
Thí sinh rời phòng thi trong tâm lý thoải mái. (Ảnh Lê Anh Dũng) |
Thí sinh rời phòng thi trong tâm lý thoải mái. (Ảnh Lê Anh Dũng) |
Nhân viên giao hàng Nhật Bản (44 tuổi), người từ chối tiết lộ họ tên, nói với Mainichirằng anh bắt đầu làm việc lúc 9h và không ngừng nghỉ trong suốt 13 tiếng qua.
Bữa trưa với shipper này là một chiếc bánh ngọt. Anh ăn ngay trên xe trong vòng 5 phút.
Tài xế đến từ Yokohama nói rằng anh làm việc quá sức và bắt đầu thấy khủng hoảng từ hồi tháng 9. "Tôi phải lái xe liên tục. Nếu cứ tiếp tục như vậy, tôi có thể gây ra tai nạn hoặc ngã xe. Những gói hàng này có thể giết chết tôi".
![]() |
Nhiều shipper kiệt sức vì làm hơn 12 giờ/ngày. Ảnh: Japan Times. |
Bị đẩy đến giới hạn
Tháng 11/2017, người đàn ông này đã ký hợp đồng với một công ty chuyển phát do Amazon Japan GK thầu phụ để giao các gói hàng.
Lương khởi điểm của tài xế là khoảng 180.000 yen. Số tiền không đủ trang trải chi phí sinh hoạt, nên anh phải liên tục vay mượn. Tổng số nợ hiện lên tới 1,8 triệu yen.
Vì muốn tăng thêm thu nhập, người này bắt đầu kinh doanh riêng với tư cách là một nhà cung cấp dịch vụ giao hàng hay còn gọi là tài xế giao hàng tự do.
Với tài xế giao hàng tự do, họ phải tự chuẩn bị phương tiện giao hàng cũng như tự trả tiền xăng và các chi phí khác.
![]() |
Trong mùa dịch, nhiều shipper cảm thấy không được trả công xứng đáng. Ảnh: Nikkei. |
Tài xế đến nhà kho của công ty giao hàng theo hợp đồng lúc 8 giờ, 5 ngày/tuần. Chiếc xe tải nhỏ luôn chất đầy những gói hàng cần được giao vào ngày hôm đó.
Anh được trả 17.000 yen/ngày, bất kể số lượng kiện hàng có thể giao là bao nhiêu. Thu nhập hàng tháng khoảng 350.000 yen. Sau khi trừ tiền xăng và các chi phí khác, tài xế còn khoảng 200.000 yen.
"Tôi còn nợ 1 triệu yen và đang trả khoảng 50.000 yen/tháng, vì vậy cuộc sống rất khó khăn. Tôi muốn kết hôn, nhưng không có tiền. Tôi cũng không thể gặp gỡ ai đó vì nơi làm việc toàn là đàn ông".
Ngoài ra, trong thời kỳ dịch bệnh, số lượng các gói hàng tăng lên đáng kể. Đầu năm ngoái, mỗi ngày tài xế giao khoảng 110 gói hàng, nhưng từ khoảng tháng 5 năm nay, có lúc con số này đã tăng lên đến hơn 200 gói.
"Tôi cảm thấy như mình đang bị đẩy đến giới hạn. Tiền công mỗi ngày không thay đổi, nhưng số lượng gói hàng đã tăng lên đáng kể".
Giảm lương, sa thải vô lý
Một người đàn ông khác (30 tuổi) sống ở Tokyo cũng đã đăng ký trở thành tài xế giao hàng tự do vào năm 2019.
Anh làm việc 8 tiếng/ngày, chủ yếu từ 7h đến 15h và kiếm được 16.000 yen/ngày. Người này hài lòng với công việc và nghĩ mình có thể giữ nhịp độ làm việc như vậy đồng thời có thu nhập ổn định.
Tuy nhiên, tháng 10/2020, công ty giao hàng đột ngột hủy hợp đồng với anh, gửi email giải thích ngắn gọn: "Chúng tôi đã nhận được nhiều báo cáo từ khách hàng về việc hàng hóa chưa được giao".
Người đàn ông này đã nộp đơn khiếu nại lên công ty, nói rằng anh luôn hoàn thành đơn hàng đúng quy trình, chưa từng gây ra sự cố. Tuy vậy, đến hiện tại, anh chưa nhận được phản hồi từ công ty.
"Tôi cảm thấy rằng vấn đề vẫn chưa được giải quyết. Tôi không thể chấp nhận điều này", tài xế nói.
![]() |
Khoảng 40% tài xế giao hàng ở Nhật từng bị công ty đơn phương cắt giảm, thay đổi bất lợi về giá cước. Ảnh: Paolo from Tokyo. |
Theo Bộ Đất đai, Cơ sở hạ tầng, Giao thông và Du lịch (MLIT), số lượng các doanh nghiệp vận tải có động cơ cỡ nhỏ, cung cấp dịch vụ giao hàng bằng ôtô hoặc xe máy khoảng 150.000 vào cuối năm 2016. Nhưng số lượng đã tăng lên, đạt khoảng 177.000 vào cuối tháng 3/2020.
Một quan chức MLIT cho biết: "Khi số lượng doanh nghiệp bán hàng hóa trực tuyến và các dịch vụ khác ngày càng tăng, số lượng tài xế tự do ký hợp đồng với các công ty giao hàng có lẽ cũng đang tăng lên".
Với tư cách là tài xế tự do, những người này không thuộc phạm vi điều chỉnh của Đạo luật Tiêu chuẩn Lao động, quy định về mức lương tối thiểu và giờ làm việc tối đa.
Theo một cuộc khảo sát được thực hiện bởi công đoàn vận chuyển hàng hóa Keikamotsu Union có trụ sở tại Yokohama, hơn 25% nhân viên giao hàng tự do làm việc hơn 12 giờ/ngày. Khoảng 40% từng bị công ty đơn phương cắt giảm, thay đổi bất lợi về giá cước.
Hideharu Takahashi, đại diện của công đoàn, cho biết: "Một số công ty viết trong hợp đồng rằng: 'Nếu giao hàng không đúng địa chỉ, tài xế sẽ bị phạt 30.000 yen'. Nhiều người bị sa thải vô lý hoặc bị buộc phải làm điều gì đó bất lợi. Tuy nhiên, nếu tài xế phàn nàn, hợp đồng của họ sẽ bị hủy bỏ hoặc không được giao việc nữa".
Theo Zing
Ban ngày làm lễ tân tại một khách sạn, sau giờ hành chính anh Ân lại khoác lên mình chiếc áo shipper đi giao hàng và giành thời gian tham gia nhóm cứu hộ miễn phí giúp đỡ người bị tai nạn.
" alt=""/>Sự khắc nghiệt của nghề shipper ở Nhật BảnTrong gia đình, không thiếu những cảnh chồng hạch sách, coi thường… vợ. Vậy phải ứng xử thế nào mới là thông minh trong trường hợp này?
" alt=""/>Nguyên tắc giúp phụ nữ hiện đại cân bằng cuộc sốngĐiển hình cho cái sự "ngoan" của chồng tôi chính là việc tháng nào cũng nộp rất đầy đủ lương cho vợ mà không một lời ca thán. Hiện chồng tôi cũng đang là trưởng phòng của 1 công ty tư nhân với mức lương hơn 20 triệu một tháng. Mỗi tháng, sau khi nhận lương anh đều tự giác đưa cho tôi số tiền đó, vợ muốn đưa lại cho chồng bao nhiêu thì đưa.
Tất nhiên, tôi cũng không quá khắt khe, mỗi tháng tôi vẫn đưa anh 2 triệu để tiêu vặt. Nhiều người nghe tôi kể chuyện đều ồ lên cho rằng tôi bắt nạt chồng thái quá. Nhưng rõ ràng, với số tiền đó anh thỏa sức chi tiêu vì 3 bữa đều ăn ở nhà, quần áo vợ mua, tiền điện thoại vợ trả.
![]() |
Mỗi tháng, sau khi nhận lương anh đều tự giác đưa cho tôi số tiền đó (Ảnh minh họa). |
Nhiều khi tôi thấy 2 triệu chỉ để đổ xăng và cafe chém gió là hơi nhiều ấy chứ. Tôi luôn luôn “răn đe” để chồng hiểu là việc đưa lương cho vợ là một trong những hành động đơn giản và cần thiết nhất thể hiện tình yêu với vợ. Nghe hơi ngộ nghĩnh đúng không? Nhưng nó hoàn toàn là điều hợp lý mà.
Tôi có cô bạn hiền lắm, chả bao giờ ý kiến về việc chồng có đưa tiền về hay không, đồng lương thì ba cọc ba đồng mà phải cáng đáng 2 đứa con nhỏ. Chồng nàng ấy lúc nào cũng quần là áo lượt còn vợ thì lôi tha lôi thôi chẳng khác nào osin. Tôi đã nói bao nhiêu lần mà nàng ta vẫn rất tự tin cho rằng "gái có công, chồng không phụ"...
Thế rồi, một ngày đẹp trời, nàng ta gọi điện khóc kể rằng chồng đã ngoại tình thì chớ, con nhân tình trẻ ranh còn gọi điện trực tiếp cho cô ấy để dằn mặt. Ả ta huênh hoang rằng: Tôi trẻ, tôi đẹp, tôi mới là người anh ấy yêu. Chị vừa già, vừa xấu, buông tha cho anh ấy đi"... Tôi nghe thôi đã muốn điên lên, không hiểu cô ấy sẽ cảm thấy thế nào...
Thế mới biết, yêu cầu chồng đưa tiền lương đầy đủ, không chỉ là cách tạo dựng tương lai tốt cho các con mà còn là cách để gìn giữ hạnh phúc gia đình. Giờ chẳng có gái nào chịu yêu mấy anh nghèo đâu, vì thế, các mẹ đừng dại để chồng rủng rỉnh tiền trong túi nhé. Quản lý chồng cũng là cả một nghệ thuật vô cùng phức tạp đấy chứ!
Nhiều lần vợ chồng tôi cũng cự cãi về chuyện tiền nong vì tôi thường tỏ ra khó chịu khi anh tiêu hết số tiền tôi đưa quá sớm. Những lúc ấy tôi chỉ muốn gào lên hỏi xem: "Anh đưa tiền cho con nào mà nhoằng phát hết 2 triệu như thế?". Nhưng rồi lại cố gắng kìm lại để phân tích nặng nhẹ, đúng sai.
Đa phần những lần cãi cọ đó anh đều phải làm hòa trước. Hôm nào tâm trạng tôi vui, tôi sẽ đưa thêm tiền, hôm nào tôi đang cáu bẳn, mệt mỏi thì tôi làm ầm lên một trận, tối sang phòng con gái ngủ vài bữa, bao giờ anh làm hòa thì về phòng. "Cấm vận" là cách đơn giản nhất để "dạy" chồng, các mẹ thử áp dụng mà xem, chiêu này ở nhà tôi lúc nào cũng có hiệu lực.
Tất nhiên, cái gì cũng phải có điểm dừng, các mẹ cần hết sức khéo léo khi áp dụng chiêu thức “cấm vận” kẻo lại mất chồng như chơi. Bí quyết để tạo nên sự thành công trong việc “dạy” chồng cũng là do việc các mẹ có hiểu và nắm bắt được tâm lý chồng nữa hay không cơ.
Như chồng tôi, về cơ bản ổng khá yêu chiều và nghe lời vợ nên mấy chiêu này sẽ có tác dụng. Nếu chồng mấy mẹ mà gia trưởng, khó tính hoặc hay cáu bẳn, thích động chân tay thì cũng cần cân nhắc trước khi áp dụng nhé!
(Theo Thảo Linh/Phunuonline)" alt=""/>Chồng không nộp đủ 20 triệu mỗi tháng, tôi “cấm vận” ngay!