

|
|
Thách thức
Bạn và đứa con 4 tuổi của mình bị mắc kẹt trong một trận chiến và con bạn có vẻ luôn là người thắng cuộc.
Khi bạn bảo thằng bé làm việc mà thằng bé không muốn làm, nó sẽ lờ bạn đi.
Khi bạn bảo thằng bé đừng làm việc gì đó mà thẳng bé muốn làm, nó sẽ nổi giận.
Bạn có thể dạy con biết vâng lời. Nhưng trước khi chúng ta thảo luận về cách làm, hãy cùng tìm hiểu lý do dẫn đến tình trạng này.
Tại sao con không vâng lời?
Khi con bạn còn là một đứa trẻ sơ sinh, vai trò chính của bạn là người chăm sóc. Bạn luôn ở tư thế đáp ứng mọi nhu cầu của trẻ. Tất cả những gì trẻ phải làm là gào lên, và bạn sẽ ngay lập tức ập đến, lo lắng phục vụ cho mọi nhu cầu của trẻ. Tất nhiên, phản ứng như vậy là cần thiết và hợp lý. Một đứa trẻ cần sự chú ý thường xuyên của cha mẹ.
Tuy nhiên, sau nhiều tháng được phục vụ, trẻ sẽ hành động một cách rất tự nhiên như thể mình là ông chủ trong nhà và cha mẹ là những người phục vụ. Sau đó, đến khoảng 2 tuổi, trẻ nhận ra một thực tế khắc nghiệt: đế chế nhỏ bé của mình đã sụp đổ. Bố mẹ không còn làm theo những yêu cầu của trẻ nữa, mà chúng ta muốn trẻ phải làm theo những yêu cầu của chúng ta. Và trẻ sẽ phản ứng bằng những hành động như giận dữ, không nghe lời.
Cha mẹ cần làm gì?
Dẫn dắt
Đứa trẻ của bạn sẽ không chấp nhận vai trò chỉ đạo của bạn trừ khi trẻ nhìn thấy bạn đang là người dẫn dắt. Vì vậy, bạn cần phải khẳng định thẩm quyền của mình một cách cân bằng. Vài thập kỷ gần đây, một số chuyên gia cho rằng từ “thẩm quyền” nghe có vẻ khắc nghiệt. Tuy nhiên, sự dễ dãi có thể khiến trẻ cảm thấy lúng túng, được chiều chuộng và tự tung tự tác. Cần phải làm một chút gì đó để chuẩn bị cho trẻ trở thành một người trưởng thành biết chịu trách nhiệm.

|
|
Kỷ luật
Từ điển định nghĩa kỷ luật là “sự rèn luyện đòi hỏi sự vâng lời hay tự kiểm soát, thường ở dạng các quy định hoặc hình phạt nếu chúng bị phá vỡ”. Tất nhiên, kỷ luật không nên trở thành sự lạm dụng hay vô lý. Mặt khác, không nên mập mờ khiến trẻ không có động cơ để thay đổi.
Rõ ràng
Hãy đưa ra những yêu cầu rõ ràng và cụ thể như “Mẹ muốn con dọn phòng”, thay vì chỉ trích, than vãn khi không thấy trẻ làm việc đó.
Quyết đoán
Nếu bạn nói không, hãy làm đúng như vậy và thống nhất điều đó với vợ/ chồng bạn. Nếu bạn quyết định sẽ phạt trẻ nếu trẻ không vâng lời, hãy làm đúng như thế. Đừng đưa mình vào những cuộc đàm phán hay thảo luận không ngừng nghỉ về việc tại sao bạn đưa ra quyết định đó. Sẽ dễ dàng cho bạn và cho đứa trẻ của bạn hơn rất nhiều nếu bạn làm đúng theo những gì mình nói trước đó.
Yêu thương
Gia đình không phải là chế độ dân chủ hay độc tài, mà là sự sắp xếp của Chúa mà trong đó con trẻ có thể được dẫn dắt để trở thành một người trưởng thành biết chịu trách nhiệm trong tình yêu thương. Là một phần trong quá trình đó, kỷ luật sẽ dạy đứa trẻ của bạn biết vâng lời và giúp trẻ cảm thấy an toàn trong tình yêu thương của bạn.
" alt=""/>5 cách dạy con vâng lời

Tôi vui vì con không giỏi toàn diện như các bạn tốp đầu nhưng mạnh dạn và nhanh nhẹn, thích hoạt động thể thao, mau mồm miệng.Con trai về xin mẹ mua bộ dụng cụ cho môn Kĩ thuật lớp 4. Tôi đưa tiền cho con tự đến hiệu sách quen gần nhà. Mua về đến nhà, con xé ngay lớp bọc ngoài và kiểm tra bộ dụng cụ rồi cứ ở ngoài sụt sịt khóc mếu.
Lúc ấy đã chiều muộn, đang hì hục nấu nướng trong bếp, mồ hôi đầm đìa, tôi liền đi ra ngoài hỏi rõ sự tình.

|
Tôi vui vì con mạnh dạn và nhanh nhẹn, thích hoạt động thể thao (Ảnh minh họa) |
Thế là con trai cứ nức nở nói "Mẹ ơi, bộ dụng cụ này không có kim chỉ, không có vải để khâu giống các bạn, cô không đồng ý đâu mẹ ơi. Mẹ ơi, có đem đi trả lại cho hiệu sách được không mẹ".
Lúc ấy, tôi cố nén cơn bực dọc và bảo con "Ai làm gì con đâu mà con khóc, tự con đi mua cơ mà. Hộp dụng cụ này xé ra rồi, không được phép trả lại. Con cứ mang đi học, xem các bạn có đủ bộ dụng cụ không và chờ xem cô nói gì đã. Lúc ấy mua sau cũng chưa muộn".
Con tôi vẫn giãy nảy vì sợ cô mắng, mẹ phải kiên nhẫn kể lại chuyện năm ngoái con mua quả địa cầu cho môn Tự nhiên xã hội, cả lớp con chỉ có nửa lớp mang đi, học chung đâu có sao, cô cũng có mắng gì. Lúc ấy, con trai mới thôi khóc mếu nhưng tâm trạng cháu vẫn có gì lo âu.
Hôm sau con đi học về, tôi hỏi ngay xem bộ dụng cụ có dùng được không thì con vui vẻ hơn và bảo bộ đó dùng cho học kì 2, học kì 1 mua bộ dụng cụ có kim chỉ. Con xin tiền mẹ mua tiếp bộ dụng cụ mới để đi học. Tôi hỏi "Thế cô có mắng con không?" thì con cười và lắc đầu. Tôi dặn con "Lần sau có gì thì cứ bình tĩnh con nhé, chứ khóc mếu thế chán lắm".
Năm nay con lên lớp 4, sách vở cũng nhiều hơn năm ngoái. Lắm khi vợ chồng tôi bận đi làm, cứ để cho con tự đi bộ đến trường. Mấy hôm được nghỉ, có thời gian hơn, tôi xách cái cặp nặng trịch của con lên và đoán chừng tới 4 hoặc 5 kg.
Khiếp thật, thế này tôi cho con "đi lính" sớm quá, đeo ba lô đi bộ đến gần cả cây số chắc cũng mệt. Ấy vậy mà thằng bé không mấy khi kêu ca, con còn láu lỉnh là hôm nào gặp bác hàng xóm đi đón bạn cùng lớp là con xin về cùng. Bác cứ trêu mẹ là nhớ trả tiền xe ôm cho bác.
Có những hôm đúng giờ con tan học buổi trưa thì cơn mưa ập tới. Tôi phát hiện con quên không mang ô trong cặp, nên hớt hải chạy xe tới trường đón con, vì con không ăn bán trú ở trường. Dọc đường về, tôi trò chuyện cùng con, dặn nếu gặp mưa lớn thì cứ trú ở trường chờ tạnh rồi hãy về. Đang đi dọc đường mà gặp mưa thì con hãy trú vào mái hiên giống như các anh chị đang làm, bởi đội mưa về nhà sẽ ốm ngay. Nếu muộn mà chưa thấy con về, chắc chắn bố mẹ sẽ đi tìm, nên con cứ yên tâm khi không may quên ô, quên áo mưa khi đi học…
Có lần con ốm vì mải nghịch, đi học về giữa trưa nắng gay gắt mà để đầu trần. Sau lần đó, con luôn nhớ đội mũ đi học, biết giữ gìn sức khỏe không để mẹ nhắc nhở liên tục như trước.
Trẻ con luôn có vô vàn thắc mắc trước mỗi vấn đề dù nhỏ nhất. Có khi chỉ chuyện mang ô, mang mũ đi học mà sáng nào tôi cũng phải nhắc con. Thế nên tôi cũng không quá phiền lòng khi con thường bị cô nêu danh vì nghịch ngợm và hay nói chuyện. Thôi thì mình cứ rèn con và mong con tiến bộ từng chút một chứ không so bì với con nhà người khác giỏi giang và tự giác.
Chị hàng xóm cạnh nhà tôi còn bảo "Chả hiểu cô dạy dỗ nó thế nào chứ thằng bé nhà cô nghịch quá, nếu là con chị thì ăn đòn suốt ngày". Tôi cũng phải thừa nhận rằng để dạy con vào nề nếp đối với tôi thực sự là cả một quá trình nhiều mồ hôi và nước mắt.
Tôi bỏ đi cái nhìn khắt khe và nhìn vào các điểm mạnh của con để động viên con cố gắng. Con tôi không giỏi toàn diện như các bạn tốp đầu nhưng con mạnh dạn và nhanh nhẹn, thích hoạt động thể thao, mau mồm miệng. Tôi cảm thấy vui vì điều đó.
Nguyễn Thị Loan
" alt=""/>“Đừng sợ cô mắng, con nhé!”