Đoạn video hài ghi lại cảnh một người Anh cải trang thành bụi cây để rời nhà giữa lúc phong toả đã thu hút hơn 16,5 triệu lượt xem.
" alt=""/>Cây xương rồng khổng lồ đứng vững trước mọi thiên taiChỉ xin đơn cử 2 đại diện.
Hệ luỵ trực tiếp: Nề nếp và chất lượng học tập bị phá vỡ. Lớp (đối với cấp Tiểu học), bộ môn (đối với bậc THCS và THPT) thường xuyên bị dạy thay để giáo viên đi thi.
Thi cấp huyện ít nhất cũng vài ngày. Thi cấp tỉnh, quốc gia không còn là vài nữa mà phải phát âm theo giọng Nam bộ "dài" ngày.
Thời gian dạy thay đó, nề nếp và chất lượng hoàn toàn bị thả nổi. Hệ lụy lâu dài, ảnh hưởng đến sự hình thành nhân cách tương lai. Đó là giáo dục học sinh sự dối trá như dạy trước, mớm bài, dặn học sinh đối phó. Cháu tôi học mẫu giáo, nhờ sáng ý, nhanh nhạy, thỉnh thoảng được "mượn" vào lớp giáo viên thi dạy giỏi. Sáng kiến đến thế là cùng. Chào thua!
Vậy thì, có nên tổ chức thi giáo viên giỏi không?
Người viết bài này đứng về phe phản đối. Lí do: Tay nghề giỏi là tạo ra được sản phẩm chất lượng nổi trội. Sản phẩm giáo dục không phải phương pháp giảng dạy, không phải là tiết dạy, nó mới chỉ là một công đoạn quan trọng.
Cho nên không thể chỉ thi một công đoạn để xếp loại tay nghề. Sản phẩm giáo dục là chất lượng người học. Sản phẩm có giá trị hay tồi không phải chỉ do một ban giám khảo chấm đôi khi hình thức, cảm tính mà phải được quyết định bởi thị trường.
Hơn nữa giáo dục là ngành dịch vụ, lấy sự hài lòng của khách hàng để đo lường hiệu quả. Bởi vậy, nên bỏ thi giáo viên giỏi.
Thay vào đó, bằng sự khảo sát định kì sự tín nhiệm, sự hài lòng của đối tượng được hưởng thụ giáo dục.
Có như vậy, giáo viên không còn phải diễn trước cấp trên, không còn phấn đấu vì cấp trên, vì để được cơ cấu giáo viên giỏi.
Họ phải luôn không ngừng trau dồi nghề nghiệp để có vị trí xứng đáng với sự tin yêu vốn có đối với nghề dạy học của học sinh, của phụ huynh và của toàn xã hội.
Trương Như Đệ
Nhiều nhà giáo, quản lý giáo dục cho rằng kỳ thi giáo viên dạy giỏi còn nhiều bất cập ở cách tổ chức cũng như từ chính tư duy của những người làm lãnh đạo cơ sở.
" alt=""/>Cháu tôi sáng ý, thỉnh thoảng được 'mượn' vào lớp thi giáo viên giỏi...Trước hết, Hoa hậu chỉ nên in ít thôi mới giá trị; họ thực sự tiêu biểu cho vẻ nết na, thùy mỵ, duyên dáng, học thức, nhạy bén, ..., của phụ nữ Việt Nam. Họ - tác nhân - nuôi dưỡng niềm tự hào phụ nữ nước Việt, xa hơn là con người, đất nước. Điều cao cả ấy không vì bất cứ lý do gì làm biến tướng, bị lợi dụng vì “lợi ích nhóm” mà loạn cuộc thi sắc đẹp có thể gây ra. Hiệu ứng domino, còn kéo theo những hậu quả khác, trên những lĩnh vực khác, sự xâm thực văn hóa. Điều đó đã xảy ra, do cạnh tranh, có đơn vị được cấp phép tổ chức thi Hoa hậu tung chiêu tiếp thị không thể chấp nhận khi đưa thí sinh diện… bikini diễu hành!!
Dù hội nhập, nhưng bản sắc - nói riêng với vẻ đẹp phụ nữ - có những nét khác biệt so với phía trời Tây. Xét ở góc độ tổ chức cuộc thi Hoa hậu, tất nhiên có bị chi phối trong “thị trường bán mua”, song, hoàn toàn không thể để “dòng chảy” Hoa hậu trở thành lĩnh vực kinh doanh, xem Hoa hậu như một ngành công nghiệp. Với bạn đọc VietNamNet thì sao, chứ cá nhân tôi rất băn khoăn!
Như một quy luật ở không ít lĩnh vực và áp dụng cho cuộc thi Hoa hậu: “quý hồ tinh, bất quý hồ đa”. Suy rộng ra, càng ít cuộc thi Hoa hậu, từ trên số lượng người đăng ký (qua sơ tuyển) sẽ chọn ra nhiều thí sinh tiêu biểu; từ đó, tiếp tục sàng lọc, để cuối cùng, ánh sáng chói lòa từ vương miện Hoa hậu - nét kiêu sa vốn có, sự hãnh diện thêm thăng hoa, sự trầm trồ lan tỏa và thấm sâu trong mỗi người, hâm mộ cả vẻ đẹp bên ngoài và phẩm hạnh bên trong mỗi Hoa hậu. Tất cả làm đẹp thêm cuộc sống, nhưng quan trọng hơn, đó còn là chất liệu góp xây xã hội an vui. Điều này, liệu ta còn lại gì khi, cứ 20 ngày có một cuộc thi Hoa hậu? Sự dễ dãi của một bộ phận công chúng có bị ban tổ chức các cuộc thi Hoa hậu khai thác để không ngoài mục tiêu: Tiền?
Do loạn cuộc thi Hoa hậu lại tổ chức chồng chéo nên có thí sinh chạy sô thi Hoa hậu. Hệ lụy không đơn giản, khi thiếu thời gian đầu tư thì sản phẩm có lỗi là tất yếu! Rất tiếc, trong số đó có người được vinh danh sau cuộc thi Hoa hậu, cộng với “lăng xê” của người trong cuộc và liên quan. Những cú nhấp chuột ảo - hành động thật rồi công chúng, nhất là giới trẻ - khi không đủ vắc - xin phòng ngừa - họ đi đâu, về đâu? Những hội chứng nguy hại, hậu quả thật sự nguy hiểm!
Vì thế thí sinh có người lao vào cuộc thi mà không nghĩ suy, có một phần lỗi, nhưng ban tổ chức cuộc thi, với trò “diện trang phục cũn cỡn khoe thân” rong phố và tương tự phải chịu trách nhiệm theo quy định hiện hành. Đáng trách không kém là các giám khảo cuộc thi Hoa hậu. Họ thường được lựa chọn từ những người am hiểu chuyên môn, có uy tín trên lĩnh vực nghệ thuật nói chung, trong số đó có cả những người thành danh trên lĩnh vực sắc đẹp. Các vị giám khảo này vừa là nạn nhân và cũng chính là thủ phạm. Làm sao chấn chỉnh, trước hết, tự trọng của mỗi người, trách nhiệm với công chúng, giữ gìn danh dự cá nhân, để quyết định nhận lời hợp tác hay không? “Dễ dãi” trong trường hợp này đáng trách biết bao.
Việc quản lý của ngành chức năng trong việc tổ chức các cuộc thi Hoa hậu cần phải được đặt ra, với yêu cầu, siết chặt kỷ cương, tinh lọc nội dung, chặt chẽ quy mô, liệu tính số lượng, ích nước - lợi nhà. Chứ không thể cấp giấy phép xong là xong! Tôi nghĩ, sự buông lỏng do” sống chết mặc bay, tiền thầy bỏ túi”, có không??
Trong bối cảnh hiện nay, cần xây dựng bộ tiêu chuẩn, tiêu chí, chỉ số cho các cuộc thi Hoa hậu. Cùng với đó là giám sát, kiểm tra, thanh tra của cơ quan nhà nước và kết hợp vai trò tai mắt của các đoàn thể địa phương, nhân dân để sớm trả cuộc thi Hoa hậu về đúng mục đích.
Đại biểu Quốc hội, PGS.TS Bùi Hoài Sơn, khi trả lời với Tuổi Trẻ, có nói: “Đa phần các cuộc thi sắc đẹp khá vô bổ”, có thể xem là một cảnh báo S.O.S! Mong các ngành, các cấp sớm vào cuộc.
" alt=""/>Hoa hậu diện váy ngắn cũn cỡn khoe thân rong phố: Vì đâu nên nỗi?