Nguyên liệu chính của món ăn là cá đục, cá suốt, cá mai - những loại cá nổi tiếng của đất Phan Thiết. Ngoài ra, còn có thịt heo luộc thái thành sợi, trứng chiên thái khứa, rau sống, khế, dưa chuột, bún và bánh đa.
Theo các chuyên gia dinh dưỡng, lẩu thả nổi tiếng là có đầy đủ vị chua, cay, đắng, mặn, ngọt nên mang lại sức khỏe và năng lượng cho người ăn, nhất là các thực khách sau một ngày du ngoạn khắp các địa điểm du lịch.
![]() |
Chú thích ảnh: Lẩu thả được trình bày đẹp mắt. Ảnh: Thảo Nguyên |
Nguyên liệu của món ăn gồm: Cá mai, cá suốt, cá đục, xương ống, thịt heo, trứng, bún, bánh đa, rau sống, khế, đậu phộng, tôm, gia vị.
Chế biến: Cá được chọn loại tươi, được sơ chế và rửa bằng nước cốt chanh để khử mùi. Sau đó, lọc tách lấy thịt cá, vắt sạch nước rồi ướp với tỏi, ớt giã, nước gừng.
Nước lẩu: Được ninh bằng nước cốt xương, cho thêm cà chua, tôm và thịt heo thái sợi. Nước lẩu được đựng trong thố đất nung, đun trên lửa than hồng.
Nước chấm: Được làm từ me chua, tỏi, đậu phộng rang, ớt chín, chuối sứ, nước mắm cá cơm trộn đều rồi say nhuyễn tạo thành hỗn hợp sánh mịn, thơm béo, đậm đà.
Trình bày: Các nguyên liệu được đặt trong bẹ hoa chuối tạo thành vòng tròn, chính giữa là đĩa cá ướp rồi để tất cả lên một cái nia hoặc lá sen. Chính nhờ sự cầu kỳ trong từng chi tiết mà món lẩu thả Phan Thiết không chỉ là món ngon mỗi ngày mà còn là một nét đẹp văn hóa nổi bật, đại diện cho hình ảnh vùng đất của những ngư dân này.
Thưởng thức: Lẩu thả có hai cách thưởng thức. Cách thứ nhất, bỏ tất cả nguyên liệu vào tô, chan với nước lẩu, rắc thêm bánh tráng.
Cách thứ hai, có thể ăn chín với đầy đủ các nguyên liệu, chan nước lẩu rắc thêm bánh tráng.
Vị chua chua, cay cay, ngọt thơm của món ăn sẽ làm cả nhà bạn ngon miệng, giải nhiệt ngày nắng nóng.
" alt=""/>Đến Phan Thiết dịp lễ 30/4 đừng quên ăn món lẩu thả![]() |
Điển hình nhất phải kể đến thành phố Shimabara, tỉnh Nagasaki là một nơi nổi tiếng với nguồn nước tinh khiết đến mức cá có thể bơi lội thoải mái. Đặc biệt người dân nơi đây rất thích cá koi nên họ đã nuôi chúng trong những mương nước quanh thành phố, tạo thành cảnh quan ấn tượng thu hút rất nhiều du khách ghé đến.
![]() |
Cá koi là một loài cá sinh trưởng trong một môi trường được chăm sóc rất kỹ, đặc biệt nguồn nước luôn sạch và tinh khiết. Để cá koi có thể sống thoải mái và sinh trưởng trong những mương nước như thế này, chính quyền thành phố và người dân đã nỗ lực rất lớn trong việc gìn giữ môi trường.
![]() |
Kể từ khi nuôi cá koi trong mương nước, thành phố này được du khách trong và ngoài nước quan tâm. Thật hiếm có một nơi nào mà một loài cá quý hiếm lại được nuôi trong một môi trường đặc biệt đến như vậy.
![]() |
![]() |
Không chỉ riêng ở tỉnh Nagasaki mà hiện nay nhiều tỉnh khác cũng bắt chước mô hình này để thu hút khách du lịch như ở Shizuoka...
Sau nửa năm trùng tu, tượng Đức Phật bằng đá lớn nhất thế giới ở phía tây nam Trung Quốc đã mở cửa đón khách trở lại.
" alt=""/>Du khách tròn mắt ngạc nhiên khi thấy cá koi tung tăng bơi lội trong... cốngBố mẹ hai bên mắt tròn mắt dẹt nhìn hai đứa chưa công ăn việc làm lại nằng nặc đòi sống chết cũng phải ở bên nhau. Trời không chịu đất, đất phải chịu trời, cuối cùng chúng tôi cũng được ông bà gật đầu chấp thuận.
Lúc lấy nhau, nghèo đến nỗi chúng tôi chỉ thuê được cái phòng trọ be bé ở ngoại thành. Hằng ngày, anh đi xe buýt vào nội thành làm việc. Tôi cũng xin được việc kế toán gần nhà.
Cuộc sống chúng tôi cứ thế trôi đi nhưng khi đứa con đầu tiên chào đời, chúng tôi sinh hoạt vô cùng túng thiếu. Vào mùa hè, nhà trọ bé và nóng khiến con trai khóc suốt đêm. Vợ chồng không ngủ được, chúng tôi quay ra gắt gỏng nhau.
Những ngày con ốm, hai vợ chồng xoay khắp nơi mới mượn được ít tiền đưa con đi khám. Cứ thế chúng tôi chì chiết nhau suốt nhiều năm về sau. Cái khó, cái nghèo và tuổi trẻ nông nổi đã giết dần tình yêu của tôi và anh.
Nhưng rồi công việc chồng tôi cũng khá dần lên. Anh được nhận làm ở một công ty nước ngoài. Thời gian này anh bận liên miên nên mọi công việc gia đình, con cái đều dồn lên vai tôi. Bù lại chúng tôi có tiền trả dần các khoản nợ và nâng dần mức sống lên.
3 năm liên tiếp sau đó, công việc anh phất lên như diều gặp gió. Thời gian này, chúng tôi mua được chung cư và anh cũng được công ty hỗ trợ ô tô để đi lại.
Vì có năng lực và khéo léo anh được cất nhắc lên chức phó phòng, trưởng phòng rồi phó giám đốc một chi nhánh ở tỉnh khác.
Khi nhận công tác ở tỉnh xa, anh không hỏi tôi lấy một lời, không cân nhắc xem có nên xa vợ con hay không. Khi tôi nói, anh gắt lên: ‘Cô muốn tôi ở nhà, không có tiền để rồi chì chiết nhau như trước à?’.
Ngày tôi làm bữa cơm chia tay anh, gia đình hai bên, bạn bè liên tục vỗ vai tôi khen tôi số hưởng, qua bao khó khăn nay được đền đáp. Anh thao thao bất tuyệt nói về công việc, công ty nào có chú ý gì vợ quần quật dưới bếp.
Thú thật, lấy anh đã ngần ấy năm, tôi chưa bao giờ có cảm giác hạnh phúc. Thời trẻ, kinh tế khó khăn chúng tôi lao vào công việc. Nay chồng thành đạt, giữa chúng tôi vẫn là một khoảng cách lớn.
Anh bận công việc, không dành thời gian cho gia đình là một nhẽ, anh còn coi thường vợ, coi thường công việc mà thời sinh viên anh từng khuyến khích, động viên tôi theo đuổi.
Anh yêu cầu tôi nghỉ làm và chăm hai con. Không dám làm anh phật ý, tôi đành im lặng chấp nhận.
Sáng hôm sau, chồng tôi đi nhận công tác mới. Vị trí phó giám đốc khiến anh bận rộn hơn, 2 tuần rồi 1 tháng, anh mới về nhà một lần. Mỗi lần về nhà, anh đều kêu mỏi mệt rồi ngủ riêng. Thấy nhiều điều bất thường ở chồng, tôi lén kiểm tra điện thoại thì biết anh thường xuyên đi ‘bóc bánh trả tiền’ với anh em ở chi nhánh mới, khi thì đi với đối tác…
Những tin nhắn trao đổi, nói chuyện trong điện thoại chồng khiến tôi tuyệt vọng.
Trong thời gian suy sụp, tôi tham gia lớp học vẽ ở một câu lạc bộ cách nhà không xa. Ngoài thời gian đưa đón, chăm sóc 2 con, tôi đều đến đây. Lớp học cho tôi thêm nhiều bạn mới. Chúng tôi còn tổ chức đi dã ngoại, du lịch cùng nhau. Nhờ đó, tôi vơi bớt buồn phiền trong lòng.
Tại lớp học này, tôi quen một người bạn khá đặc biệt. Anh là lái xe có niềm đam mê với hội họa. Ngồi gần nhau, chúng tôi thường bàn luận về tác phẩm của mình. Khi quen thân hơn, chúng tôi nói chuyện nhiều hơn về gia đình, cuộc sống. Anh và vợ cũng có cuộc hôn nhân không lấy gì hạnh phúc. Họ đang ly thân, chờ thủ tục để ly hôn.
Cùng cảnh ngộ, chúng tôi yêu nhau lúc nào không hay. Trong một lần cô đơn, thiếu vắng chồng, tôi như mất hết lý trí theo anh vào nhà nghỉ.
Những lần sau đó, tôi tránh mặt anh nhưng anh tìm đến tận nhà tôi. Anh nói yêu tôi là thật lòng và cho anh cơ hội để chăm sóc tôi.
Tuy nhiên tôi đang lưỡng lự thì chuyện xảy ra. Lần đó, vợ anh theo dõi chồng và bắt quả tang chúng tôi cùng bước vào nhà nghỉ.
Chị ta cùng bạn làm ầm ĩ tại chỗ. Không chỉ vậy, chị ta còn gửi tất cả những hình ảnh ấy cho chồng tôi.
Chồng tôi về nhà ngay lập tức. Thay vì tra hỏi hay trút giận lên tôi, anh chỉ đề nghị tôi ly hôn. Anh nói sẽ giữ im lặng để tôi ra đi trong tư thế ngẩng cao đầu với điều kiện tôi để 2 con cho anh nuôi và không được chia bất cứ tài sản nào trong nhà.
Nếu không, tất cả họ hàng, gia đình… sẽ được chiêm ngưỡng những hình ảnh tôi bị đánh ghen hôm đó.
Lúc này, tôi xót xa cho mình quá. Chỉ một phút lầm lỡ, tôi đã thực sự đánh mất mình.
Tôi đi xuất khẩu lao động về ngày thứ nhất, ngày thứ hai vợ thú nhận chuyện ngoại tình.
" alt=""/>Ngoại tình với anh lái xe, Vợ phó giám đốc bị đánh ghen trong nhà nghỉ