2025-04-26 08:46:00 Nguồn:NEWS Tác Giả:Ngoại Hạng Anh View:982lượt xem
22 giờ tối nay (theo giờ Việt Nam) trận đấu khai mạc giữa nước chủ nhà Nga và Ả Rập Saudi sẽ diễn ra,bóng đá trực tiếp hôm nay chính thức mở màn cho World Cup 2018.
Ngoài 3 công nghệ chính được sử dụng tại trận đấu này là VAR; Goal-Lin và EPTS thì trái bóng chính thức của World Cup 2018 với tên gọi Adidas Telstar 18, cũng sẽ được sử dụng công nghệ NFC - tích hợp cho các smartphone Android và iOS.
Tên gọi Adidas Telstar 18 - được lấy cảm hứng từ cái tên quả bóng Telstar đầu tiên được sử dụng tại World Cup 1970. Adidas là đơn vị chịu trách nhiệm sản xuất trái bóng chính thức cho ngày hội bóng đá lớn nhất hành tinh này.
Một em học sinh dân tộc tỉnh Hòa Bình trình bày một giải pháp cảnh báo sạt lở thực hiện từ việc ứng dụng bo mạch Micro:bits và Scratch.
Trong dự án “Lập trình Tương lai cùng Google” do Google cùng Quỹ Dariu phối hợp thực hiện, 87 trường tiểu học, THCS, THPT trên địa bàn tỉnh được đào tạo về lập trình, kiến thức kỹ năng số và sử dụng Internet an toàn. Có 35 giáo viên và hơn 100 ngàn học sinh được thụ hưởng chương trình, giúp nâng cao kiến thức và kỹ năng công nghệ, đồng thời số câu lạc bộ lập trình trong tỉnh tăng lên.
Nhờ hiệu quả của các khoá đào tạo, năng lực tin học của giáo viên tin học nâng lên rõ nét, hơn 100 ngàn lượt học sinh được bổ sung kiến thức, góp phần giúp quá trình học trực tuyến của tỉnh trong giai đoạn giãn cách suôn sẻ hơn.
Bên cạnh đó, học sinh tự tin hơn khi dùng kiến thức công nghệ giải quyết các vấn đề trong học tập và cuộc sống. Ví dụ, qua các cuộc thi, học sinh đã biết viết phần mềm cảnh báo mất an toàn giao thông, phần mềm hỗ trợ học tập. Ngoài ra, số lượng học sinh tham gia các cuộc thi tin học tăng lên, và số đạt giải cũng nhiều hơn trước.
Ảnh minh họa: Linh Đan
Nhờ tác động này, quá trình chuyển đổi số trong giáo dục cũng thuận tiện hơn. Cả học sinh, giáo viên, cấp quản lý cũng hứng thú hơn với công nghệ, khiến quá trình chuyển đổi số diễn ra nhanh và hiệu quả hơn.
Sau hiệu quả thấy rõ từ việc đào tạo kiến thức cho học sinh và giáo viên, Sở Giáo dục và Đào tạo Vĩnh Long sẽ chỉ đạo các cơ sở giáo dục nhân rộng những chương trình giảng dạy kiến thức tin học trong nhà trường. “Chúng tôi kỳ vọng sẽ tăng số lượng giáo viên và học sinh tham gia tập huấn, cả giáo viên tin học lẫn giáo viên bộ môn khác”.
Tiếp đến, tỉnh mở rộng các câu lạc bộ tin học, từ 14 lên khoảng 40 hội nhóm. Nâng cao chất lượng các nhóm này để học sinh có sân chơi, có điều kiện kết nối với các chuyên gia. Tỉnh sẽ nhân rộng và phát huy các ý tưởng của học sinh thành ý tưởng cụ thể, bảo trợ để các ý tưởng này phục vụ học tập và cuộc sống. Đồng thời sẽ tạo điều kiện để học sinh và giáo viên tham gia các cuộc thi tin học nhằm có điều kiện kiểm chứng các ý tưởng, giúp học sinh mạnh dạn đào sâu.
Không chỉ đào tạo kiến thức cho giáo viên và học sinh tại Vĩnh Long, dự án của Google triển khai tại 9 tỉnh thành, trong hơn hai năm đào tạo được 387 giáo viên nguồn, giảng dạy hơn 300.000 học sinh sinh viên về lập trình ngôn ngữ Scratch và Robotics, ứng dụng bo mạch Micro:bit, kiến thức kỹ năng số và sử dụng Internet an toàn.
100% các em hoàn thành khóa học đều có thể tạo ra sản phẩm lập trình của mình bằng ngôn ngữ Scratch. Có 822 sản phẩm được ra lò từ các cuộc thi cấp trường, tiêu biểu như dự án cảnh báo sạt lở, phân loại rác thải,...
9 yếu tố cấu thành công dân số là khả năng truy cập các nguồn thông tin số, khả năng giao tiếp trong môi trường số, kỹ năng số cơ bản, mua bán hàng hóa trên mạng, chuẩn mực đạo đức trong môi trường số, bảo vệ thể chất và tâm lý trước các ảnh hưởng từ môi trường số, quyền và trách nhiệm trong môi trường số, định danh và xác thực, dữ liệu cá nhân và quyền riêng tư trong môi trường số.
Ảnh minh họa: Linh Đan
Vào năm 2025, đại đa số người dân trên thế giới sẽ trải qua một sự thay đổi to lớn chỉ trong vòng một thế hệ: Từ chỗ gần như không tiếp cận được thông tin đến chỗ có thể truy cập tất cả thông tin trên thế giới thông qua điện thoại di động thông minh.
Linh Đan
" alt=""/>Học sinh tiếp cận sớm với công nghệ giúp đẩy nhanh chuyển đổi số ngành giáo dục
“Lúc ấy, mình bàn với chồng, thôi có như nào thì dùng như thế, muốn rình rang đẹp đẽ thì phải vay mượn, mà xong thì lấy đâu để trả trong khi còn rất nhiều khoản thiết thực hơn phải lo. Chồng mình suy nghĩ mãi rồi cũng đồng ý”, chị Nhi nhẹ giọng tâm sự.
Phòng tân hôn của vợ chồng chị Nhi chính là căn phòng cũ anh Khoa vẫn dùng trước đây, không có điều kiện tu sửa lại. Cửa nẻo không có, chỉ che bằng một tấm ri-đô đã cũ. Trong phòng chẳng có đồ đạc gì mới, được chiếc tủ quần áo từ cách đây cả chục năm đã mối mọt không ít chỗ, cánh cửa long ra biến đâu mất hút, muốn lấy quần áo cũng không cần phải mở cửa luôn. Trên chiếc giường mục cả bốn chân, phải kê chèn bằng gạch là chiếc đệm lò xo cũ mèm không biết được ai cho anh Khoa từ năm ngoái, tới giờ làm đệm tân hôn, nhiều chỗ ở đệm đã mốc xanh mốc đỏ. Chiếu cũng có đôi chỗ sờn rách nhìn rõ mồn một, chăn gối, mùng màn vẫn là đồ anh Khoa dùng thường ngày mang ra tận dụng.
“Ai nhìn thấy chắc hẳn cũng rất ái ngại, nhưng họ không nói ra mà thôi. Lúc ấy, anh Khoa đã nắm thật chặt tay mình, 2 đứa nhìn nhau cười, thấy được sự quyết tâm trong mắt nhau”, người vợ này hạnh phúc thổ lộ. Cũng chính vì thế, vợ chồng anh chị mới có được một đêm tân hôn, mà có lẽ cả đời này 2 người không bao giờ có thể quên được.
Tối tân hôn, bố mẹ anh Khoa tâm lí tắt điện đi ngủ sớm, vì thế đôi vợ chồng mới cưới rất hí hửng dắt díu nhau vào phòng tân hôn. Đêm tân hôn là đêm đầu tiên của anh chị nên anh Khoa háo hức còn chị Nhi thì hồi hộp lắm. Bỏ qua mấy vấn đề chiếu rách, chăn gối cũ, vì tuy rằng không phải đồ mới, đồ đắt tiền êm ái mềm mượt nhưng trước đó đã được anh Khoa giặt phơi thơm mùi nắng, phòng ốc cũng được anh quét dọn sạch sẽ đâu ra đấy rồi, vậy nên cảm giác cũng không đến nỗi nào.
Nằm tâm sự được mấy câu, anh Khoa đã không đợi được nữa, định nhào lên, nhưng động tác của anh đã phải khựng lại giữa chừng vì tiếng “cọt kẹt” bỗng dưng vang rõ. Chị Nhi giật thót, âm thanh ấy giữa đêm khuya tĩnh lặng càng cảm giác nhức tai hơn. Thủ phạm phát ra tiếng động vô duyên ấy chính là cái đệm lò xo như còn cái gì vào đây nữa! 2 người nhìn nhau cười như mếu. Đạo cụ phản bội trắng trợn thế này, thử hỏi làm sao mà tiến hành đêm tân hôn cho suôn sẻ được đây.
“Hay dậy bỏ đệm ra nhé! Nằm chiếu không thôi”, anh Khoa thương lượng với vợ. Chị Nhi thở dài não nề. Nói thực chị quen nằm đệm ngủ rồi, kể cả mùa hè. Giờ bỏ đệm ra, chị sẽ đau lưng lắm không quen được. Anh Khoa đành cố hoạt động nhẹ nhàng hết mức, nhưng những tiếng “cọt kẹt” đáng ghét ấy vẫn không kiêng nể gì đôi vợ chồng son. Mà ngay buồng bên cạnh là chỗ bố mẹ anh Khoa nằm, người có tuổi lại rất thính ngủ, hẳn cũng nghe hết những âm thanh mờ ám ấy rồi. Cuối cùng chị Nhi đành phải nhượng bộ, chịu đau lưng để anh Khoa dậy bỏ đệm ra.
Chị Nhi cười khổ kể: “Đến khi chính chiếc giường cũng chẳng vững chắc gì lại vang lên những tiếng “cót két” vô duyên hết cỡ thì vợ chồng mình thực sự muốn phát khóc. Cuối cùng, nói ra thì thật ngại quá, anh Khoa đã đề nghị trải chiếu xuống đất cho yên lành, và mình đành phải đồng ý, vì đâu còn cách nào khác”. Đến lúc ấy những âm thanh phá đám kia mới chấm dứt, 2 người không ai bảo ai thở phào nhẹ nhõm.
Chị Nhi cười khổ chia sẻ, nhưng lúc ấy lại nảy sinh một vấn đề nữa. Đó là cửa phòng tân hôn của vợ chồng chị quá hớ hênh, chỉ cần một cơn gió tạt từ cửa sổ hay qua ô thông gió vào cũng có thể khiến tấm ri-đô bay phấp phới và người bên trong làm gì thì người đi qua cũng nhìn thấy hết.
“À thì đêm hôm chẳng ai có việc gì đâu, nhưng người già hay đi tiểu đêm mà, mỗi lần nghe tiếng cựa mình của các cụ bên phòng kế cũng đủ khiến bọn mình toát mồ hôi hột, lại phải nằm im không nhúc nhích, đợi “sóng yên bể lặng” mới tiếp tục việc trọng đại còn dang dở. Kể cả không thấy động tĩnh gì nhưng bọn mình vẫn phải nhẹ nhàng không dám gây tiếng động lớn, bởi phòng tân hôn quả thật cách âm quá kém, mà nhà chồng thì nhỏ, phòng bố mẹ chồng mình cửa cũng vẫn chỉ là một tấm ri-đô như thế thôi”, chị Nhi bật cười khi thuật lại những khoảnh khắc nhớ đời trong đêm tân hôn của mình. Chị Nhi bảo, cũng may đêm tân hôn ngoài ra cũng không có sự cố nào khác, cuối cùng cũng được hoàn thành tốt đẹp.
1 năm sau ngày cưới, anh Khoa nghỉ làm ra ngoài cùng bạn hùn vốn kinh doanh. Anh chị không có tiền, phải thế chấp sổ đỏ để vay tiền ngân hàng. Nhưng nhờ biết tính toán và nắm bắt thời cơ mà công việc của anh thành công rực rỡ. 5 năm sau cái đêm tân hôn nghèo “chiếc rách, giường đệm cót két” ấy, anh chị đã có nhà tầng, xe hơi, cuộc sống có thể gọi là dư dả về vật chất.
“Mới đấy mà giờ cũng gần chục năm rồi, công việc của chồng mình giờ đã rất ổn định, tình cảm của bọn mình thì vẫn gắn bó khăng khít như ngày nào. Đó là điều mình vô cùng trân trọng và tự hào. Nói ra cũng phải nhờ cái đêm tân hôn nghèo ấy, đi qua những thiếu thốn, khó khăn, bọn mình biết trân trọng nhau hơn rất nhiều”, chị Nhi xúc động tâm sự.