Tai họa bất ngờ
Hai tháng trước, ông Lâm Văn Thớt (70 tuổi, huyện Vĩnh Thuận, Kiên Giang) cảm thấy người mệt mỏi, tê tay chân. Sau đó, ông bất tỉnh và được các con đưa vào bệnh viện.
Tại đây, anh Lâm Trung Nhẩn (33 tuổi, con trai ông Thớt) được biết, ông Thớt bị tai biến mạch máu não cần phẫu thuật gấp. Sau thời gian phẫu thuật, ông Thớt nằm mê man ở phòng hồi sức.
Đến ngày thứ ba, ông bất ngờ mở mắt, cử động được tay chân. Dù vậy, trí não chưa hồi phục nên ông chưa nhận ra người thân của mình. Không thể nói chuyện, bị cơn đau hành hạ, nước mắt ông chảy dài.
10 ngày sau, ông Thớt xuất viện trong tình trạng có thể sẽ không còn nói chuyện được. Việc đi lại của ông cũng sẽ rất lâu mới phục hồi.
Trước khi bị bệnh, ông Thớt là người ít nói. Trong các bữa cơm gia đình, anh Nhẩn thường tạo không khí tươi vui bằng cách kể chuyện hài, pha trò khiến cha bật cười.
Từ đó, cha anh trở nên vui vẻ, thường xuyên chuyện trò, đùa vui với con cháu. Ông còn yêu văn nghệ, thích đờn ca tài tử. Khi bị bệnh, không thể đi lại, nói cười, ông rất đau lòng.
Thấu hiểu nỗi buồn của cha, anh Nhẩn quyết tâm giúp ông vượt qua bạo bệnh. Gia đình anh Nhẩn thuê bác sĩ đến tập vật lý trị liệu, châm cứu cho bố.
Khi bác sĩ đến, anh Nhẩn hỗ trợ nhấc tay chân, đỡ bố đứng dậy. Anh nói chuyện, pha trò, thậm chí múa, hát để chọc cười giúp ông Thớt tạm quên đi cơn đau vì chân tay ông đã có cảm giác trở lại.
Ông Thớt tập xong, anh Nhẩn đưa đi tắm. Sau đó, anh lại trò chuyện, pha trò để cha vui vẻ.
Anh Nhẩn chia sẻ: “Tôi buôn bán nên bận lắm. Dù vậy, tôi cố gắng dành thời gian chăm sóc cha. Những ngày còn nằm viện, cha chỉ nhìn tôi rơi nước mắt.
Khi cha về nhà, tôi cố gắng trò chuyện, pha trò cho cha vui để ông quên đi cơn đau, nỗi buồn bệnh tật. Nhờ vậy, mấy hôm nay, bệnh tình cha tiến triển vượt bậc.
Cha có thể nhấc chân tay, nói được một số từ, câu ngắn. Buổi tối, tôi lên giường nằm cùng, cha có thể kéo chăn đắp cho tôi.
Cha còn vỗ vào lưng tôi nói: 'Tốt! Tốt'. Thấy việc đùa vui, tạo không khí khiến cha vui, giúp bệnh tình chuyển biến tích cực nên tôi càng nỗ lực, làm đủ trò để ông sớm hồi phục, vượt qua bệnh tật”.
"Cha mẹ chỉ có một"
Trước đây, anh Nhẩn ít khi chia sẻ các video về cuộc sống gia đình lên mạng xã hội. Gần đây, anh quyết định đăng tải những đoạn clip mình chăm sóc bố theo cách đặc biệt lên trang mạng cá nhân.
Mục đích của anh là lưu giữ, lan tỏa những khoảnh khắc vui vẻ, lạc quan của 2 cha con trong quá trình điều trị bệnh. Anh rất bất ngờ khi các đoạn clip khiến cộng đồng mạng xúc động, để lại nhiều bình luận tích cực.
Những ngày qua, anh Nhẩn thường bắt đầu một ngày mới bằng công việc dậy mua đồ ăn sáng, về đút cho cha rồi ra chợ bán hàng. Trưa về, anh tắm cho ông Thớt rồi đẩy ông trên xe lăn đi dạo quanh xóm.
Sau giờ làm việc buổi chiều, anh về nhà ăn cơm cùng gia đình. Trong lúc anh đi làm, các chị gái đảm nhiệm phần việc chăm sóc ông Thớt.
Anh Nhẩn tâm sự: “Cha nuôi lớn chúng tôi bằng nghề giăng lưới. 2-3h sáng, cha đã dậy nấu cơm rồi ra sông chài lưới, đánh cá đem về cho mẹ kịp bán chợ sáng. Mỗi lần về, cha thường ướt sũng, người run bần bật vì lạnh.
Lớn lên, chúng tôi có gia đình riêng. Lúc này, cha mẹ chỉ khát khao những bữa cơm gia đình có đủ mặt con cháu.
Tôi ở cùng cha mẹ. Nhưng 2 năm nay, tôi thường ở lại, nấu cơm ăn cùng nhân viên tại điểm kinh doanh nên ít về nhà. Đến lúc này, tôi thấy tiếc khoảng thời gian gia đình đoàn tụ, cùng cha mẹ quây quần bên mâm cơm.
Tôi nghĩ cái gì mất đi cũng có thể mua lại, tìm lại nhưng cha mẹ chỉ có một. Cha mẹ lớn tuổi, thời gian bên mình càng ít dần đi. Vì vậy, tôi trân quý từng phút giây bên cha mẹ. Từ nay, ngày nào tôi cũng sẽ về ăn cơm cùng bố mẹ”.
Mãi đến năm 2010, gia đình mới làm lễ "mời" hương linh chú về nghĩa trang liệt sĩ Hàm Rồng, TP Thanh Hóa để thờ tự. Tại đây, gia đình đã làm một ngôi mộ không có hài cốt để thờ chú.
“Trên bia mộ chỉ ghi dòng chữ mộ liệt sĩ chưa xác định được thông tin, nhưng gia đình mặc định đây là mộ của chú", ông Trì cho biết.
Cũng theo ông Trì, suốt từ năm 2010 đến nay, dù đường xá xa xôi, nhưng cứ vào ngày 27/7, ông lại khăn gói bắt xe vào nghĩa trang liệt sĩ Hàm Rồng để thắp hương, dọn dẹp phần mộ cho chú.
“Năm nào có điều kiện thì thêm một hai người nữa đi cùng, còn thường chỉ có mình tôi. Năm nay cũng vậy, từ sáng sớm tôi đã bắt ô tô vào Thanh Hóa để thắp hương cho chú. Mỗi lần vào đây, tôi lại có một cảm giác như chú đang ở bên vậy”.
Ông Trì cho biết, vào đây, ông không mang nhiều lễ lạt, chỉ có gói bánh, ít hoa quả và nén hương thắp cho chú. Xong phần việc của gia đình, ông Trì lại đi từng ngôi mộ của các anh hùng liệt sĩ khác để thắp hương tri ân.
Trong những ngày này, ở nghĩa trang liệt sĩ Hàm Rồng có rất nhiều người đến thắp hương tưởng nhớ những người có công với đất nước.
Ông Hồ Thanh Hải, cựu quân nhân ở TP Thanh Hóa, cho biết năm nào cũng vậy, vào ngày 27/7 ông lại đến nghĩa trang liệt sĩ Hàm Rồng thắp hương cho các đồng đội.
“Ngoài việc thắp hương, tưởng nhớ đồng đội, tôi còn tới ngắm những kỷ vật của các anh đang được lưu giữ ở đây. Những kỷ vật ấy đã gắn bó với người lính như chúng tôi, nên khi nhìn vào là bao nhiêu ký ức ùa về.
Kỷ vật là những thứ giản dị như: Lược, máy lửa, gương… mà người lính mang theo khi chiến đấu. Lúc ngã xuống, hài cốt của các anh được đưa về kèm theo những kỷ vật quý giá này”, ông Hải nói.
Không có người thân là liệt sĩ, nhưng mọi năm đến ngày 27/7, chị Nguyễn Thị Hợp (SN 1976) ở phường Nam Ngạn, TP Thanh Hóa lại vào nghĩa trang thắp hương cho từng phần mộ như một lời tri ân.
“Thế hệ chúng tôi có được ngày hôm nay, không thể quên công lao to lớn của ông cha, các chú, các anh đã ngã xuống vì đất nước.
Năm nào cứ đến ngày này, tôi lại vào thắp hương cho các phần mộ như một lời tri ân và cũng là để giáo dục truyền thống yêu nước cho con cháu”, chị Hợp chia sẻ.
Tác phẩm Bước qua nước mắt tự khắc trưởng thànhđánh dấu hành trình trấn an cảm xúc bằng câu chữ của Anh Khang. Với văn phong trữ tình, sâu sắc, tác giả giãi bày tâm tình qua từng chương sách, gửi gắm thông điệp sâu sắc và suy tư về tuổi trẻ, tình yêu và sự vững vàng sau nỗi đau.
Tại sự kiện, Anh Khang chia sẻ về chương tâm đắc Vài chuyện linh tinh mà cây cối dạy cho mình về tình yêu: “Mỗi lần nhớ về người cũ, mình thường mua một chậu cây. Thay vì đắm chìm trong câu chuyện của quá khứ, mình chọn vun vén khu vườn. Sau này nhìn lại, mình nghiệm ra cuộc sống còn nhiều thứ cần chúng ta để tâm”.
Được mệnh danh là “người độc thân nhạy cảm”, Anh Khang luôn mang đến độc giả những nỗi niềm cho những người đang yêu, muốn yêu, được yêu, chưa yêu... Khi chiêm nghiệm mọi thứ, anh đều dùng “hệ quy chiếu” đưa mọi thứ về quỹ đạo của cuộc yêu, từ cành cây chiếc lá cho đến cỏ mây ngôi nhà. Anh Khang đồng cảm về chuyện tình yêu và cảm nhận tình yêu qua những thứ đang hiện hữu xung quanh mình.
![]() | ![]() |
Trong Bước qua nước mắt tự khắc trưởng thành, Anh Khang vừa bày tỏ nỗi xót xa về tình yêu, vừa giúp độc giả thoát khỏi sự quỵ lụy quá khứ. Anh khuyến khích mọi người vững tin trong từng bước đi, dù phía trước có thể là nước mắt.
“Hầu hết sai lầm của người đời đều là do đặt hết tình cảm lẫn kỳ vọng vào một người. Đến khi người ấy bỏ đi, mình thành ra trống vắng hoang vu, như một ốc đảo vô chủ giữa trùng dương dậy sóng. Điều đó, kỳ thực, cũng chẳng có gì sai. Đời người, ít ra cũng nên có một lần yêu đến dốc cạn tim mình”, trích đoạn trong cuốn sách.
Tại sự kiện, cô giáo chủ nhiệm cũ của Anh Khang tự hào về cậu học trò “văn chương xuất chúng”: “Thế mạnh của Anh Khang là phân tích tâm trạng và tâm lý của những người đang yêu. Ngôn từ sử dụng trong ‘đứa con tinh thần’ của Khang vô cùng đa dạng và bay bổng. Và hơn hết, sự liên tưởng tưởng tượng ở mỗi câu chuyện tình yêu khiến người đọc thấy chính mình ở trong đấy”.
Anh Khang là nhà văn trẻ nổi tiếng của Việt Nam, được biết đến với những tác phẩm giàu cảm xúc và gần gũi với tâm hồn người đọc, đặc biệt là thế hệ trẻ. Anh thường viết về tình yêu, cuộc sống và những cảm xúc tinh tế mà con người trải qua trong cuộc sống hiện đại. Ấp ủ về một tựa sách về chủ đề tình yêu trong thời gian sắp tới, anh tiết lộ bản thân sẽ nỗ lực cho hành trình viết sách trên văn đàn và không có những khoảng nghỉ vượt quá sự mong đợi từ phía bạn đọc.
Bén duyên với sách từ khi còn bé, nhà văn Anh Khang cho rằng mỗi một quyển sách dù hay hay dở đều là mối duyên đẹp đẽ của mình.
" alt=""/>Nhà văn Anh Khang ‘tái xuất’ sau 4 năm vắng bóng trên văn đàn