Một đoạn video do công ty thiết kế robot Boston Dynamics đăng tải,ịhànhhạgâyxôlịch thi dau bong da hom nay sử dụng công nghệ CGI quay cảnh Robot Atlas bị hành hạ trước khi quyết định phản kháng đang được lưu hành rộng rãi trên Internet.
Một đoạn video do công ty thiết kế robot Boston Dynamics đăng tải,ịhànhhạgâyxôlịch thi dau bong da hom nay sử dụng công nghệ CGI quay cảnh Robot Atlas bị hành hạ trước khi quyết định phản kháng đang được lưu hành rộng rãi trên Internet.
Lương của tôi khá cao, mỗi tháng trừ chi tiêu cho bản thân tôi thường đưa cho vợ đến 30 triệu. Vợ hiện tại ở nhà trông con và làm nội trợ. Số tiền ấy để vợ chi tiêu hàng ngày trong gia đình, thừa đâu sẽ dành dụm tiết kiệm mua nhà.
Như tôi đã nói, vì tin vợ nên chẳng bao giờ hỏi han đến chuyện chi tiêu trong nhà. Khoảng vài tháng cho đến nửa năm mới hỏi về tổng số tiền tiết kiệm một lần để gọi là nắm được tình hình kinh tế trong nhà mà thôi.
Vợ chồng tôi hiện tại vẫn đang ở nhà thuê, có một căn hộ của riêng mình là mong ước của chúng tôi từ lâu. Mới đây có khu chung cư đang mở bán rất ưng ý, tôi bảo vợ đi rút hết tiền gửi ngân hàng về để tôi đặt cọc mua nhà, xem thiếu thừa ra sao để tôi còn đi xoay sở thêm.
Tôi vừa dứt lời thì vợ tái xanh mặt lắp bắp không nói nên lời. Chứng kiến thái độ của cô ấy, tôi biết ngay có điều bất thường. Để rồi khi vợ ấp úng thú nhận rằng tài khoản tiết kiệm của chúng tôi hiện tại chẳng còn xu nào mà tôi không khỏi bàng hoàng.
Tôi tức giận chất vấn vợ tiêu gì mà 30 triệu/tháng vẫn hết nhẵn mà vợ chỉ im lặng không nói không rằng. Tôi nghĩ làm gì có lý do nào khác ngoài việc vợ tiêu hoang hoặc mang tiền về nhà mẹ đẻ. Dù là lý do gì cũng thật khó bề chấp nhận được. Trong khi tôi phải đổ mồ hôi sôi nước mắt kiếm tiền thì cô ấy ở nhà thoải mái tiêu xài, coi thường công sức của chồng như vậy!
Đã thế khi tôi phát hiện ra còn không một lời giải thích hay xin lỗi. Thái độ ngang ngạnh và ương bướng của cô ấy khiến tôi nổi điên, lập tức cho vợ 2 cái tát rồi đuổi vợ ra khỏi nhà.
Vợ bị tôi đuổi cũng lầm lũi thu dọn đồ đạc rồi bế con đi. Thú thật tôi không có ý định ly hôn vợ, chỉ muốn làm căng một lần cho cô ấy biết quý trọng tiền bạc và công sức lao động của chồng mà thôi. Chúng tôi đã có một đứa con chung, dù không thương vợ thì tôi cũng nghĩ đến con mình chứ.
Vợ vừa bế con đi được một lúc thì tôi nghe được tiếng chuông điện thoại trong phòng ngủ. Hóa ra cô ấy để quên điện thoại không mang theo. Tôi kiểm tra thì giật mình khi nhìn nhìn thấy trên màn hình hiện lên hai chữ “chị chồng”. Tôi nhấn nút nghe để rồi không khỏi lặng người.
“Chị đã ổn định được chỗ ở và bắt đầu đi kiếm việc làm rồi. Cảm ơn em nhiều nhé! Cả đời này 3 mẹ con chị sẽ không quên ơn em đâu”, chị gái tôi nói như vậy. Tôi gấp gáp hỏi chị ấy cảm ơn vợ tôi chuyện gì. Chị tôi giật mình kinh hãi khi biết người nghe điện thoại từ nãy đến giờ không phải là em dâu.
Nói đến đây tôi cũng xin kể qua một chút về mối quan hệ chị em trong gia đình tôi. Khi trước chị tôi lấy anh rể bị cả gia đình phản đối vì thấy anh ta là kẻ lông bông không chí thú làm ăn, hơn nữa còn có tính cờ bạc, vũ phu.
Ấy vậy mà chẳng hiểu sao chị tôi say gã ta như điếu đổ, bằng mọi giá phải lấy hắn làm chồng, thậm chí không ngần ngại mang thai trước để ép bố mẹ tôi. Cuối cùng ông bà cũng đồng ý cho họ cưới nhau nhưng tuyên bố từ mặt chị, sau này sướng khổ thế nào chị tự chịu.
Y như rằng chị tôi về chung sống với gã ta khổ như địa ngục. Ba ngày một trận cãi nhau to, 5 ngày một trận đòn nặng. Chị ấy tất nhiên chẳng dám hé răng với bố mẹ tôi lời nào. Tôi biết cuộc sống của chị gái không hạnh phúc mà cũng giận chị ngang bướng không nghe lời người nhà khuyên bảo nên mặc kệ chẳng buồn quan tâm. Dù chúng tôi là chị em ruột nhưng mấy năm qua dửng dưng với nhau chẳng khác gì người lạ.
Trước sự chất vấn của tôi, chị gái buộc phải thừa nhận rằng chính chị đã đến cầu cứu em dâu. Chị quyết định ôm con bỏ trốn vào Sài Gòn để xây dựng cuộc sống mới cho 3 mẹ con, rời xa gã đàn ông kia. Nếu chị còn ở đây thì gã ta sẽ lùng sục tìm bằng được mấy mẹ con chị, không để họ được sống yên.
Đến lúc đó tôi mới hiểu không phải vợ tiêu hoang hay đem tiền về nhà mẹ đẻ. Cô ấy đã rút sạch tiền giúp chị chồng mua căn nhà nho nhỏ để bắt đầu cuộc sống mới. Chúng tôi chưa có nhà cũng không sao vì vẫn còn tôi gánh vác cả gia đình. Chị tôi một mình ôm 2 đứa con đến nơi đất khách quê người, nếu không có chỗ ở ổn định sẽ vô cùng khó khăn, gian khổ.
Nghe xong chị kể lại mọi chuyện mà tôi hối hận vô cùng vì đã trách lầm vợ. Hẳn vợ và chị gái sợ gia đình tôi giận nên mới không nói cho tôi biết. Dù mọi người giận chị nhưng dẫu sao chị vẫn là máu mủ ruột thịt. Chị đã biết sai và quyết tâm làm lại từ đầu, gia đình chúng tôi sẵn sàng đón nhận và giúp đỡ chị. Việc làm của vợ thật sự khiến tôi rất cảm phục và nể trọng.
Sau đó tôi tìm được vợ con ở nhà cô bạn thân của vợ, may mắn vợ không trách móc tôi. Ôm chặt vợ vào lòng mà cảm động và hạnh phúc vô cùng. Tôi phải may mắn thế nào mới lấy được một người vợ bao dung, rộng lượng và tốt bụng như cô ấy.
Tôi năm nay 48 tuổi có một vợ, hai con. Vợ tôi trẻ hơn tôi mười hai tuổi. Tôi lập gia đình muộn nên con lớn nhà tôi năm nay mới học lớp ba.
" alt=""/>Chồng đuổi vợ khỏi nhà vì 'tiêu sạch 30 triệu đồng mỗi tháng'Tôi vẫn hay hỏi những người phụ nữ đang đau khổ trong hôn nhân như thế! Nếu họ nói họ tiếc chồng thì lời khuyên của tôi luôn là hãy bình tâm suy nghĩ lại. Bởi người đàn ông đó là thứ cô ấy cần trong cuộc đời cô ấy chứ không phải cuộc hôn nhân này.
Là tình yêu. Điều cô ấy cần là tình yêu, là người đàn ông này! Làm sao và làm thế nào để người đàn ông ấy trở về là việc cần phải nghĩ? Có thể hãy trở nên tuyệt vời hơn, hấp dẫn lại anh chàng đó.
Có thể biến ngôi nhà chung này thành quán ngủ ngon để anh ấy quay lại. Lòng bao dung, quan tâm và trái tim tha thiết ấy mà không thể khiến anh ta quay lại thì hãy coi như duyên mệnh này đã hết. Bởi ai mà không yêu một người phụ nữ như thế?
Chỉ khi cả hai chẳng phải dành cho nhau thì họ mới có thể vô tình quay đi. Và cuối cùng, đó là chuyện tình yêu. Hãy đau đớn trong phạm vi của tình yêu. Vậy thôi!
Nhưng nếu cô ấy tiếc một cuộc hôn nhân, một mái ấm thì khác đấy! Lúc này đây câu chuyện lại là vấn đề của hôn nhân rồi. Tiếc một mái ấm. Đó thực sự là một bi kịch. Sẽ thấy rất buồn. Sẽ thấy chơi vơi. Sẽ thấy đớn đau. Sẽ thấy bơ vơ lắm.
Nhưng. Nhưng bạn sẽ đỡ đau hơn những người tiếc một ông chồng. Bởi bạn sẽ tìm thấy và hạnh phúc với một mái ấm mới. Luôn có rất nhiều người đàn ông yêu bạn và muốn xây đắp một mái ấm với bạn.
Tôi có thể cho bạn niềm tin về một hôn nhân lần nữa hạnh phúc hơn! Bằng nhiều dẫn chứng. Bằng những điều mắt thấy tai nghe. Bằng sự thật tồn tại đâu đó trong cuộc đời này!
Chúng ta luôn nhầm lẫn giữa việc tiếc một ông chồng với tiếc một cuộc hôn nhân và vì thế chúng ta không dứt ra khỏi những buồn đau, cô đơn và những hệ luỵ từ đổ vỡ.
Bởi chừng nào ta hiểu nỗi đau trong mình, ta sẽ thoát khỏi nỗi đau đó, bằng lòng quả cảm và thiết tha của chính ta.
Theo Gia đình và Xã hội
Chỉ sau một đêm "thân mật", vợ cũ báo tin có thai khiến tôi bất ngờ. Trong lúc tôi đang bối rối, cô ấy còn đề nghị hàn gắn tình cảm để “gương vỡ lại lành”…
" alt=""/>Trước khi ly hôn hãy tự hỏi: Tiếc một ông chồng hay tiếc một cuộc hôn nhânCó duyên với việc cứu người
Tiến sĩ Nguyễn Văn Hiếu SN 1979, là giảng viên Trường Đại học Nông Lâm TP.HCM. Tuổi thơ cơ cực đã tôi rèn cho anh đức tính khiêm nhường, luôn sẵn lòng giúp đỡ người khác.
Từ những năm tháng còn là “cậu sinh viên nghèo đen đúa”, anh đã được mọi người quý mến vì nhiều lần cứu sống người gặp tai nạn giao thông. Anh kể: “Không hiểu vì sao, suốt thời sinh viên và bây giờ, tôi gặp, đưa rất nhiều người bị tai nạn giao thông vào bệnh viện”.
“Tôi đưa nhiều đến nỗi rút ra kinh nghiệm, khoảng thời gian từ lúc bị nạn đến khi vào bệnh viện là “thời gian vàng” của nạn nhân. Thế nên, mỗi khi phát hiện người gặp nạn, tôi luôn tìm mọi cách đưa họ vào bệnh viện nhanh nhất có thể”, anh nói thêm.
![]() |
Sau khi hoàn tất mọi thủ tục đăng ký hiến tạng, anh mới thông tin cho gia đình, bạn bè về hành động đầy nhân văn này. (Ảnh nhân vật cung cấp). |
Và, “cái duyên lạ lùng” ấy mang lại cho vị tiến sĩ trẻ không ít rắc rối. Nhiều lần anh bị người dân đi đường, bệnh viện giữ lại vì lầm tưởng chính anh gây ra tai nạn… Thậm chí có lần, anh bị người nhà nạn nhân chửi bới, hành hung vì nghĩ anh gây ra tai nạn rồi bỏ trốn.
Bị phiền hà, hiểu lầm đủ kiểu nhưng anh vẫn không chịu từ bỏ “cái việc không phải của mình”. Khi được hỏi, anh nói, anh đưa người gặp tai nạn vào bệnh viện không phải vì thương hay nghĩ cho những người này.
Ngược lại, anh làm việc vì nghĩ đến những gì sẽ xảy ra nếu người gặp tai nạn không may mất đi. TS Hiếu chia sẻ: “Khi họ mất đi, nỗi đau ấy sẽ ập lên người thân của họ. Những người còn sống sẽ chịu đựng nỗi đau rất lớn này trong suốt cuộc đời mình. Thế nên, nếu thấy mình có thể ngăn chặn nỗi đau ấy xảy ra, tôi luôn cố gắng hết sức”.
![]() |
Ngay từ khi còn là sinh viên, anh đã nhiều lần cứu người bằng cách đưa người gặp tai nạn giao thông vào bệnh viện. (Ảnh nhân vật cung cấp). |
Anh nói thêm, nhiều trường hợp, dù được đưa vào bệnh viện rất sớm nhưng người gặp tai nạn vẫn tử vong vì thiếu bộ phận ghép tạng. Điều này “ám ảnh” anh từ khi còn là sinh viên đến khi trở thành giảng viên đại học. Thế rồi anh gặp một cú sốc lớn khiến anh dần nghĩ đến việc sẽ hiến tạng.
Anh kể: “Tôi gặp tai nạn. Lúc tỉnh lại, nhìn thấy hình ảnh của mình lúc gặp nạn trong ảnh, tôi vô cùng sửng sốt. Tôi nhận thấy rằng, cái chết xảy đến thật bất ngờ. Lúc đó, tôi bắt đầu nghĩ đến việc sẽ để lại gì khi mình bất ngờ ra đi ở cái tuổi này. Tôi dự định sẽ hiến tạng”.
Lan tỏa thông điệp hiến tạng cứu người
Bắt đầu suy nghĩ đến việc hiến tạng, TS Hiếu tìm hiểu các bài viết, công trình nghiên cứu về lĩnh vực này. Một trong những lần như vậy, anh được tiếp cận tài liệu nghiên cứu khoa học cho thấy, tiềm năng tuổi thọ của con người là từ 120-140 năm.
TS Hiếu phân tích: “Nghiên cứu này chỉ ra rằng, từng bộ phận trên cơ thể con người có thể sống được từ 120-140 năm. Nhưng thực tế, chúng ta chỉ sống được ½ số tuổi thọ nói trên. Nguyên nhân dẫn đến cái chết là do một bộ phận nào đó trên cơ thể của con người bị hư hại”.
![]() |
TS Hiếu cho rằng, hiện nay, xã hội nước ta vẫn bị lối suy nghĩ chết phải toàn thây đè nặng. Để thay đổi suy nghĩ lạc hậu này cần có sự tiên phong của tầng lớp trí thức. (Ảnh nhân vật cung cấp). |
“Ví dụ có người chết vì tim, gan, thận… bị hư hại trong khi các bộ phận khác của cơ thể còn rất tốt và có thể tiếp tục sống trong nhiều năm nữa. Sẽ rất lãng phí nếu người chết vì bệnh tim mà phải bỏ hết những bộ phận cơ thể còn lại. Từ những lẽ trên, tôi cứ băn khoăn, tại sao mình không để lại những bộ phận của cơ thể mình cho người khác khi mình chết đi? Cuối cùng, tôi quyết định ký tên hiến tạng”, TS Hiếu kể thêm.
Sau khi hoàn tất các thủ tục và đăng ký hiến tạng thành công, vị tiến sĩ trẻ mới nói cho gia đình, người thân của mình biết. Anh nói rằng, sở dĩ anh quyết định “làm theo kiểu tiền trảm hậu tấu” vì không muốn bị tác động nào đó từ gia đình khiến việc đăng ký hiến tạng kéo dài.
Anh nói: “Tôi tin rằng, sau khi biết tôi đã đăng ký hiến tạng, gia đình, bạn bè tôi sẽ hiểu ý nghĩa của hành động này. Tôi muốn xã hội có cái nhìn tích cực hơn về việc hiến tạng cứu người. Bởi, hiện nay, xã hội chúng ta vẫn bị lối suy nghĩ chết phải toàn thây, phải đẹp, phải lành lặn… đè nặng”.
![]() |
Theo anh, hiện nay, ngày càng nhiều nghệ sĩ, người nổi tiếng đăng ký hiến tạng. Nghệ sĩ Quyền Linh là một ví dụ. (Ảnh nhân vật cung cấp). |
Theo TS Hiếu, điều này làm cho việc hiến tạng ở nước ta gặp những khó khăn nhất định. Anh cho rằng: “Tầng lớp trí thức trong xã hội phải là lực lượng tiên phong trong việc thay đổi lối suy nghĩ ấy. Đó là lý do các nghệ sĩ, người nổi tiếng như: Quyền Linh, Việt Trinh, Hoa hậu Mỹ Linh… đã tham gia đăng ký hiến tạng”.
Sau khi đăng ký hiến tạng thành công, TS Hiếu nói anh rất hạnh phúc. Bởi, không chỉ làm được một hành động có ý nghĩa mà anh còn góp phần lan tỏa thông điệp hiến tạng cứu người.
“Sẽ rất tuyệt vời nếu như ngay cả khi đã trở về với hư không, cát bụi, mình vẫn có thể để lại gì đó cho cuộc đời. Bằng cách hiến, cho đi các bộ phận cơ thể, tôi có thể cứu sống những người khác. Những bộ phận của cơ thể tôi vẫn ở lại, có ý nghĩa với cuộc đời. Bởi, cho đi là còn mãi”, TS Hiếu chia sẻ thêm.
3 - 4 năm đầu sau khi bà hiến tạng đứa con vắn số, bà Mừng sống trong nước mắt. Bà đau đớn vì bị hàm oan, mang tiếng sống trên xác con...
" alt=""/>Phía sau chuyện tiến sĩ giấu gia đình ký giấy hiến tạng