Các chuyên gia cho biết Gen Z và thế hệ Millennials (sinh năm 1981 đến 1996) đang dẫn đầu trào lưu này. Công ty đặt bàn trực tuyến Open Table cho biết nhu cầu ăn tối một mình ở Anh đã tăng 14% so với năm 2023. Số khách đặt bàn đơn ở London đã tăng 10%. Còn tại Manchester, con số này tăng tới 23%.
Alice Bradley, cây viết về du lịch ở Anh, thường phải ăn tối một mình. Trước đây cô thường gọi đồ về nhà hoặc ngồi thu mình trong một góc nhà hàng để tránh sự chú ý. Nhưng đại dịch làm thay đổi nhiều thứ. Cô thử làm nhiều việc một mình hơn, bắt đầu từ ăn uống. Cứ vài tháng một lần, cô lại trang điểm đẹp và tự dẫn mình đi ăn tối.
"Cuộc sống này rất ngắn ngủi, chúng ta không thể đợi có người đi cùng mới dám ra ngoài ăn tối", Bradley nói.
Cho đến nay, vị luật sư này vẫn nhớ câu chuyện ly hôn của bà Minh (70 tuổi, ở Quận 3, TP.HCM) cách đây 3 năm trước. Ban đầu, cháu của bà Minh đến nhờ anh bảo vệ quyền lợi cho cô mình tại tòa.
Người này cho biết, bà Minh lúc muốn ly hôn vì chồng – ông Hưng, 72 tuổi, vì ông ngoại tình. “Dượng tôi lớn tuổi rồi mà đưa nhân tình về nhà. Giờ cô tôi đã nộp đơn ra tòa, nhưng dượng không đồng ý, mong luật sư giúp đỡ”, luật sư Hoan nhớ lại.
Sau khi nghe cháu bà Minh kể, luật sư Hoan thấy câu chuyện còn có những đoạn đang bỏ ngỏ. “Một người đã lớn tuổi, khi nộp đơn ly hôn họ sẽ suy nghĩ rất kỹ”, luật sư Hoan nói. Anh quyết định tìm hiểu để biết sự thật câu chuyện rồi mới quyết định nhận lời bảo vệ cho bà Minh hay không.
![]() |
Luật sư Lê Văn Hoan. |
Khi tìm hiểu, luật sư Hoan được biết, ông Hưng và vợ cũ có một người con chung. Hơn 30 năm trước, khi đang nuôi con một mình sau ly hôn, ông gặp bà Minh.
Thấy ông hiền, chăm chỉ làm ăn, một mực yêu thương và lo cho con gái, bà thấy thương, chủ động làm quen. Yêu nhau hơn một năm, ông bà nên duyên vợ chồng.
Ngày về nhà chồng, bà Minh được bố mẹ cho căn nhà ở mặt tiền con đường lớn làm của hồi môn. Sau đám cưới, ông Hưng đưa con riêng đến đây ở cùng vợ.
5 năm trước, bà Minh bị tai biến, không thể tự đi lại được, việc tự làm vệ sinh cá nhân cũng khó khăn. Vợ chồng bà không có con, vì vậy, hai cha con ông Hưng luôn túc trực chăm sóc.
Bản thân ông Hưng rất yêu và thương vợ, nhưng nhu cầu sinh lý của ông khá cao. Bà không thể đáp ứng nên ông đi ngoại tình, sau đó đưa nhân tình về nhà.
Phải chứng kiến “cảnh không muốn thấy” của chồng với nhân tình, bà Minh rất ghen và tức giận. Những người cháu của bà từ lâu đã không ưa cha con ông Hưng, nhân cơ hội này, họ “đổ thêm dầu vào lửa” để bà Minh ly hôn.
“Nếu ly hôn, cả hai vợ chồng bà Minh đều chịu thiệt. Bà Minh đang bị bệnh rất cần chồng chăm sóc”, luật sư Hoan nhận định. Anh quyết định nhận bảo vệ quyền lợi cho bà Minh. Tuy nhiên, anh sẽ bảo vệ theo hướng hàn gắn để hai ông bà quay trở lại. Ý kiến của anh cùng quan điểm với vị thẩm phán trực tiếp xét xử vụ việc.
Phiên hòa giải ly hôn cho vợ chồng bà Minh diễn ra hai ngày liên tiếp, tại TAND Quận 3. Bà Minh được người thân đưa đến tòa với thái độ hằn học, kiến quyết đòi ly hôn. “Ông ấy làm chuyện tày đình như ậy, tôi không thể sống chung nữa”, bà nói, giọng dứt khoát.
Dù không muốn ly hôn, nhưng ông Hưng cãi lý với vợ, không chịu thừa nhận mình sai. Đến khi luật sư Hoan và vị thẩm phán phân tích: “Nhu cầu sinh lý là bản năng của con người, nhưng ông đã lớn tuổi, vợ đang bị bệnh thì phải làm sao cho khéo. Ông đưa nhân tình về nhà như vậy là sai rồi”. Như bị đánh vào trúng tâm lý, ông mới thừa nhận mình sai và mong vợ thứ lỗi.
Quay sang bà Minh, luật sư Hoàn và vị thẩm phán nói: “Bà đã lớn tuổi, lại đang bị bệnh nên rất cần ông chăm sóc. Dù ông đưa người tình về nhà là sai, nhưng bà hãy nghĩ đến thời gian mình bị bệnh đã được chồng chăm sóc mà cho ông một cơ hội sửa sai. Nếu ly hôn rồi, ai sẽ là người chăm sóc cho bà?”.
Quay sang người chồng bên cạnh, nước mắt bà Minh lăn dài. Khi được ông nói lời yêu thương, bà mới đồng ý rút đơn, cùng ông vui vẻ ra về.
* Tên ông Hưng, bà Minh đã thay đổi.
Xem thêm video: Xót xa phút cụ ông Tây Ninh tiễn biệt bạn đời: Hẹn kiếp sau lại làm vợ chồng
Tú Anh
Dự án ảnh của cô sinh viên trường nghệ thuật mang lại một cái nhìn sâu sắc về những tan vỡ và chia ly trong hôn nhân của các cặp vợ chồng Trung Quốc.
" alt=""/>Người vợ 70 tuổi quyết định ly hôn khi chồng ngoại tình và đưa nhân tình về nhàLấy nhau mấy năm vợ chồng cùng chăm chỉ lao động, sống đạm bạc vừa phải không tiêu xài hoang phí nên chúng tôi bắt đầu để được chút tiền dư. Vợ chồng tôi bàn nhau dùng số tiền đó cho tôi mở quán bán đồ ăn vặt ngay tại nhà.
Ơn trời, đồ ăn nhà tôi lại đông khách, nên thêm một thời gian thì tôi phát triển được thành một cái cửa hàng nho nhỏ ngay gần mé ngoài đường, mang về lượng khách lớn hơn. Ngày ngày tôi ở nhà làm hàng, bán hàng, chồng tôi vẫn ra ngoài đi làm. Anh ấy là nhân viên IT, lương tháng cũng không đến nỗi nào.
Đùng một cái thì dịch bệnh covid nên cửa hàng ăn của tôi cũng lao đao. Giữa lúc công việc buôn bán khó khăn tôi lại phát hiện mình có bầu. Từ khi mang trong mình thêm sinh linh bé nhỏ, tôi cũng ý thức được rằng cơ thể mình mệt mỏi, yếu hẳn đi, nhiều khi cảm thấy không còn sức lực.
Tôi tạm đóng cửa hàng để nghỉ ngơi, vì cũng chẳng nhiều khách, lại bữa được bán bữa phải nghỉ tùy tình hình dịch bệnh.
Khó khăn đến dồn dập, tài chính hao hụt mất một nửa mỗi tháng, lòng tôi lo lắng cho đứa con sắp ra đời. Tiền tiết kiệm phòng xa thì tôi vẫn còn một ít, nhưng vợ chồng tôi có khoản nợ ngân hàng hồi mua căn nhà nhỏ chuyển dịch ra gần đường lớn, lãi tầm hai chục triệu mỗi tháng vẫn chưa trả hết được. Bởi lo lắng nên tôi hay bắt đầu cằn nhằn chồng. Anh đi làm cả ngày về mệt mỏi vẫn bị tôi hỏi chuyện tiền nong. Riết rồi tôi thấy anh không còn về sớm nữa.
Đàn bà bụng mang dạ chửa, lại quanh quẩn trong nhà không có chồng đỡ đần, tối muộn anh ấy mới về, ngày cuối tuần nhiều khi còn lén la lén lút nghe điện thoại rồi lại vội vàng thay quần áo xách xe đi, tôi rất tủi thân. Tôi có hỏi thì anh chỉ nói anh đi có việc, một lát sẽ về. Nhưng một lát của anh nhiều khi là cả tối dài dằng dặc tôi ngồi đợi cửa.
Cho đến một hôm, rất muộn rồi chồng tôi cũng vẫn chưa về. Một người đồng nghiệp của anh tới nhà tôi mang theo túi quà, nói anh ấy cảm ơn chồng tôi trong thời gian vừa rồi đã hỗ trợ thêm cho dự án của đội anh ấy. Nhờ có chồng tôi viết thêm phần mềm xử lý mà công việc chạy ngon hơn hẳn, dự án hoàn thành vượt tiến độ, vượt chỉ tiêu, mọi người được thưởng một khoản khá, lòng ai cũng hoan hỷ.
Tôi ca cẩm với anh đồng nghiệp của, không biết cơ quan có nhiều việc hay không mà chồng tôi đi suốt tối ngày, cuối tuần cũng chẳng được nghỉ, chúng tôi vất vả quá.
Anh đồng nghiệp mới ngớ ra, hỏi tôi không biết à, chồng tôi đợt này ở cơ quan việc gì cần thêm người mà anh ấy chẳng xung phong đứng ra nhận, tăng ca liên tục. Anh ấy còn đi nhờ vả anh em, ai có việc trong việc ngoài cần hỗ trợ thì cho anh ấy làm cùng để kiếm thêm thu nhập nuôi vợ con, chứ vợ sắp đẻ đến nơi rồi.
Tôi nghe mà cay hết cả khóe mắt, nghĩ thương chồng mình quá. Vậy mà có lúc tôi còn nghi ngờ, giận hờn anh, tưởng anh bồ bịch bên ngoài, đâu biết rằng anh thương tôi đến thế. Nghĩ đến cảnh tôi cứ sốt ruột hỏi chồng tiền nong mỗi lúc anh mệt mỏi về nhà, tôi lại thấy mình thật vô tâm. Hẳn tôi đã gây một áp lực không nhỏ lên vai chồng.
Anh đồng nghiệp đi khỏi, chồng tôi vẫn chưa về. Như mọi ngày, tôi lại ngồi đợi cơm anh. Nhưng hôm nay, sự chờ đợi của tôi là sự chờ đợi trong niềm vui và hạnh phúc. Những khó khăn trong cuộc sống đã làm tôi trong một lúc nào đó quên mất khi yêu anh, rồi chọn lấy anh, mình đã đặt điều gì lên ưu tiên hàng đầu.
Cảm ơn anh đã nhắc cho tôi nhớ, tôi có một người chồng hoàn toàn xứng đáng với "ước nguyện hôn nhân" của mình, và dù có khó khăn hay mưa giông, tôi vẫn luôn có anh ở bên cạnh, không ồn ào, không phô trương, nhưng là người đáng tin cậy để tôi có thể vững tin bám chặt lấy tay anh mà tiến bước.
Theo Dân Trí
Tôi không biết mình như vậy có đúng không, có công bằng với anh ấy không, nhưng bản thân tôi cũng đang rất khó khăn khi phải chung sống với những cảm xúc tiêu cực của mình.
" alt=""/>Bí mật của chồng tôi sau mỗi buổi đi làm về muộn