Là một nhà nghiên cứu của Viện Địa lý, Viện Hàn lâm Khoa học và Công nghệ Việt Nam, đang làm nghiên cứu sau tiến sĩ tại Đài Loan (Trung Quốc), chị Nguyễn Kim Anh đam mê leo núi từ khi còn là cô sinh viên ngành Trắc Địa. Nhờ công việc, chị có nhiều chuyến đi thực địa ở khu vực vùng núi. Từ đó, tình yêu thiên nhiên và bản năng ưa thích khám phá đã dẫn dắt chị đến với đam mê leo núi.
Tính đến nay, chị Kim Anh đã chinh phục khoảng 15 ngọn núi, trong đó chủ yếu là những ngọn núi ở Đài Loan.
Những ngọn núi cao nhất mà chị từng đặt chân lên đỉnh gồm núi Jade (núi Ngọc Sơn) – 3.952m và núi Xue (núi Tuyết) – 3.886m. Đây được xem là 2 ngọn núi cao nhất Đài Loan và cao nhất khu vực Tây Thái Bình Dương. Các ngọn núi khác chị từng chinh phục có độ cao trung bình từ 2.200 – 3.500m.
“Leo núi là một hành trình gian nan, đòi hỏi lòng kiên trì và ý chí quyết tâm. Nhưng khi đã lên tới đỉnh, cảm giác vô cùng tuyệt vời. Mỗi lần chạm tới một đỉnh cao, mình lại cảm thấy đã vượt qua được chính mình, cho chính bản thân thấy rằng mình có thể vượt qua được những chông gai để đến đích”.
Nữ tiến sĩ cũng chia sẻ, thực ra đam mê này rất hữu ích cho công việc của chị. Bởi vì công việc của chị là làm về viễn thám, bản đồ, địa lý và môi trường, giảm nhẹ thiên tai. Vì thế, chị coi việc đi leo núi như những chuyến đi thực địa để nghiên cứu về môi trường, rừng núi. “Những kiến thức đó giúp tôi rất nhiều trong nghiên cứu”.
Hơn nữa, chị cho rằng người làm nghiên cứu rất cần đi ra ngoài thực tế, bởi vì đây là một cách thư giãn để cân bằng với cuộc sống trong phòng thí nghiệm.
![]() |
Chị Kim Anh chinh phục đỉnh núi Tuyết cao 3.886m. |
Trước mỗi chuyến đi, chị đều chuẩn bị rất kỹ lưỡng cả về tư trang lẫn sức khoẻ. Lưu ý đầu tiên là phải giảm tối thiểu trọng lượng cho đôi vai. Đồ ăn mang theo là những thứ nhiều năng lượng và có thể để ngoài trời, dễ bảo quản khi thời tiết thay đổi từ nóng sang lạnh.
Trang phục nên là đồ chuyên dụng, nhẹ để giúp thoát mồ hôi, giữ nhiệt, thích ứng với sự thay đổi thời tiết do độ cao. Đặc biệt, người leo núi cần phải rèn luyện thể lực thường xuyên và nghiên cứu kỹ lộ trình.
Trong các chuyến chinh phục của mình, chị Kim Anh cũng gặp không ít trường hợp người leo bỏ cuộc giữa chừng vì không đủ sức khoẻ, nhất là phụ nữ.
Ở Đài Loan, các ngọn núi nổi tiếng đều có ban quản lý và trước khi đi, người leo cần lên website của họ để đăng ký và chờ được duyệt. Đó cũng là một yếu tố hơi khác với leo núi ở Việt Nam – thường là do cá nhân tự tổ chức và quyết định ngày đi về. “Ở Đài Loan, ban quản lý sẽ nắm mọi thông tin cá nhân, người liên lạc và hành trình leo của bạn để liên lạc và giảm tối thiểu rủi ro khi cần.
Thường thì họ giới hạn người leo trong ngày, cho nên để đăng ký được vào ngày mình đi, họ sẽ tiến hành bốc thăm. Nhiều khi may mắn thì mình được chọn vào thời gian mình mong đợi, còn không nhiều người cũng bị trượt và phải đăng ký lại nhiều lần”.
Kể về kỷ niệm chinh phục đỉnh Ngọc Sơn cao 3.952m, chị cho biết mình đã có nhiều cảm xúc đẹp trong chuyến đi này. Để có được một chỗ ngủ trên Paiyun Sơn Trang – nơi nghỉ chân của các tay leo núi đến từ khắp nơi trên thế giới, chị phải đăng ký trước 2 tháng. May mắn, chị được bốc thăm để leo đúng ngày mình đã chọn, bởi vì mỗi ngày có hàng trăm đến hàng nghìn hồ sơ đăng ký leo mà chỗ ngủ chỉ giới hạn cho 116 người.
Với chiếc ba lô nặng 8kg trên vai, dọc đường chị nhiều lần phải tìm một mặt phẳng để nằm nghỉ.
![]() |
Trên đường chinh phục đỉnh Ngọc Sơn |
Khi lên đến Paiyun Sơn Trang, cũng là lúc chị thấm mệt và đôi chân dường như không còn chút sức lực nào. Chị về phòng và chui vào chiếc túi ngủ đặt trên giường không có đệm giữa cái lạnh chỉ khoảng 2 độ C. Càng về đêm, cái lạnh càng tê tái và được cảm nhận rõ ràng hơn. Sự khắc nghiệt của thời tiết và địa hình khiến chị vô cùng ngưỡng mộ những nhân viên phục vụ ở đây – những người phải vận chuyển lương thực, hoa quả, nước uống, các trang thiết bị lên núi hằng ngày bằng chính đôi chân mình để phục vụ nhu cầu của người leo núi.
Sau một đêm khó ngủ, 7h sáng đoàn của chị thức giấc để ăn vội bát mì tôm, tiếp tục hành trình chinh phục đỉnh Ngọc Sơn. Lúc này, ở điểm nghỉ chân cũng có khá nhiều người đã bỏ cuộc vì quá mệt hoặc say độ cao.
Đoạn đường còn lại để lên đến đỉnh chỉ còn khoảng 2,1km nhưng vô cùng khó khăn và gian nan vì độ dốc, mức độ hiểm trở của các vách đá, vực thẳm, cộng với cái lạnh và gió buốt thổi liên tục.
Cuối cùng, với sức mạnh ý chí kiên cường, chị đã đứng trên đỉnh của khu vực Tây Thái Bình Dương sau quãng đường leo gần 13km. Lúc này, chị có thể ngắm nhìn toàn bộ quần thể núi non xung quanh giữa bầu trời xanh cao vời vợi và chuẩn bị cho hành trình xuống núi.
Cảm xúc hạnh phúc vỡ oà vẫn còn lan toả ngay cả khi chị cùng đoàn của mình đã đặt chân trở lại điểm xuất phát trong buổi chiều ngày hôm đó. Với chị, đến với Đài Loan mà không chinh phục Ngọc Sơn sẽ là một thiếu sót đầy tiếc nuối với một người mê leo núi.
“Tôi sẽ tiếp tục theo đuổi niềm đam mê của mình bằng cách chinh phục những đỉnh núi khác bất cứ khi nào có thời gian”, nữ tiến sĩ chia sẻ.
![]() |
Chị Kim Anh đặt chân lên đỉnh Ngọc Sơn sau gần 13km leo bộ. |
Đăng Dương
Ảnh: NVCC
Hành trình chinh phục 8 ngọn núi trong vòng 18 ngày của anh Phan Duy Linh được cộng đồng đam mê leo núi thán phục.
" alt=""/>Nữ tiến sĩ từng chinh phục 15 đỉnh núi để thử thách bản thân2. Nếu phát hiện trong nhà có mùi tanh, rất có thể có một vụ nổ hoặc chập điện
![]() |
Tắt công tắc điện tổng trong nhà giúp dập tắt những ngọn lửa nhỏ nhưng với những ngọn lửa lớn hơn, bạn sẽ cần đến bình cứu hỏa (có biểu tượng chữ C trên thân bình). Nếu cách này vẫn không có tác dụng, ngay lập tức gọi cho cứu hỏa. |
3. Nếu bạn đi du lịch nước ngoài và muốn gọi đường dây nóng khẩn cấp nhưng không biết số, hãy ấn 112
![]() |
112 là số hotline quốc tế. Họ sẽ chuyển cuộc gọi của bạn đến dịch vụ khẩn cấp gần bạn nhất. |
4. Nếu bạn thấy có ai đó đang theo dõi mình, hãy rẽ phải 4 lần
![]() |
Cách này sẽ tạo thành một đường đi vòng tròn, đưa bạn quay trở lại vị trí bắt đầu. Nếu chiếc xe vẫn đi sau, họ chắc chắn đang bám theo bạn. Đừng hoảng loạn và đừng lái xe về nhà. Ngay lập tức điện thoại cho cảnh sát và lái xe đến đồn cảnh sát gần nhất. |
5. Nếu thang máy bị rơi khi bạn đang ở bên trong, nằm úp lưng xuống sàn thang máy và đừng cử động. Tư thế này giúp tăng khả năng sống sót cho bạn.
![]() |
6. Nếu phải tìm cách thoát ra khỏi một chiếc xe hơi đang chạy, đặt một bàn chân xuống đường và nhanh chóng bước một bước khi bạn thoát khỏi chiếc xe.
![]() |
Tiếp xúc bằng một chân giúp giảm tốc độ. Điều này có nghĩa, cú ngã ít gây nguy cơ gặp tai nạn chết người hơn. |
7. Các động vật có màu sắc sặc sỡ thường mang nhiều độc tố. Tránh chạm vào chúng.
![]() |
8. Nếu bạn ngửi thấy mùi gas trong nhà, đừng bật điện, kéo rèm cửa sổ, hoặc mở điện thoại.
![]() |
Chỉ một tia sáng nhỏ cũng có thể kích hoạt một vụ nổ gas. |
9. Nếu bạn nhìn thấy một cơn bão trông có vẻ đang ngừng hoạt động thì thật ra nó đang di chuyển đến gần phía bạn.
![]() |
Theo Dân trí/ Baba-mail
Nếu bạn đang đau đầu chưa biết cách thông cống nhà tắm thế nào cho nhanh và hiệu quả đừng bỏ qua một số mẹo dưới đây.
" alt=""/>Mẹo nhỏ giúp bạn sống sót trong 9 tình huống nguy hiểm tính mạngCác tin liên quan |
Chuyện hy hữu: Đòi lại cô dâu sau 20 ngày cưới Vạ miệng ở… trên giường Chồng bỏ mặc vợ sảy thai để hú hí với bồ Kết thúc oan nghiệt sau màn... đổi vợ kỳ dị |
Chuyện người phụ nữ yêu cầu trinh tiết ở đàn ông nghe thật nực cười và là chuyện hiếm có. Thế nhưng, hiếm chứ không phải không có.
Tôi còn thì anh cũng không được mất
Vừa hôm trước tiễn con gái về nhà chồng, ông bà Hảo vẫn còn đang sụt sùi vì nhớ con thì bất ngờ Thủy, con gái ông bà quay về. Chưa hết bất ngờ lại thấy con cứ khóc thút thít, hỏi lí do thế nào Thủy cũng nhất định không nói, chỉ bảo “chồng không xứng” rồi là “nhất định sẽ bỏ chồng".
Nghĩ bụng con gái mình xưa nay ngoan hiền chắc chắn không gây ra chuyện gì để nhà người ta phải đuổi về. Chỉ có thể là do anh con rể, mà phải là chuyện gì tày đình lắm thì con gái ông bà mới dám bỏ về nhà ngoại như thế. Sốt ruột quá bố mẹ Thủy quyết gọi con rể tới điều tra ngọn ngành và nếu “nó sai thì để cho nó một trận”.
![]() |
Ảnh minh họa |
Trước những câu hỏi dồn dập của ông bà nhạc, chồng Thủy cứ ấp a ấp úng. Chỉ tới khi bố vợ phát cáu, nói sẽ cho con gái bỏ chồng thì anh con rể mới lí nhí khai ra sự thật “cô ấy giận vì con không còn trinh”. Vậy mà cứ tưởng con rể đã gây ra tội lỗi gì lớn lắm. Nghe xong lí do ấy ông nhạc ngã ngửa, còn bà nhạc đỏ mặt quay đi.
Chả là từ lúc còn yêu nhau, Thủy đã ra điều kiện với chồng “em còn thì anh cũng phải còn”. Tức là Thủy còn trong trắng thì chồng tương lai của cô cũng phải như vậy. Và hỏi thẳng chồng là “anh có còn giai tân không”. Khổ nỗi anh chồng “lỡ không còn tân” vì sợ mất người yêu lại cả gan thề lên thề xuống là “còn”. Nghe chồng tương lai thề thốt Thủy vui mừng và tin tưởng lắm. Cả hai sẽ giành món quà quý giá nhất cho nhau như thế thì còn hạnh phúc nào trọn vẹn hơn!
Trong bản nhạc tình ái du dương hòa cùng ánh nến lung linh hứa hẹn một đêm tân hôn đầy ngọt ngào và lãng mạn, Thủy như chìm đi trong mê man tình ái mà chồng cô giành tặng. Thế nhưng cô vẫn không quên “nhiệm vụ”…theo dõi chồng. Thủy căn từng giây từng phút. Nhưng rồi một phút…hai phút rồi năm phút vẫn không thấy chồng “đầu hàng” mà theo cô biết thì “giai tân chỉ mười giây đã gục”.
Thất vọng ê chề vì nghĩ mình bị lừa dối, mặc kệ anh chồng đang “phiêu”, Thủy hất chồng đánh “bụp” cái xuống giường rồi ôm mặt khóc nức nở. Bảo chồng là đồ lừa gạt, rồi là “anh không còn tân thì không xứng với tôi”. Sau đó đùng đùng xếp quần áo về ngoại. Anh chồng lúc ấy mới lớ ngớ hiểu ra lí do.
Gọi điện cho người yêu cũ của chồng để đòi lại “trinh tiết”
Cũng giống Thủy, lúc yêu nhau Hằng và người yêu cũng quyết định giữ gìn tới đêm tân hôn. Hằng cũng đã nói trước với chồng tương lai rằng “em giành tặng món quà quý giá nhất cho anh thì em cũng muốn nhận lại món quà tương xứng”. Không thấy người yêu nói gì, Hằng cứ nghĩ anh ấy hiểu ý mình muốn nói.
Ngày cưới sắp đến, Hằng đi hỏi tất cả những cô bạn thân đã từng “kinh qua” tình trường của mình, rồi lại “sớt gu gừ” với đủ các từ khóa để không bỏ xót bất cứ một dấu hiệu nào chứng tỏ “giai còn tân”. Hằng yên tâm về đêm tân hôn với kiến thức mà mình đã kịp “lận lưng”, quyết không để chồng qua mặt.
Đêm tân hôn Hằng thất vọng ê chề khi thấy chồng chẳng có biểu hiện gì như người ta nói “ong non ngứa nọc” hay “ngựa non háu đá”. Nhưng khác với Thủy, biết chồng “mất trinh” nhưng Hằng không làm um lên, cũng chẳng tỏ thái độ. Mà giữ tất cả trong lòng, quyết định âm thầm “làm cho ra nhẽ” để xem cái đứa nào đã cướp mất đời giai của chồng mình.
Về sau, lựa lúc hai vợ chồng tình cảm nhất, Hằng khéo léo rào trước đón sau để moi thông tin của chồng. Nào là “vợ chồng không được giấu giếm, tuy em không là người đầu tiên của chồng nhưng em không trách gì cả. Vì phụ nữ khác đàn ông mà”. Rồi để tăng thêm tính thuyết phục, Hằng con lấy ví dụ về chiếc chìa khóa và ổ khóa, cô tự nhận mình là ổ khóa tốt. Rồi quay sang trêu chọc anh chồng có phải chiếc chìa khóa tốt không. Vậy là anh chồng cứ khai ra tuốt tuột." alt=""/>Đêm tân hôn, vợ tá hỏa phát hiện chồng “mất trinh”