
- Về lý thuyết, thầy trò HLV Park Hang Seo không thua ở Bacolod trước chủ nhà Philippines ở bán kết lựt đi AFF Cup 2018 là thành công. Tuy nhiên, ở thời điểm hiện tại không có lý do gì để tuyển Việt Nam bỏ qua cơ hội chiến thắng trước khi tái đấu ở Mỹ Đình.Xem trực tiếp bán kết AFF Cup Việt Nam vs Philippines ở đâu?
Ông Hải “lơ”: Tuyển Việt Nam sẽ thắng Philippines, lấy vé chung kết
HLV Eriksson: "Thắng Việt Nam không phải nhiệm vụ bất khả thi"
Philippines đòi thắng Việt Nam: Đừng "ăn mày dĩ vãng"!
Thành Lương nhận định trận Philippines vs Việt Nam:
Không thể cầu hoà...
Như đã nói, việc phải chơi trên sân khách ở bán kết lượt đi AFF Cup 2018 trên lý thuyến đội bóng của HLV Park Hang Seo chỉ cần cầm hoà là tạo ra lợi thế trước khi quay trở về Mỹ Đình.
Tuy nhiên, việc chơi phòng ngự hòng tìm kiếm một trận hoà trên sân của Philippines không phải phương án tốt nhất mà tuyển Việt Nam phải làm, khi thực tế ở vòng đấu knock out mọi chuyện đều có thể xảy ra.
 |
Philippines không quá đáng sợ để tuyển Việt Nam phải cầu hoà tại Bacolod |
Có nghĩa, nếu như tuyển Việt Nam nhường thế trận tấn công cho Philippines điều này tương tự như giao chìa khoá chiến thắng cho đối thủ, khi không phải lúc nào hàng phòng ngự của HLV Park Hang Seo cũng có thể chơi tập trung trong 90 phút.
Kể cả khi, sau vòng bảng tuyển Việt Nam là đội bóng duy nhất không bị thủng lưới thì không có nghĩa hàng phòng ngự đã ổn, bởi thực tế 3 trong 4 trận đấu các học trò của HLV Park Hang Seo chưa đối đầu với những hàng công thực sự quá mạnh...
mà phải ghi bàn và chiến thắng
Như đã nói, tuyển Việt Nam không thể nhập cuộc với suy nghĩ cầm hoà trước khi giải quyết Philippines ở Mỹ Đình vào ngày 6/12 bán kết lượt về AFF Cup 2018. Trái lại, thầy trò HLV Park Hang Seo cần vào sân với tư tưởng phải thắng để có thể thực hiện giấc mơ vàng.
Nghe điều này có phần hơi... ngông, nhưng rõ ràng tuyển Việt Nam có lý do để đánh bại Philippines ngay trên sân của đối thủ, bởi sau những gì đã thấy đội bóng của HLV kỳ cựu Eriksson không hẳn đã vượt trội so với các học trò bên phía chiến lược gia người Hàn Quốc.
 |
Đổi lại, các học trò của HLV Park Hang Seo nên chơi tấn công dù phải đá tại sân khách |
Cả vòng bảng, Philippines chỉ có 5 bàn thắng để rất vất vả mới lấy vé vào bán kết, trong khi tuyển Việt Nam lại khá nhẹ nhàng với ngôi đầu bảng một cách khá thuyết phục khi có 8 pha lập công và chưa thủng lưới bàn thua nào.
Đội chủ nhà vẫn gặp rất nhiều vấn đề về lối chơi, sự kết dính... trong khi tuyển Việt Nam với phần lớn các cầu thủ đã từng chơi bóng cùng nhau từ thời khoác áo các đội tuyển trẻ nhiều năm qua không quá khó khăn về điều này.
Chơi tấn công phủ đầu và ghi nhiều bàn thắng ở sân khách rõ ràng tốt hơn nhiều so với co cụm phòng ngự cầu hoà. Và với những gì đã thể hiệ,n tuyển Việt Nam hoàn toàn có thể làm được điều này ngay tại Bacolod với hàng loạt lợi thế nắm giữ trong tay tại bán kết lượt đi AFF Cup 2018.
Tất nhiên, nói như thế không có nghĩa các học trò của HLV Park Hang Seo có thể đánh bại được Philippines ngay lập tức. Nhưng bỏ được tư tưởng cầu hoà tuyển Việt Nam sẽ rất mạnh khi đang sở hữu quá nhiều cầu thủ tốt trên hàng công.
Nhập cuộc thoải mái nhất có thể là điều kiện cần cho tuyển Việt Nam ghi bàn ở Bacolod tại AFF Cup 2018. Còn chiến thắng hay tạo được lợi thế lớn trước khi về sân nhà xem ra lại phải đợi HLV Park Hang Seo có dám mạo hiểm hay không...
Mai Anh

Thầy Park thử sân, tuyển Việt Nam sẵn sàng đấu Philippines
HLV Park Hang Seo rất cẩn thận đi kiểm tra sân Panaad trước trận đấu giữa Việt Nam vs Philippines, bán kết AFF Cup 2018.
" alt=""/>Việt Nam vs Philippines: Bỏ tư tưởng cầu hòa, ắt thắng AFF Cup 2018
Ngay lập tức, Moscow chúc mừng Amin, bày tỏ tin tưởng mối quan hệ anh em giữa Liên Xô và đất nước Afghanistan cách mạng sẽ phát triển tốt đẹp trên cơ sở hiệp ước về hữu nghị, láng giềng thân thiện và hợp tác. Duy chỉ có KGB biết rõ sự chấm hết đã gần đến với Amin.Cũng như tất cả các chiến dịch quan trọng của KGB, việc loại bỏ Amin được thảo luận và quyết định ở Bộ Chính trị. Sau khi Bộ Chính trị đồng ý, lãnh đạo KGB giao nhiệm vụ cho Phòng 8 thuộc Cục S (Cục Điệp báo bất hợp pháp, Tổng cục Tình báo ngoài nước/PGU).
 |
Lực lượng KGB ở Afghanistan. Ảnh: Wikipedia |
Người được Phòng 8 lựa chọn để loại bỏ Amin là Trung tá Mikhail Talebov, người Azerbaijan, từng nhiều năm sống ở Kabul và có ngoại hình giống hệt người Afghanistan.
Cuối mùa thu 1979, Talebov đến Kabul với lọ độc dược trong vali. Dưới bình phong là một đầu bếp có nghề, anh được nhận vào làm trong dinh tổng thống. Tuy nhiên, Amin hết sức thận trọng, thường xuyên thay đổi món ăn và đồ uồng vì sợ bị đầu độc.
Trong khi Talebov không đầu độc được Amin thì tình hình ở Afghanistan tiếp tục xấu đi. Các báo cáo của tổ điệp báo Kabul gửi về trung tâm chỉ rõ: “Nếu không loại bỏ Amin thì một nước cộng hòa Hồi giáo chống Liên Xô sẽ thay thế chế độ cộng sản”. Lời cảnh báo tương tự cũng được đưa ra từ Ban đối ngoại Trung ương.
Cũng như PGU, Chủ tịch KGB Yuri Andropov thoạt đầu không muốn đưa quân đội vào Afghanistan, nhưng trước tình hình này, lập trường của ông đã dần thay đổi. Người ta cho rằng, nhà lãnh đạo Liên Xô tương lai đã buộc phải tìm kiếm sự so sánh với kinh nghiệm của bản thân ông với tư cách là Đại sứ Liên Xô tại Hungary vào năm 1956, khi nhờ có những đơn vị thiện chiến của quân đội Liên Xô mà cuộc bạo loạn phản cách mạng mới bị dập tắt, chính quyền nhân dân mới được khôi phục ở đất nước này.
Vào đêm Giáng sinh năm 1979, cứ 3 phút một lần, các máy bay vận tải quân sự Liên Xô bắt đầu thả các đơn vị và thiết bị kỹ thuật xuống sân bay quốc tế Kabul - theo một “thỏa thuận quân sự” giữa hai nước. Một số đơn vị khác vào bằng đường bộ.
Tối 27/12, đoàn xe bọc thép của Liên Xô cơ động từ sân bay di chuyển theo hướng tới dinh tổng thống, đi đầu là nhóm đặc nhiệm KGB dưới sự chỉ huy của Đại tá Boyarinov – Trưởng Trung tâm huấn luyện đặc biệt thuộc Cục S. Tất cả đều mặc quân phục Afghanistan và đi trên trên những chiếc xe quân sự mang ký hiệu Afghanistan.
Tới cổng dinh tổng thống, đoàn xe bị chặn lại. Ngay lập tức, cửa sập của chiếc xe đi đầu bật mở, các chiến sĩ đặc nhiệm KGB nhảy ra khỏi xe và dùng súng tiểu liên nã đạn vào đội bảo vệ.
Đích thân Đại tá Boyarinov chỉ huy cuộc đột kích vào dinh tổng thống. Các chiến sĩ đặc nhiệm bắn chết Amin và người tình của y trong quầy rượu – Boyarinov ra lệnh không được để lại các nhân chứng. Đáng tiếc là những người lính của vị đại tá đã bắn chết ông do nhầm tưởng là thành viên đội bảo vệ của Amin. Tính chung, 9 cán bộ, chiến sĩ KGB đã hi sinh.
Ngay sau khi Amin bị tiêu diệt, người thay thế là Babrak Karman thông báo trên đài phát thanh về việc chính quyền đã chuyển vào tay ông, và chính thức đề nghị Liên Xô giúp đỡ quân sự.
Mặc dù có trù định rằng bản thông báo phải xuất phát từ Kabul, song trên thực tế nó được phát đi từ Liên Xô. Sáng sớm 28/12, đài phát thanh Kabul bị đánh chiếm, từ đây mới phát đi thông báo về việc Amin đã bị tử hình theo quyết định của tòa án cách mạng.
Giai đoạn sau đó, KGB vẫn bám sát địa bàn Afghanistan. Tổ điệp báo KGB ở Kabul được nhận quy chế “tổ điệp báo chính”. Ngoài ra, còn 8 bộ phận khác bố trí ở những thành phố lớn. Tổng quân số nhân viên KGB ở Afghanistan lên đến 400, trong đó khoảng 300 sĩ quan, 100 nhân viên kỹ thuật.
Suốt gần 10 năm trời, các cán bộ KGB công tác ở Afghanistan phải sinh hoạt như người lính trận – với súng ngắn dưới gối và súng tiểu liên cạnh đầu giường. Tình hình căng thẳng, phức tạp đến mức vào năm 1982, Tổ trưởng điệp báo KGB ở Kabul là Thiếu tướng Ivanov phải chuyển địa bàn do bị rối loạn thần kinh chức năng cấp.
Ngoài công tác tin tức, các cán bộ KGB còn giúp nhà nước Afghanistan xây dựng, huấn luyện cơ quan an ninh mới (HAD). Chỉ huy đầu tiên của HAD chính là Muhammed Najibullah, người sau này thay thế B. Karmal làm Tổng thống Afghanistan (1986 – 1992).
Hàng tháng, các tổ điệp báo KGB ở Afghanistan gửi về Trung tâm hàng chục báo cáo tình báo về tình hình Afghanistan. Những báo cáo này đã giúp lãnh đạo Đảng, Nhà nước Liên Xô đưa ra những quyết sách kịp thời trong việc giúp Nhà nước Cách mạng Afghanistan non trẻ củng cố sức mạnh, đối phó với thù trong, giặc ngoài và phát triển kinh tế - xã hội.
Nguyên Phong

Sứ mệnh khó khăn của quân đội Liên Xô ở Afghanistan
Tháng 9/1979, nhà lãnh đạo Afghanistan Taraki bị sát hại. Quyền hành lọt vào tay Hafizullah Amin, Phó chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng kiêm Bộ trưởng Ngoại giao.
" alt=""/>Những năm tháng khó khăn của KGB tại Afghanistan