Suốt mấy tháng liền, cô ấy rơi vào tình trạng đau khổ và tôi là người chủ động ở bên an ủi, động viên. Nhìn người con gái mình yêu vật vã vì tình, tôi thực sự không kìm được lòng. Tôi chỉ muốn được cả đời ở bên che chở cho em. Chuyện gì đến cũng đến, chúng tôi ngã vào lòng nhau như một lẽ tự nhiên. Hai đứa cần có nhau, chúng tôi đều hiểu điều đó. Và rồi chúng tôi làm đám cưới sau đó vài tháng. Tôi biết vợ chưa dành hết tình yêu cho mình nhưng tôi tin bằng tất cả tấm chân tình của mình, rồi có một ngày vợ sẽ nhận ra.
Cuộc hôn nhân tưởng chừng hạnh phúc cuối cùng lại không như ý nguyện. Vợ sinh đôi hai cô con gái và không muốn tiếp tục sinh con trong khi tôi là con trai độc nhất trong nhà. Mẹ tôi liên tục thúc giục, gây mọi áp lực để bắt vợ tôi phải tiếp tục sinh đến khi nào có con trai thì thôi. Bản thân tôi cũng động viên và hi vọng vợ chấp nhận lời đề nghị đó của mẹ. Tôi còn nói với vợ nếu muốn thì có thể sàng lọc để có con trai nhưng vợ khăng khăng không chịu.
Suốt 2 năm sau đó chúng tôi rơi vào tình trạng bế tắc, căng thẳng vì chuyện sinh con trai. Vợ một mực không bao giờ sinh thêm dù vì lý do gì đi chăng nữa. Biết mình không còn hi vọng thuyết phục được vợ, tôi lao vào rượu chè bù khú. Mỗi lần bạn bè khích bác không có con trai phải ngồi mâm dưới, tôi lại nổi trận cuồng phong trong lòng. Rồi tôi đã làm một việc dại dột là đi ngoại tìnhđể kiếm cậu con trai nối dõi và mẹ tôi chính là cầu nối. Ban đầu tôi chỉ muốn dọa nạt vợ nhưng đã dấn thân vào thì không rút được chân ra.
Ngày cô bồ mang con đến nhận cha, nhận bà nội, tay chân tôi run lẩy bẩy. Vợ tôi đứng đó sững người, nước mắt cứ thế trào ra. Tôi biết mình đã làm một việc sai trái nhưng thực tình tôi không còn cách nào khác. Tôi cần một cậu con trai nhưng vợ lại không đáp ứng nguyện vọng của chồng. Vả lại cô bồ chỉ mong tôi chịu trách nhiệm với con, chu cấp tiền nuôi con, công khai nhận con chứ không muốn có danh phận gì trong gia đình tôi cả.
Nhưng có người vợ nào lại chấp nhận chuyện chồng mình mang con rơi ở bên ngoài về còn yêu cầu mình nhận làm con? Sau hôm đó, vợ quyết định ly hôn để tôi được đường đường chính chính rước cô bồ về ở. Nghĩ lại những ngày tháng yêu nhau trước đây, nghĩ đến việc từng vật vã thế nào để tán được vợ, tôi lại càng thấy xót xa trong lòng. Tôi còn yêu vợ, càng không muốn bỏ vợ. Tôi chỉ muốn có một cậu con trai mà thôi.
Vợ kí vào đơn ly hôn, mang hai con gái về nhà ngoại và yêu cầu tôi nhanh chóng đồng thuận để hoàn tất thủ tục. Dù còn đau đớn nhưng tôi vẫn phải có một quyết định rõ ràng. Tôi đưa bồ về nhà chung sống, chăm sóc cô ta đến lúc sinh con. Cuối cùng tôi cũng được như ý nguyện, có một cậu con trai. Mẹ tôi mừng ra mặt, bà hoàn toàn quên mất mình có hai đứa cháu gái.
Lần đó, vợ đưa các con đến nhà tôi chơi cũng nhân tiện chào hỏi sau khi mọi việc xong xuôi. Tôi không ngờ chính lần đó vợ bí mật làm xét nghiệm AND của tôi và con trai.
Vài ngày sau đó, vợ gọi tôi ra rồi đưa kết quả xét nghiệm. Thì ra tôi và đứa con trai mà tôi mong mỏi không phải là cha con ruột. Cô bồ không chỉ có tôi mà còn qua lại với nhiều người đàn ông khác. Vợ biết việc này nên đã âm thầm giúp tôi giải vây.
Khi sự thật bị phơi bày, cô ta xin lỗi tôi rồi vội dọn ra ngoài. Mẹ tôi khóc cạn nước mắt sau cú lừa của người con gái mà mẹ tin tưởng. Bài học ấy giúp tôi nhận ra, không có gì quan trọng hơn vợ con của mình. Nhưng khi tôi cầu xin quay lại thì vợ tôi kiên quyết từ chối giống như cách cô ấy từ chối sinh thêm cậu con trai vậy.
Dù tôi dùng mọi cách níu kéo, mẹ tôi cũng khóc lóc xin tha thứ thì cô ấy vẫn không chấp nhận quay lại căn nhà này. Nhìn vợ đưa hai đứa con rời đi, tôi chua chát trong lòng. Tất cả là do tôi tạo nên. Tôi đã từng hết lòng vì một người, yêu say đắm, tìm mọi cách có được nhưng rồi lại buông bỏ một cách dễ dàng. Tôi đâu có xứng với tình cảm em dành cho tôi.
Độc giảThanh Trúc (Hà Nội)
Trường THPT Trưng Vương là ngôi trường có lịch sử đặt biệt. Năm 1917, trường được thành lập tại Hà Nội với tên gọi trường Nữ Sư phạm. Sau đó, trường được đổi tên là trường Nữ Trung Học (College de Jeunes filles) tọa lạc tại phía nam Hồ Hoàn Kiếm trên con đường Đồng Khánh.
Năm 1948, trường được đổi tên là Nữ Trung Học Trưng Vương.
Năm 1954, Hiệp định Geneve chia đôi đất nước, một bộ phận Ban Giám hiệu và học sinh Trưng Vương rời Hà Nội vào miền Nam. Trong khi chưa có cơ sở học chính thức, Trường Trưng Vương tạm tổ chức các hoạt động dạy và học tại Trường Gia Long (nay là Trường THPT Nguyễn Thị Minh Khai). Mỗi trường tổ chức hoạt động dạy và học vào một buổi khác nhau.
Năm 1957, Trường nữ Trung Học Trưng Vương chính thức về tại số 3 đường Nguyễn Bỉnh Khiêm.
Năm 1958, Trường có đầy đủ các cấp lớp học từ Đệ Thất đến Đệ Nhất. Nữ sinh Trưng Vương nổi tiếng với nét duyên dáng, thanh lịch, luôn đạt giải cao trong các hội thi về văn chương, nữ công gia chánh toàn quốc. Nơi đây cũng là một trong những cơ sở đấu tranh cách mạng của phong trào học sinh - sinh viên đô thị.
Năm 1975, Sài Gòn được giải phóng, trường tiếp tục hoạt động và là Trường Nữ Trung Học thêm ba năm.
Năm 1979, Trường Trưng Vương chính thức trở thành trường cấp III, là Trường Trung học Phổ thông Trưng Vương ngày nay.
Năm 2021, trường có trong danh sách những công trình đủ tiêu chuẩn xếp hạng di tích lịch sử văn hóa trên địa bàn TP.HCM.
VietNamNet sẽ tiếp tục giới thiệu tới độc giả đề kiểm tra giữa học kỳ II, đề thi cuối năm, cuối cấp từ lớp 6-12 toàn quốc.
Theo Reuters, đảng AK cầm quyền của đương kim Tổng thống Erdogan đã tăng mạnh mức lương tối thiểu vào tuần trước như một phần của chiến dịch nhằm giành lại sự ủng hộ đã bị xói mòn của cử tri, trong bối cảnh lạm phát cao, đồng nội tệ lira sụt giảm giá trị và mức sống giảm mạnh.
Trước đây, tuổi nghỉ hưu ở Thổ Nhĩ Kỳ được quy định là 58 tuổi đối với nữ và 60 tuổi đối với nam.
Hiện vẫn chưa rõ hệ thống mới sẽ tiêu tốn bao nhiêu, nhưng ông Erdogan nói 2,25 triệu người dân đủ điều kiện nghỉ hưu ngay lập tức. Thổ Nhĩ Kỳ đang có 13,9 triệu người hưu trí.
Suốt nhiều năm qua, các tổ chức công đoàn đã phản đối yêu cầu về độ tuổi tối thiểu được nghỉ hưu. Thay vào đó, họ yêu cầu người lao động chỉ cần hoàn thành số ngày làm việc bắt buộc để được nghỉ hưu.
Quyết định mới được tin sẽ giúp ông Erdogan thêm lợi thế trước cuộc bầu cử quan trọng diễn ra vào tháng 6/2023. Cho đến nay, ông Erdogan là tổng thống nắm quyền lâu nhất ở Thổ Nhĩ Kỳ khi giữ ghế lãnh đạo chính phủ suốt 2 thập niên qua.