Người yêu mình là một cô gái ngoan hiền, sống nội tâm, từ nhỏ đến lớn chỉ lo học, ít quan tâm đến các mối quan hệ nam nữ. Về ngoại hình em không hề xấu nhé mọi người, thậm chí là xinh đẹp theo đánh giá của mình. Chỉ là bố mẹ quản em rất chặt, ngoài thời gian đến giảng đường học em đi đâu cũng cần xin phép bố mẹ, và không đi chơi buổi tối nên ít có quan hệ với bạn bè khác giới bên ngoài.Mình biết em qua sự mai mối của chị gái em. Bố mẹ em cũng rất ưng mình nên bật đèn xanh cho hai đứa. Hoàn cảnh gia đình mình tốt, công việc của mình cũng ổn định với thu nhập không tồi.
Mình tìm hiểu rồi thấy yêu em ngay vì em ngoan hiền, trong sáng. Chuyện tình của hai đứa thì cũng như nhiều người khác, mình nhắn tin hỏi han, gọi điện trò chuyện, mua quà, mua hoa tặng em, đến nhà ngồi chơi với em.
Em cũng nhận lời yêu mình, rất quan tâm đến mình, mua quà gửi tặng cả bố mẹ mình, mỗi tội từ lúc nhận lời yêu đến giờ em chưa bao giờ cho mình hôn cả.
Hồi đầu mình có định hôn nhưng em lùi lại nói em chưa quen, em cần thời gian, rồi em chỉ nắm tay mình. Biểu hiện cao nhất ở tình yêu của em là nhào vào lòng mình ôm mình, mình cũng xốn xang như kiểu đang được che chở cho em, nhưng mãi rồi cũng chỉ có thế.
Có lần mình đã hỏi em là "mình yêu nhau chỉ thế này thôi hả?". Em ngạc nhiên nhìn mình: "Vâng, em rất yêu anh" rồi lại nắm tay mình và cười rất trong sáng.
Có hôm mình ở nhà em, bố mẹ đi vắng hết, hai đứa ngồi trên sofa ăn bỏng ngô xem phim hài, mình có chủ động nắm tay rồi vuốt ve rất "chiến thuật" từ các ngón tay lên cổ tay rồi lên cao hơn nữa nhưng khi mình sắp lên tới "đảo tiên" thì em gạt tay mình ra, bảo "anh phải tôn trọng em đi".
Rồi em đuổi khéo mình về. Mình bảo em hai đứa yêu nhau được 7 tháng rồi, em không định hôn anh hay sao. Em bảo nếu hôn nhau sẽ dễ làm sang chuyện abcxyz lắm, anh chưa hôn em tay đã táy máy rồi. Hơn nữa em thấy rất thoải mái, hài lòng với những cái ôm.
Nói thật, mình 29 tuổi rồi, đã qua 3 mối tình rồi nên gặp người yêu thế này cảm thấy khá bức bối. Nhưng em ấy trong sáng quá, mọi sự dẫn dắt yêu đương của mình với em đều khiến mình cảm thấy như đang làm bẩn tấm pha lê vậy.
Đến giờ mình vẫn đang phải cố gắng kiên nhẫn chờ em, chiều theo mong muốn khó hiểu của em, nhưng mình chẳng biết chịu được đến bao giờ, tới khi nào mới là thời điểm em cho là thích hợp để hôn.
Mình nên thế nào bây giờ? Có hai phương án, cứ đè em ra mà hôn cho hết phải gìn giữ nụ hôn đầu (sau đó có thể bị em cho ăn tát rồi từ mặt), hay lẳng lặng rút lui, đi tìm yêu người khác? Rút lui vì lý do này liệu em và gia đình em có đánh giá mình là đứa thiếu đàng hoàng hay không?
Theo Dân Trí

Nụ hôn cuồng nhiệt đêm mưa gió đã phá hủy hạnh phúc gia đình tôi
Tôi từng là một người đàn ông có tất cả, một công việc tốt, một gia đình hạnh phúc với đầy đủ vợ con. Vợ tôi là mẫu phụ nữ sẽ khiến bất kỳ người đàn ông nào cũng phải ước ao có được.
" alt=""/>Yêu 7 tháng mà chưa được người yêu cho hôn, chàng trai vô cùng bức bối
Thùng tiền tặng dân nghèo về quê tránh dịchNgày 30/7, người dân đi xe máy từ TP.HCM về quê tránh dịch khi đi ngang qua cầu Bến Thủy (nối liền tỉnh Nghệ An và Hà Tĩnh) hết sức bất ngờ, xúc động khi nhìn thấy thùng các tông ghi dòng chữ: “Mỗi người đi xe máy về quê vui lòng nhận 1 phong bì 500K (500.000 đồng - nv)”.
Chiếc thùng được đặt trên nắp capo một chiếc xe ô tô sang trọng. Bên trong thùng là những bì thư. Mỗi bì thư có tờ tiền mệnh giá 500.000 đồng được dán kín miệng.
Được biết, chủ nhân của thùng tiền là chị Đinh Thu Hiền (47 tuổi, ngụ phường Hà Huy Tập, TP.Vinh, tỉnh Nghệ An).
Chị Hiền nói, khi chứng kiến việc nhiều người dân gặp khó khăn do dịch bệnh tại TP.HCM phải đi xe máy rời thành phố về quê, chị rất xúc động. Chị quyết định phải làm gì đó để hỗ trợ những người này.
 |
Thùng tiền trên mui xe của chị Hiền. |
“Tôi thấy rằng, nếu không làm điều gì đó cho cộng đồng, lòng tôi sẽ không yên được. Tôi cũng hy vọng có thể làm vơi bớt đi một phần nào đó sự khó khăn của bà con phải rời TP.HCM về quê xa hàng 1000km bằng xe máy”, chị chia sẻ.
Để người dân biết và đến nhận tiền hỗ trợ, chị Hiền đặt chiếc hộp chứa phong bì tiền lên nắp capo xe ô tô của mình kèm 1 tấm bảng thông báo viết tay.
“Tôi không thể giúp hết mọi người nhưng có duyên với ai thì tôi sẽ hỗ trợ họ một chút. Từ hôm qua đến giờ, tôi tự bỏ tiền túi ra làm. Lúc đầu, tôi chỉ trích ra 50 triệu đồng để hỗ trợ 100 người đi xe máy về quê. Tuy nhiên, sau khi thực hiện, tôi nhận thấy còn nhiều người cần được giúp đỡ. Ngày 31/7, tôi quyết định cố gắng thêm một chút nữa. Tôi đã trích thêm 50 triệu đồng để có thể hỗ trợ thêm cho 100 người nữa đang phải đi xe máy về quê tránh dịch”, chị Hiền chia sẻ.
 |
Người dân đến nhận tiền từ chiếc thùng các tông. |
Việc thiện lan tỏa
Sáng 31/7, chị Hiền tiếp tục điều khiển xe chở thùng tiền đến cầu Bến Thủy để hỗ trợ người dân về quê. Thời điểm đó cũng có một nhóm người đến địa điểm này để tặng tiền cho người dân như chị.
Chị nói, chị rất vui và xúc động khi có người đến cầu gửi tiền, hỗ trợ người dân khó khăn. Bởi như thế, sẽ có thêm nhiều người khó khăn được hỗ trợ.
Chị Hiền còn chia sẻ: “Từ hôm 30/7, sau khi thấy thông tin về việc làm của tôi, tôi nhận được nhiều tin nhắn từ những người chưa hề quen biết”.
“Họ nhắn tin xin số tài khoản để gửi tiền vào và nhờ tôi chuyển đến cho bà con đang rời TP.HCM về quê. Tôi rất cám ơn tấm lòng của họ nhưng không dám nhận vì không quen biết. Hơn nữa, tôi chỉ làm trong khả năng của mình và không có mục đích kêu gọi người ngoài”, chị nói thêm.
Tuy vậy, sáng 31/7, sau khi thức giấc, chị Hiền vô cùng bất ngờ khi nhận thấy tài khoản của mình có thêm một khoản tiền lớn. Kiểm tra, chị phát hiện số tiền đó đến từ những “người bạn rất thân, rất hiểu” của mình.
“Tôi rất bất ngờ. Họ không nói với tôi một lời nào và lặng lẽ gửi tiền vào tài khoản cho tôi. Đó là những người bạn rất thân, rất hiểu tôi và họ muốn nhờ tôi, cùng tôi gửi đến cho bà con chút tấm lòng giữa lúc khó khăn này”, chị Hiền xúc động chia sẻ.
 |
Nhiều người xúc động và bất ngờ khi được nhận tiền từ người chưa hề quen biết. |
Tính đến cuối ngày 31/7, số tiền chị Hiền nhận được từ những người bạn “rất thân” của mình đang tạm dừng ở con số 63 triệu đồng. Với số tiền này, chị cho biết sẽ hỗ trợ được thêm nhiều người khó khăn.
Đáng nói, hành động đẹp của chị đã nhanh chóng lan tỏa và nhận được sự đồng hành của nhiều người. Chị nói, sau khi biết về việc làm của mình, đã có nhiều người đến cầu Bến Thủy gặp chị để hỏi về cách hỗ trợ người dân. Sau đó, một số người đã bắt đầu thực hiện cách hỗ trợ này.
Chị chia sẻ, chị rất vui và xúc động khi được biết, trên đường về quê, đi qua các tỉnh, người dân đều được mạnh thường quân, cơ quan chức năng hỗ trợ thức ăn, nước uống, xăng dầu… Thậm chí, có đoạn, những người phụ nữ, trẻ em còn được đơn vị từ thiện chở bằng ô tô đi trước.
“Tôi biết rằng, hiện nay, còn rất nhiều người đang âm thầm hỗ trợ những người khó khăn hơn mình. Tuy vậy, cũng có nhiều người dù rất muốn nhưng chưa hoặc không có điều kiện để giúp đỡ. Tôi mong việc làm của tôi cũng như của những người thầm lặng khác sẽ giúp họ vơi bớt đi phần nào nỗi ưu tư vì chưa thể hỗ trợ được mọi người”, chị Hiền nói.
Tâm thư xúc động của người trẻ tham gia chống dịch Covid-19
Những ngày qua, nhằm san sẻ những khó khăn với tuyến đầu chống dịch, nhiều bạn trẻ cũng không ngại khó khăn, nguy hiểm để sẵn sàng hỗ trợ các y bác sĩ.
 |
Nhóm tình nguyện của anh Lê Thanh Hải vui vẻ khi được hỗ trợ công tác phòng chống dịch. |
Chia sẻ với VietNamNet, anh Lê Thanh Hải, sinh năm 1996, hiện tham gia hỗ trợ điều phối lấy mẫu và nhập liệu tại trường Tiểu học Bình Khánh huyện Cần Giờ, TP.HCM viết:
“Có rất nhiều câu hỏi của bà con đặt ra cho tình nguyện viên chúng em. Tụi con đi như vậy trợ cấp cao không con, bao nhiêu một ngày? Rồi tụi con có sợ bị lây hay không? Người nhà có đồng ý cho đi hay không? Hàng xóm có kỳ thị tụi con không?
Xin thưa với cô chú anh chị, tình nguyện viên chúng con khi tham gia chiến dịch phòng chống dịch Covid-19 là xuất phát từ cái tâm và tận đáy lòng của chúng con. Tụi con không có nhận trợ cấp gì ngoài những hộp cơm, chai nước, ổ bánh mì của cơ quan hoặc hộp sữa, ly trà sữa, bịch bánh từ các cô chú anh chị mạnh thường quân gửi đến cho chúng con.
Tụi con có sợ lây bệnh không?
Dạ lúc đầu tụi con rất sợ nhưng bên cạnh tụi con còn có các y bác sĩ luôn luôn nhắc nhở chúng con mặc đồ bảo hộ, mang găng tay, khẩu trang và xịt khuẩn thường xuyên nên tụi con không còn sợ nữa ạ.
Người nhà có đồng ý không?
Dạ lúc đầu thì không ai tán thành nhưng với sự thuyết phục và nhìn thấy công việc tụi con làm hiện tại thì gia đình đều ủng hộ ạ.
Còn hàng xóm có kỳ thị không?
Dạ thưa tụi con có chung một suy nghĩ “Ai cũng chọn việc nhẹ nhàng gian khổ sẽ thuộc về ai”, tụi con không bận tâm hàng xóm mình có kỳ thị không vì bọn con hiểu được công việc mình đang làm là mang đến sức khỏe lợi ích cho mọi người và quê hương đất nước của chúng con. Vậy nên chúng con không vì một vấn đề gì mà chùn bước tinh thần chiến đấu của tuổi trẻ.
 |
Mọi người đều trang bị đầy đủ đồ bảo hộ nhằm bảo đảm an toàn của bản thân và mọi người. |
Thanh Hải còn chia sẻ rằng bản thân cảm thấy rất vui khi nhận được sự quan tâm của mọi người trong lúc đang thực hiện nhiệm vụ. Bên cạnh đó, anh cũng không ngại những khó khăn, thử thách phía trước và khẳng định: “Còn dịch là còn chiến đấu nhé các đồng chí”.

Tình người là thứ rực rỡ nhất nơi tuyến đầu chống dịch
Khi bạn làm việc tại nhà trong kỳ giãn cách, ngoài kia có rất nhiều bác sĩ, y tá... ngày đêm điều trị cho F0, rất nhiều tình nguyện viên miệt mài hỗ trợ người dân trong khu phong toả.
" alt=""/>Thùng tiền giúp dân nghèo và lời nhắn xúc động của tình nguyện viên chống dịch Covid