Những thứ cần chuẩn bị
Xem bóng rổ và bóng bầu dục Mỹ:Bạn muốn thực sự hòa nhập với văn hóa Mỹ thì conversation about thể thao bao giờ cũng đứng đầu “chuỗi thức ăn.” Cho nên xem cho thích thì thôi.
Bệnh lớn nhất của tất cả mọi người trên thế giới là “tò mò.” Các bạn Mỹ cũng rất “tò mò” biết về những văn hóa kì lạ ở những vùng đất mới. “Cải táng” ở Việt Nam chẳng hạn cũng là một trong những thứ không chỉ cần biết, nên biết mà phải biết để còn có chuyện để nói. Thêm vào đó, dân Việt Nam mình luôn bị chê là mù văn hóa nước nhà thành ra nói chuyện không có interesting. Cho nên dù là con người cấp tiến, học và biết những truyền thống văn hóa của Việt Nam (cả nét đẹp và nét xấu) sẽ tạo cho bạn “bản sắc” riêng, nhất là trên đất khách. Bạn có thể Mỹ hóa phong cách làm việc, đừng Mỹ hóa “bản sắc”.
![]() |
Học thật nhiều về văn hóa Việt Nam, những câu chuyện có thể kể:
Học nấu ăn, làm việc nhà:Nào cái này, các bạn giai cũng nên học nhé. Lý do này, thi thoảng còn mời bạn sang nhà (các bạn Mỹ + quốc tế), ăn uống giao lưu. Sau này có nhờ giúp sang khuân đồ, chuyển nhà, hoặc hỗ trợ gì, sẽ không bị gượng. Ngoài ra, nấu ăn ngon, sẽ cảm giác bớt nhớ nhà. Nấu ăn hàng ngày sẽ cảm thấy cuộc sống đàng hoàng hơn. Như thế sẽ tự tin hơn xách mông đến lớp. Về dọn nhà , rửa bát, có bạn kêu học bận quá không có thời gian dọn, kỳ thực mình thấy cái này là do các bạn không quản lý được thời gian. Tuần một lần lau nhà, 7 lần rửa bát, không có gì không dọn được cả. Hơn nữa việc bố trí 1 tuần kín lịch sẽ có hiệu quả như sau: Bạn chậm một việc thì chậm tất cả mọi việc nên túm lại tự nhiên bạn sẽ học được cách quản lý thời gian hợp lý.
Học cầm búa đóng đinh, cầm tuốc nơ vít vặn ốc:Đến lượt các gái đây. Có người nói với tớ, sang đây đến một kỳ mới có đệm nằm. Nói thật với các bạn, cuộc sống khổ sở, không đàng hoàng thì học hành cũng không tốt lại càng không tự tin nói chuyện với các bạn ở trường. Nếu biết tự đóng tự sửa thì thực ra full house với Mỹ cũng rẻ. Đệm mua hết 120USD, chăn ga gối đệm đồ mềm mất 50USD, bàn ghế giường tủ thì đi xin dần hoặc đi nhặt rác đóng lại. Túm lại muốn full house trong vòng 2 tuần đầu có thể collect được hết đồ, mất max là 350USD. Mua đồ thiết yếu kiểu giấy vệ sinh, thùng rác, đồ giặt chắc hết 150USD nữa là hết cỡ. Có một căn nhà tử tế rồi, tinh thần học hành sẽ lên cao. Ngoài ra có thể mời bạn bè về ăn uống, networking luôn. Nhất cử lưỡng tiện
Học cách quản lý chi tiêu và thời gian: Nếu tự nấu ăn nấu uống, tiêu khéo thì 1 đứa ăn như trâu như tớ một tuần hết khoảng $20 - $30. Tiền điện thoại 1 tháng hết $44 (cả thuế). Thêm tiền networking chắc cao nhất $150 (kiểu cuối tuần đi ăn hàng với bạn, đi uống bia.) Ngoài ra thì chả tiêu cái gì hơn, nhưng nhiều bạn kêu thiếu lắm á. Nếu bạn đi chợ mà cứ mua đồ chế biến sẵn nhiều thì tiện ăn nhưng lại đắt hơn. Nếu quản lý được thời gian phân bổ để có thời gian dành cho nấu nướng thì rẻ hơn rất nhiều.
Học có cái mặt dày: Làm ơn đi, sang đây thì mình giống nhà quê lên tỉnh ngơ ngơ. Tốt nhất là cái gì cũng hỏi, động cái hỏi, mấy bé Mỹ nhiệt tìn lắm, trả lời hết. Đặc biệt, những cái liên quan đến sarcasm của bọn Mỹ kiểu gì mình cũng cười chậm hơn bọn nó 1 tiếng đồng hồ. Nên đợi chúng nó cười xong thì vác mặt dày hỏi “chúng mày cười gì?” Đừng có ngượng mà trốn ở nhà không nói chuyện với chúng nó. Thế là xong đấy. Sống Mỹ mà cứ co rúm lại.
Học cách học giỏi bớt đi:Học ít thôi. Ờ thì nhiều bạn học giỏi 4.00 GPA, hoành tráng. Các bạn giành khoảng 20h học mỗi ngày, mình dành khoảng 12h thôi. Còn lại mình phải nấu nướng, dọn dẹp, phải đi thể dục, phải đi uống bia với bạn bè và quan trọng là tìm các khóa thực tập sinh. Nhưng nhìn đi nhìn lại điểm mình vẫn 3.7 - 3.8, không có tệ.
Quan trọng của việc học là cùng 1 thời gian nhưng bạn làm được nhiều việc chứ không phải dồn 100% thời gian vào một thứ để thứ đó cực tốt, những thứ khác thì “...” không giải quyết vấn đề lắm. Làm mọi thứ thật hiệu quá, có thời gian biểu rõ ràng, giờ nào việc nấy cho từng tuần mới tăng hiệu quảvà sức khỏe lao động. Một việc nữa các bạn không để ý đó chính là: “Thực ra việc học là việc mà bạn nắm chắc là bạn làm tốt nhất. Dễ hơn networking, dễ hơn đi uống bia với đội Mỹ.” Ờ, thực ra thì các bạn hơi “hèn” nếu chỉ có học, vì các bạn chọn con đường “comfort zone” (vùng thuận tiện) thay vì “step out into the world" (bước ra thế giới). Vậy nên ý, nếu đến Mỹ rồi thì “học vừa vừa thôi”.
Học cách nhìn xa hơn: Bạn học để làm gì? Để được điểm cao? Sao tầm nhìn ngắn vậy. Tôi học để sau này làm ở tập đoàn A, vị trí CEO, lương tầm vài trăm triệu một tháng. Tôi học để sau này làm nhiều tiền rồi sẽ đi du lịch thế giới. Tôi học để làm Thủ tướng VN trong 20 năm tới. Nhìn xa như vậy, bạn sẽ thấy học không hẳn đã quá quan trọng. Điểm bạn cao vừa vừa, xây dựng mạng lưới rộng lớn, quan hệ nhiều. Cái việc mình cần vay tiền có người cho vay. Cần giới thiệu có người đứng ra giới thiệu là cái quan trọng hơn. Đi chơi nhìn tưởng không có mục đích vậy mà có đấy. Chơi cho vui cũng là một mục đích, hơn nữa bây giờ vui sau này biết đâu giúp được nhau cái gì. Con đường bạn đi rất dài, MBA chỉ 2 năm trong cuộc đời 70 - 100 năm của bạn.
Những thứ đồ cần mang theo
Đồ bếp: 5 cái bát (3 bát 2 đĩa sâu lòng), 3 cái đĩa để chén, 1 con dao Thụy Sỹ (cỡ lớn, chef knife), 1 bộ đũa (5 đôi), 1 cái thìa canh, 1 cái thìa con, 1 cái thớt, 1 cái chảo con, 1 cái nồi….đủ cho bản thân tuần đầu tiên. Còn lại mình mua thêm 2 bộ 4 đĩa lớn, 4 đĩa nhỏ, 4 cốc, 4 bát (rẻ lắm có $12/ bộ thôi.
Phòng ngủ:Mua có mỗi mắc áo thôi. Bàn là, cầu là nhỏ, chăn ga gối đệm mua bên này rẻ hơn nên đừng mang đi. Thường đến sẽ có người giúp mình mua đồ với settle down nên cần chịu khó liên hệ với các bạn bên trường từ trước khi sang.
Phòng tắm:Bàn chải với kem đánh răng, còn lại mua mới hết, nhớ mua thùng rác và túi rác. Mua 1 thùng rác có nắp cho nhà bếp và 1 thùng hở cho nhà vệ sinh. Chổi, cây lau nhà, xô 1, chậu 1, nước cọ vệ sinh, đồ tắm đều không cần phải mang.
Đồ ăn:Thèm thì mang ruốc, không thì mang đồ khô, mỳ miến các kiểu.
Đồ mặc:Đừng mang nhiều quá, vì bên này đồ đẹp nhiều và rẻ nhưng ít nhất phải có 2 bộ vests để còn mặc nhân các dịp đứng đắn. Nhớ mang nhiều tất và đồ trong.
Hoàng Thu Trang (Thạc sỹ Quản trị Kinh doanh - Quản lý Chuỗi Cung ứng)
Nữ sinh dân tộc Mường giành học bổng 5,5 tỷ đồng của ĐH Mỹ danh tiếng" alt=""/>8 thứ cần chuẩn bị trước khi 'xách mông' sang Mỹ
Là một gương mặt “khó quên” của cuộc thi “Đường lên đỉnh Olympia”, cậu học tròHà Tĩnh Phan Mạnh Tân, Quán quân mùa thứ 2, giờ là kiến trúc sư phần mềm ở tậpđoàn IBM, tập đoàn công nghệ thông tin lớn toàn cầu.
![]() |
Hiện Tân sống ở Úc, với gia đình nhỏ của mình gồm vợ, cũng là du học sinh, hiệnlàm ở một công ty tài chính Úc, và 2 con nhỏ - một 6 tuổi và một 2 tuổi, với mộtcuộc sống rất hạnh phúc.
Chọn một người vợ có nhiều đức tính giống mẹ mình, sống hết mình cho tổ ấm, gìngiữ những giá trị văn hóa Việt cho con cái, là chân dung của chàng quán quânOlympia thành đạt này.
Thế nên, Tết Việt với Tân, có một sự thiêng liêng đến đặc biệt mà những tâm sựdưới đây sẽ giúp bạn hiểu, tại sao với chàng trai này, Tết lại thiêng liêng đặcbiệt đến thế.
![]() |
Gia đình nhỏ ở Úc của Phan Mạnh Tân |
Người không ý thức nguồn cội, sẽ không phát triển được…
Hẳn anh sẽ rất khó quên, cái Tết xa nhà đầu tiên kể từ ngày xa xứ?
Đó là Tết 2003, năm đầu tôi xa nhà, nhưng không phải là một cái Tết buồn. Tôi ởlại cùng các anh chị du học sinh Việt Nam qua Úc trước tôi, cùng tụ tập nấunướng, đón giao thừa bên đó.
Mọi người trang trí Tết, chuẩn bị đồ ăn giống như ở Việt Nam, chẳng thiếu thốngì, anh em gần gũi, nên cũng không mấy ai cảm thấy xa lạ hay lạc lõng.
Tôi qua Úc được 13 năm, kể từ ngày giành vòng nguyệt quế. 13 năm đó, tôi về nhà5 lần vào dịp Tết, còn lại là ở Úc.
Dịp Tết ta, ở Úc đang là thời tiết mùa Hè, rất nóng. Nếu năm nào Tết đúng dịpcuối tuần, anh em bên này vui lắm. Trúng ngày nghỉ làm, chúng tôi thức đến 4-5giờ sáng. Giao thừa, anh em đều gọi điện về nhà rồi sau đó đi chùa.
Tết đúng cái ngày đi làm hay ngày đi học sẽ buồn hơn một chút, chạnh lòng mộtchút nhưng rồi cũng quen. Nhưng dù thế nào, vẫn tranh thủ gọi điện về Việt Namchúc Tết gia đình đúng thời khắc quan trọng của một năm.
Trong 13 năm đó, khoảng 6-7 năm tôi đi làm đúng mồng 1 Tết.
Vậy, Tết quan trọng như thế nào với cuộc sống của anh? Nó nhắc anh điều gì -tuổi thơ, gia đình hay điều gì khác nữa?
Không riêng gì tôi, với tất cả các du học sinh ở đây, luôn có trong mình hìnhảnh Việt Nam, hình ảnh gia đình với những gì thân thuộc. Thế nên, đón Tết, dùphải thức khuya để sáng hôm sau đi làm có mệt một chút cũng phải chịu.
Tết với tôi là sự ấm áp, là sự hiếu nghĩa, sự gắn kết nhau hơn của người Việtmình, của sự quần tụ gia đình không dễ có ở những quốc gia khác.
Dân Olympia tập trung chủ yếu ở Úc. Mọi người gắn kết với nhau thế nào, nhất làdịp Tết?
Anh em Olympia ở Úc chơi khá thân với nhau, hay tụ tập lắm, thường xuyên thămnhau nếu có thời gian và chia sẻ với nhau được nhiều điều. Chúng tôi ở gần,thỉnh thoảng cũng đi đá bóng chung, đi chơi.
Hai em Hân và Đức, Quán quân các mùa gần đây, rất hay ghé nhà tôi chơi. Hân đanglàm Tiến sĩ còn Đức thì chuẩn bị. Không riêng gì dân Olympia, mà du học sinh nóichung, đều rất gắn kết.
Năm nào chúng tôi cũng có bánh chưng trong nhà. Hoặc là chúng tôi tự nấu nếu cóthời gian. Hoặc là chúng tôi đi mua nếu bận bịu quá.
Mấy năm nay vợ tôi gói bánh chưng. Cô ấy người Bắc, khá cổ truyền, nên chuyệnbếp núc, nội trợ, rồi gói bánh chưng khá là khéo.
Hẳn cuộc sống và phong cách sống của anh, nếu căn cứ vào một số điều anh nói ởtrên, thì anh là người đàn ông khá truyền thống. Tôi nói không sai chứ?
Anh nói đúng. Tôi qua Úc năm 20 tuổi, tôi thấy mình vẫn luôn là người Việt Namvà cũng không bao giờ mình muốn khác điều đó.
Môi trường bên này thân thiện, đa văn hóa, mình cố gắng hòa đồng, hòa nhập đểlàm việc cho tốt. Nhưng đó là công việc. Còn cuộc sống và cách sống là do mìnhchọn cho mình.
Tôi ý thức rất rõ về hai từ là “gia đình” và “nguồn cội”, dù tôi có ở nước nào,hay ở Việt Nam. Không chỉ từ cuộc sống của tôi, mà cuộc sống của con tôi, tôicũng muốn con ý thức điều đó.
Vợ chồng tôi muốn nếp sống của gia đình tôi vẫn là nếp sống gia đình Việt, concái phải nói được tiếng Việt tốt, muốn văn hóa Việt Nam được bảo tồn, ít nhấttrong gia đình nhỏ của tôi.
Chúng tôi dạy con theo cách truyền thống nhưng chăm con theo phong cách hiện đại.Con chúng tôi vừa phải học tiếng Việt, lại vừa học các lớp luyện thể lực như đábóng, cầu lông.
Dù tôi biết, thực tế sẽ khó khăn vì bố mẹ bận bịu trong khi các cháu đi học ởtrường thì phải hòa nhập với bạn bè. Trong khi, sợi dây gắn kết họ hàng ở xứngười rất ít, các cháu chỉ có bố mẹ thôi.
Chúng tôi tranh thủ dịp cuối tuần cho các cháu đi chơi ở các gia đình người Việtđể các cháu nói tiếng Việt được tốt hơn.
Nói gì nói, cả tuần các cháu là người Úc, nên cuối tuần, bằng mọi cách, chúngtôi sẽ cho các con được sống bằng nếp sống, văn hóa của người Việt.
"Tôi dạy con theo phong cách truyền thống nhưng chăm con theo phong cách hiện đại" |
Học xong, để ở lại nước ngoài, quyết định đó với anh khó khăn lắm không?
Quyết định không hẳn khó khăn vì lúc đó, kể cả đến giờ, tôi cũng chưa xác địnhsẽ ở lại Úc lâu dài. Học xong, có nơi mời làm việc, thấy công việc hợp lý, ổnđịnh, phù hợp với chuyên môn thì đi làm.
Vợ tôi cũng có công việc làm đúng với cô ấy học. Chúng tôi lựa chọn một cách tựnhiên, thuận theo tự nhiên công việc, nhất là khi nó đáp ứng sự ổn định cho mộtcặp vợ chồng có con nhỏ.
Nhưng, năm nào chúng tôi cũng luôn tự hỏi: Mình nên ở Úc một thời gian nữa hayvề. Nhất là dịp Tết, câu hỏi ấy lại càng thường trực vì lúc đó, cảm giác xa nhà,không được gần gũi bố mẹ lại đốc thúc chúng tôi nhiều hơn.
Những lúc ấy, vợ chồng tôi lại suy nghĩ. Chúng tôi suy nghĩ nhiều cho gia đìnhvà con cái bởi vì đến một tuổi nào đó, chúng tôi không suy nghĩ nhiều cho bảnthân mình nữa. Đó chính là sợi dây gắn kết gia đình của chúng tôi với bố mẹ, vàvới các con.
Sống bên này, các cháu xa ông bà, xa anh chị em; chúng tôi cũng xa người thân,bạn bè cùng trang lứa. Tôi nghĩ rằng đó là sự thiệt thòi lớn.
Các cháu lớn lên bên này, không biết cái gốc Việt, văn hóa Việt các cháu còn giữđược hay không? Nếu một con người không có nguồn cội, họ sẽ không phát triểntoàn diện được.
Tất nhiên, bù lại, ở Úc, môi trường học tập và cuộc sống không phủ nhận được lànó tốt hơn Việt Nam rất nhiều.
Nói đưa ra một quyết định lúc này việc ở lại hẳn hay về, chúng tôi không quyếtđịnh được. Quan tâm chính của chúng tôi bây giờ là sự phát triển của con cái,nên chúng tôi cần thời gian để quan sát sự phát triển ấy và sẽ có quyết định chomình.
![]() |
"Quan tâm chính của vợ chồng tôi bây giờ là con cái" |
Gia đình quyết định mọi lựa chọn của tôi
Quyết định lựa chọn cuộc sống tùy thuộc vào con cái ở cái tuổi 30, có quá…cổ hủkhông anh?
Tôi không gọi tên nó, chỉ biết nó vô cùng quan trọng. Công việc một phần, nhưngkhi đã có con, thì con cái sẽ có một vai trò rất lớn trong quyết định của bố mẹtrong việc về nước hay ở lại xứ người.
Tất nhiên, một yếu tố nữa là bố mẹ chúng tôi ở Việt Nam. Bố mẹ năm nay đã lớntuổi, cũng có nhu cầu được ở gần con cái và chúng tôi cũng muốn được chăm sóc bốmẹ. Chúng tôi sống để hướng về gia đình nhiều hơn.
Cũng có thể suy nghĩ của tôi khá Việt Nam. Qua Úc năm 19-20 tuổi, tôi đã đượcđịnh hình về tính cách. Một tính cách Việt Nam dù tôi đi làm ở môi trường nướcngoài và phải hòa nhập với phong cách của nơi mà tôi sống, làm việc.
Suy nghĩ của vợ chồng tôi là suy nghĩ truyền thống. Vợ tôi người Bắc, truyềnthống gia đình, nguồn cội cũng rất nặng. Tôi lại là con trưởng, nên ý thức lẽgiáo cũng lớn.
Cả hai gia đình bố mẹ tôi và vợ, đều là những gia đình tôn trọng truyền thống,lễ giáo, và hơi hoài cổ. Chúng tôi cũng thế thôi, con nhà tông không giống lôngcũng giống cánh mà.
Khi người trong nước đang chứng minh họ sống hiện đại, thì một người khá thànhđạt, sống ở môi trường nước ngoài lại chọn cách sống truyền thống…
Chúng tôi không gồng mình lên để chứng minh mình Tây hay Ta, mà vấn đề là chúngtôi đều thích sự quây quần ấm úng của cả đại gia đình trong dịp Tết.
Ở đó, chúng tôi có tuổi thơ, có cội nguồn, có gia đình.
Tết này, vợ chồng chúng tôi cũng bàn bạc kỹ chương trình, mời mọc anh em đến nấubánh chưng. Tết rơi vào thứ Hai, nhưng chúng tôi sẽ làm trước, vào cuối tuần.
Tết phải tổ chức, không phải cho mình nữa mà cho các cháu, vì các con phải biếtvề tết cổ truyền của Việt Nam, để ngấm văn hóa Việt từ tấm bé.
![]() |
"Tôi muốn dành thời gian cho con. Đưa con đến những nơi mà hồi nhỏ tôi mơ ước" |
Năm qua có một cuộc tranh cãi nảy lửa về ở hay về của dân Olympia và những ngườitrong nước. Dân Olympia đa số ủng hộ việc ở lại với nhiều lý do, nhiều trảinghiệm. Vậy ý kiến của anh thế nào?
Tôi có theo dõi những luồng ý kiến của các anh em. Điều tôi thấy là, tất cả anhem suy nghĩ đều xác đáng.
Xem lại bản thân mình, tôi thấy rằng những ý kiến đấy vô cùng quan trọng, xemnhư là những yếu tố để vợ chồng tôi đưa ra quyết định ở hay về
Nhưng, quyết định của vợ chồng tôi, điều lớn lao nhất như tôi đã nói, là yếu tốgia đình. Công việc, sự nghiệp, không phải là điều mà vợ chồng tôi ưu tiên nhấtvào lúc này. Mà chính là sự phát triển của con cái và chăm sóc cha mẹ.
Nếu chúng tôi có kiến thức và tự tin thì ở đâu cũng có thể làm việc được. VềViệt Nam đâu cứ phải nhất thiết vào các cơ quan nhà nước để làm?
Ngành học của vợ chồng tôi thì dù Úc hay Việt Nam, chọn một chỗ làm việc cũngkhông mang lại sự khác nhau nhiều lắm đâu. Dù cách làm việc khi chúng tôi trở vềcó phù hợp hay không, tôi chưa thể khẳng định được.
Chúng tôi đều là người Việt Nam, nhất là tôi, gốc miền Trung, sự chăm chỉ, chịukhó đã có sẵn trong máu. Nên vượt qua những khó khăn không phải là thứ đáng phảisuy nghĩ nhiều.
Nghĩa là, chúng ta không thể tìm được một nơi lý tưởng nhất để sống nếu chúng tachưa thực sự hiểu bản thân mình cần điều gì nhất, chứ không phải là hiểu cái nơimình đến?
Đúng vậy. Tôi có nhiều bạn bè về Việt Nam, thành công nhiều lắm. Những ai thựcsự giỏi, quyết tâm, thì về Việt Nam cũng có rất nhiều cơ hội.
Nếu các bạn chưa có gia đình, các bạn sẽ đưa ra những quyết định mà ở đó, nhữnglực tác động của quyết định đó sẽ ảnh hưởng trực tiếp lên các bạn. Còn tôi, sẽtác động đến bao người khác nữa.
Chẳng phải sợ sệt hay hy sinh gì cả, mà vấn đề là chúng tôi, con cái chúng tôi,gia đình chúng tôi sẽ được gì trong quyết định ấy.
Niềm vui không thể đo bằng tiền hay sự thành đạt ngất ngưởng, mà nhiều khi nó ấmáp, thuần khiết như sự sum họp ngày Tết vậy.
Phan Mạnh Tân cùng bố mẹ tại Úc |
Muốn đá bóng với con trọn đời như vẫn từng đá bóng với bố
Đã bao giờ vợ chồng anh có ý định đón bố mẹ sang Úc sống cùng?
Chúng tôi rất muốn ba mẹ sang sống một thời gian dài, một vài năm để các cháuđược ở gần ông bà, chúng tôi được ở gần bố mẹ. Tuy nhiên định cư hẳn thì bố mẹkhông thích vì qua đây cũng buồn.
Nếu cả bố lẫn mẹ sang thì yên tâm hơn. Còn nếu ông ở đây bà ở nhà thì cả hai lạikhông yên tâm vì đều lo nghĩ cho nhau rất nhiều khi ở xa nhau.
Sở dĩ tôi muốn sống cùng gia đình vì thú thực, sợi dây liên kết của tôi với giađình rất chắc chắn. Bao năm qua tôi với bố như là bạn. Năm nay bố đã 60 nhưngvẫn đi đá bóng với con trai, gần gũi thân thiết lắm.
Tôi cũng muốn con tôi gần gũi với bố mẹ tôi như tôi gần gũi với bố mẹ thành mộtsợi dây liên kết bền chặt.
Bố mẹ anh chờ đợi hình ảnh nào ở anh từ khi một cậu bé đến giờ - một mẫu đàn ôngrạng danh vinh quy bái tổ, một người giàu có để xứng đáng với một thời miệt màiđèn sách, hay gì khác?
Bố mẹ tôi, đặc biệt là mẹ, đã hy sinh vì chồng con quen rồi. Đến giờ mẹ tôi cũngchỉ mong sao con cái khỏe mạnh, nhắc nhở ăn uống đủ, ngủ đủ để có sức khỏe, giađình êm ấm hạnh phúc và các cháu ngoan.
Mẹ thỉnh thoảng hơi tủi thân vì sống xa con. Còn bố tôi với tôi thì thân thiết.Hai bố con chỉ mong có nhiều thời gian bên nhau, ông vui với cháu, đá bóng vớicháu, chơi cầu lông với con trai.
Bố mẹ tôi cũng không mong con cái đặc biệt thành đạt hay làm được một cái gì đóghê gớm. Ông bà thích một cuộc sống vừa vặn, ấm áp, đủ thời gian dành cho nhau.
Mẹ tôi là giáo viên dạy văn, bố tôi là một giáo viên dạy hóa học. Mẹ là một điểnhình của phụ nữ Việt Nam, chăm sóc quan tâm tận tụy gia đình và hay lo từ cáilớn nhất đến cái nhỏ nhất cho con cháu.
Lúc này là lúc chúng tôi phải lo sức khỏe cho mẹ nhiều hơn nhưng mẹ vẫn phải locho anh em tôi theo quán tính, theo bản năng của một người mẹ thương con.
Bố mẹ đã hy sinh vì chúng tôi rất nhiều và chính những quan tâm nhỏ nhặt ấy đãlàm cho con cái sống tình cảm hơn
Anh có tìm thấy hình ảnh mẹ trong hình ảnh vợ mình?
Vợ tôi có nhiều nét giống mẹ tôi dù khác nhau về thế hệ. Việc quan tâm đến giađình, hết lòng vì con cái và thích những giá trị truyền thống là điều khá giống.
![]() |
"Vợ tôi có một phần hình ảnh của mẹ tôi" |
Đỉnh cao trong cuộc sống anh muốn vươn tới là gì?
Tôi có ước mơ nhưng không phải là người quá tham vọng. Tôi biết sức mình có hạnvà mỗi một thời điểm có một mối ưu tiên riêng. 5 năm qua, tôi thấy yếu tố giađình quan trọng hơn và muốn nuôi dạy con cho tốt.
Đến lúc con cái tương đối lớn, thấy môi trường nhà trường quan trọng hơn với cáccháu, thì tôi lại tập trung trở lại cho sự nghiệp của mình và muốn làm điều gìđó đột phá. Hai vợ chồng tôi cũng có nhiều dự án cho bản thân.
Tất nhiên, bao giờ mình cũng gắng làm tốt nhất công việc của mình, và làm hếtkhả năng, và thời gian. Đi chậm cũng được, phải chắc.
Và đỉnh cao tôi vươn tới lại là gia đình. Tôi muốn là một người cha gần gũi con,đến 60 tuổi vẫn đá bóng và đánh cầu lông với con mình như là bố tôi. Sự thànhcông của người đàn ông có nhiều cách để đo.
Quan trọng nhất là mình được làm cái mình muốn và dành thời gian để sống mộtcách chất lượng với gia đình, con cái mình. Để chơi, để làm bạn với con, cùngcon khám phá những điều mà từ tuổi thơ tôi đã ước mơ mà chưa khám phá được.
Sinh con cái, chúng tôi thấy nuôi con là một việc cực kỳ khó. Giáo dục con làmsao để cho các cháu phát triển hết khả năng, cực kỳ khó. Có nhiều điều chúng tôimuốn làm vẫn chưa làm được nên cần thêm thời gian.
Làm được, chúng tôi sẽ là những ông bố, bà mẹ thành công và đáng tự hào
Cảm ơn và chúc anh làm được những điều anh mong muốn!
Theo Trí Thức trẻ
Chuyện của một giáo sư sống ở 40 nước
Tôi đã phải rời đất nước vì những mục tiêu của cuộc đời mình. Trongcuộc hành trình khắp toàn cầu, tôi đã sống ở 40 quốc gia và nói một sốthứ tiếng.
" alt=""/>Quán quân Olympia thành đạt nhất: Tết, tôi lại suy nghĩ ở hay vềBáo cáo tại hội nghị, đại diện Sở Nông nghiệp và Phát triển nông thôn Yên Bái thông tin: Thời gian qua, Sở đã tích cực đưa các sản phẩm, doanh nghiệp, hợp tác xã lên hai sàn TMĐT Postmart (Postmart.vn của Tổng Công ty Bưu điện Việt Nam) và Vỏ Sò (Voso.vn của Tổng Công ty Cổ phần Bưu chính Viettel). Sau 2 năm triển khai, đã có 283 doanh nghiệp, hợp tác xã, hộ nông dân được đưa lên sàn TMĐT với 940 sản phẩm đặc trưng, sản phẩm OCOP.
Số liệu của Sở TT&TT Yên Bái cho thấy, đến nay, toàn tỉnh có gần 130 sản phẩm OCOP được đưa lên sàn TMĐT, đạt 92%. Trong đó, 64 sản phẩm được đưa lên sàn Vỏ Sò và 63 sản phẩm được đưa lên sàn Postmart.
Chia sẻ cụ thể hơn về việc đưa hộ SXNN lên sàn và hỗ trợ tiêu thụ nông sản, đại diện Bưu điện tỉnh Yên Bái cho biết: Trong quý 4/2021 và quý 1/2022, đã có 47.036 tài khoản của hộ SXNN được tạo trên sàn Postmart; 47.096 hộ được đào tạo, tập huấn kỹ năng kinh doanh số; 47.036 hộ được hướng dẫn tạo gian hàng; 223 hộ tạo gian hàng và đưa sản phẩm lên sàn; 515 sản phẩm đưa lên sàn (trong đó có 70 sản phẩm OCOP); 350 đơn hàng đã phát sinh với doanh số 70 triệu đồng.
Còn theo đại diện Viettel Post Yên Bái, từ tháng 3/2021, Viettel Post Yên Bái đã đưa hơn 58.000 hộ SXNN, 100% doanh nghiệp OCOP lên sàn Vỏ Sò; hướng dẫn bán hàng cho hơn 64.000 hộ SXNN. Ước tính năm 2021, sàn Vỏ Sò đã bán hơn 5.000 đơn hàng là các sản phẩm nông sản của tỉnh, doanh thu hơn 2 tỷ đồng.
Tại hội nghị, các đại biểu đã biểu dương một số kết quả nổi bật trong việc đưa nông sản Yên Bái lên sàn TMĐT, đồng thời chỉ ra một số hạn chế và đề xuất giải pháp để hoàn thành các mục tiêu trong năm 2022 đã được UBND tỉnh đề ra như: 100% sản phẩm OCOP của tỉnh đã được chứng nhận từ 3 sao trở lên được đưa lên hai sàn TMĐT Postmart và Vỏ Sò; 100% hộ SXNN lên sàn TMĐT được đào tạo kỹ năng số, kỹ năng kinh doanh; thiết lập 10.000 tài khoản hoạt động trên sàn TMĐT; thúc đẩy gia tăng số lượng và giá trị giao dịch trên các sàn TMĐT.
Đánh giá cao sự quan tâm của lãnh đạo tỉnh Yên Bái đối với công tác hỗ trợ hộ SXNN lên sàn TMĐT, thể hiện ở việc ban hành Kế hoạch số 86, ông Dương Tôn Bảo, Tổ phó Tổ Công tác 1034 - Bộ TT&TT nhấn mạnh cam kết đồng hành với địa phương để ngay trong trong tháng 6 này, 100% sản phẩm OCOP từ 3 sao trở lên của Yên Bái sẽ được đưa lên hai sàn Postmart, Vỏ Sò.
Lãnh đạo Tổ Công tác 1034 cũng đề xuất một số giải pháp để triển khai hiệu quả hoạt động đưa hộ SXNN Yên Bái lên sàn TMĐT. Cụ thể, Sở TT&TT cần triển khai đồng bộ công tác truyền thông trên các hệ thống báo chí, phát thanh, thông tin cơ sở và các nền tảng số; Nâng cao nhận thức về kinh doanh trên sàn TMĐT cho các cơ quan quản lý và nông dân; Đặt logo, đường link của hai sàn Postmart, Vỏ Sò trên Cổng thông tin điện tử của tỉnh cũng như các sở, ngành, địa phương để bà con dễ dàng truy cập và sử dụng…
“Chúng tôi đã xây dựng bộ tài liệu bằng video, infographic, sổ tay… cung cấp cho 63 tỉnh/thành để hỗ trợ nông dân nắm được kiến thức kinh doanh trên sàn TMĐT. Đề nghị Sở TT&TT phổ biến tới người dân ở Yên Bái, đặc biệt là thông qua Tổ chuyển đổi số cộng đồng. Bộ TT&TT cam kết đào tạo cho các Tổ chuyển đổi số cộng đồng để có thêm cán bộ nguồn về lĩnh vực này”, ông Dương Tôn Bảo khuyến nghị.
Bình Minh
" alt=""/>Đưa 100% sản phẩm OCOP Yên Bái lên sàn thương mại điện tử trong tháng 6/2022