Và rồi anh cũng kể với bố mẹ về chuyện hai đứa mình. Và lần đầu tiên em lo sợ khi em biết bố mẹ anh chẳng muốn anh tiếp tục yêu em. Sự can ngăn của bố mẹ dường như đã khiến anh chùn bước.
Gặp khó khăn trong công việc ở quê em quyết định xin bố mẹ đi học tiếp bằng Thạc sĩ. Hà Nội lại một lần nữa đón em trở về vào một ngày cuối thu và em lại gặp anh, chàng trai em yêu bằng cả trái tim mình.
Nhưng công việc anh bận rộn, chúng ta gặp nhau một tháng cũng chỉ vài ba lần. Những lần gặp nhau vội vã, chóng vánh, anh còn chẳng dám nói với bố mẹ rằng anh tới thăm em.
Bố mẹ gọi anh liên tục, anh không bắt máy. Em bảo anh nghe máy đi cho bố đỡ lo. Ngồi cạnh anh và em nghe rõ trong điện thoại một câu nói:" Mày đang ở đâu? Đưa máy ta nói chuyện với con bạn mày!".
Anh cúp điện thoại, em nghẹn lại chẳng nói lên lời. Anh cũng im lặng và chẳng dám nhìn thẳng vào mắt em. Em vẫn chẳng thể hiểu rốt cuộc mình đã làm sai điều gì khiến bố mẹ anh ghét em đến vậy.
Em vẫn tiếp tục cố gắng, cố gắng chờ anh trưởng thành, chờ ngày anh đủ mạnh mẽ đối diện với bố mẹ để có thể làm tất cả vì tình yêu của chúng mình.
Ngày em bảo vệ luận án Thạc sĩ, anh không đến dự. Anh nói anh bận việc gia đình. Rồi từ thời gian đó em cảm giác anh lạnh nhạt với em hơn. Em gọi điện cả ngày anh không bắt máy. Nhắn tin cũng không trả lời. Thậm chí có khi hơn một tuần anh mới gọi lại và mọi lý do đều bắt đầu bằng hai từ "Anh bận".
Hay là anh đã hết yêu em? Hay là em làm điều gì sai khiến anh khó chịu? Hay tại anh hiểu nhầm điều gì mà không nói? Em gọi điện cả cho bạn bè anh để dò hỏi nhưng ai cũng bảo rằng không biết. Cứ thế tâm trí em bị bao vây bởi vô vàn sự nghi ngờ, em suy sụp và mệt mỏi vô cùng.
Em đã kể cho mẹ nghe và đã khóc rất nhiều. Mẹ em nói: "Nếu người ta muốn thì sẽ tìm mọi cách, còn nếu đã không muốn, chỉ cần một lý do". Hay là, anh không còn muốn tiếp tục cố gắng? Nhưng trái tim em lại muốn giữ lấy anh bằng mọi cách, vẫn muốn đợi chờ anh.
Một tháng, hai tháng rồi ba tháng trôi qua, em nhận được cuộc gọi từ anh, vừa vui mừng vừa lo sợ, em lấy hết can đảm để nghe. Đầu dây bên kia, vẫn là giọng nói quen thuộc ấy, nhưng những lời từ anh khiến trái tim em như bị cào xé: "Hay là, em về quê đi, đừng ở lại Hà Nội nữa, anh nghĩ chúng ta nên dừng lại. Anh không thể cố gắng hơn được". Em như chết lặng, đôi chân không thể bước và nước mắt cứ thế rơi không thể kìm.
Liệu rằng em có nên tiếp tục cố gắng ở lại thành phố này vì anh, thành phố quá rộng lớn nhưng lại khiến tim em ngột ngạt vì nỗi cô đơn quá rồi. Em có nên níu kéo tình yêu này nữa không hay chọn hướng khác không có anh ở cuối con đường?
Hiện nay, tôi đang đi học xa, ít khi được về gia đình. Trong những lần tôi về, vợ không có cảm giác nhớ nhung, mong ngóng chồng.
" alt=""/>Tâm sự cô gái yêu 7 năm bị gia đình bạn trai cấm cảnQuả thật là sau ngày đầu mới cưới, cuộc sống vợ chồng luôn vui vẻ, anh rất chăm vợ. Nhưng từ khi có con, chị bắt đầu thất vọng toàn tập. Hai vợ chồng cùng đi làm 8 tiếng nhưng về đến nhà, mọi thứ một tay chị làm từ A đến Z. Còn anh đi làm thì thôi, về đến nhà là ôm điện thoại không lên mạng thì cũng chơi điện tử.
Được ngày nghỉ có hôm anh ngủ đến trưa mới dậy, ăn xong lại ra ngoài, tuyệt nhiên không giúp vợ được một việc. Khổ nhất là thời điểm sau khi chị sinh con. Những tháng ở cữ, được mẹ đẻ và mẹ chồng lo cho hết, con trai lại được nết ăn nết ngủ nên chị được thảnh thơi. Và có lẽ với chị đó cũng là quãng thời gian chị cảm thấy thư thái nhất từ khi lấy chồng.
Khi không còn mẹ ở cùng và cũng không có điều kiện để thuê giúp việc vì lương của hai vợ chồng thấp, chị Thanh đành phải cố gắng thu vén việc nhà. Chị lại trở về như một cái máy làm việc nhà. Con ngủ thì tranh thủ giặt đồ, lau dọn nhà cửa trong khi chồng nằm chơi game, chán anh đi ngủ.
Chị có nhờ việc gì, anh cũng tìm đủ mọi chiêu thoái thác. Nào là nay anh đi làm mệt, rồi em không làm được thì cứ để đấy lát anh làm, mai anh làm hay “em tiện tay thì làm hộ anh luôn”…. Có khi lại bảo anh có điện thoại công ty gọi có việc gấp, anh phải đi luôn.
Không phải là chị để mặc anh như vậy. Đã có những lúc chị ngồi tâm sự với chồng, thử đủ mọi cách để anh chung tay việc nhà nhưng rồi thay đổi của anh chỉ dài trong một ngày rồi hôm sau đâu lại vào đấy với cái bệnh lười. Tính anh có phần trẻ con nhưng lại rất gia trưởng. Không muốn cãi nhau nên chị Thanh đành cố gắng làm hết mọi việc nhưng không tránh khỏi bực bội trong lòng. Không khí gia đình vì thế cũng trở nên căng thẳng.
Tuần trước, chị phải đi công tác nước ngoài 5 ngày, vậy mà khi về đến nhà thì nhà cửa là bãi chiến trường ngổn ngang trăm mối. Quần áo dơ bẩn chất đầy máy giặt và đầy cả thau, bát đĩa không lấy một cái sạch, con cái thì nhếch nhác… Hai bố con ở nhà bữa ăn là những xuất cơm hộp hoặc mì gói. Báo hại chị hai ngày cuối tuần lẽ ra được nghỉ ngơi mà mệt nhoài dọn dẹp, tái sắp xếp…
Dù đã quá quen với những cảnh như thế này nhưng vì quá mệt mỏi, chị gắt um lên. Có lúc chị Thanh đã nghĩ tới chuyện ly hôn. Nhưng rồi thương con, chị lại nhủ lòng cố gắng. Đến giờ phút này chị cũng không biết là mình có chọn nhầm khi lấy một anh chồng lười nhác việc nhà như anh không nữa?.
Người đời vẫn nói rằng “Phụ nữ hơn nhau ở tấm chồng”. Lấy được một người chồng tốt là một điều may mắn của một người phụ nữ. Ngược lại, lấy phải một người chồng không ra gì là một điều hết sức bất hạnh. Và nếu nhỡ lấy phải một người chồng “lười”, phụ nữ cũng bất hạnh không kém.
'Bạn trai đòi chia tay vì phải lo sự nghiệp, tròn 2 ngày sau thì đăng ảnh ôm hôn người yêu cũ', cô gái kể.
" alt=""/>Tâm sự của người vợ lấy anh chồng lười làm việc nhàVideo:
Mới đây, do ảnh hưởng của cơn bão số 9, toàn bộ rạp cưới của một đám cưới tại xã Đức Tân, huyện Tánh Linh, Bình Thuận đã bị gió cuốn bay khiến nhiều người hoảng loạn. Chủ nhân của clip ghi lại sự cố này là anh Võ Đình Hoàng Long.
Chia sẻ với PV VietNamNet, anh Long cho biết, sự việc xảy ra vào khoảng 12h trưa ngày 25/11 tại tiệc cưới nhà cô dâu V.T D.P (Đức Tân, Tánh Linh, Bình Thuận).
“Thời điểm đó, khoảng hơn 300 khách mời nhà cô dâu đang ăn tiệc. Khi rạp cưới bị cuốn, tất cả các khách mời chạy toán loạn. Hai người đàn ông bị thanh sắt dựng rạp bay qua đập vào đầu, 1 người phải khâu tới 7 mũi”, anh Long nói.
![]() |
Toàn bộ rạp cưới bị cuốn phăng, nhiều người hoảng loạn. Ảnh cắt từ clip |
Vẫn lời anh Long, do ảnh hưởng của bão, từ sáng địa phương này đã có mưa to và mất điện. Tuy nhiên, vì tình cảm với gia chủ và cô dâu nên hơn 300 khách mời vẫn đội mưa đến dự tiệc. Không ngờ, chỉ trong khoảng 5-10 giây, một trận lốc lớn đã khiến tiệc cưới trở nên hoang tàn.
“Rất may, khi có bão, địa phương đã chủ động cắt điện, nếu không việc chập điện sẽ khiến sự việc phức tạp hơn nhiều. Hiện tại, hai người bị thương đều đã được sơ cứu, gia chủ cũng không thiệt hại gì nhiều. Nhưng ảnh hưởng về tinh thần thì khá lớn”, anh Long nói tiếp.
Anh Long cũng cho biết, theo dự kiến, ngày 26/11, chú rể ở Bến Tre sẽ đến đón dâu. Thế nhưng, vì sức gió giật mạnh kèm theo mưa lớn nên những người thân của cô dâu chú rể đều đang rất lo lắng.
Lúc tôi say sưa nói về gia đình nhỏ, về những đứa con, về ước mơ sẽ trồng những khóm hoa hồng leo trước cổng, anh nhìn tôi, ánh nhìn miên man như muốn soi vào tận đáy mắt..."
" alt=""/>Bão số 9: Rạp cưới bị cuốn phăng, hơn 300 người hoảng loạn ở Bình Thuận