 cho biết buổi chiều ngày 28/3, khi đến ngắm cầu Cửa Hội thì cô được 3 cụ bà nhờ chụp hình giúp để lưu lại kỷ niệm.</p><p>Qua trò chuyện, 10X được biết 3 cụ bà đến từ Yên Thành (Nghệ An). Vì muốn được tận mắt chứng kiến cây cầu dài nhất Bắc Trung Bộ nên các bà đã dậy từ sáng sớm, đạp xe hơn 60km từ quê nhà đến cầu Cửa Hội.</p><table><tbody><tr><td><center><img class=)
3 cụ bà "phượt" 60km bằng xe đạp để ngắm cây cầu dài nhất Bắc Trung Bộ thu hút nhiều sự chú ý. |
Trên chiếc xe "cà tàng" mộc mạc, giản dị với "hành trang" là những chiếc bánh mì thơm lừng và lon nước ngọt, 3 người phụ nữ thoải mái trò chuyện, ăn bữa lót dạ và ngắm nhìn cây cầu đặc biệt này.
Những "phượt thủ" lớn tuổi còn trang bị sẵn cả bơm xe đạp để phòng những sự cố xảy ra trong quá trình di chuyển.
"Mặc dù lúc đó là 1 giờ chiều, thời tiết khá nóng bức nhưng 3 bà vẫn rất rạng rỡ, niềm vui khi được ngắm cây cầu có ý nghĩa quan trọng hiện rõ trên những gương mặt đã nhiều nếp nhăn. Mình rất xúc động và cảm phục tinh thần của các bà", Hảo chia sẻ.
 |
Hành động đẹp và tinh thần "chịu chơi" của những người phụ nữ lớn tuổi khiến dân mạng thán phục. |
Sau khi câu chuyện và những hình ảnh ghi lại khoảnh khắc 3 người phụ nữ đạp xe hơn 60km đến ngắm cầu Cửa Hội được đăng tải trên mạng, nhiều người đã để lại những bình luận bày tỏ sự thán phục, ngưỡng mộ.
Bạn N.K viết: "Xem mà xúc động thật sự. Họ chính là những người cảm nhận rõ nhất ý nghĩa của cây cầu này. Những con người vẫn luôn giản dị, yêu đời như cách mà họ đã vượt qua quãng đường dài bằng xe đạp để đến đây".
"Các bà đáng yêu quá. Đúng là tuổi tác không quan trọng bằng tinh thần. Chúc các bà luôn mạnh khỏe và lạc quan như vậy để ngắm nhìn đất nước ngày càng đổi mới, văn minh hơn", tài khoản V.L.T bình luận.
Được biết, cầu Cửa Hội bắc qua sông Lam có tổng chiều dài tuyến hơn 5,2km nối 2 tỉnh Nghệ An và Hà Tĩnh. Trong đó phần cầu chính gồm 3 nhịp với 2 tháp dây văng hình búp sen. Sáng ngày 14/3 vừa qua, cầu đã chính thức cắt băng khánh thành, trở thành biểu tượng kiến trúc tiêu biểu của người dân 2 tỉnh Nghệ - Tĩnh.
Theo Dân Trí

Bỏ con 5 tháng tuổi ở nhà, mẹ trẻ rủ bạn đi phượt cả tuần
Khi bị tôi nhắc nhở về hành động này, con dâu đùng đùng bỏ về ngoại. Cháu nói rằng, tôi quá cổ hủ và không hề biết thương con dâu.
" alt=""/>3 cụ bà 'phượt' 60km bằng xe đạp để ngắm cây cầu dài nhất Bắc Trung Bộ
. Trước khi lấy chồng, sinh con Tuệ An là một cô gái mạnh mẽ, tự tin, có công việc tốt, điều kiện sống tốt để thong dong đi du lịch, sống tích cực, vui vẻ... và nghĩ rằng mọi chuyện khó khăn chẳng thể nào quật ngã mình.</p><p>Sau khi Tuệ An sinh bé thứ hai thì công việc của chồng Tuệ An bị phá sản. Khi ấy Tuệ An bắt đầu rơi vào trạng thái stress, khủng hoảng, tự ti… và không thể ngờ lại có khoảng thời gian chán chường, đau khổ, buồn đau đến vậy. Tuệ An đã đi qua giai đoạn bị trầm cảm, không biết sống tiếp vì điều gì, bắt đầu sợ hãi, sợ mình không nuôi được con tốt, sợ mình làm hại con, rồi đổ lỗi, than vãn, kêu khổ... xuất hiện ngày một nhiều.</p><table><tbody><tr><td><center><img id=)
Tuệ An bừng tỉnh thoát ra khỏi khủng hoảng khi nhớ ra mình phải làm người mẹ tốt. |
Đến một ngày Tuệ An như bừng tỉnh, nhớ ra mình còn vai trò làm người mẹ tốt, người con hiếu thảo, và nhiều giá trị tốt đẹp khác trong cuộc đời này... Mọi thứ là vô thường, nếu cứ yếu đuối, mắc kẹt trong mối quan hệ tiêu cực này thì có thể bị sóng gió đè bẹp.
Tuệ An đã dùng nội lực mạnh mẽ của chính mình nhanh chóng vượt qua sóng gió để có lại cuộc sống tươi đẹp trước đây. Mỗi khi mệt mỏi hay buồn Tuệ An thường cố gắng nghĩ ra việc gì đó, hay làm điều gì đó để cười, để xoa dịu tâm trạng và cân bằng lại cảm xúc, biết chỉ có mình là người bạn thân nhất của mình. Tuệ An sống tiếp mỗi ngày như thể nó không bao giờ quay trở lại và biết ơn tất cả những gì mình có để bây giờ cô rất hạnh phúc bên gia đình của mình.
 |
Sinh nhật con trai của Tuệ An. |
Nhân ngày sinh nhật của con trai, Tuệ An đã có những tâm sự rất cảm động gửi cho con trai của mình.
"Hôm nay là sinh nhật của con trai út, mẹ không làm tiệc tùng, chúc tụng gì nhiều như mọi năm, bởi bố đang ở xa. Mẹ chỉ mua 2 chiếc bánh nhỏ và viết bức thư này gửi tặng hai con trai để một ngày nào đó gần đây con sẽ hiểu.
Con à, thật ra với mỗi con người, ngày nào cũng là ngày sinh nhật - bởi chúng ta luôn sinh ra và chết đi mỗi giây mỗi phút. Sinh để rồi diệt, diệt để rồi lại được sinh ra. Mỗi ngày mới đến các con hãy sống như thể đó chính là ngày đầu tiên chúng ta được nhìn thấy cuộc đời, vui sướng, hân hoan, chẳng hề vấn vương quá khứ.
Mẹ nguyện cầu hai con có thể lớn khôn và trở thành những người đàn ông vững chãi. Sau này tuyệt đối đừng bao giờ mải miết theo đuổi sự giàu có, danh vọng hay vật chất, mà hãy nỗ lực để vươn tới ánh sáng của Trí tuệ và Yêu thương.
 |
Gia đình của Tuệ An. |
1. Hãy hiểu rằng không cái gì là của mình, mình cũng không phải là cái rốn của vũ trụ. Hiểu điều đó để khi lỡ một ngày con mất đi một điều gì đó, một tình yêu, một công việc hay kể cả là một người thân như bố và mẹ thì con cũng không bị vùi trong đau khổ, cuộc sống của con vì thế cũng sẽ dễ dàng và bình an hơn.
2. Bố mẹ không yêu cầu con phải chăm lo hay báo đáp điều gì. Chính vì thế bố mẹ cũng sẽ không để lại cho các con bất kể điều gì (ngoại trừ tình yêu thương với con là sẽ không bao giờ hết).
Bố mẹ sẽ lo cho các con một môi trường tốt để học tập và rèn luyện cho đến khi con 18 tuổi, lúc đó bố mẹ đã hoàn thành nhiệm vụ của mình. Việc sẽ trở thành ai, sẽ làm được gì cho cuộc đời, bình an hay bất an, hạnh phúc hay khổ đau là do chính con quyết định.

3. Hãy yêu cầu chính mình phải tử tế với người khác nhưng cũng đừng mong cầu người khác phải tử tế lại với con. Có như thế để để lỡ có ai đó đối xử tệ với con trong cuộc đời thì con cũng sẽ không bao giờ oán trách họ. Con không cần phải yêu thương tất cả mọi người, vì đó là một việc rất khó khăn nhưng ít nhất đừng thù ghét bất kì một ai cả. Buông xả được chút nào, bình an thêm chút ấy.
4. Nếu có yêu ai cũng phải tỉnh thức, chọn đúng người, yêu mình yêu người đúng cách, yêu ai cũng được, nam nữ già trẻ đều được chỉ cần con đừng đánh mất chính mình. Đừng chìm quá sâu vào vị ngọt tình yêu và cũng đừng tự chôn mình vào vị đắng khi tình yêu tan biến.
5. Hãy luôn nỗ lực đến tận cùng khi con chọn bất kể một việc gì, miễn rằng đó là việc tử tế. Nếu các con thích trở thành những kẻ mộng mơ và khác người cũng không sao, chỉ cần các con nhớ rằng nếu ngồi đó và ước thì sẽ không biến giấc mơ của con thành hiện thực được. Hãy bước đi và kết thúc tất cả những gì con đã bắt đầu. Không cần ai tin hay ủng hộ con, chỉ cần con tin và ủng hộ chính mình là được.
Trước sau gì bố mẹ cũng phải rời xa con dù sớm hay muộn, dù muốn hay không muốn nhưng các con hãy luôn nhớ rằng, bố mẹ luôn tồn tại trong chính con. Trong con có một nửa tốt nhất của cha và một nửa tốt nhất của mẹ.
Hãy bước đi về phía mặt trời
Sẽ có ngày bình minh ngập lối
Hôm nay là bố mẹ, ngày mai sẽ là con
Luôn yêu con dù mẹ ở nơi đâu".
Theo Gia đình & Xã hội

Người phụ nữ Phú Thọ bất ngờ tìm lại chồng mất tích 13 năm
Nhờ một video trên Tiktok, người phụ nữ Phú Thọ đã tìm được người chồng bị bệnh tâm thần, mất tích cách đây 13 năm.
" alt=""/>Bức thư cảm động của người mẹ gửi con trai nhân ngày sinh nhật

Dưới đây là những dòng nhật ký của Thảo trên trang facebook cá nhân hướng về quê hương.
Ngày... tháng 5/2021
Vân Trung, Việt Yên quê em, mọi người vẫn đang gồng mình chống dịch. Xe cứu thương vẫn ra vào liên tục.
Ai có gạo góp gạo, ai có rau góp rau...
Ai bị cách ly thì ở nhà, ai không bị thì đi giúp cộng đồng chống dịch...
Nhìn lương thực tập kết nhiều vậy thôi nhưng không thấm gì so với số công nhân đang cách ly tại thôn.
Mọi người cố lên, chúng ta sẽ tiếp tục đánh thắng trận này. Cả nước vẫn đang hướng về Bắc Giang...
 |
Người dân ở xã Vân Trung, Việt Yên, Bắc Giang sắp xếp lương thực được cộng đồng ủng hộ |
Ngày... tháng 5/2021
Đêm, tiếng còi xe cứu thương vẫn hú inh ỏi. Vừa có chiếc cứu thương đi ra, giờ lại có xe đi vào.
- Hình như nhà H.H vừa có công nhân bị "bế" đi.
- Kia chiếc nữa kìa, nhà T.Đ sao ấy.
Cứ mỗi lần tiếng còi xe cứu thương rú lên, những người dân ở cạnh lại thò đầu ra ngoài cửa sổ nhìn xem nhà ai có người dương tính Covid-19 bị đón đi.
 |
Nửa đêm, lại có tiếng còi rú lên của xe cứu thương. Một người hàng xóm lại được "bế đi" vì tiếp xúc gần F0 |
Chỉ cần nhìn thấy xe cứu thương chẳng may dừng lại trước cửa một lát thôi (có thể họ xác định lại vị trí) cũng khiến những người ở gần cảm thấy sợ hãi. Khi chiếc xe đi qua, họ lại thở phào trong lo lắng.
“May quá, không phải nhà mình”, “Nhà bên kia rồi mọi người ạ”… các công nhân, chủ nhà trọ nhắn nhau qua những group chat.
Gần 2 giờ sáng, xe cứu thương vẫn ra vào tấp nập. Âm thanh quá quen thuộc thời gian này nhưng mỗi lần rú lên vẫn khiến người dân sợ hãi.
Ai cũng lo không biết liệu xóm trọ nhà mình có người nhiễm không. Mọi người nhắc nhau, thôi đi ngủ, trời sắp sáng rồi…
Các cá nhân, những nhà hảo tâm, đội tình nguyện, các đoàn y, bác sĩ,... trên cả nước vẫn đang dốc lòng vì Bắc Giang.
Rồi chúng ta sẽ vượt qua...!
Ngày... tháng 5/2021
Đến ngày 27/5, Bắc Giang đã có 1543 người nhiễm Covid-19. Con số ấy khiến Bắc Giang trở thành tỉnh có số người nhiễm covid-19 lớn nhất cả nước từ trước đến nay. Toàn bộ hệ thống chính trị và nhân dân trong tỉnh đang đồng lòng chống dịch. Con số "khủng" ấy cũng xuất phát từ sự dũng cảm và trách nhiệm của Bắc Giang trước nguy cơ bùng phát dịch bệnh.
Người dân ở 57 tỉnh trong cả nước đang lao động và làm việc tại các khu công nghiệp ở Bắc Giang. Nếu Bắc Giang cho dừng hoạt động các khu công nghiệp sớm để công nhân các tỉnh trở về địa phương, chắc chắn, số lượng bệnh nhân Covid-19 của tỉnh không đến mức kỷ lục như vậy.
Tuy nhiên, Bắc Giang đã không làm như vậy. Bắc Giang chỉ đóng cửa các khu CN khi đã xét nghiệm cho hơn 140.000 công nhân, đưa các ca dương tính đi điều trị, đưa các F1 đi cách ly. Những người âm tính hoặc nghi ngờ được đưa về nơi ở, cách ly tại nhà, có chính quyền kiểm soát...
Bắc Giang đã không vội vã để công nhân trở về các địa phương. Đó là sự lựa chọn khó khăn. Nhưng, không thể có sự lựa chọn khác. Vì, khi chấp nhận gánh chịu rủi ro về mình, Bắc Giang đã mong có thêm 1 sự an toàn hơn cho cả nước, cho cộng đồng, để dịch bệnh không lây lan ra diện rộng. Đó không chỉ là sự dũng cảm, đó còn là trách nhiệm với dân tộc của những người lãnh đạo.
Sự dũng cảm và trách nhiệm ấy của Bắc Giang khiến cho số lượng người nhiễm Covid-19 tăng nhanh.
Nhưng Bắc Giang không đơn độc! Cả nước đang hướng về Bắc Giang. Những chiến sĩ áo trắng ở thành phố mang tên Bác, ở Hải Phòng, Quảng Ninh, Hải Dương, Hà Nội,... với hàng ngàn y bác sỹ dốc sức trên tuyến đầu chống dịch.
Hàng chục ngàn người đang tình nguyện rời xa gia đình, xa những người thân yêu để phục vụ công tác chống dịch ở Bắc Giang.
Rất nhiều người đã ủng hộ về tiền, nhu yếu phẩm... cho những khu cách ly và bệnh viện dã chiến ở Bắc Giang.
Đặc biệt, chàng trai Đặng Minh Trí lái xe cứu thương vượt 600 km ra Bắc Giang tình nguyện chống dịch với tâm nguyện "hết dịch mới về".
Tất cả mọi người đang hướng về tâm dịch Bắc Giang với tất cả lo lắng, yêu thương...
Bắc Giang cố lên! Chúng ta sẽ vượt qua! Mọi chuyện rồi sẽ qua...
Dương Thị Thảo(xã Vân Trung, huyện Việt Yên, tỉnh Bắc Giang)

Thầy giáo nhắn vợ làm y tá ở tâm dịch Bắc Giang: Đừng khóc nhé!
"Mình phải tắt máy nhanh khi vợ gọi điện nói chuyện với con, vì mình sợ cô ấy sẽ khóc, khóc vì nhớ con", thầy giáo có vợ làm y tá đang công tác ở tâm dịch Bắc Giang, trải lòng.
" alt=""/>Bắc Giang, rồi mọi chuyện sẽ qua