề làm cha mẹ", bác sỹ Leonard Sax đã phân tích về bức tranh khốn khổ của giới cha mẹ trung lưu Hoa Kỳ khi xác định kịch bản cho cuộc đời con cái là phải cố gắng học hành chăm chỉ để vào ĐH Stanford, Harvard hoặc kiếm được nhiều tiền, đạt được địa vị cao trong xã hội. Nhưng sau tất cả, có những người đã lên đến đỉnh cao mà vẫn giày vò bởi cảm giác chán nản, vô nghĩa.
“Tôi đã thấy một số người lớn như vậy trong số các đồng nghiệp của tôi. Một người có thể được coi là bác sỹ phẫu thuật thành công: anh ta có thể kiếm 600 nghìn đô la một năm nhưng anh ấy rất khổ sở. Anh ấy không vui vẻ gì phải làm việc 80 giờ/1 tuần với một công việc đã trở nên đáng ghét với anh ấy. Nếu bạn đang làm việc 80 giờ/1 tuần với tâm hồn khô héo thì bạn là một nô lệ. Cuộc sống rất quý giá, mỗi một giây trôi qua lại là một món quà vô giá mà không có tiền nào có thể mua lại được thời gian đã mất” - bác sỹ Leonard Sax chia sẻ.
Chính vì thế, một trong những nhiệm vụ của cha mẹ là giúp con tìm thấy ý nghĩa, khao khát một cái gì đó cao hơn và sâu sắc hơn. Thiếu đi mục đích, cuộc sống dường như vô nghĩa và vô ích. Không có mục đích, những người trẻ tuổi trở nên lo lắng và trầm cảm. Một khi trẻ có mục đích sống, chúng có thể tự tin theo đuổi thành tích vì chúng biết tại sao thành quả đó lại đáng để theo đuổi. Một khi đã được giáo dục về sự KHÁT KHAO, những người trẻ tuổi có thể tận hưởng thời gian rảnh rỗi một cách sâu sắc và trọn vẹn, cho dù là đọc một cuốn sách, nghe nhạc, hay đi dạo trong rừng.
Ở một khía cạnh khác, khi tìm thấy đam mê và ý nghĩa trong học tập cũng như cuộc sống, trẻ sẽ có lòng can đảm, kiên cường quyết tâm theo đuổi một điều gì đó, cho dù khó khăn đến đâu hay phải đối mặt với nhiều bất lợi như thế nào.
Thu Phương

Bi kịch của phụ huynh nuôi con trong 'lồng ấp'
“Người Việt có tuổi thơ dài nhất thế giới; Những đứa trẻ không bao giờ lớn” là cụm từ mô tả về kiểu nuôi con trong “lồng ấp” của nhiều cha mẹ Việt Nam.
" alt=""/>Làm sao để dạy con độc lập, trưởng thành?