Sáng nay, một trận cãi vã lớn đã xảy ra trong gia đình tôi. Mới sáng sớm, tôi không muốn căng thẳng nhưng mọi chuyện như giọt nước tràn ly, khiến tôi không thể kiềm chế được. Nguyên nhân cũng là do sự thiếu minh bạch trong việc chi tiêu của vợ tôi. Tôi xin chia sẻ để độc giả cùng phân giải giúp…Vợ chồng tôi kết hôn cách đây 3 năm. Tôi hơn vợ 7 tuổi vì vậy khi tôi đi làm và thành lập một công ty riêng thì vợ tôi vẫn đang học ở một trường cao đẳng. Do cô ấy có bầu nên chúng tôi làm đám cưới khi cô ấy chưa tốt nghiệp. Sau khi ra trường, bận con nhỏ nên vợ tôi cũng không đi xin việc ở đâu. Cô ấy đồng ý ở nhà chăm con đến khi cháu đi nhà trẻ, mới đi làm.
Đợt đó, tôi kiếm ra tiền nên cũng không muốn vợ con vất vả. Nhờ bố mẹ tôi hỗ trợ, chúng tôi cũng may mắn có xe và nhà riêng. Hàng tháng, tôi đưa cho cô ấy 25 triệu đồng để chi tiêu các khoản như bỉm, sữa cho con, đi chợ… cho gia đình gồm 2 vợ chồng và con nhỏ. Ngoài ra, các khoản tiền khác như mua sắm nội thất, quần áo, đối nội đối ngoại, ăn uống nhà hàng, du lịch… đều do tôi chi trả.
Khi quen nhau, tôi cũng biết hoàn cảnh của gia đình vợ không mấy dư giả nhưng vì yêu cô ấy nên tôi hoàn toàn không có sự so đo, tính toán. Không chỉ vậy, suốt 3 năm kết hôn, tôi cũng thường xuyên biếu tiền bố mẹ vợ. Có lần, mẹ vợ bị mất điện thoại, tôi biếu bà tiền mua cái mới.
Thấy bộ bàn ghế nhà vợ cũ, tôi cũng chi tiền đặt mua bộ mới tặng ông bà. Em gái vợ muốn đổi xe máy, tôi cũng hỗ trợ hơn một nửa. Thậm chí, đường dẫn vào nhà vợ là đường đất, trời mưa thì lầy lội, ngày nắng thì bụi mù. Nhiều lần về, thấy bố mẹ vợ than vãn, tôi cũng đứng ra kêu gọi mấy hộ xung quanh chung nhau làm đường.
Bản thân tôi bỏ ra một nửa kinh phí để làm. Việc này khiến bố mẹ vợ vô cùng nở mày nở mặt. Đặc biệt khi hàng xóm khen ông bà có con rể thoáng tính.
Như vậy, tôi không hề so so, tính toán hay keo kiệt với nhà vợ. Vậy mà vợ tôi lại làm những điều khiến tôi vô cùng bức xúc. Trước mặt, mỗi khi tôi đề xuất biếu nhà vợ cái này, cái kia, cô ấy đều chối từ. Cô ấy bảo: “Ông bà khó khăn nhưng vẫn còn sức lao động, anh không phải biếu đâu”.
Nhưng sau lưng, vợ tôi lại âm thầm chuyển tiền về cho gia đình. Khoản chi tiêu do chồng đưa hàng tháng, cô ấy đều bớt 1/3 để chuyển về cho nhà mẹ đẻ. Vì vậy, tháng nào cô ấy cũng kêu hết tiền chi tiêu và tôi phải đưa thêm.
Ngoài ra, những lần bố mẹ chồng tôi cho tiền cháu, vợ tôi đều cầm hết. Cô ấy không chi tiêu, mua sắm cho con như lời bố mẹ chồng dặn mà âm thầm biếu lại bố mẹ đẻ.
Do con gái chu cấp nên bố mẹ vợ tôi nghỉ hẳn việc làm thuê. Ông bà sống bằng số tiền con gái gửi về hàng tháng.
Tôi rất bực cái kiểu lén lút của vợ nên đôi lần bóng gió, bảo cô ấy làm gì cũng nên minh bạch, báo hiếu cha mẹ là điều nên làm nhưng đừng giấu giếm làm mất lòng tin giữa hai vợ chồng. Nhưng vợ tôi “vâng, dạ” rồi đâu lại vào đấy.
Nếu như chuyện làm ăn thuận buồm xuôi gió, tôi cũng âm thầm bỏ qua nhưng gần đây việc làm ăn của tôi không thuận lợi. Tôi buộc phải cắt giảm các khoản chi tiêu nhưng vợ tôi không chịu hiểu.
Cô ấy vẫn tìm cách lén lút gửi tiền về cho nhà đẻ. Không chỉ gửi tiền ăn uống, mua sắm vật dụng cô ấy còn cho bố mẹ đi du lịch, tiền ma chay, hiếu hỉ, sửa căn bếp mới…
Gần đây nhất, tôi có việc cần nên đã bảo vợ đưa lại khoản tiền 200 triệu đồng trước đây tôi từng đưa vợ giữ. Vậy mà cô ấy nói ráo hoảnh là không còn đồng nào. Cô ấy lý giải, tưởng là tôi đưa để lo chi tiêu trong nhà nên đã chi hết. Tôi nghe mà ngỡ ngàng, yêu cầu vợ kê khai khoản chi tiêu đó thì vợ tôi khóc lóc, trách chồng “đo lọ nước mắm, đếm củ dưa hành”.
Mấy hôm nay tôi chán nản, phần vì công việc làm ăn, phần vì người vợ chỉ biết vun vén cho nhà đẻ mà không biết nghĩ cho chồng. Tôi nên làm thế nào để vợ và gia đình vợ hiểu ra?
Độc giả Phúc Quang

Tôi muốn đón mẹ chồng về ở chung vì chị dâu quá đáng
Bức xúc với anh chồng và chị dâu, vợ chồng tôi đón mẹ chồng lên thành phố ở cùng nhưng tôi cũng lo lắng không biết quyết định này có đúng đắn không.
" alt=""/>Vợ ‘năm lần bảy lượt’ lén lút gửi tiền về nhà ngoại

- Bốn nam sinh đang học năm cuối Khoa Chế tạo máy, Trường ĐH Sư phạm Kỹ thuật TP.HCM gồm Trần Tấn Thanh, Ngô Xuân Cường, Nguyễn An Duy, La Hoàng Thắng là tác giả của chiếc Feedbot – robot cho ăn. Từ câu chuyện của một bà cụ
Ý tưởng về chiếc máy được một sinh viên nhen nhóm, khi trong gia đình có một người bị bệnh, không có khả năng tự chăm sóc. Em hi vọng, có một thiết bị giúp người bệnh dễ dàng thực hiện một số khâu sinh hoạt để giảm gánh nặng cho người thân.

|
Ba trong bốn sinh viên chế tạo chiếc Feedbot (Ảnh: Lê Huyền) |
Kế hoạch bắt đầu khi bốn sinh viên Thanh, Cường, Duy, Thắng trải qua một tháng khảo sát trong viện dưỡng lão để quan sát.
“Ở viện dưỡng lão, bệnh nhân bị tai biến, rung tay, bại liệt, tàn tật...đều phụ thuộc hoàn toàn vào người chăm sóc. Chúng em nghĩ, có thể chế tạo một cái máy để giảm bớt sự chăm sóc của người nhà trong các khâu sinh hoạt. Khi quan sát các người già, việc giảm sự chăm sóc cho bữa ăn là khả thi nhất” - Trần Tấn Thanh, một trong bốn sinh viên cho biết.
Theo Thanh dù đã có ý tưởng, nhưng khi cả nhóm vẫn đang mơ hồ thì câu chuyện một bà cụ ở viện dưỡng lão Thiên Ân, Thủ Đức, TP.HCM khiến nhóm quyết tâm hơn.
“Cụ bị liệt nửa người phải nằm một chỗ, tất cả sinh hoạt hằng như ăn, uống, ngủ nghỉ, tắm giặt phải nhờ các sơ ở đây giúp đỡ. Khi nghe nhóm trình bày ý tưởng làm một chiếc máy, có thể hỗ trợ những người như cụ, cụ xúc động rồi khóc. Cụ nói, mong chúng em tạo ra được sản phẩm thiết thực, giúp nhiều người, qua đó có giảm công chăm sóc của các sơ đối với cụ. Vì tất cả hoạt động của các cụ đều nhờ các sơ, rất lệ thuộc nên nhiều lúc tủi thân lắm”.

|
Bộ phận cánh tay đút của feedbot (Ảnh:Lê Huyền)
|
“Lúc đó em rơi nước mắt, và nghĩ rằng mình còn may mắn hơn rất nhiều người. Em không quên lúc cụ nhìn chúng em với ánh mắt đầy hi vọng” – Thanh cho hay.
Bốn tháng và chiếc máy
Một tháng lang thang sắp viện dưỡng lão để quan sát, lập trình trong đầu, ba tháng miệt mài lập trình trên máy, mua đồ lắp ráp, chiếc máy giúp những người bệnh ăn uống đã ra đời.
Máy có hai bộ phận chính là cánh tay đút và mâm thức ăn. Cánh tay có 2 động cơ điều khiển, mâm có một động cơ và một vi điều khiển trung tâm để điều khiển 3 động cơ trên. Khi nhận được tín hiệu từ remote, vi điều khiển trung tâm làm 3 động cơ chạy theo chu trình thiết lập.

|
Người dùng sử dụng một chiếc remote chỉ có hai phím bấm rất đơn giản để điều khiên feedbot (Ảnh:Lê Huyền) |
Để điều khiển chiếc máy, người dùng sử dụng một chiếc remote chỉ có hai phím bấm rất đơn giản. Một phím truyền tín hiệu đến cánh tay robot qua wifi để xúc thức ăn. Bệnh nhân có thể điều chỉnh chiều cao của cánh tay phù hợp với cơ thể. Một phím có chức năng xoay mâm thức ăn, giúp người sử dụng chọn món ăn.
Đặc biệt, khi máy được kết nối wifi sẽ tự động gửi dữ liệu như người bệnh ăn bao nhiêu, lượng dinh dưỡng trong thức ăn, thời gian ăn bao lâu về máy tính. Từ đây, phần mềm trên máy tính sẽ phân tích người này thích hay không thích món nào, hàm lượng dinh dưỡng đã hấp thụ trong bữa ăn bao nhiêu. Đồng thời máy cũng tự động lưu lại thông tin để đánh giá tình hình sức khỏe người sử dụng thông qua bữa ăn hàng ngày.
"Điều khó khăn nhất đây là một sản phẩm thực tế. Khi học lý thuyết trên lớp chúng em đều nghĩ có thể làm như vậy, nhưng khi đưa ra thực tế thì không như vậy. Vì vậy có rất nhiều bản thiết kế trên máy tính bị bỏ vì lắp ráp ngoài thì không đúng như lập trình”- Ngô Xuân Cường, một trong bốn sinh viên cho biết.
Theo Cường, một khó khăn nữa là kinh phí nghiên cứu do cả nhóm tự bỏ tiền túi. Nững thứ không có khả năng mua thì các bạn tận dụng từ đồ cũ.
“Nếu được mua những vật liệu tốt, chắc chắn chất lượng sẽ tăng thêm, nhiều bộ phận cũng sẽ được cải tiến. Với vật liệu như hiện tại chiếc máy này chỉ có giá bán khoảng 2,5 đến 3 triệu đồng/sản phẩm”- Cường cho biết.
Nuôi ước mơ khởi nghiệp
Theo chia sẻ của bốn sinh viên, đây không phải là sản phẩm đầu tay nhưng là sản phẩm rất thiết thực.
“Khi sản phẩm hoàn thành, chúng em đã mang tới viện dưỡng lão thử nghiệm. Các sơ và các cụ già ở đấy rất vui. Một số cụ mong muốn có thêm chân đế để phù hợp hơn” - một sinh viên cho biết.
Còn sinh viên Nguyễn An Duy thì trăn trở, “hiện nay phong trào sinh viên khởi nghiệp rất được ủng hộ. Chỉ còn mấy tháng nữa chúng em sẽ ra trường, đây là một sản phẩm có ích mà bỏ ngỏ thì tiếc quá".
Xem các sinh viên vận hành feedbot:
Play" alt=""/>Bốn nam sinh và chiếc Feedbot