- Cặp đôi hot của làng nhạc Việt sẽhát những bản tình ca nổi tiếng trong chương trình "Người tình trăm năm" tối15/12 tới tại Nhà hát Lớn Hà Nội.
- Cặp đôi hot của làng nhạc Việt sẽhát những bản tình ca nổi tiếng trong chương trình "Người tình trăm năm" tối15/12 tới tại Nhà hát Lớn Hà Nội.
Còn đối với gia đình tôi, cả chục năm nay tôi vẫn thuê xe chở vợ con về quê ăn tết mà vẫn rất thoải mái, tiết kiệm.
Như thế này nhé, tiền thuê xe trọn gói từ Hà Nội về quê tôi chỉ mất 2 triệu đồng, hôm nào hết tết từ quê ra Hà Nội thì mất thêm 2 triệu nữa, cộng với tiền taxi đi lại mấy ngày tết khoảng 3 triệu. Như vậy, chi phí trọn gói cho cả đợt chỉ khoảng 7-8 triệu là cùng, rẻ hơn rất nhiều so với tiền thuê xe tự lái chứ đừng nói là chi phí mua xe.
Mà ngẫm ra việc thuê xe dịch vụ lại có nhiều lợi thế so với tự đi xe ô tô về quê.
Ví dụ như trong lúc người khác phải ôm vô lăng chịu cảnh tắc đường thì tôi lại có thể ngả lưng nghỉ ngơi ở ghế hành khách. Rồi trong mấy ngày tết, những ai lái xe thì phải nhịn uống bia, uống rượu, như thế tết còn gì là vui nữa. Còn tôi thì có thể mặc sức chè chén, không sợ bị công an thổi phạt nồng độ cồn.
Mọi người đừng nghĩ là phải có xe riêng mới chủ động được, bây giờ các hãng taxi mở hàng đón khách rất sớm, chỉ cần sang mùng 2 tết là có rất nhiều xe. Tôi cho rằng tự lái xe về quê thì chỉ oai hơn thôi, chứ không rẻ và thoải mái bằng thuê xe được.
Tôi xin đưa ra lời khuyên cho mọi người, nếu thực sự chiếc xe phục vụ trực tiếp cho công việc của bạn, giúp bạn có thêm thu nhập thì mới nên đầu tư xe. Còn nếu chỉ sử dụng xe với mục đích đi lại, về quê v.v…chắc chắn thuê xe sẽ là phương án rẻ tiền và hiệu quả hơn rất nhiều.
Độc giả Minh Tùng (Thái Bình)
Bạn có trải nghiệm gì về những chiếc ô tô của mình? Hãy chia sẻ bài viết về Ban Ô tô xe máy theo email: [email protected]. Các nội dung phù hợp sẽ được đăng tải. Xin cảm ơn!
Mấy ngày nay, vợ tôi liên tục “nói ra nói vào” về việc tôi hứa cho một người bạn mượn ô tô đi dịp Tết.
" alt=""/>Mỗi năm về quê ăn tết 1 lần, có cần sắm ô tô?- Vì sao anh mở triển lãm?
Ban đầu, tôi vẽ mười mấy tấm, đơn vị triển lãm đề nghị tôi vẽ thêm cho đủ một bộ sưu tập. Các tranh tôi vẽ đợt giãn cách xã hội đã bán hết, tiền đã trao tận tay những người khó khăn cần chúng. Qua Tết, tiền bán số tranh ở đây cũng sẽ dùng hết vào từ thiện. Năm nay, tôi muốn giúp đỡ các bé nghèo.
- Anh chia sẻ đôi chút về sở thích và năng khiếu hội họa nhé?
Tôi, chị Thu Minh và chị Hồng Ánh trưởng thành từ NVH thiếu nhi Quận 5; Quang Vinh, Hiền Thục, Mây Trắng, Mắt Ngọc từ NVH thiếu nhi Quận 1. Ở đó, chúng tôi sinh hoạt tất cả môn như cắm trại, vẽ tranh, làm thơ, viết văn, ca hát, múa kịch… để thi đấu với nhau. Tôi nhiều tài lẻ nhờ trưởng thành từ NVH thiếu nhi.
Lớn lên, tôi học Trường Mỹ thuật TP.HCM nhưng mới năm đầu đã đoạt giải 3 Triển vọng điện ảnhcủa Hội Điện ảnh. Thú thật, hồi vào trường vẽ, tôi thích thật nhưng thấy tương lai vô định lắm nên theo nghề diễn viên vậy.
- Triển lãm của anh có tên rất hay. Vậy vùng mơ của anh là gì?
Tôi rất tôn trọng cảm nhận của người xem. Tôi để bên giám tuyển đặt tên và chọn cái tên Vùng mơấy. Tương tự, các tranh ở đây đều vô đề. Tôi vẽ rất phiêu, thường phải có Jazz, nhấp chút vang, xem và lấy cảm hứng từ các bộ phim nghệ thuật như Breakfast at Tiffany's, Before Sunset,…Vì thế, mỗi bức tranh đều rất ngốn năng lượng. Các tông màu chủ đạo có vàng, xanh và trắng. Chúng lãng mạn kiểu Pháp, cũng là màu mùa hè ở biển Hy Lạp.
- Anh tải cảm xúc gì vào các bức tranh ấy?
Tôi nấu ăn và vẽ tranh để thư giãn. Bạn biết đấy, tôi phải chữa stress, vấn đề tâm lý và bệnh dạ dày gần 10 năm. Thời trẻ, tôi khó buông bỏ cảm xúc, những áp lực. Bây giờ, tôi phải thả lỏng bản thân. Tôi cân bằng tâm trạng bằng lao vào nấu ăn, vẽ tranh. Chúng chiếm thời gian và tâm trí, giúp tôi nhẹ nhàng hơn.
Nếu ai chưa từng trải qua cảnh đứng nhìn người thân ra đi giống tôi sẽ khó thấu cảm. Sự ra đi của ba, anh và em trai tôi để lại trong tôi cảm xúc không thể diễn tả bằng lời. Tuổi ngoài 20, tôi lo lắng về sự nghiệp, địa vị, tiền bạc… song chúng thật ra chẳng đáng gì. Một người ra đi mãi mãi không thể trở lại. Nỗi đau ấy rất khó chữa lành. Tôi từng ước được chết thay cho họ nhưng đời không có phép màu nào như thế.
Người sống nặng tình cảm sẽ khổ. Hôm chú chó nuôi 18 năm mất, tôi lái xe từ Vũng Tàu về TP.HCM mà nước mắt cứ đầm đìa chảy xuống. Hai năm qua, bạn bè đã nhìn thấy tôi bi lụy thế nào. Tôi không chịu nổi cảm giác nhìn em trai ra đi quá đột ngột.
Nếu không có anh Trinh Hoan và Tiệc trăng máu, không biết bao giờ tôi mới trở lại công việc. Tôi thực sự biết ơn anh và những người bạn của mình. Mãi sau đó, tôi mới tìm lại niềm vui trong nghề, tận hưởng những thành quả trong năm 2020 và chăm chút các sở thích.
![]() |
"Vùng mơ" của Hứa Vĩ Văn. |
Hội họa chữa lành vết thương của tôi
- Cá nhân tôi cũng từng trải qua nỗi đau mất người thân. Khi ấy, tôi không cảm nhận rõ và không thường mơ như bây giờ. Đó là vì sao tôi hỏi anh về những giấc mơ...
Như bạn nói, sự trưởng thành khiến tôi cảm nhận nỗi đau sâu hơn. Hồi thi chung kết Triển vọng điện ảnh, tôi nghe tin anh trai qua đời vì tai nạn giao thông. Tôi đau nhưng cảm giác khác với lần em trai tôi ra đi vào năm 2019.
Em ấy đang có một gia đình rất hạnh phúc với 2 bé đáng yêu. Cuộc sống của em rất hoàn mỹ. Trong 2 tháng, em tôi ra đi, tôi nghĩ giá mà mình có thể đi thay em. Tôi thì độc thân, đâu có gì vướng bận. Mỗi ngày trôi qua, em trai lại xa tôi hơn một chút. Tôi rối bời, bất lực, chỉ muốn đập đầu vào tường. Tôi đau nhiều ngày liền. Mọi thứ tinh thần, sức khỏe, ngoại hình… của tôi theo đó tuột dốc. Một năm trời dài đằng đẵng.
Tôi mơ thấy em trai rất nhiều. Tôi biết sẽ không có gì thay đổi nữa nên phải bước tiếp. Tôi cảm giác như mình là người được chọn để còn sống ở đây nên tôi phải sống cho đúng là đang sống.
![]() |
Hiện tại, tôi nấu ăn ngày càng ngon, vẽ ngày càng phiêu. Nấu ăn rất kỳ diệu, bạn có thể chia sẻ niềm hạnh phúc ấy đến người thân xung quanh mình. Khi nấu ăn, tất cả giác quan của tôi đều thư giãn.
Còn với vẽ, tôi từng tự hỏi mình học mỹ thuật để làm gì. Hóa ra, mọi thứ đều đã sắp đặt, hội họa giúp chữa lành vết thương của một nghệ sĩ như tôi.
- Anh có phải kiểu người dễ rơi nước mắt?
Tôi ít khóc vì thường hướng mọi thứ vào trong. Mọi người nghĩ tôi yếu đuối nhưng sự thật tôi khỏe hơn cả Iron Man, trời có sập tôi vẫn chống được. Bờ vai của tôi là trụ cột cho gia đình tựa vào. Nếu tôi yếu đuối, ủy mị, họ sẽ đổ theo.
![]() |
Vẽ tranh giúp chữa lành vết thương trong Hứa Vĩ Văn. |
- Một người vốn kín đáo như anh sẽ thế nào nếu phô bày nội tâm của mình qua triển lãm tranh này?
Hơn 20 năm, khán giả chỉ biết diễn viên Hứa Vĩ Văn chứ không biết còn có một Mark Hứa. Ngay cả trong phim ảnh, các bộ phim chỉ mới khai thác 20% của tôi. Tôi thần tượng Daniel Day-Lewis và nghĩ cả đời cũng không có vai diễn như ông. Trong showbiz cũng vậy, tôi tôn trọng mọi người dù không hợp nhau nhiều. Nếu tôi không phô bày nội tâm mình lúc này thì còn đợi đến bao giờ?
Tôi của 20 khác với tôi của hiện tại. Nhiều thứ của Hứa Vĩ Văn năm đó đã mất. Đổi lại, tôi của hôm nay bình tâm, nhẹ nhàng. Việc của tôi là làm người xung quanh mình hạnh phúc.
Tại buổi triển lãm "Vùng mơ", Hứa Vĩ Văn khóc khi thấy đông đủ bạn bè đến chung vui với anh. Diễn viên luôn trân quý tình cảm và cánh tay của những người bạn kéo anh khỏi nỗi đau mất người thân. Triển lãm "Vùng mơ" diễn ra tại số 1Bis Phạm Ngọc Thạch, Bến Nghé, Quận 1, TP.HCM; kéo dài đến hết ngày 23/2 (nhằm Mồng 9 Tết ÂL). Toàn bộ số tiền bán tranh sẽ dùng cho hoạt động từ thiện." alt=""/>Hứa Vĩ Văn mở triển lãm 'Vùng mơ'Theo nội dung đoạn video, khi nhân viên đường sắt bắt đầu kéo rào chắn và ra hiệu cho các phương tiện đang di chuyển tới dừng lại nhưng rất nhiều người điều khiển xe máy vẫn cố tình lách lên, băng qua đường sắt. Đặc biệt, một tài xế xe taxi cũng cố làm liều phi xe qua và không may bị mắc kẹt trên đường ray.
Những người có mặt tại hiện trường thời điểm đó vô cùng căng thẳng vì tàu sắp đến mà chiếc xe taxi vẫn không thể di chuyển. Trước tình huống cấp bách đó, nhân viên đường sắt cùng người dân nhanh chóng chạy ra, hỗ trợ tài xế đẩy chiếc xe ra khỏi vị trí nguy hiểm ngay trước khi tàu đi tới.
Hay mới đây nhất, vào ngày 23/2, đoạn video ghi lại tình huống một nam thanh niên điều khiển xe máy đã không để ý, đâm phải barie đường ngang khi đã hạ xuống,sau đó ngã sõng soài ra đường ray khiến nhiều người phải thót tim.
Sự việc được ghi nhận tại Km 679+027 trên tuyến đường sắt Hà Nội - TP. Hồ Chí Minh, thuộc khu gian Huế - Văn Xá (phường Hương Xuân, TX. Hương Trà, tỉnh Thừa Thiên Huế).
Thời điểm trên, cần chắn tự động 2 bên đã hạ xuống đóng đường ngang để đoàn tàu SE4 chạy qua. Tuy vậy, do chủ quan, thiếu quan sát nên một người đàn ông điều khiển xe máy vẫn băng qua va vào barie rồi ngã nhào giữa đường ray. Rất may, người này đã kịp đứng dậy nhảy ra ngoài, thoát chết trong tích tắc.
Một vụ tai nạn thương tâm do nạn nhân đã cố tình vượt qua barie (Nguồn: Oto+)
Mỗi năm, tại Việt Nam vẫn ghi nhận hàng trăm vụ tai nạn đường sắt, khiến hàng chục người chết mà nguyên nhân chính là do nhiều người vẫn cố băng qua đường ngang theo kiểu "điếc không sợ súng".
Đa số vụ tai nạn đường sắt thương tâm xảy ra do sự bất cẩn, coi thường sinh mạng của bản thân. Không những vậy, hành vi trên còn có thể bị xử phạt nghiêm theo quy định của pháp luật:
Theo điều 25, Luật Giao thông đường bộ 2008 quy định về quy tắc giao thông “Đi trên đoạn đường bộ giao nhau cùng mức với đường sắt, cầu đường bộ đi chung với đường sắt”:
1. Trên đoạn đường bộ giao nhau cùng mức với đường sắt, cầu đường bộ đi chung với đường sắt, phương tiện giao thông đường sắt được quyền ưu tiên đi trước.
2. Tại nơi đường bộ giao nhau cùng mức với đường sắt có đèn tín hiệu, rào chắn và chuông báo hiệu, khi đèn tín hiệu màu đỏ đã bật sáng, có tiếng chuông báo hiệu, rào chắn đang dịch chuyển hoặc đã đóng, người tham gia giao thông đường bộ phải dừng lại phía phần đường của mình và cách rào chắn một khoảng cách an toàn; khi đèn tín hiệu đã tắt, rào chắn mở hết, tiếng chuông báo hiệu ngừng mới được đi qua.
3. Tại nơi đường bộ giao nhau cùng mức với đường sắt chỉ có đèn tín hiệu hoặc chuông báo hiệu, khi đèn tín hiệu mầu đỏ đã bật sáng hoặc có tiếng chuông báo hiệu, người tham gia giao thông đường bộ phải dừng ngay lại và giữ khoảng cách tối thiểu 5 mét tính từ ray gần nhất; khi đèn tín hiệu đã tắt hoặc tiếng chuông báo hiệu ngừng mới được đi qua.
4. Tại nơi đường bộ giao nhau cùng mức với đường sắt không có đèn tín hiệu, rào chắn và chuông báo hiệu, người tham gia giao thông đường bộ phải quan sát cả hai phía, khi thấy chắc chắn không có phương tiện đường sắt đang đi tới mới được đi qua, nếu thấy có phương tiện đường sắt đang đi tới thì phải dừng lại và giữ khoảng cách tối thiểu 5 mét tính từ ray gần nhất và chỉ khi phương tiện đường sắt đã đi qua mới được đi.
5. Khi phương tiện tham gia giao thông đường bộ bị hư hỏng tại nơi đường bộ giao nhau cùng mức với đường sắt hoặc trong phạm vi an toàn đường sắt thì người điều khiển phương tiện phải bằng mọi cách nhanh nhất đặt báo hiệu trên đường sắt cách tối thiểu 500 mét về hai phía để báo cho người điều khiển phương tiện đường sắt và tìm cách báo cho người quản lý đường sắt, nhà ga nơi gần nhất, đồng thời phải bằng mọi biện pháp nhanh chóng đưa phương tiện ra khỏi phạm vi an toàn đường sắt.
6. Những người có mặt tại nơi phương tiện tham gia giao thông đường bộ bị hư hỏng trên đoạn đường bộ giao nhau cùng mức với đường sắt có trách nhiệm giúp đỡ người điều khiển phương tiện đưa phương tiện ra khỏi phạm vi an toàn đường sắt.
Hành vi "Cố tình vượt qua barie khi đang dịch chuyển hoặc đã đóng; vượt qua đường ngang khi đèn đỏ đã bật sáng; không chấp hành hiệu lệnh, chỉ dẫn của biển báo hiệu, vạch kẻ đường hoặc hướng dẫn của nhân viên gác đường ngang, khi đi qua đường ngang sẽ bị phạt nặng theo Nghị định 100/2019/NĐ-CP.