Người ta nói đám cưới là chuyện vui nhưng đây lại là chuyện khiến tôi đau đầu mấy tuần nay.Tôi và bạn gái yêu nhau được hơn 1 năm. Bạn gái tôi là người khá xinh xắn, đang làm việc tại một ngân hàng ở Hà Nội.
Tôi và em khác quê nhưng cũng đều ra thủ đô học tập, làm việc. Khi yêu, tôi cảm thấy vô cùng hạnh phúc vì có được em - người con gái vừa có ngoại hình lại năng động, trẻ trung.
 |
Ảnh: Đức Liên |
Nhưng đến lúc cả hai bàn chuyện cưới xin thì tôi lại thấy đau đầu. Gia đình tôi vốn không khá giả. Bố mẹ tôi làm nghề nông nuôi 3 con ăn học. Sau tôi còn 2 em. Tôi ra trường được 3 năm, vừa đi làm vừa thay cha mẹ nuôi các em ăn học nên tiền để dành chưa được là bao.
Nhà bạn gái tôi cũng ở quê. Ngoài nghề nông nghiệp, những năm gần đây, bố mẹ em còn có thêm tiệm sửa chữa xe máy tại thị trấn nên cũng có đồng ra đồng vào. Dù vậy, đều xuất thân từ quê, cũng đều đi lên từ cảnh khó khăn nên tôi nghĩ gia đình em thông cảm và hiểu cho hoàn cảnh của các con để có một đám cưới giản dị, đầm ấm. Nào ngờ, những điều kiện em liệt kê trong tiệc cưới khiến tôi chết lặng.
Em nói, con gái đầu lòng cưới nên bố mẹ em rất coi trọng. Ông bà gả em cho tôi - một người vừa xa vừa chưa có gì trong tay, chỉ vì chúng tôi yêu nhau, ông bà không nỡ ngăn cản. Nhưng đám cưới thì phải làm thế nào cho ông bà được nở mày nở mặt với hàng xóm.
Cụ thể, bạn gái tôi yêu cầu, chúng tôi phải chụp ảnh cưới theo phong cách dã ngoại. Không cần phải đi du lịch nước ngoài kết hợp chụp album cưới nhưng chúng tôi cũng phải đi tỉnh nào đó trong nước để có bộ ảnh ưng ý như Quảng Ninh, Nha Trang…
Chi phí cho bộ ảnh không dưới 20 triệu đồng. Tiền nhẫn cưới 15 triệu đồng. Tiền thách cưới 30 triệu đồng, khoản này gia đình em mở ngoặc là sau đó bố mẹ vợ có thể tặng lại một phần cho các con. Đám hỏi phải bắt buộc không dưới 7 quả bao gồm: trầu cau, bánh cốm, lợn quay, gà luộc, xôi gấc, mứt sen…
Trong đám cưới, nhà chú rể cũng phải có vàng tặng các con để nhà gái được mát mặt với quan khách hai bên.
Không chỉ vậy, nhà em còn yêu cầu, ngoài đám cưới ở quê, chúng tôi còn phải có thêm tiệc báo hỉ ở Hà Nội vì gia đình em có bạn bè và họ hàng ở đây.
Em cũng nói thêm, ở Hà Nội, em đã “nhắm” được một nhà hàng khá sang trọng. Tháng trước, bạn em vừa tổ chức báo hỉ ở đây rất hoành tráng, đẹp mắt. Tôi vào trang web của nhà hàng này, thấy mỗi mâm (10 người) có giá gần 4 triệu đồng.
Vợ tương lai cũng gợi ý, sau đám cưới, chúng tôi cũng nên có tuần trăng mật để không thua kém bạn bè. Bạn em toàn đi nước ngoài, khu nghỉ dưỡng sang trọng. Em xinh xắn, có công việc ổn định, lấy chồng không được như vậy thì “không biết giấu mặt vào đâu”.
Những lời em nói tôi thấy cũng hợp lý. Gia đình em có cô con gái xinh xắn, cũng muốn làm lễ cưới hoành tráng để con được về nhà chồng trong tiếng tán dương của họ hàng, làng xóm. Ngặt nỗi, kinh tế của tôi lại không cho phép.
Khoản tiền tích lũy của tôi chỉ khoảng 100 triệu đồng, tôi dự định sau kết hôn sẽ tìm cách đầu tư, làm ăn. Nếu đem ra làm đám cưới như lời nhà gái gợi ý chắc không đủ, phải vay mượn. Tôi rất sợ cảnh phải còng lưng trả nợ sau đám cưới. Tôi gợi ý cắt giảm một số chi phí để tiết kiệm nhưng vừa nghe em đã tỏ ý không vui.
Em gọi điện về cho mẹ thì gia đình em làm ầm ĩ lên. Hai bác nói rằng, tôi không tôn trọng nhà gái và không có thành ý để làm đám cưới.
“Cả đời chỉ có một lần vậy mà cũng tính toán”, mẹ em gắt gỏng trong điện thoại.
Mấy hôm nay tôi vô cùng đau đầu về việc này. Tôi cũng rất thương bố mẹ mình, ông bà vất vả cả đời chưa được con trai báo hiếu.
Thực sự tôi cũng rất thương và yêu bạn gái, tôi có nên nhắm mắt làm liều cưới em về, sau đó kiếm tiền trả nợ? Xin độc giả cho tôi lời khuyên.

Người phụ nữ đơn thân xuất hiện làm cả gia đình tôi náo loạn
Được mai mối các cô gái xinh đẹp, nghề nghiệp ổn định nhưng em trai tôi không ưng. Em đem lòng yêu một người phụ nữ bỏ chồng, nhiều tuổi hơn em…
" alt=""/>Nhà nghèo, bạn gái đòi đám cưới hoành tráng để ‘mát mặt’ với hàng xóm
Chiều 27/10, đang chuẩn bị bữa cơm tối, chị Võ Thị Ngọc Na (ở đường Ông Ích Khiêm, quận Hải Châu, Đà Nẵng) thấy 3 nữ sinh viên xuất hiện tại nhà mình.Họ đến với chiếc xe máy chở đồ đạc phía sau, gõ cửa xin trú nhờ tại nhà chị.
Các sinh viên này đang sống tại những phòng trọ khá xập xệ. Trước bão, chủ trọ không cho người chằng lại phòng trọ hay chèn mái tôn nên các nữ sinh đành phải di chuyển đến chỗ khác để ở nhờ.
 |
Các sinh viên trú bão trong nhà của gia đình chị Ngọc Na. |
“Đợt lũ lụt vừa qua ở Quảng Bình, Quảng Trị… nhìn cảnh bà con không có chỗ ở, phải lên những chỗ cao như nóc nhà để tránh mưa lũ tôi rất đau lòng. Tôi nghĩ, tại Đà Nẵng chắc chắn cũng sẽ có những em sinh viên phải ở trọ, người khó khăn cũng cần chỗ.
Nếu thuê khách sạn họ cũng phải mất ít nhất 400-500 nghìn đồng/ngày. Trong khi nhà còn dư phòng nên tôi đăng lên Facebook, kêu gọi ai cần chỗ trú hãy cứ đến nhà tôi”, chị Ngọc Na cho biết.
Nhà chị có 3 tầng và 6 phòng. Bình thường chỉ thừa 1 phòng không sử dụng đến nhưng nay chị dồn 2 con sang ở cùng bố mẹ để trống 4 phòng cho người cần trú bão. Trong các phòng, chị cũng chuẩn bị đủ chăn, màn… cho người trú tạm.
“Vì kêu gọi trên Facebook cá nhân nên tôi không nghĩ là sẽ có người đến. Vậy mà cuối cùng lại có khách, chiều hôm qua, tôi vội vã đi chợ mua thêm đồ ăn”, chị nói thêm.
Chợ trước giờ bão nên thức ăn đã gần cạn, chị Na mua thịt lợn, sườn, cá sau đó nhờ bố mẹ chồng gửi thêm 2 con gà để chuẩn bị cho bữa cơm đãi khách đến ở nhờ.
“Có người đến, tôi rất vui. Mấy chị em cùng nhau nấu cơm, nói chuyện. Chúng tôi sẵn sàng miễn phí chỗ ở, thức ăn… cho đến khi bão tan”, chị nói thêm.
Bữa trưa ngày 28/10 tại khách sạn Danacity (phường Phước Mỹ, Sơn Trà, Đà Nẵng) cũng trở nên đặc biệt hơn vì bão số 9. Thay vì những người đi du lịch, khách của họ trưa nay là những người dân Đà Nẵng được khách sạn cho ở nhờ.
 |
Bữa cơm trưa miễn phí tại khách sạn Danacity ở quận Sơn Trà. |
Số người đến trú quá đông so với dự kiến, trong tủ đông cũng chỉ còn thịt lợn, gà… vì vậy nhân viên khách sạn phải lái xe ô tô 16 chỗ đi mua thêm rau, củ trong lúc trời mưa, bão.
Gần đến giờ trưa, một số nhân viên khách sạn liên tục đảo tay xào nấu trên bếp. Một số người khác lại vội vã bưng bê phục vụ cho hơn 50 người. Tất cả đều hoàn toàn miễn phí.
Chị Phạm Thị Thanh Tuyền (SN 1977, quản lý khách sạn) chia sẻ: “Chúng tôi đăng tin từ chiều nhưng không thấy ai đăng ký. Không ngờ từ 5h chiều đến 9h đêm, điện thoại của tôi reo liên tục vì người dân gọi đến xin trú tạm.
6h20 phút tối 27/10, người khách đầu tiên đến. Sau đó, người này bảo người kia, khách sạn nhộn nhịp cả đêm. Đến 10h đêm qua, chúng tôi đành phải dừng việc đón người đến trú để đóng và chằng cửa, chống bão”.
 |
Người Đà Nẵng được bố trí phòng ở miễn phí khi đến khách sạn trú bão. |
Khách sạn này có 80 phòng với giá 850 nghìn – 1 triệu đồng/đêm nhưng nay trở thành trỗ trú ẩn miễn phí cho hơn 50 người dân.
‘Có chị vì có con nhỏ, sợ nhà không an toàn nên 2 vợ chồng đã ôm con đến khách sạn xin ở nhờ. Cha mẹ họ đã già, không chịu đi trú nhưng khi các con đến ở thấy ổn, họ lại xin cho người thân, hàng xóm đến ở cùng”, chị Tuyền nói thêm.
Người dân đi xe máy đến nên chị Tuyền cho nhân viên di chuyển 2 xe ô tô (16 chỗ và 7 chỗ) ra ngoài, nhường tầng hầm cho người dân để xe.
Ban đầu, phía khách sạn dự định chỉ cho người dân trú tạm nhưng do đi trú bão quá gấp, không ai mang theo đồ ăn. Vì vậy chị Tuyền cùng nhân viên lại lo thêm các bữa ăn cho người đến trú.
“Sáng nay, một gia đình có con nhỏ muốn chúng tôi mở cửa để về. Họ nói, cháu bé chỉ ăn cháo mà tại khách sạn không có. Do tình hình bão đang nguy hiểm, tôi không thể cho họ về nên chúng tôi bật bếp, nấu cháo cho cháu bé luôn”, chị nói.
Ngoài ra, chị Tuyền cũng huy động nhân viên nấu cơm, mì cho người dân chống đói.
“Có người xuống hỏi: “Chị ơi có mì không?”; “Chị ơi có gì ăn không em đói quá”. Thành phố đang bị mất điện, chúng tôi tiến hành nấu cơm bằng bếp ga. Thức ăn trong tủ đông để làm buffet sáng cho khách (gồm gà, sườn, thịt bò…) cũng được huy động để chuẩn bị bữa trưa”, chị Tuyền chia sẻ thêm.
Tại khách sạn Tân Khánh Tiến (phường Thanh Khê Tây, Thanh Khê, Đà Nẵng) và nhà nghỉ Phương Anh 4 (phường Thanh Khê Tây) cũng là nơi trú ẩn an toàn của 81 người dân, trong đó có cả trẻ em, người vô gia cư, người bị tai biến…
Do toàn bộ số phòng đã kín chỗ, chủ khách sạn Tân Khánh Tiến phải ngủ dưới gầm cầu thang để nhường chỗ cho người dân đến trú bão.
 |
Ngủ dưới gầm cầu thang, nhường chỗ cho người dân đến tránh bão. |
Đây là hoạt động của nhóm tình nguyện Thiện Nguyện Xanh và công an phường Thanh Khê Tây.
‘Ý tưởng vận động khách sạn làm nơi tạm trú cho dân tránh bão là của Trung tá Đồng Phú Quý - Trưởng công an phường Thanh Khê Tây.
Cảnh sát khu vực đã phối hợp cùng chúng tôi vận động được 2 nhà nghỉ, khách sạn làm chỗ trú ẩn cho bà con. Hiện có 61 người dân trú tại khách sạn và 20 người ở nhà nghỉ”, anh Trần Trọng Hiếu, đại diện nhóm thiện nguyện cho biết.
 |
Người dân nhận đồ ăn miễn phí tại phường Thanh Khê Tây do nhóm tình nguyện Thiện Nguyện Xanh phối hợp cùng công an phường phát. |
Người dân đến trú bão còn được lo bữa ăn, chỗ ở. Trẻ con và người già sẽ được ăn súp, người lớn sẽ dùng mì tôm, miến…Ngoài ra, nhóm huy động xe bán tải, xe ô tô 7 chỗ và 16 chỗ để đi cứu trợ người dân bị ảnh hưởng bởi bão.
 |
Họ cũng chuẩn bị 300 suất súp phát cho người dân trú bão tại 6 điểm khác của phường. |
Trong sáng 28/10, nhóm cũng phối hợp với chính quyền địa phương chuẩn bị 300 suất súp để phát cho 6 địa điểm có người tránh bão khác tại phường Thanh Khê Tây.
“Người dân vui lắm. Mọi người cùng nhau nói chuyện, giao lưu trong khi chờ bão qua. Họ có thể ở đến bất cứ lúc nào – khi bão tan và tình hình an toàn hơn”, anh Hiếu nói thêm.

Làm máy lọc nước, chăm 4.000 con gà giống tặng bà con miền Trung
Sau mùa lụt, việc giúp bà con miền Trung có nước sạch để sinh hoạt, có gà giống để tái sản xuất là những việc làm ý nghĩa mà anh Thành, anh Hòa cũng những người bạn đang tích cực triển khai.
" alt=""/>Người Đà Nẵng đội mưa đi chợ, nấu cơm cho hàng trăm bà con trú bão số 9