- Dù tung ra đội hình mạnh nhất với hai ngôi sao Văn Đức và Xuân Mạnh,ếtquảsiew pui yi nhưng SLNA vẫn nhận thất bại khó tin 0-4 trước FLC Thanh Hoá ở lượt về bán kết cúp quốc gia - cúp Sư tử trắng 2018, qua đó không thể giành quyền vào chung kết.
- Dù tung ra đội hình mạnh nhất với hai ngôi sao Văn Đức và Xuân Mạnh,ếtquảsiew pui yi nhưng SLNA vẫn nhận thất bại khó tin 0-4 trước FLC Thanh Hoá ở lượt về bán kết cúp quốc gia - cúp Sư tử trắng 2018, qua đó không thể giành quyền vào chung kết.
Trong nhà, từ mẹ chồng cho đến em chồng đều mặc hàng hiệu, cả đồ ngủ cũng toàn đồ đắt tiền. Còn tôi chỉ mặc hàng chợ, vừa rẻ vừa luộm thuộm.
Mỗi lần thấy tôi, mẹ chồng đều đổi sắc mặt không vui. Từ lúc sinh con, tôi nghỉ việc ở nhà thì bà càng ra lời nặng nhẹ. Bà bảo tôi ăn bám nhà chồng, mỉa mai tôi ăn chặn tiền chợ mang về cho mẹ đẻ...
Tôi đau lắm nhưng không dám cãi, bởi chỉ cần tôi lên tiếng bà lại lu loa rằng con dâu hỗn hào. Những lúc như thế, dù tôi đúng hay sai thì chồng tôi vẫn phải đứng về phía mẹ ruột.
Anh dặn dò tôi phải nhịn mẹ. Nếu không nhịn mẹ lại làm ầm lên bắt anh bỏ vợ hoặc đuổi cả hai ra khỏi nhà. Từ nhỏ, anh đã sống cảnh đầy đủ nên nếu ra ở trọ, chắc chắn anh không chịu nổi.
Thế nhưng, tôi càng cố nhẫn nhịn, mẹ chồng càng quá quắt. Đầu tháng 7 Âm lịch vừa rồi, mẹ đưa cho chồng tôi một lá bùa. Bà bảo đó là bùa bình an, dặn anh phải bỏ trong túi thường xuyên, tránh gặp điều xui rủi.
Nghe bà nói thế, tôi chẳng quan tâm, cứ kệ chồng muốn làm gì thì làm, bởi vốn dĩ tôi cũng không tìm hiểu nhiều về bùa chú. Cho đến cách đây một tuần lễ, trong lúc đi vệ sinh, tôi bất ngờ biết được sự thật về lá bùa từ miệng của mẹ chồng.
Bà kể với con gái rằng lá bùa bà thỉnh về không phải bùa bình an mà là lá bùa chia rẽ tình cảm vợ chồng. Chồng tôi chỉ cần mang bên mình thì thể nào cũng quen được người phụ nữ khác có gia cảnh giàu có.
Chỉ khi yêu người phụ nữ khác, anh mới có thể rời bỏ mẹ con tôi, có cuộc sống ngồi mát ăn bát vàng.
Biết sự thật phía sau lá bùa, tôi khóc nghẹn và vô cùng bối rối. Tôi không mê tín dị đoan, không tin bùa ngải có thể chia rẽ tình cảm vợ chồng. Thế nhưng, điều khiến tôi đau đớn chính là lòng dạ hiểm độc của mẹ. Tôi tự hỏi bà có phải là mẹ ruột của anh không, mà lại làm điều tàn nhẫn như thế. Cháu nội chỉ mới 2 tuổi mà bà đã muốn vợ chồng con trai mình chia tay.
Tôi cũng không biết mình có nên nói chuyện này cho chồng nghe hay không. Nếu anh chất vấn mẹ chồng thì bà sẽ cố cãi đó chỉ là bùa bình an và tất nhiên tôi không có cách nào chứng minh điều ngược lại.
Lúc đó, mẹ chồng lại có cơ hội ỉ ôi, chửi bới tôi đổ oan cho bà. Chồng tôi sẽ rơi vào hoàn cảnh khó xử. Bây giờ, tôi vô cùng bối rối và không biết phải làm như thế nào cho đúng.
Độc giả K.
Cộng đồng tôi sẽ không còn cảm thấy lo sợ khi đi bộ về nhà mỗi tối. Chúng tôidám đi một mình vì không cảm thấy đang tự đặt bản thân vào hoàn cảnh nguy hiểm.Chúng tôi vẫn tiếp tục sát cánh bên nhau giống như một đội quân. Và khi mộtthành viên bị đe dọa, chúng tôi sẽ bắt đầu cuộc chiến mà cậu chắc chắn thấtbại".
![]() |
Phần lớn các đại học ở Anh chưa có hướng dẫn cụ thể đối với nạn nhân bị tấn công tình dục. (Ảnh: The Guardian) |
Đây là nội dung bức thư Ione Wells, nữ sinh 20 tuổi ở Đại học Oxford (Anh)đăng trên Twitter.
Lá thư dấy lên làn sóng ủng hộ trên Twitter và Facebook với hàng nghìn lượtchia sẻ kèm hashtag #notguilty để khuyến khích người khác kể lại câu chuyện củahọ.
Ione cho biết, cô bỏ quyền giấu tên, công khai tên thật nhằm "kết nối với cácnạn nhân" để họ biết rằng không đơn độc.
Chỉ vài ngày sau khi Ione Wells đăng bức thư, 3 nữ sinh Đại học Oxford liên hệvới báo Cherwell của trường để trao đổi về trường hợp của họ. Đây là dấu hiệutích cực khi nạn nhân dám lên tiếng tố cáo tội phạm tấn công tình dục.
Nạn nhân cảm thấy bị bỏ mặc
Tháng 10/2011, Lindsay, sinh viên năm hai trường Luật Oxford, bị xâm hại tìnhdục khi trở về nhà sau buổi tụ tập với bạn bè.
Sau khi lấy báo cáo từ bệnh viện, Lindsay đến gặp nhân viên tư vấn nhưng anh tabảo: "Đây không phải lỗi của cô, cũng không phải lỗi của kẻ tấn công".
Nạn nhân cũng trình báo vụ việc lên trường nhưng hầu như không được giúp đỡ.Cảnh sát cũng bỏ qua vụ án này, thậm chí cho rằng cô phải chịu trách nhiệm douống say.
Lindsay không phải trường hợp duy nhất bị nhà trường và cơ quan thực thi phápluật bỏ mặc.
Tháng 5/2014, Elizabeth Ramey bắt đầu cuộc chiến pháp lý chống lại các chínhsách của Đại học Oxford trong việc điều tra những khiếu nại về tội phạm hiếp dâmvà tấn công tình dục.
Cô bỏ quyền giấu tên để báo cảnh sát về vụ bị cưỡng hiếp trong năm 2011. Cảnhsát điều tra nhưng không truy tố do không có chứng cứ.
Sau đó, cô quyết tâm bắt thủ phạm đền tội thông qua thủ tục khiếu nại của Đạihọc Oxford, nhưng trường không điều tra cẩn thận, cũng không có hành động chốnglại nghi phạm. Trên thực tế, các chính sách của Oxford giúp trường không phảiđiều tra cáo buộc về các vụ tấn công tình dục nghiêm trọng.
Theo Elizabeth, Đại học Oxford đang gián tiếp phân biệt đối xử đối với nữ giới,tạo nguy cơ biến họ thành nạn nhân.
"Các chính sách của trường khiến nạn nhân không dám tố cáo hung thủ vì biếttrường hợp của họ sẽ không được điều tra và trường không kỷ luật kẻ tấn công họ",cô nói.
Trách nhiệm của các đại học
Theo khảo sát của Liên hiệp Sinh viên Quốc gia Anh, 15% nữ sinh bị tấn công tìnhdục và 7% là nạn nhân của những vụ cưỡng hiếp. Trong khi đó, hơn 50% đại họcdanh tiếng ở Anh không có dịch vụ giải quyết những vấn đề liên quan bạo lực tìnhdục.
Bảy trong số 24 đại học hàng đầu thuộc Tập đoàn Russell không có bộ phận chuyêntrách ghi lại các cáo buộc hiếp dâm, tấn công và quấy rối tình dục. Năm trường,bao gồm Đại học Leeds, Liverpool, Cardiff, Manchester và Cao đẳng King London,thừa nhận họ không hướng dẫn cụ thể cho sinh viên cách báo vụ việc lên nhàtrường hay cảnh sát.
Khác với Mỹ, các đại học ở Anh không có nghĩa vụ pháp lý phải ghi lại báo cáo vềcác vụ tấn công tình dục. Tuy nhiên, tình trạng trường bỏ mặc sinh viên đang tạocơ hội cho những kẻ từng phạm tội tiếp tục gây án.
Cuối tháng 7/2015, tiến sĩ Wendy Piatt, Tổng giám đốc của Tập đoàn Russell,tuyên bố sẽ có hành động nhằm đảm bảo an toàn cho các nữ sinh.
"Các trường thuộc Russell phải xem xét vấn đề quấy rối, tấn công và bạo hànhtình dục đối với phụ nữ một cách nghiêm túc. Tập đoàn có chính sách, thủ tục đểđối phó với vấn đề này bởi chúng tôi coi trọng việc đảm bảo an toàn và sức khỏecủa sinh viên", ông nói.
Sau những lời chỉ trích vì trường thất bại trong việc bảo vệ sinh viên trước cáctấn công tình dục, đầu tháng 8/2015, Đại học Cambridge sửa đổi quy định. Theo đó,sinh viên có thể trình báo vụ việc lên trường và được giải quyết bằng các thủtục pháp lý.
Nhiều người coi đây là bước khởi đầu quan trọng nhằm đảm bảo chính sách chốngquấy rối tình dục được áp dụng tại tất cả các trường đại học, cao đẳng ở Anh,theo The Guardian.
(Theo Zing News)
" alt=""/>Tội phạm tình dục tại các đại học hàng đầu ở Anh