Bởi lẽ kiến thức là vô tận, nhất là trong bối cảnh xã hội ngày nay thay đổi từng giờ, từng phút, còn rất nhiều kiến thức và kỹ năng người lớn chưa thể nắm vững hết được. Và để thích nghi, phát triển với môi trường hiện đại, bắt buộc người lớn phải học.
“Trong nhà máy, có thiết bị máy móc mới, công nghệ mới hoàn toàn, nếu không học thì công nhân đó sẽ bị đào thải. Hay như việc buôn bán ngày nay cũng là buôn bán trực tuyến qua điện thoại di động, rồi thanh toán bằng tài khoản ngân hàng, nếu không học thì doanh thu của người đó sẽ không khá lên được, thậm chí sụt giảm. Hay ngay cả việc giải trí bằng điện thoại, máy tính, truyền hình thông minh… Tất cả đều cần mỗi công dân đều phải học, học suốt đời.
Khi trong xã hội có sự phát triển của giáo dục điện tử và học tập trực tuyến, phương thức học mọi lúc mọi nơi được áp dụng. Việc học tập tại nhà cũng được thực hiện như một cách học cần thiết cho bất cứ ai đặt kế hoạch học tập suốt đời. Do vậy, đưa học tập về gia đình là một xu thế học tập tích cực trong giai đoạn chuyển đổi số.
Trước bối cảnh Cách mạng công nghiệp 4.0 thúc đẩy việc tự động hóa sản xuất và hàng loạt hoạt động trong dịch vụ và kinh doanh bằng việc đưa các công nghệ trí tuệ nhân tạo, Internet kết nối vạn vật, Robot 3D... đồng thời chương trình chuyển đổi số quốc gia đang gia tăng áp lực về hình thành và phát triển những năng lực số ở mọi người dân trong xã hội.
Vì thế, Bộ tiêu chí đánh giá công nhận người đạt danh hiệu “Công dân học tập” buộc phải gắn thêm những kỹ năng số”, GS.TS Nguyễn Tất Dong cho hay.
Thông tin Tống Văn Thanh đỗ đại học ở tuổi 13, trong khi bạn bè đồng trang lứa đang học lớp 7 nhanh chóng lan truyền, được nhiều người biết đến. Bước vào môi trường đại học sớm, nữ sinh không khỏi bỡ ngỡ. Do đó, kết quả học tập năm nhất của cô không khả quan, ở mức trung bình.
Càng học sâu, Tống Văn Thanh nhận thấy kiến thức hổng. "Nếu tình trạng này vẫn diễn ra, tôi tốt nghiệp đại học sẽ giống sinh viên bình thường. Ra trường, bước vào xã hội tôi cũng chỉ là người bình thường. Thiên tài nếu không học hỏi, cuối cùng sẽ trở thành người bình thường. Tôi không muốn hướng đến điều này", cô chia sẻ.
Vực dậy tinh thần, năm 2 đại học, nữ sinh tự tìm ra phương pháp học tập riêng. Đồng thời, cô cũng tích cực tham gia các hoạt động nghiên cứu khoa học. Kết quả, năm cuối đại học, nữ sinh xuất bản thành công bài báo đầu tiên trên tạp chí khoa học quốc tế SCI. Ở tuổi 16, Tống Văn Thanh nhận bằng đại học loại xuất sắc chuyên ngành Điện tử.
Với thành tích này, khi được hỏi: "Bạn có phải là thiên tài không?". Tống Văn Thanh khiêm tốn cho rằng, may mắn vì phát hiện ra sở thích sớm. "Về IQ, tôi không hơn nhiều bạn bè. Nếu phải nói, điều tôi hơn có lẽ là được tiếp xúc với khoa học sớm và kiên cường theo đuổi.
Tôi lớn lên cùng ngành cơ khí, điện tử. Bố mẹ tôi học Khoa học máy tính và làm việc trong lĩnh vực cơ khí. Hồi nhỏ, tôi hay nghịch những sản phẩm cơ khí như đồ chơi có thể tháo rời. Khi tôi lớn, bố mẹ chia sẻ nhiều hơn về ngành nghề này", nữ sinh kể.
23 tuổi 'nuôi tham vọng' giúp đất nước tự chủ công nghệ
Sau khi tốt nghiệp đại học, cô tiếp tục học lên thạc sĩ và bảo vệ luận văn thành công ở tuổi 18. Trong quá trình học thạc sĩ, Tống Văn Thanh tiếp tục xuất bản bài báo thứ 2 trên tạp chí SCI. Ở tuổi 19, nữ sinh được tuyển thẳng vào hệ tiến sĩ của Đại học Nam Kinh với hướng nghiên cứu chính là chip trí tuệ nhân tạo.
Một lần tình cờ, cô nhìn thấy thông báo tuyển thực tập sinh của Phòng thí nghiệm trọng điểm quốc gia về truyền thông di động tại Đại học Đông Nam. Trưởng nhóm hướng dẫn là Giáo sư đầu ngành Điện tử, ông Trương Xuyên.
Sau khi trao đổi với Tống Văn Thanh, giáo sư ngưỡng mộ tài năng của nữ sinh: "Tôi tin Tống Văn Thanh có năng lực nghiên cứu và giúp đỡ được quốc gia trong lĩnh vực chip trí tuệ nhân tạo". Chính cuộc gặp gỡ này, đã mở ra nhiều cơ hội cho nữ sinh.
Chia sẻ về tình hình học tập và công việc, Tống Văn Thanh cho biết đang tham gia nhóm công nghệ không dây của Giáo sư Lý Lệ tại Khoa Khoa học và Công nghệ Điện tử, Trường Khoa học và Kỹ thuật Điện tử trực thuộc Đại học Nam Kinh.
"Phòng thí nghiệm tôi tham gia tập trung vào thiết kế chip và đang nghiên cứu cấu hình chip trí tuệ nhân tạo. Tôi trẻ nhất trong số 20 người. Tôi chịu trách nhiệm quản lý và lập lịch trình của nhóm, phân công, điều phối nhiệm vụ, bao gồm cả thiết kế cấu trúc tổng thể", nữ sinh chia sẻ.
Ngoài giờ học, Tống Văn Thanh thường ngồi máy tính trong phòng thí nghiệm, sử dụng nền tảng mô phỏng thiết kế FPGA (mảng phần tử logic có thể lập trình) để viết code từ front-end (thiết kế luận lý) đến back-end (thiết kế vật lý).
Tống Văn Thanh tâm sự, áp lực trong phòng thí nghiệm lớn hơn học nghiên cứu sinh: "Để tạo ra con chip có thể sử dụng, tôi không được phạm phải sai sót. Nếu viết sai một dòng code, tất cả chip phải bỏ".
"Trong nghiên cứu khoa học, nếu gặp phải ‘nút thắt’, tôi có thể giải quyết từng thứ. Nhưng khi viết code chip, mỗi bước đều cẩn trọng, dù 24 tiếng tôi không được ngủ cũng phải hoàn thành chính xác", cô trải lòng.
Nhiệm vụ của người nghiên cứu chip ở Trung Quốc thời điểm hiện tại không dễ dàng, bởi mục đích hướng đến là ngành công nghệ tự chủ. Hiểu được trọng trách bản thân, cô luôn tự tin vào lĩnh vực này: "Tôi hy vọng sẽ tạo ra được những con chip hữu ích".
Với Tống Văn Thanh, được dấn thân vào công việc thiết kế chip là niềm khao khát: "Hạnh phúc hiện tại của tôi là từng bước hình thành con chip. Mỗi lần giải quyết được vấn đề, tôi thấy sảng khoái".
Khi được hỏi về dự định sắp tới, cô giãi bày: "Tôi ấp ủ 'tham vọng' góp phần giúp đất nước trở thành cường quốc tự chủ công nghệ. Do đó, sau khi tốt nghiệp tiến sĩ, tôi sẽ tiếp tục nghiên cứu hoặc đầu quân vào một trường đại học chuyên về lĩnh vực này. Gia nhập Huawei cũng là ước mơ của tôi".
Cô khẳng định, điều không thay đổi là sự cống hiến nhiều hơn cho đất nước và xã hội. Bởi Tống Văn Thanh quan niệm được làm những thứ ý nghĩa là mục đích sống của bản thân.
Về tương lai, cô cho biết điều gì cũng có thể xảy ra, còn ước mơ và định hướng công việc dần được hình thành rõ ràng hơn. "Tôi không có câu trả lời cụ thể cho tương lai, có lẽ thứ tôi vẫn tiếp tục là học hỏi càng nhiều càng tốt", nữ sinh nói.
Theo Sohu, NetEase