
 |
|
Gia đình của chị Xoan, anh Vỹ
Cưới chạy tang ngay trong đêm
“Nhiều người nói, có con với nhau rồi thì cưới làm gì, đám cưới cũng chỉ là thủ tục. Nhưng tôi muốn vợ cũng được như bao cô gái khác vì vợ đã mất mát quá lớn. Có được đám cưới này, tôi phải cố rất nhiều. Tôi đã hứa với vợ sẽ cho cô ấy mặc váy cưới thật đẹp, trước sự chứng kiến của nhiều khách mời và tôi đã làm được”, chia sẻ của một người đàn ông sau 4 năm làm chồng, làm cha mới được làm chú rể khiến cộng đồng mạng “dậy sóng”.
Anh là Nguyễn Đăng Vỹ (sinh năm 1986) và vợ anh là Phan Thị Xoan (sinh năm 1990), cả hai sinh ra ở Hà Tĩnh, hiện sống tại Quảng Bình. Họ đang có tổ ấm hạnh phúc viên mãn bên hai người con và chị đang mang thai đứa con thứ 3.
Sau 4 năm sống chung, họ mới có một đám cưới trọn vẹn.
Đám cưới của họ là cả một câu chuyện dài, suốt 4 năm không ít lần lên kế hoạch rồi lại trì hoãn và cho đến tận ngày 16/7 vừa qua mới thành sự thật. Anh mặc bộ vest chú rể lịch lãm đến đón chị xinh đẹp và lộng lẫy trong chiếc váy cô dâu, trao nhẫn cưới cho nhau trước sự chứng kiến của đông đảo khách mời.
4 năm trước, anh Vỹ và chị Xoan tất bật chuẩn bị cho đám cưới suốt mấy tháng trời với mong muốn ngày vui của mình diễn ra thuận lợi và viên mãn nhất. Nhưng chỉ ít ngày trước đám cưới trong mơ, biến cố ập đến khiến họ rơi vào tuyệt vọng. Anh trai ruột của chị Xoan tai nạn qua đời. “Trời đất như sụp đổ trước chúng tôi, thương anh nhiều và cũng thương cho tình yêu của mình sắp đến ngày hái quả”, anh Vỹ kể lại.
Họ từng phải cưới chạy tang ngay trong đêm
Được sự hướng dẫn của mọi người, họ gấp rút cưới chạy tang ngay trong đêm. Anh Vỹ cùng bố, chú ruột, cậu ruột đến nhà chị Xoan xin dâu, thủ tục duy nhất kịp làm là thắp hương báo cáo tổ tiên. Chị Xoan không mặc váy cưới, tóc không cài hoa, chỉ lặng lẽ đội nón lên xe hoa, hai hàng nước mắt lăn dài. Chị cũng chỉ kịp thắp hương ra mắt gia tiên bên chồng rồi vội vã quay về chịu tang anh trai.
“Mẹ anh chạy ra đón em, tay em cầm nón vào nhà chồng mà nghẹn lời. Hai đứa thắp hương báo cáo tổ tiên với sự chứng kiến của hai họ, hai bên. Nghi lễ chỉ diễn ra khoảng 5 phút vậy mà mình đã thành vợ thành chồng”, anh Vỹ chia sẻ.
Họ đăng ký kết hôn, cùng sinh con, đẻ cái, vun đắp gia đình, sự nghiệp. Họ có mọi thứ, con cái đủ nếp, đủ tẻ, tình yêu thương và sự tôn trọng lẫn nhau, chỉ duy nhất một thứ còn dang dở là một đám cưới chính thức, có sự chứng kiến của đông đảo khách mời hai bên.
Đám cưới ngập tràn niềm vui và hạnh phúc
Sau đêm cưới chạy tang định mệnh ấy, đám cưới trong mơ của chị Xoan và anh Vỹ còn bị trì hoãn 2 lần nữa, một lần vì dịch COVID-19, một lần vì bà cố ngoại bên chồng qua đời. Mặc dù vậy, họ vẫn quyết tâm tổ chức một đám cưới trọn vẹn, để được làm cô dâu, chú rể, để được nhận sự chúc phúc của người thân, bạn bè.
Sáng ngày 16/7/2020, trong bộ váy trắng cô dâu lộng lẫy, chị và cô con gái được chồng và cậu con trai đến đón lên xe hoa. Chị cũng đội nón, cũng được anh cầm tay như cái đêm cưới chạy năm nào nhưng lần này ngập tràn niềm vui và hạnh phúc.
“Thật ra, anh Vỹ hào hứng và mong chờ hơn mình nhiều. Mình đang mang bầu em bé thứ 3, giảm sắc, mệt mỏi nên tinh thần cũng bớt lại. Hai đứa nhỏ nhà mình nghe đến đám cưới thì thích lắm, được hát hò, nhảy nhót”, chị Xoan chia sẻ.
Cặp đôi luôn yêu thương và trân trọng nhau
Đúng như chị Xoan nói, anh Vỹ rất hạnh phúc và xúc động khi đám cưới được tổ chức trọn vẹn. Trên Facebook cá nhân, anh liên tục chia sẻ ảnh cưới, video được quay lại trong ngày cưới của mình. Anh xúc động gửi lời cảm ơn đến người thân, bạn bè đã có mặt chứng kiến khoảnh khắc thiêng liêng và trọng đại của hai vợ chồng.
Chị Xoan cảm thấy bản thân may mắn khi cưới được người chồng yêu vợ, thương con, chăm chỉ kiếm tiền và đặc biệt rất lãng mạn. Hành trình mang bầu và sinh con của chị vô cùng gian nan và vất vả nhưng bên cạnh chị luôn có chồng cùng sẻ chia. Ngay cả khi không có đám cưới trọn vẹn này, chị vẫn hạnh phúc với lựa chọn của mình 4 năm trước.

Đám cưới 2 liệt sĩ: Người thân mang di ảnh cô dâu, chú rể làm lễ
38 năm sau ngày mất, đám cưới của hai liệt sĩ diễn ra trong bối cảnh đặc biệt, giọt nước mắt tuôn rơi nơi khóe mắt đồng đội.
" alt=""/>Người phụ nữ 3 con mới được khoác lên mình áo cưới và câu chuyện đau lòng phía sau
Khi viết những dòng này, tôi đã kiềm chế được phần nào cơn giận dữ. 1 tuần nay, tôi dọn ra khỏi nhà để không nhìn thấy gương mặt vợ tôi - người đã lừa dối tôi bao nhiêu năm nay.Không nỗi đau nào có thể đau hơn khi bị chính người mình hết lòng yêu thương, tin tưởng “đâm sau lưng” mình một nhát như vậy.
Các độc giả ạ, tôi cư xử như vậy là bởi chuyện gì cũng có nguyên do của nó. Tôi xuất thân từ gia đình nghèo khó. Bố tôi mất sớm, một mình mẹ nuôi 3 chị em khôn lớn. 2 chị gái tôi vào Nam lập nghiệp và lấy chồng, sinh sống ở đó.
Tuổi 25 tôi lấy vợ - một người phụ nữ cùng khu phố. Vợ tôi là giáo viên mầm non, có chút nhan sắc nên được nhiều người theo đuổi. Không hiểu sao cô ấy vẫn lựa chọn tôi.
Cuộc sống của chúng tôi vất vả khi đồng lương làm công nhân của tôi không đáng là bao. Cách đây 5 năm tôi bàn với vợ muốn đi xuất khẩu lao động để đổi đời. Tôi không cam chịu nhìn cảnh vợ phải sống trong cảnh nghèo khổ mãi.
Vì vậy tôi nhờ mẹ thế chấp bìa đỏ để vay vốn ngân hàng đi xuất khẩu lao động. 3 năm đầu, nhờ chăm chỉ làm ăn, tôi trả được nợ và xây một căn nhà mới. Tuy không quá lớn nhưng cũng khá khang trang. Gia đình tôi vui lắm, nhất là vợ tôi.
Tôi về với vợ được một thời gian ngắn nhưng sau đó lại quyết tâm đi sang nước ngoài lần 2. Lần này, tôi muốn kiếm thêm tiền về mở cửa hàng làm ăn. Có cửa hàng, tôi tin vợ chồng tôi sẽ ăn nên làm ra. Mẹ không muốn tôi đi nhưng vì cả hai vợ chồng đều quyết tâm nên không cản được.
Tôi sang nước ngoài được thời gian ngắn thì vợ tôi báo tin có thai. Không còn gì vui hơn, tôi cố gắng làm việc để gửi tiền về cho vợ dưỡng thai. Ngày con ra đời, tôi chỉ về được chốc lát rồi lại phải sang làm việc. Có con, tôi càng có thêm động lực.
Tuy nhiên khi con tôi lớn thêm tí nữa, trong những cuộc điện thoại về, tôi thấy giọng mẹ tôi không vui. Nhiều lần gặng hỏi, bà mới nói thật, bà nghi đứa cháu không phải là nòi giống nhà mình. Tất nhiên những lời của mẹ tôi gạt phắt đi. Dù vậy, quá nhiều lần mẹ tôi bóng gió khiến tôi cũng chột dạ.
Cuối cùng tôi đồng ý trở về nước để giải quyết vấn đề này. Lúc về, tôi hoàn toàn không để lộ ra bất cứ nghi vấn nào, vẫn hết sức chăm sóc vợ và con trai.
Trong thời gian ở nhà, tôi bí mật lấy mẫu móng tay của 2 bố con để đi xét nghiệm. Và kết quả khiến tôi như chết đứng tại trận, chúng tôi không phải là bố con.
Trước kết quả, vợ tôi vẫn khóc lóc và cho rằng người ta đã dựng chuyện để hại cô ấy và trung tâm xét nghiệm làm ăn vớ vẩn, cho kết quả sai. Cuối cùng, tôi yêu cầu cô ấy đến một trung tâm khác để xét nghiệm, cô ấy mới chịu im lặng thừa nhận.
Vợ tôi nói, tôi mải mê kiếm tiền, bỏ vợ ở nhà một mình khiến cô ấy buồn chán. Thêm nữa, mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu không tốt đẹp càng làm vợ tôi stress. Xa chồng, cuộc sống khó khăn, cô ấy đã có tình cảm với người hàng xóm trong phường chúng tôi đang ở.
Cô ấy khóc lóc kể rằng, khi mang thai cô ấy cũng không biết đó là con của ai. Cô ấy hi vọng là con của tôi nên cố gắng giữ đứa bé lại nhưng kết quả lại hoàn toàn khác.
Mẹ tôi khóc lên khóc xuống và liên tục chửi rủa con dâu. Bà ốm nằm liệt giường khiến tôi phải gọi điện cho chị gái ở xa về chăm sóc.
Tôi quá đau đớn vì 5 năm qua đã đổ mồ hôi, nước mắt nơi xứ người gửi tiền về nuôi vợ, nuôi con. Nay lại nhận được kết quả này.
Quả thật, tôi còn yêu cô ấy nhưng giờ tôi không biết phải làm sao? Tôi không thể sống cùng nhau khi cô ấy đã chà đạp lên sự cố gắng và niềm tin của tôi như vậy. Xin độc giả hãy cho tôi một lời khuyên!

Vợ đã xấu còn tỏ ra nguy hiểm
Tôi là trai phố cổ, nhà chật chội, trong nhà lại mấy thế hệ chung sống cùng nhau, mỗi người hầu như không có không gian riêng tư. Những ai có gia đình rồi thì được quây cho căn buồng nho nhỏ.
" alt=""/>5 năm ở xứ người, ngày về mới phát hiện vợ ngoại tình