Mới thì chẳng ai để ý nhưng hơn 1 năm trời, mọi việc vẫn vậy khiến tôi không thể không chạnh lòng. Họ hàng, anh em bắt đầu bán tán, nói nọ nói kia về việc con dâu tôi không bao giờ ngủ ở nhà, không bao giờ ăn uống cùng gia đình. Tôi nghe nhiều và buồn lắm.Tôi là giáo viên mầm non đã về hưu còn ông nhà tôi là nông dân chính gốc, quanh năm chỉ biết trồng trọt và chăn nuôi. Nhưng dù cuộc sống khốn khó nhưng vợ chồng tôi vẫn cố gắng nuôi các con ăn học đến nơi đến chốn. Con gái lớn đã lập gia đình và ổn định sự nghiệp ở trong Nam còn con trai út cũng cưới vợ được gần 2 năm. Con trai tôi là kỹ sư tin học, học hành giỏi giang, lại thông minh đẹp trai và lém lỉnh. Chả vậy mà, cô con gái duy nhất của một gia đình quyền chức, giàu có tận trên phố lại say như điếu đổ. Chúng tôi sợ hai gia đình chênh lệch quá nhiều khiến con trai tôi khi vào làm rể gia đình ấy bị lép vế, coi thường. Nhưng mọi nỗi lo, sự ngăn cản của chúng tôi đã không thể ngăn nổi tình yêu của hai đứa. Chúng tôi vô cùng vui mừng, khi gia đình bên ấy ưng thuận và hơn nữa, con dâu tôi cũng ăn học đàng hoàng, cũng xinh đẹp, tươi tắn và cởi mở.
 |
Tôi đã từng tự hào vì có con dâu gần gũi, suồng sã và thân thiện |
Khi biết tin chúng cưới nhau, vợ chồng tôi lo sửa sang nhà cửa, cơi nới thêm buồng phòng để các con ở cho tử tế. Nhưng con dâu chỉ nói, không cần lãng phí, chỉ dọn dẹp mọi thứ gọn gàng lại là được, bố mẹ trước giờ sống sao thì cứ vậy, đừng vì có thêm con dâu mà bày vẽ. Tôi đã rất cảm động về hành động và lời nói của con dâu. Thầm cảm ơn trời đất cho chúng tôi được cô con dâu quyền quý, sang trọng nhưng đơn giản dễ gần. Sau đám cưới, con trai và con dâu đi hưởng tuần trăng mật ngay buổi chiều tổ chức hôn lễ. Đi trăng mật về thì về nhà chơi, tối xin lên nhà ngoại lại mặt rồi ở vài hôm. Sau đó về hai vợ chồng dọn đồ lên Hà Nội sinh sống và làm việc luôn. Thành ra, con dâu tôi chẳng ở nhà là mấy.
Thậm chí, tháng nào con trai và con dâu cũng về thăm vợ chồng tôi đôi ba lần nhưng chỉ ở ban ngày, nấu cơm, dọn dẹp rồi tối đến lại lên nhà ngoại chơi. Có những hôm về trước đám giỗ, hay tết nó cũng lên ngoại ngủ rồi sáng mai lại về nhà tôi sớm. Tôi buồn vì điều đó nhiều lắm, cũng buồng phòng, không gian riêng cho vợ chồng nó chứ có chung đụng bất tiện gì đâu. Tôi đã nói với con trai, nhưng nó chỉ gạt đi nói vợ nó nhớ bố mẹ, tranh thủ lên chơi buổi tối rồi về nhà lo công việc, tôi cứ cả nghĩ. Nhưng lại còn thêm một điều, suốt cả ngày ở nhà tôi, con dâu luôn tươi cười, vồn vã nhưng chẳng muốn ăn uống cùng mọi người. Ngồi xuống mâm cơm, cũng chỉ nói chuyện, góp vui, gắp thức ăn cho mọi người mà hiếm khi ăn đồ ăn. Họ hàng, anh em, ai cũng khen tôi có phước, có con dâu giàu có lại thân thiện. Tôi đã từng hãnh diện vì điều đó nhưng thay vì ăn cơm cùng mọi người, tôi thấy cứ chốc chốc con dâu lại uống sữa, ăn đồ ăn nhanh như bánh mì, xúc xích mang về. Nhiều lần tôi gặng hỏi thì con dâu vẫn tươi cười, nói là háu đói, nên hay ăn vặt. Mới đầu tôi cũng nghĩ vậy mà chẳng để ý nhiều. Nhưng sau này tôi mới biết được nguyên nhân.
Vậy mà con dâu tôi cũng về nhà tôi gần 2 năm, nhưng chuyện ngày ở nhà, tối vợ chồng nó lại dắt díu nhau đi có hôm lên ngoại, có hôm ra thị trấn thuê phòng ngủ rồi sáng mai về thanh minh là chơi quá khuya sợ vợ chồng tôi thức giấc nên thuê ngủ lại bên ngoài vẫn diễn ra đều đặn. Rồi đến cả việc ăn uống cùng cả nhà, vẫn diễn ra như những ngày đầu. Mới thì chẳng ai để ý nhưng hơn 1 năm trời, mọi việc vẫn vậy khiến tôi không thể không chạnh lòng. Họ hàng, anh em bắt đầu bán tán, nói nọ nói kia về việc con dâu tôi không bao giờ ngủ ở nhà, không bao giờ ăn uống cùng gia đình. Tôi nghe nhiều và buồn lắm, Nhưng cứ hỏi con trai thì nó lại gạt đi.
Đến đợt tết vừa rồi, trời lạnh mà đêm đến, con dâu bụng mang dạ chửa vẫn đòi chồng đưa về ngoại. Tôi can không được quay sang cấm đoán, nhưng vẫn không hiệu quả. Rồi con trai tôi thấy khó nghĩ cũng không đi, khiến con dâu phải ở lại.
Đêm đầu tiên sau gần 2 năm về nhà chồng, con dâu ngủ lại nhà tôi. Nửa đêm, tôi nghe tiếng hai vợ chồng nó cãi vã. Nôm na là con dâu trách cứ con trai tôi không đưa nó đi chỗ khác ngủ, ở nhà nó không ngủ nổi. Rồi con trai tôi cáu gắt thì con dâu khóc toáng lên nói “nhà thì bẩn, giường chiếu, xoong nồi cái nào cũng cáu bẩn, làm sao mà ăn uống, ngủ nghỉ được”. Tôi nghe vợ chồng nó nói đi nói lại với nhau mà đau lòng. Hóa ra bấy lâu nay con dâu chê nhà tôi bẩn mà chẳng dám ăn uống hay ngủ lại chứ chẳng phải lý do nào khác. Tôi thấy tự ái vô cùng, giá như con dâu cứ nói thẳng lý do với tôi ngay từ đầu thì tôi chẳng thấy bị tổn thương như vậy. Tôi đã nói ông nhà tôi chuyện này thì ông nói, xây nhà mới, làm lại mọi thứ cho các con ở thoải mái hơn nhưng tôi thì chẳng muốn như vậy. Tôi muốn con dâu hoặc con trai phải tự nói lý do thì tôi mới sửa nhà cửa, thay đồ đạc mới. Bởi nhà tôi không được tiện nghi như nhà ông bà thông gia nhưng so với những gia đình khác ở quê cũng gọn gàng, sạch sẽ rất nhiều.
Tôi không nghĩ, việc nói với mẹ một điều bình thường như vậy lại khó khăn thế. Tôi vẫn làm như chẳng biết chuyện gì, mặc kệ con dâu đi về hay tránh ăn cùng mọi người. Tôi làm vậy có quá đáng không?
(Theo Congluan)
" alt=""/>Sốc vì con dâu cưới 2 năm vẫn không ngủ đêm ở nhà chồng vì sợ bẩn

- “KhiQuỳnh muốn cưới vợ, nhiều đêm tôi mất ngủ, tôi thường nghĩ xem tôi sẽ phải ứngxử thế nào nếu có con dâu? Sẽ sống với chúng như thế nào để chúng không thấy khóchịu với mình mà vẫn giữ được nề nếp gia phong”, chị Văn Thùy Dương chia sẻ.Chị Văn Thùy Dương, con gái PGS. TS. Văn Như Cương một thầygiáo ưu tú, mẫu mực được nhiều thế hệ học trò kính trọng, vừa mới đón nàng dâumới – ca nương Kiều Anh về gia đình mình. Chị Thùy Dương đã dành thời gian chiasẻ với VietNamNet về chuyện gia đình, quan hệ mẹ chồng – nàng dâu trong thời đạimới.
Thế hệ mẹ chồng mới sẽ khác!
Phóng viên: “Lấy chồng là lấy cả nhà chồng”, mẹ chồng vànhà chồng luôn là nỗi ám ảnh của các nàng dâu. Chị cảm nhận như thế nào về mốiquan hệ giữa mẹ chồng – nàng dâu hiện nay?
Chị Văn Thùy Dương: Hiện nay, mối quan hệ giữa mẹchồng nàng dâu không còn khó khăn như thời trước nữa (thời của bà tôi và mẹ tôingày xưa). Tuy nhiên các cô dâu vẫn nên cần có suy nghĩ, lấy chồng lấy cả nhàchồng cũng như anh con trai cũng cần có suy nghĩ lấy vợ là lấy cả nhà vợ. Mọingười tự ý thức về trách nhiệm của mình, về tình cảm của mình thì mọi việc sẽtốt đẹp.
Ở nhà, khi bị mẹ mắng, cô con gái có thể dỗi, có thể nũngnịu, có thể ôm lấy mẹ rồi nịnh mẹ vài câu. Tại sao đối với mẹ chồng, các côkhông thể làm thế? Bởi khi về làm dâu, bản thân trong lòng mỗi người đã có ýnghĩ về khoảng cách giữa mẹ chồng và mình, mẹ chồng cũng vậy, thế thì làm sao màcó thể có sự hoà hợp tuyệt đối!
Thời bây giờ, tôi nghĩ các mẹ chồng hiện đại đều có thể giảiquyết tốt vấn đề về khoảng cách và chính vì vậy quan hệ mẹ chồng nàng dâu sẽđược cải thiện.
 |
Gia đình chị Văn Thùy Dương trong lễ Hằng thuận của hai con Văn Quỳnh – Kiều Anh. |
- Chị chia sẻ rằng muốn tạo một thế hệ mẹ chồng mới sẽkhác, để phụ nữ đỡ khổ hơn, cụ thể thế hệ mẹ chồng mới này sẽ như thế nào, thưachị?
Tôi rất mong muốn sẽ có một thế hệ mẹ chồng mới. Biết cảmthông, yêu thương con dâu như con gái, biết chia sẻ những lúc con khó khăn, cốhiểu những điều con muốn. Tôi nói điều này không có nghĩa là thế hệ mẹ chồngthời trước không yêu thương và chia sẻ với con dâu mà tôi muốn nói rằng, cầnnhiều hơn nữa các mẹ biết thông cảm với con, đặt mình vào vị trí của con để ứngxử cho đẹp đẽ.
Có thể thế hệ mẹ chồng mới này được sống cuộc sống đầy đủ, ítkhó khăn vất vả hơn các mẹ ngày xưa nên sẽ không khắc nghiệt như ngày xưa nữa.Tôi sợ nhất khi nghe có ai nói “ngày xưa chúng tôi không như thế này, khổ sở đủđường, thiếu ăn thiếu mặc, làm lụng vất vả, bị mẹ chồng khó tính “hành hạ”...”.
Tôi cứ tự hỏi “có phải vì thế mà các mẹ khó tính với condâu?”, “tại sao vì thế mà các mẹ không thay đổi, các mẹ đã khổ vì sự khó tính,sự nghiệt ngã...thì tại sao không thay đổi để con dâu mình không lâm vào tìnhtrạng khổ sở như mình nữa...?”. Đúng thật “mọi sự đều khởi từ tâm...”.
Tôi nghĩ thế hệ mẹ chồng mới sẽ luôn tìm cách thấu hiểu condâu bởi vì họ quá hiểu, muốn con trai mình hạnh phúc, hãy thương người mà nó yêuthương. Cũng vậy, vợ nó muốn nó hạnh phúc một cách trọn vẹn thì cô ấy cũng sẽyêu thương người mà anh ấy yêu thương, người mà anh ấy không thể từ bỏ.
- Vậy làm sao để trở thành thế hệ mẹ chồng mới ấy, thưachị?
Thật ra không có gì là khó đâu, hãy nghĩ cho con mình...thếlà mình sẽ có cách.
Tôi đã chứng kiến một gia đình, chị vợ chăm chỉ, giỏi giangvà chăm chút cho bố mẹ chồng rất chu đáo. Lúc đầu mọi việc đều tốt đẹp, sau đóthấy chị ý quá giỏi, quá chu đáo, làm việc gì cũng trọn vẹn không tính toánthiệt hơn... Lúc đó các chị chồng đặt câu hỏi, sao nó về nhà mà việc gì cũnglàm, đầu tư nhà cửa đàng hoàng trên đất của bố mẹ để lại, ắt hẳn nó có âm mưu gìđây. Rồi nhỏ to nói lại với mẹ chồng.
Từ lúc cũng nể con dâu, sau dần bị nghe nhiều lời qua lạikhông đủ bản lĩnh, lại sợ cô con dâu chiếm phần đất của các chị nên mẹ chồng bắtđầu tỏ thái độ, để ý nói cạnh nói khóe. Chỉ khổ anh con trai, loay hoay giữa mẹvà vợ. Vợ thì tủi thân, buồn nản. Mẹ thì ngày nào cũng gây chuyện, cũng chán nảnkhông kém.
Cho đến lúc, chị em chồng cùng mẹ đấy sự việc đến đỉnh điểm,nói vào nói ra ngụ ý vợ thì có thể lấy năm bảy đứa chứ mẹ thì không bỏ được, chỉcó một mẹ thôi...thì sự việc đã quá muộn. Anh con trai sau đó mất vợ, mẹ chồngthì từ lúc đó hàng ngày ra vào một mình, ngồi giữ cái nhà to tướng mà cô con dâuxây lên. Cô ý ra đi và cũng không thèm lấy đến 10 phân đất của bà.
Bà mẹ như thế là bà mẹ không biết nghĩ cho con. Tôi yêu connên trân trọng những người yêu thương con mình. Và tôi luôn đặt mình vào vị trícủa con dâu để tìm cách ứng xử cho đẹp đẽ.
 |
“Muốn con trai mình hạnh phúc, hãy thương người mà nó yêu thương” |
- Điều gì thôi thúc chị muốn trở thành một người mẹchồng tốt, tâm lý với con dâu?
Gia đình tôi luôn yêu thương nhau mặc dù trong cuộc sốngkhông phải không có những bất đồng. Các con tôi đều gọi các chị gái và anh rểtôi là bố mẹ và con các chị gái tôi cũng vậy.
Con rể trong gia đình tôi không phải là khách mà là con trai, được yêu thương như con cái trong nhà. Cháu rể cũng vậy. Bởi vậy tôi nghĩ tạisao chúng ta không mở rộng lòng, yêu thương bọn trẻ để chúng ta nhận được nhữngngọt ngào hơn là cay đắng?! Đơn giản vậy thôi.
- Mối quan hệ giữa mẹ chồng – nàng dâu như thế nào sẽkhiến chị ngưỡng mộ?
Quả thực tôi đã đọc thấy một bạn chia sẻ bài thơ của tôi viếtcho con dâu kèm thêm vài lời, “mẹ em không biết làm thơ nhưng những ngọn raungon nhất ở vườn mẹ đều hái lên dành cho em cả. Mẹ thương em, lo lắng cho chúngem từng ly từng tý...”. Và tôi hiểu, không phải chỉ có người phụ nữ hiện đại mớigạt bỏ quan điểm mẹ chồng nàng dâu mà cả những người phụ nữ ở quê, nếu họ thươngcon trai họ, họ sẽ biết cảm thông sâu sắc với con dâu mình.
Mẹ tôi là con gái Hà Nội - học trường nữ sinh Đồng Khánh, khilấy bố, mẹ theo bố về quê, gánh nước, gánh phân, đủ cả...chăm sóc bố chồng, trọnnghĩa với mẹ chồng, từ khi tôi nhận thức được mọi chuyện, tôi chưa thấy mẹ cãibà một câu nào. Hai mẹ con yêu thương cùng một người đàn ông cho đến cuối cuộcđời mỗi người. Bà tôi mất đi, giờ chỉ còn mình mẹ, việc thờ phụng bà làm đủ đầy,trọn vẹn thậm chí là rất cẩn thận. Học bà, tôi cũng biết chăm sóc mộ phần chogia đình nội ngoại, biết dạy con làm trọn đạo hiếu.
 |
Chị Thùy Dương cùng con dâu tự tay chọn cúc họa mi để trang trí trong đám cưới của con. |
Mẹ chồng cũng phải bản lĩnh
- Theo chị, mối quan hệ mẹ chồng – nàng dâu ảnh hưởngđến hạnh phúc của các con như thế nào?
Quan hệ mẹ chồng nàng dâu không tốt thì người khổ nhất là contrai. Hai người phụ nữ mà anh ta yêu suốt ngày khó chịu với nhau thì sao anh tahạnh phúc được. Đâu phải anh nào cũng giỏi giang như chàng trai trong câu chuyện“mài dao dạy vợ, giết chó dạy chồng”. Nhiều gia đình tan nát, mẹ mất con, vợ mấtchồng vì quan hệ mẹ chồng nàng dâu rồi.
Là mẹ, tôi luôn nghĩ mình phải khác đi, mình phải là ngườilàm gương cho con vì mình là người lớn, là người dạy con cách sống, cách ứng xử.Mình đối với nó không ra gì thì sao mong nó đối tốt với mình được.
- Chị có thể chia sẻ một chút về cuộc đời làm dâu củabản thân?
Khi tôi lấy bố Quỳnh và Sa, tôi ít phải làm dâu vì bà nội ởnước ngoài. Tuy nhiên khi bà về thăm thì tôi cũng hết sức chăm chút bà. Bà cũngkhó tính nhưng vì bà chỉ về thăm có vài tháng rồi đi nên tôi cũng không gặp khókhăn trong quan hệ lắm.
Sau khi ly hôn với bố Quỳnh và Sa, tôi vẫn đưa con thăm bàkhi bà về và bà bị liệt vì đau ốm. Tôi nhớ là bà đã cầm tay tôi và khóc, nhữnglúc ấy mọi suy nghĩ về bà những lúc bà khó tính với tôi đều tan đi mất. Tôi chỉthấy thương và xót thôi.
Khi tôi tái hôn, tôi cũng luôn tâm niệm coi bố mẹ chồng nhưbố mẹ mình. Cụ ông thì rất thương tôi, coi tôi như con gái và tin tưởng tôi vôcùng. Cụ cũng dạy tôi như dạy con gái. Lúc cụ mất, tôi cảm thấy bị hẫng hụt. Vớimẹ chồng, lúc đầu về, tôi cũng luôn gần mẹ, có lúc còn nói đùa “mẹ con mình phảihợp tác để trị con mẹ... cho anh ý đỡ gia trưởng, đỡ quát nạt người khác”.
Đùa vậy thôi nhưng trong cuộc sống, có lẽ tôi là người quánhạy cảm nên tôi thường hay buồn vì những điều bà nói, bà ứng xử khi bà khônghiểu tôi. Cũng có thể do tôi với bà cách xa nhau về tuổi tác thế nên dù có cốgắng bao nhiêu cũng không thể hoà hợp và làm mẹ hiểu tôi hơn được. Hơn nữa, cuộcsống này, có nhiều khi làm điều tốt cũng bị nghi ngờ. Xung quanh bà có quá nhiềungười nói ra nói vào làm bà bị phân tâm, khiến bà lo lắng.
Điều này làm cho cách bà ứng xử với tôi... khiến tôi đaulòng. Vì suy nghĩ của người đời nặng về vất chất nên bà có suy nghĩ là tôi lấycon bà để chiếm đất chiếm nhà, điều này khiến quan hệ nặng nề không chịu nổi.Cuối cùng, tôi cũng bỏ lại cái nơi mà tôi dày công xây dựng. Tôi ra đi để lạitất cả. Có lúc tôi cũng trách mình không đủ dũng cảm, không đủ bản lĩnh chịu khổsở để ở lại với mẹ, với chồng và làm mẹ hiểu. Nhưng cũng chính thời gian sốngnày đã thôi thúc tôi phải có cách nhìn khác về cách đối xử với con dâu.
Tôi tự nhủ, phải bản lĩnh để nhận biết con mình thật sự làngười thế nào qua cách con sống và ứng xử. Tôi nguyện là, bất cứ điều gì tôicũng sẽ nghe bằng hai tai. Tin tưởng một cách thông minh và hoài nghi một cáchlành mạnh để cuộc sống gia đình tôi luôn được hạnh phúc, để chính con trai tôiđược thấy sự bình yên, sự yên ổn trong ngôi nhà của chúng tôi. Để con dâu tôiđược thấy ngôi nhà mà tôi đã xây dựng lên chính là ngôi nhà của con, lúc đó tựkhắc con sẽ phải có trách nhiệm gìn giữ và xây dựng cho nó đẹp đẽ và hạnh phúchơn.
Kim Minh(thực hiện)
Phần tiếp: Mẹ chồng ca nương Kiều Anh chia sẻ kỹ năngsống tốt với nàng dâu
" alt=""/>Con gái GS Văn Như Cương chia sẻ về cách làm mẹ chồng hiện đại