Phim của Lý Nhã Kỳ và tài tử 'Giày thủy tinh' bị dừng vô thời hạn vì hết tiền
Tối 5/12, phía Lý Nhã Kỳ chính thức đã có văn bản chính thức về vụ dự án phim "Thiên Đường" vỡ nợ, nhà sản xuất "bỏ của chạy lấy người".
Theo đó, vào ngày 19/10, Lý Nhã Kỳ và công ty riêng đã ký hợp đồng sản xuất phim "Thiên Đường" với nhà sản xuất Nguyễn Hoàng Hạnh Nhân. Trong đó, Lý Nhã Kỳ vừa là diễn viên chính vừa là chủ đầu tư còn bà Hạnh Nhân chủ trì việc sản xuất phim.
Kể từ ngày 10/10 đến nay, bộ phim chỉ hoàn tất được 70%. Sau một thời gian có biểu hiện đuối vốn thì phía nhà sản xuất thông báo giải tán đoàn phim.
![]() |
Lý Nhã Kỳ cho biết đã phải tự bỏ tiền túi nhiều lần để giải quyết các hậu quả mà nhà sản xuất để lại. |
Phía Lý Nhã Kỳ khẳng định mình luôn thực hiện đầy đủ nghĩa vụ trong hợp đồng. Tuy nhiên, phía nhà sản xuất ngày càng bộc lộ sự yếu kém trong khâu quản lý vận hành dự án, dẫn đến loạt sai phạm như: nợ tiền khách sạn trong thời gian đoàn phim lưu trú; thay đổi lịch quay phim đột xuất và liên tục; không quản lý được nhân sự khiến các diễn viên bỏ đoàn; chậm trễ hoặc chưa thanh toán tiền thù lao; chậm trễ thực hiện việc giao kết hợp đồng; tự ý thông báo rã đoàn mà không thông qua ý kiến của phía Lý Nhã Kỳ...
Lý Nhã Kỳ khẳng định, cô đã cố gắng nhân nhượng và hỗ trợ đối tác nhưng không được hợp tác. Hậu quả là dự án chính thức vỡ nợ khi đã hoàn thiện đến 70% tiến độ khiến Lý Nhã Kỳ bị sốc tinh thần và chịu thiệt hại tài chính nặng nề.
Nữ doanh nhân còn cho rằng sự yếu kém và thiếu chuyên nghiệp của nhà sản xuất Nguyễn Hoàng Hạnh Nhân còn gây ảnh hưởng tiêu cực đến môi trường điện ảnh trong nước và mối quan hệ với điện ảnh quốc tế.
Bởi lẽ, nam diễn viên chính Han Jae Suk, đạo diễn và một số thành viên trong ekip là người Hàn Quốc. Trước đó, vì chưa thanh toán xong tiền nợ khách sạn gần 500 triệu đồng mà đoàn phim Hàn Quốc đã bị giữ passport, không thể về nước đúng lịch trình.
Vì thế, phía Lý Nhã Kỳ đã gửi văn bản chính thức đến nhà sản xuất Hạnh Nhân, đồng thời nhờ cơ quan có thẩm quyền giải quyết. Theo đó, cô nhấn mạnh phía nhà sản xuất có dấu hiệu vi phạm pháp luật lao động, kinh doanh và thuế, thậm chí không loại trừ vi phạm hình sự.
![]() |
Nhà sản xuất Nguyễn Hoàng Hạnh Nhân và nam diễn viên Han Jae Suk. |
"Chúng tôi muốn gióng hồi chuông báo động về thực trang các doanh nghiệp sản xuất phim không chuyên nghiệp và yếu về năng lực tài chính nhằm tránh tình trạng những nhà sản xuất này lạm dụng sức lao động và uy tín của nghệ sĩ", nữ doanh nhân cho biết.
Mới đây, một diễn viên trong đoàn phim là "Mr. Cần Trô" Xuân Nghị cũng khẳng định bà Hạnh Nhân nợ tiền cát-xê của anh. Theo đó, dù cát-xê không nhiều nhưng anh chỉ mới nhận được 30%. Anh nhiều lần liên hệ nhà sản xuất nhưng không được bắt máy. Xuân Nghị cho biết sẽ cân nhắc việc khởi kiện và công khai mọi chuyện lên mạng xã hội.
Ngoài ra, diễn viên Kiều Trinh cũng từng được nhận lời mời từ phía nhà sản xuất Nguyễn Hoàng Hạnh Nhân nhưng do mời thiếu tôn trọng nên cô từ chối ngay từ đầu.
Gia Bảo
Chủ nhân 3 tác phẩm được đánh giá cao nhất sẽ nhận những phần thưởng giá trị và được Lý Nhã Kỳ mời tham dự tiệc kỷ niệm 100 năm Quốc khánh Rumani tại TP.HCM vào ngày 3/12.
" alt=""/>Lý Nhã Kỳ tố cáo nhiều sai phạm của nhà sản xuất phim 'Thiên Đường'Hai năm trước, vợ anh sinh con gái nhưng vì lý do công việc, anh phải sống ở một thị trấn khác, xa vợ con.
Đầu tháng 9 vừa rồi, Liu Wei có một kỳ nghỉ bên gia đình, sau đó anh trở lại công việc và không gặp con gái gần 1 tháng qua.
![]() |
Anh Liu Wei đã làm lính cứu hỏa được 11 năm. |
Dịp sinh nhật 2 tuổi của con gái, chị Tian - vợ anh Liu quyết định đưa con đến nơi chồng làm việc để cùng tổ chức sinh nhật cho con.
Khi đi, chị Tian chuẩn bị 2 chiếc bánh, một chiếc bánh sinh nhật của con và 1 chiếc bánh lớn cho các đồng nghiệp của chồng.
Chiều cùng ngày, 2 mẹ con đã có mặt ở đơn vị - nơi anh Liu làm việc. Tuy nhiên, họ nhận được tin anh Liu đã đi làm nhiệm vụ đột xuất.
Có một đám cháy ở xưởng gỗ. Đám cháy không lớn nhưng lại khó xử lý.
Hai mẹ con chị Tian đợi anh Liu ở bên ngoài đội cứu hỏa đến tối muộn. Lúc nhận được điện thoại của chồng, chị quyết định đưa con gái đến hiện trường.
Đến nơi, chị Tian nhìn thấy chồng mặc đồng phục, bước ra từ sau đám cháy, khuôn mặt anh bị ám khói, đen sì.
‘Con gái ban đầu không nhận ra tôi, cháu sợ và ôm chặt lấy mẹ’, Liu Wei nói. Nhưng khi anh cởi mũ, con gái đã nhận ra anh và muốn được anh ôm.
![]() |
Tiệc sinh nhật của bé 2 tuổi ở hiện trường vụ cháy khiến nhiều người cảm động. |
Sau đó, bên ngoài hiện trường vụ cháy đã được dập tắt, một gia đình 3 người với chiếc bánh sinh nhật và đồ ăn mua sẵn được bày ra. Nến được thắp lên và bữa tiệc sinh nhật bắt đầu.
Con gái nhỏ không hiểu được ý nghĩa của bữa tiệc nhưng cô bé rất vui.
Trong khi đó, anh Liu Wei vẫn tự trách mình rằng vì công việc, anh đã mất đi sự quan tâm và đồng hành với con gái. Anh hy vọng sẽ có cơ hội bù đắp cho con trong tương lai.
Bị vợ thờ ơ, lạnh nhạt, người chồng bí mật đặt camera ở nhà. Không ngờ, những hình ảnh xuất hiện đã khiến anh rơi nước mắt.
" alt=""/>Tiệc sinh nhật của bé 2 tuổi ở hiện trường vụ cháy khiến nhiều người cảm độngThầy nhờ tôi giúp thầy, may chiếc áo cho... chính tôi. Rồi thầy đưa tôi xấp vải trắng, bảo đó là xấp vải thầy được tặng dịp 20/11 trước đó, không dùng đến. Thầy muốn tôi có áo mới, kịp đón Tết. Tôi nghe xong, vừa mừng, vừa xúc động đón nhận xấp vải trắng còn thơm mùi vải. Tôi cúi đầu cảm ơn thầy. Lòng vui như Tết.
Có lẽ, dẫu chỉ dạy bộ môn, nhưng thầy quan sát thấy tôi mặc hoài một hai chiếc áo, lại cũ kỹ, thâm kim. Có lẽ thầy nghe nhiều người "đồn" về tôi, một cậu học trò nghèo thiệt nghèo, vượt khó đến trường nên cảm thông, muốn chia sẻ...
Bấy giờ nhà tôi nghèo thiệt. Ngoại tôi 70 tuổi, lụm cụm, bệnh đau quanh năm không làm gì được. Má tôi ngoài bốn mươi nhưng cũng không khá hơn, lại đóng vai trò trụ cột. Hồi ấy, mỗi đầu năm học má đều vô xã chứng giấy xác nhận gia đình mình thuộc hộ "Đói" để tôi được miễn học phí.
Tết đến, có nhiều năm má tôi phải mua chịu ký thịt heo, chờ đến mùa lúa mới đong thóc trả cho người ta. Những bữa chợ cuối năm, má cắt buồng chuối sau vườn, bắt con gà trống tơ đem bán rồi mua mấy lọn giấy mới dán bàn thờ, ít bánh mứt cho có không khí... Những cái Tết nghèo ấy tôi nhớ mãi. Do vậy, xấp vải may áo mới thầy tặng là món quà tuyệt vời nhất tôi nhận được bấy giờ.
Tôi đem xấp vải về kể, má và ngoại nghe xong cũng xúc động, dặn dò: "Con thấy ai cũng thương và ủng hộ con hết, nên phải cố gắng lên nghe". Ngoại tôi động viên, "không ai giàu ba họ, không ai khó ba đời" để tôi không nản lòng bỏ cuộc.
Tháng 7 năm ngoái, nhân dịp 20 năm rời trường phổ thông trung học, tôi và các bạn trở lại trường xưa. Gặp thầy và bạn, tôi lại nhớ về xấp vải trắng và chuyện tấm áo Tết thầy trao. Nhờ món quà của thầy mà năm đó, má tôi kịp may cho tôi chiếc áo học trò tinh tươm, vừa mặc ăn Tết vừa mặc đi học.
Tôi không phải là người giàu có nhưng so với năm tháng đó, cuộc sống đã tương đối ổn định. Có một công việc yêu thích và chút ít niềm vui trong cuộc sống nhờ thực tập "ít muốn, biết đủ". Tôi nhớ thầy và tấm áo ngày nào nên thỉnh thoảng cũng tập tành chia sẻ, học làm người tử tế.
Quan sát thấy được khó khăn của người. Tinh tế trao món quà để món quà không chỉ mang giá trị vật chất thông thường, mà còn mang cả động lực tinh thần cho người nhận, "của cho không bằng cách cho" - tất cả cần có tâm lớn. Đó là bài học lớn nhất tôi nhận về khi thầy trao cho xấp vải may đồ Tết.
Bạn có những người thầy thật dễ thương như vậy không?
Tôi nghĩ, trong suốt cuộc đời của mình, chắc ai cũng có những người thầy đặc biệt. Có thể thầy không giúp học trò có áo Tết như tôi nhưng đã đỡ nâng người học bằng phương diện khác. Một lời khuyên đúng lúc. Một cuốn sách vừa tầm. Một lời nhắc nhở nghiêm khắc đủ chạm vào trái tim khiến học trò không còn "cá biệt" nữa... Rất nhiều câu chuyện ký ức ấy đọng trong trái tim học trò mà có khi thầy đã không còn nhớ, hoặc xem đó là việc-bình-thường.
Trong dịp Tết Nguyên đán, mùng ba được ấn định là "Tết thầy" theo truyền thống tôn sư trọng đạo của người Việt - là dịp để nhớ ơn người trao truyền tri thức, đạo đức trên bục giảng, ở nhà trường. Truyền thống này theo tôi rất hay, cần gìn giữ và nên phát huy giữa bối cảnh mối quan hệ thầy trò hiện tại đang có những biểu hiện theo chiều hướng không tốt.
Vai trò của người thầy từ cổ chí kim, từ Đông sang Tây luôn quan trọng trong việc quyết định nhân cách của học trò. Ngoài truyền dạy kiến thức và lý thuyết thì "thân giáo", tức cốt cách, lối sống, "nói đi đôi với làm" trong ý nghĩa con người mô phạm sẽ giúp học trò mình tiến bộ. Nếu có may mắn gặp thầy cô tốt, người học trò đã tốt đã giỏi sẽ càng giỏi, càng tử tế, tốt đẹp hơn.
Không phải tự nhiên mà người Việt đặt người thầy vào "diện" tri ân báo ân trong mỗi dịp Tết Nguyên đán - đầu năm mới: Mùng một Tết cha, mùng hai Tết mẹ, mùng ba Tết thầy. Cha mẹ cho mình thân thể, nuôi mình khôn lớn, thầy cô cho mình tri thức, đạo đức để hoàn thiện bản thân. Nếu thiếu cái chữ, đạo làm người, lẽ sống và lý tưởng sống đẹp, không được thổi bùng khát vọng, nuôi lớn ước mơ thì con người đó khó trở thành người hữu dụng.
Ngày nay, dù vai trò người thầy không còn lớn như trước nhưng tình thầy trò, đạo đức về báo ân vẫn luôn cần nhắc nhớ để neo giữ tâm hồn người trẻ lại. Tất nhiên, để có sự tri ân sâu sắc của trò thì thầy cũng phải ra thầy, có tầm có tâm để học trò có chất liệu nuôi dưỡng tâm hồn. Không thể đòi hỏi một sự biết ơn nếu người lớn không gieo được hạt giống tốt lành cho người nhỏ, dù là trong mối quan hệ nào.
Một hành động có tâm của thầy có thể là bệ phóng cho một con người.
Lưu Đình Long
" alt=""/>Tấm áo thầy trao