2025-04-25 20:02:56 Nguồn:NEWS Tác Giả:Công nghệ View:722lượt xem
MU vừa ra mắt Raphael Varane khá hoành tráng ngay trước thềm diễn ra trận khai màn với Leeds United.
Raphael Varane có buổi tập đầu tiên cùng các đồng đội
Trung vệ người Pháp bước ra sân với chiếc áo số 19 trên tay,ơkhoácáoMUnămtrướđội hình bayern gặp leverkusen nhận những tràng vỗ tay nhiệt liệt của khán giả.
Trước đó, MUđồng ý trả cho Real Madrid 42 triệu bảng bao gồm cả phụ phí để có được sự phục vụ của nhà vô địch World Cup 2018.
Trong cuộc trả lời phỏng vấn đầu tiên ở đội bóng mới, Varane nói:"Có rất nhiều tin đồn và không ít người nói về tôi và MU từ năm 2011, khi Sir Alex Ferguson đến thăm nhà mẹ đẻ tôi.
Giờ giấc mơ khoác áo MU đã trở thành sự thật. Khi nói chuyện với lãnh đạo Real Madrid, tôi cảm thấy đây là cơ hội thực sự để gia nhập MU và chơi bóng tại Premier League."
Do vướng mắc trong vấn đề xin visa và cách ly sau khi đến Manchester, Varane khiến CĐV MU chờ đợi màn ra mắt khá lâu.
Varane trò chuyện với Sancho
Anh tự miêu tả về phẩm chất cá nhân mình qua 3 từ: "Chăm chỉ, tôn trọng và đầy tham vọng".
Varane cũng bày tỏ sự ngưỡng mộ đến các cựu danh thủ MU: "Vidic và Ferdinand là huyền thoại của CLB. Tôi cũng nhớ những cầu thủ như Cristiano Ronaldo, Ryan Giggs hay David Beckham.
Họ đều là những huyền thoại và bản thân tôi cảm thấy tự hào khi trở thành một phần của gia đình này."
* Đăng Khôi
PSG mở đàm phán bán Mbappe cho Real Madrid giá 100 triệu euro
Đội bóng nhà giàu nước Pháp sẽ bắt đầu các cuộc đàm phán chuyển nhượng với Real Madrid về thỏa thuận bán Kylian Mbappe trong tuần này.
Giờ bà mới nhận ra, bà đã quên với sự rộn ràng của nhà con dâu trưởng. Bà bắt đầu thấy khó chịu. Những bữa ăn diễn ra trong lặng lẽ chẳng ai nói chuyện với ai, đặc biệt là không khí tẻ lạnh sau bữa ăn khi ăn xong ai về phòng nấy, bỏ lại bà già quen ngủ muộn với nỗi trống trải, khiến bà cảm thấy mình như bị ghẻ lạnh. Thấy như bị coi thường, thiếu sự chăm sóc khi không được hỏi han, chia sẻ
Từ ngày sang nhà Thanh ở, bà cụ 80 suốt ngày sống trong “chiếc hộp ở lưng chừng trời” – căn hộ trong một chung cư cao tầng của Thanh theo cách gọi của bà – chỉ chờ mong con cháu về quây quần trong bữa ăn tối, vui vẻ chuyện trò, ấy vậy nhưng sự im lặng của con dâu khiến bà… phát ốm. Đã từng chứng kiến con dâu ngồi cười trong đám “vịt giời” cười nói om sòm, bà vốn nghĩ con dâu chỉ khiêm tốn, ý tứ khi ra ngoài, ai ngờ sự “khiêm tốn” này đã được sử dụng triệt để trong không khí đáng ra cần phải rất thoải mái của một gia đình. Và nó đã khiến bà cảm thấy hạnh phúc như bị “đóng băng”.
Tối tối, cơm nước xong, thằng con trai bà ngồi ôm cái máy tính, những đứa cháu ngồi học bài, cô con dâu lặng lẽ dọn dẹp bếp núc, bà Hồng ngồi bên cái TV mà thầm nghĩ: Giá không có nó mình… thiếu tiếng người.
Khốn khổ nhất là khi có khách ở quê lên chơi. Dù không đón tiếp bằng khuôn mặt u ám, nhưng sự kiệm lời của con dâu bà khiến ai nấy đều cảm nhận một không khí rất nặng nề. Con dâu bà sẵn sàng nhường phòng cho khách, tất tả chuẩn bị những bữa cơm thịnh soạn không hề nề hà, nhưng bà Hồng vẫn muối mặt khi khách ra về nói nhỏ vào tai bà: Hình như chị Thanh không được hiếu khách lắm, có phải chị coi thường khách nhà quê chúng tôi?
Đã không ít lần bà đánh tiếng với con trai, bà cũng nhận thấy sự cố gắng của con trai trong việc gợi chuyện cho vợ. Chính bản thân bà cũng đã ân cần hỏi han trò chuyện nhưng cô con dâu vẫn chỉ “vâng dạ!” rồi đâu lại vào đấy. Khổ nỗi, cô con dâu quá chu toàn trong việc chăm sóc chồng con, chăm sóc mẹ già. Những chiếc áo thơm tho phẳng lỳ con trai bà mặc, những bữa cơm nóng hổi thơm, ngôi nhà sạch như lau như ly… đều một tay Thanh đảm đương sau giờ đi làm về, không khiến bà động tay vào bất cứ việc gì dù rất nhỏ. Cô cũng chẳng một nửa lời hỗn hào, hay có thái độ xấc xược với mẹ chồng. Cái sự hoàn hảo đến tròn trịa trong cái vẻ lặng câm của con dâu khiến bà ngột ngạt đến tột độ.
Vốn không phải là một bà mẹ chồng nanh nọc, nhưng chính bà phải công nhận rằng thì chính cái sự kiệm lời của con dâu đã khiến bà đổ bệnh. Ngày bà nhập viện, bác sỹ cũng chẳng tìm nổi một khiếm khuyết nào về thể trạng, chỉ nói tại bà suy nghĩ nhiều quá, tại “bệnh người già”, chỉ cần an dưỡng nghỉ ngơi, tinh thần thoải mái là bà sẽ khỏi.
Bà quyết rồi, ra viện, bà sẽ về quê ở. Bà cũng chẳng vào Nam theo cô con dâu suốt ngày nói cười rổn rảng, và nhất định, bà cũng sẽ chẳng trở lại ngôi nhà có cô con dâu nề nếp đến mức đếm được cả lời nói trong ngày với mẹ chồng. Bà sẽ đón Tết trong không khí thoáng đãng của làng quê, có tiếng gà gáy sáng, có tiếng nói cười, chào mời nhau nhộn nhịp trên đường làng.
(Theo Lan Tường/Pháp luật Việt Nam)" alt=""/>Con dâu kiệm lời, mẹ chồng ám ảnh