- Như một chú mèo nhút nhát trên sân cỏ,ẻkhôngkhinàokiềmchếnổinhữngcơnkháttìvăn mai hương nhưng phía sau thế giới bóng đá là một Karim Benzema hoàn toàn khác: lao đầu vào gái gú, thích chơi xe và mê tốc độ.
- Như một chú mèo nhút nhát trên sân cỏ,ẻkhôngkhinàokiềmchếnổinhữngcơnkháttìvăn mai hương nhưng phía sau thế giới bóng đá là một Karim Benzema hoàn toàn khác: lao đầu vào gái gú, thích chơi xe và mê tốc độ.
Trước đó, khoảng 19h30 tối 17/10, nhóm 5 người gồm 2 nữ, 3 nam đều có địa chỉ ở Bắc Kạn vào quán lẩu Chiêm Còi (khu vực đường Thanh Niên, phường Sông Cầu, TP.Bắc Kạn). Các món ăn được phục vụ gồm một nồi nước lẩu, có tiết lợn chín, sụn sườn, lòng non, nấm, cháo, rau...
Sau khi ăn và uống rượu khoảng 10 phút, cả 5 người này đều có biểu hiện ngộ độc như hoa mắt, da mặt tái, khô miệng và nôn..., trong đó có 1 nam thanh niên dấu hiệu ngộ độc nặng hơn.
Anh này được xe cấp cứu của Bệnh viện Đa khoa tỉnh Bắc Kạn đưa đến viện đầu tiên lúc 20h. Lúc này bệnh nhân tím tái, khó thở, lả người, huyết áp tụt, đồng tử giãn. Ê-kíp bác sĩ tại khoa Cấp cứu đã xử trí xông dạ dày, thở oxy, bơm rửa đường tiêu hóa… theo phác đồ của cấp cứu ngộ độc. Trong 10 phút tiếp theo, 4 bệnh nhân còn lại được đưa đến viện.
Đến ngày 20/10, tất cả các bệnh nhân đều được ra viện sau khi ổn định sức khỏe.
Trao đổi với phóng viên báo VietNamNet ngày 19/10,ông Tạc Văn Nam, Giám đốc Sở Y tế tỉnh Bắc Kạn, cho biết ngày 18/10 ngành y tế tỉnh đã lấy 15 mẫu thực phẩm (gồm có rượu) ngay tại quán lẩu để gửi đi kiểm nghiệm. Quán lẩu Chiêm Còi, nơi các bệnh nhân ăn lẩu, cũng đã bị tạm thời đình chỉ hoạt động.
Ngày 20/10, Sở Y tế tỉnh Bắc Kạn cũng trình UBND tỉnh này ban hành công văn chấn chỉnh công tác quản lý nhà nước về an toàn thực phẩm.
Mẹ tôi bị bại liệt từ khi mới sinh ra. Bà vú được nhà ngoại tôi thuê về để chăm sóc mẹ. Mọi việc, từ tắm rửa, ăn uống, ngủ nghỉ, di chuyển của mẹ do một tay bà làm. Bà chỉ xa mẹ tôi những lúc đi chợ, đi nhà thờ.
Ở tuổi đôi mươi, mẹ tôi có thai. Người đàn ông biết tin mẹ mang thai đã trốn tránh trách nhiệm. Đến giờ, tôi không biết bố mình là ai.
Chuyện mẹ tôi mang thai, lúc đầu không ai tin. Ai cũng nghĩ, mẹ tôi xấu xí, nằm một chỗ, thân hình không lành lặn thì ai mà chịu yêu và ngủ cùng. Cho đến khi có kết quả xét nghiệm.
Mẹ tôi bị hàng xóm dị nghị, nhà ngoại xua đuổi. Còn bà vú thì bị nhà ngoại tôi mắng chửi vì để mẹ tôi có thai. Sau đó, cả bà và mẹ tôi bị nhà ngoại đuổi ra khỏi nhà. Bà chỉ biết im lặng, đi xin ăn về nuôi mẹ tôi.
Mẹ tôi mang thai được khoảng 8 tháng, bác sĩ yêu cầu phải mổ gấp vì sự an toàn của mẹ. May mắn, tôi chào đời lành lặn, bụ bẫm.
Từ ngày có tôi, bà vú vất vả hơn. Tôi nghe mọi người kể, bà đã đi nhặt những lon sữa bò người ta dùng còn sót sữa bên trong mang về, chế nước sôi cho tôi uống. Thấy thức ăn thừa ở quán, bà xin mang về sơ chế lại làm bữa ăn cho cả nhà. Rồi tranh thủ những lúc rảnh, bà lại đi ăn xin, kiếm ít tiền về đi chợ mua gạo, thức ăn cho mẹ tôi, sữa cho tôi.
Năm tôi 7 tuổi, bà qua đời.
Bây giờ, tôi nghe mọi người kể, lúc sức khỏe đã yếu, các con cháu ở quê gọi bà về để họ chăm sóc, nhưng bà nhất định không chịu. Bà muốn đưa cả hai mẹ con tôi về cùng. Không được các con đồng ý, bà quyết tâm ở bên chăm sóc mẹ con tôi đến ngày bà gần mất.
Trước lúc nhắm mắt, bà vẫn không bỏ rơi mẹ con tôi. Bà dặn các con để một phần đất bên mộ bà, khi mẹ tôi mất hãy chôn mẹ bên bà.
Năm tôi 26 tuổi thì mẹ mất. Các con của bà biết tin đã cùng tôi đưa mẹ đến chôn bên bà. Bây giờ, tôi đã 44 tuổi, đang đi làm xa quê.
Mỗi năm, vào dịp tiết Thanh minh tôi đều về quê thăm hai mẹ. Ngồi trước 2 ngôi mộ, tôi thấy mình thật hạnh phúc khi có đến hai người mẹ.
Giữa trưa nắng, cặp vợ chồng chở nhau qua nhà bé Phúc cho bú nhờ. Qua đọc báo, người vợ đang nuôi con nhỏ quyết định san sẻ dòng sữa cho bé kém may mắn.
" alt=""/>Tôi hạnh phúc vì có hai người mẹLễ tưởng niệm các nạn nhân trong thảm họa kép động đất-sóng thần đã được tổ chức vào sáng nay (11/3) tại nhiều nơi trên khắp Nhật Bản.
" alt=""/>Người đàn ông tìm vợ sau 10 năm thảm họa sóng thần ở Fukushima