Trao đổi với VietNamNet, anh Đức cho biết đã mua chiếc xe qua mạng từ một người ở TP.HCM. Sau đó, anh Đức làm thủ tục sang tên đổi chủ tại Hà Tĩnh. Khi mua xe về, anh Đức đầu tư dọn mới với chi phí khoảng từ 30-35 triệu đồng.
"Tất cả đồ dọn lên xe đều là phụ tùng chính hãng Honda, đúng dòng Super Dream của đời 2003. Một số đồ còn là hàng nhập từ Thái về. Xe dọn kỳ công, cùng với đó tấm biển số tứ quý 8 không đụng hàng cũng là một trong những yếu tố chính quyết định giá trị của chiếc xe", anh Đức chia sẻ khi rao bán.
Theo anh Đức, biển số 38 F8-8888 là bộ số VIP, độc nhất. Theo quan niệm phong thủy, số 38 (đầu biển Hà Tĩnh) có ý nghĩa là ông địa nhỏ, mang vận may, kích tài lộc. Nối tiếp đó là 5 số 8, được đánh giá là một trong những bộ số đẳng cấp, thể hiện vị trí số 1 trong giới đam mê số đẹp. Đó là nguyên nhân chính khiến anh chào bán giá cao như vậy.
Chủ nhân thứ 2 xuất hiện
Tuy nhiên, ngay sau khi thông tin anh Đức rao bán chiếc Honda Super Dream đời 2003 biển số 38 F8-8888 công khai trên mạng và truyền thông, bất ngờ xuất hiện một người khác, nhận mình là chủ nhân biển số này.
Chiều 3/8, VietNamNet nhận được thông tin phản ánh của anh N.X.T (làm việc tại TP.HCM) khẳng định, mình mới là chủ nhân của biển số 38 F8-8888 trên và chiếc Dream biển VIP của anh hiện vẫn đang được lưu giữ và sử dụng ở Hà Tĩnh bởi người thân.
"Năm 2008, tôi được một người anh tại Hà Tĩnh tặng cho chiếc xe Honda Super Dream biển tứ quý 8 (BKS: 38 F8-8888) nhân dịp cưới vợ. Xe có năm sản xuất 2003. Từ đó đến nay, chiếc xe vẫn gắn bó với tôi và gia đình. Đến nay, nhiều người muốn mua lại nhưng tôi không bán vì đó là món quà đặc biệt và tôi muốn giữ lại làm kỷ niệm", anh N.X.T kể.
"Sau đó, do xe bị mất giấy tờ, năm 2014, tôi đã làm thủ tục xác minh nguồn gốc phương tiện xe cơ giới tại công an huyện Can Lộc, Hà Tĩnh. Đến nay, tôi vẫn lưu giữ phiếu xác minh của công an huyện Can Lộc, xác nhận thông tin chiếc xe Honda Super Dream biển tứ quý 38 F8-8888 với số khung, số máy gốc. Hiện, tôi cũng chưa làm thủ tục sang tên và xe vẫn mang tên chính chủ cũ", anh T cho biết.
Anh N.X.T giãi bày: "Bỗng dưng tôi được người nhà gửi cho hình ảnh về việc anh Đức đăng bán xe Honda Super Dream biển tứ quý 38 F8-8888 với giá đến 288 triệu. Tôi giật mình ban đầu tưởng xe bị người nhà đem bán mà không xin phép. Tôi cũng trao đổi lại với người anh tặng xe và thấy rằng, hồ sơ giấy tờ xe của mình có nguy cơ bị làm giả".
Cũng theo anh N.X.T, sau khi phát hiện sự trùng hợp kỳ lạ này, anh đã liên hệ với cơ quan CSGT TP Hà Tĩnh để phản ánh và đề nghị vào cuộc xác minh sự việc.
Công an TP Hà Tĩnh vào cuộc xác minh
Trao đổi tiếp với VietNamNet, anh Lê Hữu Đức cũng tỏ ra bất ngờ và rất lo lắng về sự "trùng hợp" này. Anh Đức cho biết, chiếc Honda Super Dream đời 2003 biển số 38 F8-8888 được anh mua qua mạng. Tuy nhiên, lúc mua xe, chỉ có giấy tờ mua bán chứ không có giấy đăng ký xe chính chủ cũ và thủ tục sang tên được phía bán lo. "Giờ tôi tìm lại liên lạc người bán xe trên mạng thì đã không còn dấu vết", anh Đức nói.
Theo bản chụp giấy đăng ký xe của anh Đức, anh đứng tên chủ sở hữu xe Honda Super Dream đời 2003 biển số 38 F8-8888, cấp ngày ngày 8/5/2023, người ký giấy là Thượng tá Bùi Đức Thuận, Phó Trưởng Công an TP Hà Tĩnh.
Theo ghi nhận của VietNamNet, các thông tin về số khung số máy của chiếc Honda Super Dream đời 2003 biển số 38 F8-8888 cấp cho anh Đức cũng trùng khớp với số khung số máy của chiếc Honda Super Dream đời 2003 biển số 38 F8-8888 do anh T. đang lưu giữ.
Ngay tối 3/8, anh Đức cho biết đã bị Công an TP Hà Tĩnh triệu tập để tường trình vụ việc. Hiện, toàn bộ hồ sơ và chiếc xe Honda Super Dream đời 2003 biển số 38 F8-8888 của anh Đức đang bị tạm giữ tại cơ quan công an.
Sáng 4/8, PV VietNamNet đã liên lạc với Thượng tá Bùi Đức Thuận, Phó Trưởng Công an TP.Hà Tĩnh thì được vị lãnh đạo này chuyển giao yêu cầu làm việc Trung tá Dương Thị Hồng Ngân - Đội trưởng Đội Cảnh sát giao thông - Trật tự Công an TP Hà Tĩnh.
Liên lạc tiếp theo sự hướng dẫn trên, Trung tá Dương Thị Hồng Ngân cho biết, vụ việc đang được công an xác minh và chưa thể cung cấp thông tin cụ thể.
(Chúng tôi sẽ tiếp tục cập nhật thông tin về vụ việc này)
Bạn có góc nhìn nào về vấn đề trên? Hãy để lại bình luận bên dưới hoặc chia sẻ bài viết về Ban Ô tô xe máy theo email: [email protected]. Các nội dung phù hợp sẽ được đăng tải. Xin cảm ơn!
Nếu như những tín hiệu tích cực từ các không gian sáng tạo, sự kiện sáng tạo ở Hà Nội đang cho thấy giá trị của thương hiệu thành phố sáng tạo đã len lỏi đến từng góc phố, mỗi con người Thủ đô; từ các cuộc thi sắc đẹp cho chúng ta cảm nhận về việc tôn vinh vẻ đẹp hình thức và trí tuệ; từ các liên hoan phim như Cánh Diều Vàng, Liên hoan phim quốc tế Hà Nội, cho thấy sự hội nhập và khởi sắc của điện ảnh khi Luật Điện ảnh mới ra đời. Hay các ca khúc mang đậm chất dân gian cho chúng ta mơ ước về các tác phẩm nghệ thuật của người Việt Nam, cho người Việt Nam, vì người Việt Nam thì những hình ảnh tiêu cực trong hành vi ứng xử của một số nghệ sĩ, nhiều tác phẩm nghệ thuật không phù hợp, lệch chuẩn... cũng khiến cho chúng ta phải suy nghĩ về cách xây dựng văn hóa trong bối cảnh mới.
Rõ ràng, xây dựng văn hóa trong bối cảnh hiện nay có những phức tạp riêng khiến cho chúng ta cần có một cuộc đổi mới mang tính cách mạng trong quản lý và phát triển văn hóa.
Khi chúng ta đang sống ở một xã hội rất đặc biệt, các tác động từ nền kinh tế thị trường, cả tích cực và tiêu cực, được cộng hưởng bởi quá trình hội nhập quốc tế sâu rộng và sự phát triển như vũ bão của khoa học công nghệ, đặc biệt là công nghệ thông tin. Một ngôi làng toàn cầu xuất hiện với những cá nhân ích kỷ hơn vì mải nghĩ đến lợi ích của chính mình, luôn coi mình là trung tâm của vũ trụ, có thể phán xét người khác và xã hội theo cách từ trước tới giới chưa từng có nhờ sự tiếp tay của mạng xã hội. Sự nhộn nhịp của xã hội khiến con người có quá nhiều đam mê, cảm xúc, cũng như nhiều mục đích sống. Điều đó có những lúc nhất định rất tốt, nhưng đôi khi cũng khiến chúng ta lạc lối, mất phương hướng vì thiếu giá trị định hướng hành vi, thiên về hành động theo cảm xúc mà thiếu đi sự kiểm soát.
Yếu tố kinh tế khiến cho mọi câu chuyện đều có thể quay sang chuyện tiền nong, và môi trường mạng lại khiến cho nhiều người có một cách suy nghĩ khác, lối sống khác, thói quen khác, trong đó có cả cách kiếm tiền mới. Do tất cả những vấn đề trong xã hội đều liên quan đến văn hóa nên nhiều vấn đề bất cập xảy ra đối với văn hóa, kể cả hiện tượng xuống cấp đạo đức trong xã hội, nhiều khi lại xuất phát từ những nguyên nhân khác như kinh tế, chính trị, khoa học công nghệ.... Tất cả đều tạo ra những vấn đề cho sự phát triển văn hóa, con người.
Chúng ta chỉ có kinh nghiệm với những gì đã xảy ra, còn những gì chưa có tiền lệ, chúng ta sẽ gặp lúng túng. Đó chính là câu chuyện mà chúng ta đang đối mặt trong giai đoạn hiện nay.
Để giúp văn hóa phát triển, tạo điều kiện xây dựng con người toàn diện và đất nước phồn vinh, hạnh phúc, chúng ta cần xây dựng hệ giá trị con người, hệ giá trị gia đình, hệ giá trị văn hóa và hệ giá trị quốc gia để từ đó chúng ta điều tiết con người trong mọi không gian của xã hội, từ trong chính mỗi cá nhân, đến gia đình và xã hội. Từ đó, những hệ giá trị này giúp chúng ta hiểu những gì nên làm/không nên làm, phải làm/không được phép làm, cũng làm cơ sở như hình thành nên dư luận xã hội ủng hộ giá trị tích cực của xã hội. Văn hóa nhờ đó điều tiết hành vi của mỗi người và toàn xã hội.
Văn hóa cần được đặt ở vị trí trung tâm
Trong Hội nghị văn hóa toàn quốc năm 2021, Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng khẳng định: “Xây dựng con người Việt Nam thời kỳ đổi mới, phát triển, hội nhập với những giá trị chuẩn mực phù hợp, gắn với giữ gìn, phát huy giá trị gia đình Việt Nam, hệ giá trị văn hóa, giá trị của quốc gia - dân tộc; kết hợp nhuần nhuyễn những giá trị truyền thống với giá trị thời đại: Yêu nước, đoàn kết, tự cường, nghĩa tình, trung thực, trách nhiệm, kỷ cương, sáng tạo.
Những giá trị ấy được nuôi dưỡng bởi văn hóa gia đình Việt Nam với những giá trị cốt lõi: ấm no, hạnh phúc, tiến bộ, văn minh; được bồi đắp, phát triển bởi nền văn hóa Việt Nam tiên tiến, đậm đà bản sắc dân tộc với hệ giá trị: dân tộc, dân chủ, nhân văn, khoa học; trên nền tảng của hệ giá trị quốc gia và cũng là mục tiêu phấn đấu cao cả của dân tộc ta: hòa bình, thống nhất, độc lập, dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh, hạnh phúc”.
Như vậy, bên cạnh vai trò là nền tảng tinh thần, văn hóa còn là hệ điều tiết cho sự phát triển cho mỗi cá nhân và toàn xã hội. Nếu chúng ta mong muốn có một nền kinh doanh lành mạnh hay một nền kinh tế nhân văn, văn hóa cần phải được đặt ở vị trí trung tâm để từ đó, người chủ doanh nghiệp không vì lợi ích của mình mà hy sinh lợi ích của người làm công, của khách hàng; người bán hàng không bất chấp lợi nhuận mà bán hàng giả, hàng nhái. Hay ngay cả nghệ sĩ cũng không vì đồng tiền mà quảng cáo thuốc tràn lan mà không biết chất lượng kém sẽ ảnh hưởng đến tính mạng và sự nghèo khó của khách hàng – những khán giả vốn rất hâm mộ và đặt niềm tin vào họ.
Truyền cảm hứng từ Hội nghị văn hóa toàn quốc năm 2021, giờ đây chúng ta nhắc nhiều hơn đến chấn hưng văn hóa. Quá trình chấn hưng ấy chắc chắn phải có những hương vị mới, kết hợp của những giá trị truyền thống và những giá trị hiện tại. Trên cơ sở ấy, chúng ta có thêm sự tự tin văn hóa để hội nhập quốc tế tốt hơn, mang lại lợi thế cho sự phát triển đất nước.
Bài 2: Vốn văn hóa - năng lượng sống cho một dân tộc
" alt=""/>Xây dựng hệ giá trị con người, hệ giá trị văn hóa và hệ giá trị quốc giaMón nợ đặc biệt
Trời trưa nóng bức, ông Bùi Văn Oanh (SN 1948, quận 4, TP.HCM) ngồi buồn cùng 2 con chó trong căn phòng trọ chất đầy áo quan. Ông chia những cỗ áo quan thành từng loại khác nhau.
Phía sau điện thờ Phật, ông đặt áo quan dành cho người đã khuất theo đạo Phật, Công giáo. Phần còn lại, có kích thước nhỏ hơn là những chiếc quan tài dành trẻ em, thai nhi vắn số.
Tất cả những cỗ áo quan này đều được ông chuẩn bị để tặng miễn phí cho người mất có hoàn cảnh khó khăn, nghèo khổ. Ông Oanh bắt đầu công việc kỳ lạ này từ những năm 1977, 1978 và theo đuổi nó đến tận bây giờ.
Những năm tháng còn trẻ, ông Oanh sinh sống trong căn nhà lá nát bươm bên cạnh miếu Bà Cố (phường 16, quận 4, TP.HCM). Thời gian này, gia đình ông nghèo khó đến cùng cực. Nghèo đến nỗi ngày cha ông mất, nhà không có nổi chiếc giường làm nơi đặt thi thể người quá cố.
Không thể để thi thể cha dưới nền đất, ông dỡ cánh cửa, đặt lên 4 viên gạch làm nơi cho cha nằm. Cha mất đã 2 ngày, ông Oanh vẫn chưa chạy đủ tiền mua chiếc áo quan để tẩm liệm.
Ông Oanh chia sẻ: “Tôi còn nhớ mãi, lúc đó dù đã gom hết tài sản trong nhà và cả tiền phúng điếu, tôi chỉ có 150 đồng. Trong khi đó, chiếc áo quan có giá 200 đồng. Xin mãi, người ta mới cho tôi thiếu 50 đồng còn lại.
Tôi sợ cha chết rồi mà vẫn mắc nợ nên cố gắng làm lụng để trả số tiền 50 đồng còn thiếu. Ngày đó, tôi chạy xe ba gác. Ai kêu gì tôi cũng chở. Tôi chở mà không cần hỏi giá vì miễn có chạy là có tiền. Sau 3 năm vất vả, tôi mới trả được món nợ 50 đồng”.
Trong lúc chạy xe ba gác mưu sinh, ông tranh thủ nhặt ve chai kiếm thêm. Một lần, khi đang ngồi nhặt ve chai trước cổng bệnh viện, ông nhìn thấy cảnh người ta đưa thi thể bệnh nhi tử vong ra ngoài.
Bất chợt hình ảnh cha mình nằm đó, không có áo quan ngày nào hiện về khiến ông xót xa, đau đớn. Trong nỗi xót xa, ông ngồi thụp xuống, chấp tay khấn nguyện: “Nếu sau này cuộc sống khá hơn, tôi sẽ chia sẻ với những mảnh đời khó khăn, khổ cực như mình ngày trước”.
Nhưng cái nghèo vẫn mãi đeo đẳng ông. Rồi ông nhận ra, nếu cứ đợi đến lúc khá hơn mới giúp người thì sẽ không biết phải chờ đến bao giờ.
Cuối cùng, ông quyết định sẽ hỗ trợ áo quan, làm lễ tang, mai táng miễn phí cho người quá cố có hoàn cảnh khó khăn, nghèo khổ. Để thực hiện ý định trên, ông quyết tâm tự học các nghi thức phải có trong tang lễ.
Ông đến nghĩa trang Bình Hưng Hòa để học lỏm cách hạ huyệt. Mỗi ngày, trong lúc chạy xe ba gác, hễ thấy đám tang, ông dừng lại, ghé vào xem người ta khâm liệm, cúng, thực hiện các nghi thức.
Tối về nhà, ông dùng đôi đũa ăn cơm để tập lễ bái quan, di quan… Những năm đó, thấy ông đêm đêm cầm đũa đứng lên quỳ xuống, huơ tay huơ chân giữa nhà lá, người xung quanh nói ông nghèo quá hóa điên.
Dẫu vậy, ông chỉ cười trừ, không giải thích. Sau 5 năm học lỏm, ông thành thạo các nghi thức cần có trong lễ tang. Mỗi tháng, ngoài việc nuôi vợ con, ông bí mật trích ra một số tiền nhỏ để mua một quần áo đạo tỳ.
Chuẩn bị xong mọi thứ cần thiết, ông mới chia sẻ tâm nguyện thành lập nhóm mai táng từ thiện với những người quen biết. Sau đó, ông vận động, mời gọi người cùng tâm huyết chung tay hiện thực hóa ước nguyện của mình.
Ông kể: “Khi biết tâm nguyện của tôi, anh em đều rất quý. Nhiều người ở thuê, chạy xe ôm, xích lô kiếm ăn ngày 3 bữa nhưng cũng quyết định chung sức với tôi.
Từ đó, nhóm mai táng phước thiện ra đời. Sau khi thành lập, mỗi cuối tuần, tôi đưa cả nhóm ra công viên để dạy cho họ cách thức làm lễ bái quan, di quan.
Sau 1 năm, các thành viên nắm vững các nghi thức của tang lễ, chúng tôi bắt đầu thực hiện việc tặng áo quan, mai táng miễn phí cho người nghèo. Tết sắp tới đây là tròn 44 năm chúng tôi làm công việc thiện nguyện này”.
Hơn 43 năm chịu tổn thương
Những ngày đầu, ông Oanh và những thành viên trong nhóm trích tiền túi ra mua áo quan. Dù là áo quan dành cho người lớn, trẻ nhỏ hay thai nhi, ông đều sơn phết, trang trí thật đẹp.
Sau đó, mỗi khi nghe có người khó khăn, nghèo khổ qua đời, ông Oanh lại tự nguyện đến tặng áo quan. Ông cũng thực hiện đầy đủ, đúng quy cách cần có của một đám tang cho họ.
Ông tâm niệm, người mất đã nghèo khổ cả đời thì khi chết đi phải được chăm lo chu đáo. Thế nên, khi đến hỗ trợ gia đình có người mất, ông đều cố gắng chu toàn mọi thứ, thực hiện đầy đủ các nghi thức như một tang lễ được trả tiền.
Sau này, việc hỗ trợ áo quan, mai táng miễn phí cho người đã khuất có hoàn cảnh khó khăn của ông Oanh không bó hẹp trong phạm vi TP.HCM nữa. Ông tặng áo quan, đưa nhiều người đã khuất tại TP.HCM về quê hương, đoàn tụ với gia đình của họ.
Tiếng lành đồn xa, sau này, nhiều người biết đến công việc thiện nguyện thầm lặng của ông. Họ giới thiệu, chia sẻ cho nhau những câu chuyện về ông. Khi phát hiện có người mất nhưng không đủ tiền mua áo quan, mai táng, đưa thi thể về quê, thậm chí không có nhân thân, họ đều nhờ ông giúp đỡ.
Trong cuộc trò chuyện của mình, ông Oanh nhắc đi nhắc lại câu: "Thà thiếu ăn chứ không thể để thiếu áo quan". Tâm nguyện ấy đeo đẳng ông suốt gần 44 năm qua và khiến ông chịu nhiều tổn thương sâu sắc.
Nhìn lên di ảnh của vợ và người con quá cố, mắt ông rơm rớm lệ rơi. Ông nói rằng, vì muốn toàn tâm toàn ý lo cho công việc thiện nguyện của mình, bản thân đã không làm tròn trách nhiệm của một người chồng, người cha.
Suốt chừng ấy năm, ông không sống cùng gia đình. Việc chăm lo, nuôi dạy con ông gần như phó thác cho vợ. Mãi cho đến khi bà khuất bóng, đứng trước di ảnh, ông mới nói được câu xin lỗi và mong bà thấu hiểu, thông cảm cho mình.
Ngoài xã hội, dẫu một lòng giúp đời, ông cũng không ít lần hứng chịu những tổn thương không thể giãi bày cùng ai. Đó là những lần ông đến mua nợ áo quan, chậm thanh toán số tiền còn thiếu.
Những lần như thế, ông thường bị chủ nợ khinh thường, thậm chí nhục mạ. Ông kể: “Họ chửi tôi ngu dốt, già rồi không biết lo thân mà thích đi làm chuyện bao đồng, thích nổi tiếng.
Nhiều lúc bị chửi, tôi cũng rơi nước mắt. Nhưng rồi tôi lại cười cho qua để có quan tài đem về lo cho người đã mất. Tôi nghĩ rằng, mình chịu đau mà giúp được xã hội thì dẫu có đau thêm một chút cũng chẳng sao”.
Hiện nay, dù đã ngoài 70, ông Oanh vẫn tất tả cùng những chuyến thiện nguyện đặc biệt của mình tại các tỉnh thành trên cả nước. Sau những lần đưa người đã khuất về quê, tổ chức đám tang kéo dài, ông đều cảm thấy cơ thể mệt mỏi.
Thế nhưng, ông chưa bao giờ có ý định sẽ dừng công việc thiện nguyện của mình. Bởi với ông, một khi ai đó đã nhờ đến mình thì người đó đã không còn sự lựa chọn nào tốt hơn nữa. Vì vậy, ông không cho phép mình ngừng nghỉ.
Ông tâm sự: “Suốt hơn 40 năm nay, tôi chỉ có một mong ước duy nhất là có ai đó đồng hành, giúp tôi có một nơi làm chỗ chứa áo quan để có thể tiếp tục giúp người mất nghèo khổ. Được như vậy, tôi không còn gì hối tiếc trong cuộc đời này nữa”.
Mỗi lần nhận thông tin có người nghèo tử vong, anh Hiệp cùng nhóm bạn lại kêu gọi các nhà hảo tâm hỗ trợ tiền để mua quan tài và giúp họ lo chi phí mai táng.
" alt=""/>Vì món nợ 50 đồng, ông lão 43 năm tặng áo quan, mai táng miễn phí người quá cố