Tính từ đầu năm 2023,ởlạiđỉnhbảngphânkhúkết bóng đá hôm nay đây là lần thứ hai Hyundai Santa Fe leo lên đỉnh bảng xếp hạng doanh số xe hàng tháng, tháng 6 và tháng 10. Vị trí số một luôn thuộc về Ford Everest.
Tính từ đầu năm 2023,ởlạiđỉnhbảngphânkhúkết bóng đá hôm nay đây là lần thứ hai Hyundai Santa Fe leo lên đỉnh bảng xếp hạng doanh số xe hàng tháng, tháng 6 và tháng 10. Vị trí số một luôn thuộc về Ford Everest.
Sau khi đọc bài viết: "Hôn nhân thành thảm họa sau một năm chung sống với nhà chồng", tôi muốn kể câu chuyện mà mình mắt thấy tai nghe để mọi người thấy chuyện không ở với bố mẹ chồng là quyết định sáng suốt.
Gia đình tôi có 2 chị gái, chị thứ nhất thuộc dạng có nhan sắc nên từ hồi đại học đã có rất nhiều người đàn ông theo đuổi. Cuối cùng chị vẫn chọn yêu anh, một công chức nhà nước.
Lấy xong hai anh chị ở riêng trên thành phố. Mỗi tháng hai vợ chồng về thăm bố mẹ chồng 1 lần. Cuộc sống hàng ngày của anh chị vô cùng thoải mái, thích ăn gì, mặc gì đều không bị ai soi mói.
Ngày lễ, giỗ chạp, anh chị về biếu bố mẹ chút tiền nhưng lại được ông bà vô cùng yêu thương quý mến. Trước lúc đi ông bà còn chuẩn bị nào gà, nào rau, nào thịt lợn sạch... cho anh chị mang theo. Trước mặt họ hàng, làng xóm, anh chị luôn được ông bà ngợi khen.
![]() |
Sẵn sàng hủy cưới ngay lập tức nếu chồng tương lai nói đến việc ở chung với bố mẹ. Ảnh minh họa |
Chị thứ hai thì khác, lấy chồng cách đây hơn 2 năm. Anh chồng là con trai một nên cưới xong đương nhiên hai anh chị phải ở chung với bố mẹ chồng. Nói về bố mẹ chồng chị thì họ đều là tri thức nhưng tính tình rất khó chịu. Hàng ngày chị ăn gì, làm gì cũng bị ông bà soi mói, lúc chị vắng nhà họ lại xúm vào nói xấu, kể tội.
Tiền vợ chồng chị làm được hàng tháng muốn mua sắm gì đều phải hỏi ý kiến bố mẹ chồng. Kể cả khi chị mang bầu, muốn ăn gì, mặc gì cũng phải được ông bà đồng ý. Lúc sinh con cũng chẳng khá hơn, mẹ chồng cho gì thì ăn đó. Miếng ngon lúc nào cũng ưu tiên chồng, bố chồng trước.
Rồi khi con lớn, muốn con về thăm nhà ngoại cũng bị ông bà gây khó dễ. Lấy chồng cách chưa đầy mười cây số nhưng cả năm chị mới về được đôi ba lần. Lúc nào chị cũng phải gồng mình lên để không bị chê trách nhưng bố mẹ chồng vẫn chưa hài lòng.
Không biết các chị chồng con đề huề rồi thấy sao chứ theo như tôi chứng kiến, bố mẹ chồng có hiền mấy thì hiền nhưng ở chung sẽ nảy sinh vấn đề. Sẽ rất khó khăn để tìm được tiếng nói chung giữa 2 thế hệ cách xa nhau về tuổi tác, quan niệm, cách sống.
Lại nói về phần tôi, năm nay đã 27 tuổi, bố mẹ cũng giục tôi chuyện cưới hỏi nhưng nói thật tôi chưa đồng ý bởi người yêu tôi đang áp đặt chuyện phải sống chung với bố mẹ để phụng dưỡng, báo hiếu.
Theo quan điểm của tôi, đàn ông mà áp đặt chuyện sống chung với bố mẹ, không dám tách rời bố mẹ ra ở riêng với vợ con thì chỉ là những người hèn, kém cỏi. Họ luôn lấy cớ phải chăm sóc bố mẹ nhưng họ đâu có làm gì để “giúp đỡ, chăm sóc“ ông bà? Họ cũng quen ăn bám và được hầu hạ nên họ lấy vợ về để người vợ đó sẽ hầu hạ lại cả gia đình, bản thân họ thì không làm được việc gì đáng để phục cả. Họ vô trách nhiệm với chính bản thân, gia đình và vợ của mình.
Tôi luôn nghĩ một người chồng thông minh là người chồng nên nghĩ đến chuyện làm thế nào để cho vợ ra ở riêng. Vợ chồng cưới nhau đã là một gia đình, có cuộc sống vui vẻ, tự do là lẽ đương nhiên. Dù bố mẹ chồng có dễ đến mấy thì ở gia đình chồng, việc thể hiện tình cảm cũng không được thoải mái. Có biết bao gia đình, vì chồng giúp vợ việc nhà, bố mẹ chồng khó chịu, nói con dâu bắt nạt con trai mình. Vì thế mà mâu thuẫn chồng chất mâu thuẫn.
Cứ ra ở riêng, cuộc sống vợ chồng thoải mái, mối quan hệ với nhà chồng cũng được cải thiện. Ở xa nhau, thi thoảng về thăm bố mẹ, sẽ tránh được những mâu thuẫn không đáng có. Một tuần hoặc một tháng về thăm bố mẹ một lần, mọi thứ đều vô cùng thoải mái, mẹ chồng quý con dâu và cũng chẳng có điều kiện để xô xát nhau.
Trước khi yêu anh, tôi đã từng chia tay một người vì lý do anh ấy là con một và nhất định phải ở chung với bố mẹ chồng.
Tôi nói rằng: “Em không thể chấp nhận. Em thấy ở riêng mà thương yêu và quý trọng bố mẹ còn hơn ở chung mà suốt ngày phát sinh mâu thuẫn. Hơn nữa ở chung vợ chồng sẽ không có cuộc sống tự do, thoải mái”.
Nghe tôi nói, mặt anh ta như cắt không còn giọt máu. Sau đó vài ngày, anh thôi liên lạc. Thế là chúng tôi chia tay.
Nghĩ đến hồi ức đó nên tôi quyết định yêu ai, lấy ai tôi cũng không bao giờ chấp nhận chuyện ở chung với bố mẹ chồng. Khác máu thì tanh lòng. Nếu người yêu tôi vẫn nhất quyết ở với bố mẹ thì tôi sẽ không kết hôn nữa. Tôi thà ở vậy chứ không bao giờ chấp nhận cái viễn cảnh khủng khiếp mà nhiều chị em đã và đang trải qua.
Thu Anh (Thái Nguyên)
" alt=""/>Tôi hủy cưới vì anh quá hèn và kém cỏiKhông để vóc dáng "xuống cấp"
Bơi lội, chạy bộ, đi bộ đường dài và trượt tuyết vào cuối những năm 1980 đã giúp tôi khỏe mạnh.
Mặc dù không còn trượt tuyết và không còn năng động như trước nhưng tôi cố gắng chạy khoảng 5km trên máy chạy bộ của mình với tốc độ nhanh hầu hết các ngày trong tuần.
Các nghiên cứu ghi nhận một việc đơn giản như đi bộ 15 phút ngoài trời có thể giảm gần 25% nguy cơ tử vong sớm.
Không hút thuốc
Khi tôi học trung học vào những năm 1930, tôi đã nói với bố rằng tôi muốn hút thuốc. Bố tôi nói: “Bố không thấy sao cả. Nhưng tại sao mọi người lại muốn đưa những thứ ngoài không khí trong lành vào phổi của mình khi cuộc đời quá ngắn ngủi?”.
Điều đó ngay lập tức dập tắt mong muốn hút thuốc lá của tôi.
Ngày nay, chúng ta biết rằng hút thuốc lá dẫn đến ung thư, đột quỵ, bệnh động mạch ngoại biên, động mạch vành và các bệnh về phổi, tim mạch khác.
Không giới hạn bản thân
Điều độ cho phép chúng ta sống một cuộc sống trọn vẹn nhất.
Thỉnh thoảng tôi sẽ uống một ly martini và bò bít tết kiểu New York, nhưng không phải ngày nào cũng vậy. Sara là một đầu bếp xuất sắc, vợ tôi giúp tôi duy trì một chế độ ăn uống lành mạnh và đa dạng. Chúng tôi dùng salad trong mỗi bữa ăn và thưởng thức các loại rau xanh như cải ngọt, bông cải xanh và cải Brussels.
Không để kiến thức của mình bị lãng phí
Làm công việc liên quan tới thần kinh học trong hơn 70 năm, tôi đã chứng kiến các bước phát triển của y học. Tôi thích giảng dạy cho các bác sĩ nội trú và sinh viên của mình đồng thời tôi cũng học được rất nhiều điều từ họ.
Tôi đã tham gia vào bộ phim tài liệu sắp tới về cuộc đời mình. Thật vui khi được chia sẻ những câu chuyện trong sự nghiệp lâu dài của tôi với thế hệ tiếp theo.
Chúng tôi tìm về gia đình của ông Nguyễn Văn Mứt và bà Nguyễn Thị Chế (xã Tri Thủy, Phú Xuyên, Hà Nội) vào một trưa hè nắng gắt. Căn nhà cấp 4 của họ nhỏ bé và sơ sài, trong nhà không có đồ đạc giá trị, phía trái nhà là một căn buồng nhỏ.
Trong buồng, một người đàn ông gầy gân guốc vẫn nằm liệt giường. Đôi mắt anh mở to liên tục nhìn lên trần nhà nhưng không thể trò chuyện. Phía vườn, một người đàn bà cầm theo chiếc gậy cứ lom khom kiếm tìm một thứ gì đó. Thỉnh thoảng, chị lại cúi xuống, nhặt một viên gạch đặt sang một chỗ khác…
Đó chính là hai người con bị nhiễm chất độc da cam của ông Nguyễn Văn Mứt và bà Nguyễn Thị Chế. Người đàn ông nằm liệt trên giường là anh Nguyễn Văn Cống (SN1979) và người phụ nữ đang thơ thẩn như một đứa trẻ ngoài vườn kia là chị Nguyễn Thị Soán (SN 1983).
![]() |
Do ảnh hưởng của chất độc da cam từ người cha đi chiến trường, anh Nguyễn Văn Cống (SN 1979) không biết nói, cũng không thể giúp đỡ bố mẹ bất cứ công việc gì. Trái gió trở trời anh lại nằm liệt giường buộc bố mẹ phải phục vụ tất cả mọi việc |
Thấy khách đến, người mẹ già gọi chị Soán vào nhà để chúng tôi gặp gỡ nhưng chị Soán chỉ quay lại cười bẽn lẽn rồi nhanh chóng lỉnh ra góc vườn khác. Một lúc sau, chị tiến về phía cánh cửa bếp, đập sầm sầm rồi ra vẻ tức tối vì không thể mở khóa…
Bà Chắt bảo: "Em nó cứ thế, lúc nào cũng lần tìm cái gì đó hay không vừa ý chuyện gì là đập phá, cáu gắt thậm chí là gây lộn, đánh đấm". Nói xong bà giơ cánh tay của mình ra rồi thở dài. Hơn 30 năm nay, cánh tay gầy gân guốc ấy đã không biết bao nhiêu lần bị gẫy, bị trật khớp vì con gái.
“Cứ bực lên là con lao vào rồi cầm lấy tay tôi mà bẻ. Bẻ xong tôi chữa khỏi cháu lại bẻ tiếp. Thỉnh thoảng vợ chồng tôi phải nhốt con lại trong buồng, cổng khóa 24/24 hoặc ít nhất là cũng phải cài then. Nếu không Soán thoát được ra ngoài lại đi lung tung rồi lao vào người ta mà đánh thì đến khổ cho nhà tôi” - bà Chế nói tiếp.
![]() |
Khá hơn anh Cống, chị Soán có thể đi lại, vận động nhưng cũng không biết nói, không ý thức được việc mình làm. Thỉnh thoảng chị lại hung hăng tấn công cả người nhà |
Theo lời kể của bà Chế, hai vợ chồng bà sinh được 6 người con. Anh Cống và chị Soán được sinh sau khi ông Mứt từ chiến trường miền Nam trở về nên chỉ có hai anh chị bị ảnh hưởng chất độc màu da cam.
“Lúc mới sinh thằng Cống, tôi không nghĩ con mình bị bệnh nhưng hơn một năm trời nuôi nấng và chăm bẵm, ở cái tuổi con người ta đã biết ngồi, biết bò, thậm chí biết đi, biết nói, Cống chỉ biết khóc, biết cười. Đặt đâu cháu nằm đấy, cho gì thì ăn nấy. Cháu không biết đòi, cũng không hề có dấu hiệu tập đi, tập nói.
Người dân trong làng không biết đó là bệnh gì. Họ khuyên tôi đi lễ, rồi khuyên tôi mang con ra mộ mà kéo quanh mộ… để chữa mẹo. Tôi cũng làm theo, nhưng làm xong vẫn chẳng thấy kết quả đâu. Cuối cùng đưa con đến bệnh viện, tôi mới biết con mình bị bệnh".
Bà nói tiếp trong dòng nước mắt: "Về nhà tôi kiên trì nuôi nấng, dạy dỗ con. Gần 3 tuổi thì Cống biết đi nhưng không thể nói. Cháu cứ ú ớ và không biết gì từ đó cho đến nay. Đến lượt Soán cũng vậy. Cũng gần ba năm mới biết đi nhưng nói thì không biết nói. Đầu óc cứ ngây dại”.
![]() |
Bà Nguyễn Thị Chế không kìm được xúc động khi kể về cuộc đời của mình và hai đứa con bị ảnh hưởng chất độc da cam |
Sau khi biết chắc hai đứa con của mình không giống những đứa trẻ bình thường khác, bà chỉ biết ôm con mà khóc. Khóc cho số phận và khóc vì những lời đàm tiếu của người người đời.
“Người ta bảo tôi ăn ở kiểu gì mà đẻ ra hai đứa con như vậy? Tôi cũng chỉ biết im lặng mà chịu đựng cho số phận của mình” - bà nói.
Chịu điều tiếng từ người đời nhưng vì đông con nên tuổi trẻ vợ chồng bà cứ lăn xả với đồng ruộng để kiếm cái ăn, cái mặc cho cả nhà. Bây giờ, 4 đứa con lớn đã dựng vợ gả chồng và sống tách hộ nên ruộng đất trả lại cho các con. Ông bà chỉ còn lại 3 sào ruộng. Nhưng 3 sào ruộng ấy ông bà cũng không tự cấy hái được nữa.
“Thu nhập gia đình chúng tôi bây giờ (bao gồm hai vợ chồng già và hai người con mắc di chứng) trông hoàn toàn vào đồng lương hỗ trợ nạn nhân chất độc da cam của nhà nước và vài sào ruộng cho người ta thuê, mượn. Các con lớn phía trên không khá giả nên cũng chẳng giúp đỡ được bố mẹ nhiều. Hai ông bà thì già yếu, quay ra với đứa con đang hung hăng ngoài vườn rồi lại quay vào với đứa con đang nằm liệt trên giường cũng hết ngày’ – bà Chế nói.
![]() |
Người thân thuyết phục chị Soán vào nhà, thôi ra ngoài quậy phá |
Bà vừa nói xong thì chị Soán chạy về phía cửa bếp. Lần này, chị không đập cửa mà lôi tất cả đồ đạc xuống rồi ném đi. Bà Chế phải chạy lại để can ngăn con nhưng bị chị Soán phản ứng bằng cách vật tay. Sau đó, nhờ có người chị cả chạy đến can ngăn, người con gái ấy mới cười ngây dại rồi bỏ đi chỗ khác.
Nhìn nụ cười ngây dại của chị, ánh mắt vô hồn của anh Cống và gương mặt khắc khổ của bà mẹ già nhiều người không cầm được nước mắt. Những mảnh đời bất hạnh ấy đang cần lắm sự quan tâm, chia sẻ của các nhà hảo tâm để xoa dịu đi phần nào nỗi đau da cam vẫn đang hằn sâu trong cuộc đời này...
Mọi sự giúp đỡ xin gửi về: 1. Gửi trực tiếp: Gia đình ông Nguyễn Văn Mứt và bà Nguyễn Thị Chế (thôn Hoàng Nguyên, xã Tri Thủy, Phú Xuyên, Hà Nội) 2. Ủng hộ qua Báo VietNamNet:Ghi rõ ủng hộ gia đình ông Nguyễn Văn Mứt ở Phú Xuyên, Hà Nội. Chuyển khoản: Báo VIETNAMNET Số tài khoản: 0011002643148. Sở giao dịch Ngân hàng Ngoại Thương Việt Nam - 198 Trần Quang Khải, Hà Nội - Chuyển khoản từ nước ngoài: Bank account: VIETNAMNET NEWSPAPER - The currency of bank account: 0011002643148 - Bank:- BANK FOR FOREIGN TRADE OF VIETNAM - Address: 198 Tran Quang Khai, Hanoi, Vietnam - SWIFT code: BFTVVNV X - Qua TK ngân hàng Viettinbank: Chuyển khoản: Báo VietNamnet Số tài khoản: 102010002381523 Ngân hàng TMCP Công Thương Việt Nam - Chi nhánh Đống Đa - Chuyển tiền từ nước ngoài: Vietnam Joint Stock Commercial Bank for Industry and Trade, Dong Da Branch - Address: 183 Nguyễn Lương Bằng, quận Đống Đa, Hà Nội - Swift code: ICBVVNVX126 3. Hoặc trực tiếp báo VietNamNet: - Phía Bắc địa chỉ: tầng 3, tòa nhà C’Land, 156 Xã Đàn 2, phường Nam Đồng, quận Đống Đa, Hà Nội Phía Nam: Văn phòng đại diện báo VietNamNet phía Nam, số 408 Điện Biên Phủ, P11, Q10, TP.HCM. ĐT: 08 3818 1436 |
Minh Anh - N. Trang
" alt=""/>Rơi nước mắt chuyện mẹ có 2 con nhiễm chất độc da cam