Không như tin đồn, Philips Xenium X830 không hỗ trợ các ứng dụng của công nghệ 3G. Máy có màn hình cảm ứng lớn 3 inch với thiết kế bóng mượt. Pin sử dụng trên máy cho phép người dùng đàm thoại liên tục trong 10 giờ hay trong chế độ chờ là 1,5 tháng.
Các thông số chính thức của X830 bao gồm:
- Tương thích với 4 băng tần của mạng GSM và hỗ trợ kết nối GPRS/ EDGE.
" alt=""/>Philips chính thức ra mắt Xenium X830Thật may mắn khi chúng ta đã thoát khỏi tư duy bảo hộ đó trong luật doanh nghiệp. Ngày nay, có thể chấp nhận với nhau rằng kinh doanh tốt không nhất thiết phải là kết quả của việc có bằng cấp, hay đủ vốn. Những người làm chính sách đã thay đổi tư duy từ nhà nước bảo hộ mọi thứ, sang vai trò hậu kiểm và phân xử khi có vi phạm, tranh chấp. "Giấy phép" doanh nghiệp năm nào trở thành "giấy chứng nhận". Tuy thỉnh thoảng vẫn có những tình huống "bỏ lọt" gây bức xúc, nhưng nhìn chung kinh tế Việt Nam không vì thế mà chậm phát triển. Tư duy hạn chế sự can thiệp của nhà nước vào thị trường, xã hội chính là tiền đề cho bất kỳ đề án tinh gọn bộ máy nhà nước nào.
"Tinh gọn bộ máy nhà nước" là một xu hướng của thế giới hiện đại. Trước đây, khi dân trí thấp, người dân không đủ nguồn lực để tự đối phó với thiên tai, địch họa, hay sự bất cân xứng về thông tin của thị trường, thì nhà nước được xem như giải pháp để bảo vệ người dân trước những khiếm khuyết kể trên. Sự kì vọng đó dẫn đến việc nhà nước buộc lòng phải "to" và bảo hộ nhiều thứ, dần trở nên cồng kềnh.
Tuy nhiên, các giải pháp do nhà nước đưa ra trên thực tế không phải lúc nào cũng là tối ưu. Giải pháp xã hội, thị trường luôn được đánh giá là có sự sáng tạo hơn, vì nó gắn liền với động lực của những chủ thể thụ hưởng trực tiếp. Đó chính là lý do mà Việt Nam đã từ bỏ "bao cấp" để thử nghiệm thành công mô hình kinh tế thị trường có định hướng của nhà nước. Đó cũng là lý do mà Việt Nam tiến hành đơn giản hóa thủ tục hành chính, giảm biên chế, cổ phần hóa trước đây. Gần đây nhất, đó cũng là động lực để Việt Nam từ bỏ hàng loạt giấy phép con.
Khi nhà nước không còn cần can thiệp trong mọi việc, tức là vai trò của nhà nước không còn là bảo hộ, thì tất yếu nhà nước không có lý do để cồng kềnh, và việc tinh gọn vì vậy trở nên dễ thuyết phục hơn.
Từ lý luận đó, quá trình "tinh gọn" hiện nay cần được hiểu đúng. Tinh gọn không chỉ có nghĩa là giảm biên chế hay sáp nhập, tổ chức lại các cơ quan nhà nước. Đây chỉ là các bước thực hiện kết quả của tinh gọn chứ không phải là mục đích cuối cùng. Mục đích của "tinh gọn" phải là để nhà nước năng động hơn và khơi dậy được sức dân. Điều này đặt ra một yêu cầu khác đối với người dân. Những việc trước đây người dân phải chờ đợi đến sự cho phép của nhà nước, nay người dân phải tự sắp xếp và chịu trách nhiệm. Những tranh chấp trước đây thường phải do chính quyền đứng ra hòa giải, nay người dân và xã hội phải tự tìm ra phương pháp giải quyết.
Trong kỷ nguyên "vươn mình", mọi chuyện không thể cứ để nhà nước lo, mà người dân cũng cần phải chung tay, bắt đầu từ việc giải quyết chính vấn đề của mình. Sự giao tiếp của người dân và bộ máy công quyền càng ít, chứng tỏ sự gọn nhẹ của bộ máy, và sự trưởng thành của xã hội. Như một sân bay hiện đại sẽ có đủ bảng chỉ dẫn, rõ ràng, rành mạch để giúp cho du khách đến được nơi mình cần đến mà không cần phải thêm nhân lực, ban bệ hướng dẫn. Khi đó, không chỉ có nhà nước "tinh gọn", mà xã hội và thị trường cũng trơn tru, cởi mở hơn. Việc tinh gọn lúc này sẽ chỉ là một sự thật tất yếu, khách quan cần phải diễn ra.
Tất nhiên, nói như vậy không có nghĩa là nhà nước bỏ mặc dân. Trái lại, nhà nước vẫn ở đó để giúp khắc phục, hạn chế những hậu quả, khiếm khuyết mà thị trường gây ra, trong một chừng mực cho phép. Đó là sự cân bằng giữa tự do và an toàn, giữa bảo hộ và quản lý, và phải tìm cho được điểm cân bằng này.
Tôi nghĩ chiến dịch "tinh gọn" lần này cần phải bắt đầu bằng việc tự định nghĩa lại vai trò của nhà nước trong cuộc sống xã hội. Nếu chúng ta vẫn tin rằng việc gì nhà nước quản lý vẫn hơn, thì sẽ khó có một nhà nước "tinh gọn". Nhưng nếu tin rằng giải quyết vấn đề xã hội không chỉ là trách nhiệm, mà còn là nhu cầu của người dân, thì khi đó chúng ta sẽ thoải mái hơn với một chính quyền tinh anh và gọn nhẹ.
Lê Nguyễn Duy Hậu
" alt=""/>Điểm cân bằng của 'tinh gọn'Công việc hàng ngày của ông Hải là ra hiệu lệnh phân luồng cho công nhân qua đường, không để xảy ra tai nạn và ách tắc giao thông.
Sinh ra và lớn lên ở xã Quảng Hùng, năm 13 tuổi, ông Hải rời quê hương vào miền Nam sinh sống và lập gia đình. Thời gian gần đây, ông về quê ở cùng với bố mẹ.
Ông Hải chia sẻ, đầu năm 2023, khi đi qua cổng khu công nghiệp Lễ Môn thì bắt gặp một vụ tai nạn. Giờ tan tầm, khu vực này không có đèn báo giao thông, đường bị ách tắc, nguy cơ tiềm ẩn tai nạn rất lớn.
Từ thực tế trên, ông quyết định hàng ngày ra đây để điều tiết giao thông.
“Tôi sắm một số vận dụng cần thiết để đi làm nhiệm vụ. Tôi đã làm công việc này được gần 2 năm nay, hoàn toàn tự nguyện, không có ai nhờ vả hay trả lương”, ông Hải chia sẻ.
Cũng theo ông Hải, ngày đầu ông làm công việc này mọi người tưởng ông bị điên, có người còn mắng vì cản đường đi.
“Họ nói tôi không có việc gì làm hay sao. Tôi không quan tâm đến lời nói đó, tôi vẫn làm công việc phân luồng giao thông của mình. Ban đầu họ không quen, vẫn đi rất lộn xộn. Ngày qua ngày, họ cũng quen dần với hình ảnh và công việc của tôi, họ thấy tôi làm vất vả nên cũng tự ý thức đi vào nề nếp”, ông Hải kể.
Theo ông Hải, ông không phải là người được phân công nhiệm vụ nên việc chặn xe là rất nguy hiểm. Nhiều thanh niên ngổ ngáo không nghe hiệu lệnh của ông.
“Chính vì vậy, mỗi lần tôi ra tín hiệu dừng xe đều có một động tác giơ tay lên, cúi người xuống để xin mọi người được nhường đường. Hình ảnh này cũng khiến các lái xe không vượt ẩu”, ông Hải nói.
Chị Nguyễn Thị Hoài (một công nhân) chia sẻ, chị làm công nhân ở khu công nghiệp này hơn chục năm nay, mỗi lần tan tầm, các chị ra về rất vất vả, có thời điểm tắc đường cả giờ đồng hồ.
“Ban đầu chúng tôi cứ nghĩ ông Hải bị điên, nhưng lâu ngày hình ảnh ấy đã trở thành quen thuộc. Tất cả chúng tôi đều nghe theo hiệu lệnh của ông ấy nên không còn cảnh tách đường, mỗi lần sang đường không sợ tai nạn nữa, giờ về nhà cảm giác được an toàn hơn”, chị Hoài cho biết.
Nhiều công nhân, người dân xung quanh thấy việc làm ý nghĩa, vất vả của ông nên hay biếu ông chai nước hay hoa quả để động viên.
Giải thích việc làm của mình, ông giản dị nói: “Mỗi công nhân đều có một số phận, hoàn cảnh riêng, nhưng đa phần là nghèo. Tôi cũng chỉ bỏ ít công sức để giúp họ được về nhà an toàn hơn sau một ngày làm việc. Cứ không có ai bị tai nạn, bị tắc đường là tôi vui rồi. Tôi sẽ làm công việc này cho đến khi không còn đủ sức khỏe nữa mới thôi”.
Ông Nguyễn Hữu Quang - Chủ tịch Công đoàn công ty TNHH Sakurai Việt Nam, đóng tại Khu công nghiệp Lễ Môn cho biết, công ty Sakurai Việt Nam có khoảng 10 nghìn công nhân, bên cạnh đó còn có nhiều công ty, nhà máy khác, nên mỗi lúc vào ca làm việc hay tan tầm, số lượng công nhân rất đông. Việc làm của ông Hải rất ý nghĩa và thiết thực, giúp các công nhân ra vào khu công nghiệp được thuận lợi và an toàn hơn.
Chị Huyền cho biết, nhận thức được những rào cản đối với các con nếu không có tiếng Anh, ngay từ khi con còn bé, chị đã đi tìm kiếm các trung tâm với dự định sẽ cho con theo học bài bản. Nhưng trong hơn 3 tháng đi tới rất nhiều nơi, không có trung tâm nào đưa ra lộ trình khiến chị cảm thấy phù hợp. Cuối cùng, chị quyết định sẽ tự đồng hành cùng con.
Theo chị, việc học tiếng Anh không thể “đốt cháy giai đoạn” mà cần có lộ trình bài bản và sự quyết tâm. “Có nhiều ý kiến về việc giới thiệu và cho con tiếp xúc với Tiếng Anh từ sớm, khi con được vài tháng tuổi. Tuy nhiên, tôi cho rằng vẫn nên giới thiệu tiếng Anh khi con đã giao tiếp cơ bản tốt bằng tiếng Việt. Khi được “kích hoạt” não bộ, có khả năng quan sát, ghi nhớ, tập trung... việc đón nhận một ngôn ngữ mới với con sẽ nhẹ nhàng và hiệu quả hơn rất nhiều”, chị Huyền nói.
Lộ trình từ khi con mới làm quen với tiếng Anh đến khi có thể thuyết trình trôi chảy, theo chị Huyền nên chia thành từng giai đoạn.
Giai đoạn tiền mầm non
Bà mẹ này cho rằng, ở bất kỳ giai đoạn nào trong lộ trình, điều quan trọng nhất vẫn là chọn được tài liệu chuẩn, phù hợp với độ tuổi và năng lực của con, bởi lẽ nếu tài liệu không chuẩn bản ngữ sẽ khiến việc sửa phát âm vô cùng khó khăn.
Trong giai đoạn này, chị thường lựa chọn các bài hát đơn giản làm công cụ để giới thiệu tiếng Anh đến con, bởi âm nhạc luôn thu hút trẻ nhỏ và dễ đi vào đầu nhất. Với những bài hát này, chị vẫn khai thác theo lộ trình: nghe, nói, đọc, không viết.
Theo chị Huyền, các bài hát lựa chọn cho con nghe cần theo chủ đề, phát âm rõ và hay. Sau đó, chị lưu vào loa và cho con nghe ngày đêm.
“Tôi thường tra từ khóa theo các chủ đề quen thuộc, chẳng hạn: Supper simple song + colours, numbers 1-10, 1-100, animals (monkey, dog, duck, dog, bear....), shapes, family, little and big...Trong lúc tra từ khóa sẽ ra nhiều kết quả, tôi thường nghe thử xem nhạc bài nào nhộn nhịp, dễ hát một chút vì nếu mình nghe còn không thấy hay, có thể con cũng sẽ không thích”, chị Huyền nói.
Sau đó, con ôm loa nghe ở bất kỳ đâu, bất kỳ lúc nào có thể. Chỉ sau 1 tháng, con đã thuộc đến 50 – 60 bài hát tiếng Anh đơn giản. Một điều đặc biệt, lời bài hát bao gồm cả câu đầy đủ, câu mệnh lệnh, câu cảm thán nên sau khi thuộc lời, Phương Linh có thể hát vô thức nhiều câu. Vì đây cũng là nguồn nghe duy nhất, câu đơn giản, phát âm rõ nên con được nghe Tiếng Anh chuẩn, do đó nói ra từ nào thường phát âm chuẩn từ đó.
Chị Huyền cho rằng, thời gian nghe vô thức trong bao lâu tùy thuộc vào mỗi đứa trẻ vì khả năng tiếp thu của mỗi trẻ là khác nhau.
Sau giai đoạn nghe vô thức, con bắt đầu bước vào giai đoạn học chủ động. Mẹ sẽ chọn từng bài hát trong danh sách con đã nghe, mở video cho con xem và vận động theo nhạc vài lần để con hiểu nghĩa của những bài hát qua hình ảnh.
“Mẹ tuyệt đối không được dịch từ tiếng Anh sang tiếng Việt cho con và ngược lại. Để tạo cảm hứng cho con, bố mẹ nên làm bạn của con, cùng con xem và vận động theo nhạc”, bà mẹ này nói.
Sau đó, chị tải lời bài hát về, “nhặt” từ vựng trong lời bài hát để làm flashcard cho con học. Với mong muốn giúp con tích luỹ từ vựng cả về mặt hình ảnh và chữ, chị Huyền thường làm flashcard hai mặt, một mặt là hình ảnh, một mặt là chữ để tương tác cùng con.
Với flashcard, chị thường thực hiện tương tác với con qua trò chơi như ném sticky ball, gắp chữ, nhảy lò cò, mua bán flashcard, ú oà, dính dán (dính hình và chữ tương ứng), dập ghim (tìm hình và chữ tương ứng bấm ghim với nhau) và cuối cùng là tráo flashcards trước mặt con để kiểm tra bằng cách hỏi: “What's this?”, “Who's this?”...
Lúc này, con đã nhớ được lượng từ vựng khá nhiều, mẹ sẽ giơ flashcard, nói thành câu, vận động trước mặt con và khuyến khích con nhắc lại. Các câu chị Huyền thường sử dụng chính là lời bài hát đã tải trên mạng.
Chẳng hạn với flashcard “monkey” trong bài “Five little monkey jumping on the bed”, mẹ giơ flashcard trước mặt con và nói chậm kết hợp hành động “five little monkeys jumping on the bed” - dùng tay cho 5 flashcard giả vờ nhảy trên giường. Do con đã thuộc lời bài hát vì được nghe nhiều nên rất dễ dàng bắt chước câu nói này.
Cứ như vậy trong vòng 6 tháng, con chị đã tích luỹ từ vựng và luyện nói bằng cách học thuộc, bắt chước qua các bài hát tiếng Anh.
Giai đoạn mầm non
Sau 6 tháng ôm loa liên tục để tạo môi trường tiếng Anh, tương tác tích luỹ từ vựng, số lượng từ vựng con có lúc này đạt khoảng 200-250 từ. Chị bắt đầu giảm bớt thời lượng nghe các bài hát đơn giản, chuyển sang cho con nghe các tài liệu ở những cuốn sách sẽ dùng để luyện kỹ năng đọc sắp tới.
Việc cho con nghe trước khi đọc, theo chị Huyền, sẽ khiến việc đọc nhẹ nhàng hơn vì từ vựng, các câu con đã nghe quen. Chị thường cho con nghe bất kể lúc nào khi con thức như khi mới ngủ dậy, lúc vệ sinh cá nhân, ăn sáng, trên đường tới trường, khi về học, tắm rửa, chơi tự do... và tắt khi con ngồi học tập trung.
“Trước khi cho con nghe, tôi thường bật cho con các bài hát yêu thích trong vòng 15 phút để “mở” não vì âm nhạc luôn tạo ra cảm xúc phấn khởi, thư giãn, sau đó mới chuyển sang nghe tiếng Anh”, chị Huyền nói.
Về kỹ năng đọc, bà mẹ này chia thành 2 giai đoạn gồm đọc chụp ảnh mặt chữ để nhớ từ và đọc hiểu. Với việc đọc chụp ảnh mặt chữ để nhớ từ, chị thường cho con nghe một lượt từ đầu đến cuối, mở sách tương ứng với phần nghe để con bước đầu hình dung ra nội dung bài nghe qua hình ảnh.
Lúc này, chị cho con nghe từng câu, hướng dẫn con chỉ tay vào từng chữ và nhắc lại. Việc này cần đảm bảo yêu cầu nhắc lại đủ âm cuối, đúng âm như người bản ngữ nói và bắt buộc phải chỉ tay vào chữ để nhớ từ. Hoạt động này con có thể làm từ 2 – 3 lần. Sau đó, con sẽ luyện tự chỉ sách và đọc không cần nghe.
Sau giai đoạn này, lượng từ vựng của con khá nhiều, con đọc càng về sau tốc độ càng nhanh, mẹ sẽ chuyển sang giai đoạn đọc hiểu. Chị Huyền thường cho con sử dụng Razkids level A trở lên, sách Oxford Read and Discover Level 1. “Tôi không dùng nhiều giáo trình mà chắt lọc và khai thác sâu”.
Khi vốn từ vựng của con đã khá, chị Huyền bắt đầu giao tiếp với con bằng những câu đơn giản để con tạo phản xạ. “Tôi luôn cố gắng nói chậm, đúng ngữ pháp để các câu con nói ra đều đúng ngữ pháp”, chị Huyền chia sẻ. Nhờ vậy, hơn 5 tuổi, Phương Linh có thể thuyết trình không nói sai nhiều ngữ pháp, kết hợp với việc nghe giáo trình chuẩn ngữ pháp nên nền tảng nói của cô bé khá vững vàng.
Theo chị Huyền, việc thuyết trình nếu được làm đều đặn hàng tuần sau khi đọc xong mỗi quyển sách, khả năng của con sẽ tăng lên rất nhanh.
Bà mẹ này cũng cho rằng kể cả khi phụ huynh không quá thạo tiếng Anh, tài liệu hiện nay rất sẵn để bố mẹ đồng hành cùng con. “Điều quan trọng nhất, bố mẹ cần có lộ trình cụ thể, rõ ràng. Trên hành trình phát triển của con, vai trò của bố mẹ rất lớn”, bà mẹ này chia sẻ.
Xuất phát từ nỗi sợ “lạc hậu, bị đào thải” do không sử dụng được tiếng Anh, chị Hòa mong muốn con có thể tiếp xúc từ sớm một cách thân thuộc, coi đây là thứ ngôn ngữ dễ gần và hoàn toàn có thể hiểu được nó.
" alt=""/>Bà mẹ dạy con từ số 0 đến thuyết trình tiếng Anh trôi chảy