
 |
Anh Fu Guilin xúc động khi được gặp bố đẻ sau 58 năm. |
Tháng Giêng năm 1963, ông Luo (32 tuổi) dắt theo con trai 2 tuổi ngồi đợi tàu ở Nhà ga Xuecheng. Lợi dụng lúc ông Luo chợp mắt trong giây lát, cậu bé Luo Yajun (tên khi ấy) đã bị bắt đi.
“Tôi gào to tên con dọc ga tàu suốt đêm hôm ấy nhưng con tôi quá nhỏ, có khi còn không biết tên mình” – ông Luo chia sẻ.
Kể từ khi mất con, ông Luo hay đến thị trấn Yinping, TP Zaozhuang, tỉnh Sơn Đông để dò la tin tức. “Bạn đã bao giờ nhìn thấy một thằng bé mũm mĩm chưa?” là câu mà ông hay hỏi mọi người.
Luo Tao – con trai út của ông Luo, cho biết: “Bức ảnh duy nhất của anh là năm anh ấy 1 tuổi. Bức ảnh này được đặt trong bằng lái xe của tôi”. Nhưng không may, vào khoảng năm 2000, Luo Tao làm mất bức ảnh.
Hằng năm, sau khi lo xong chuyện đồng áng, anh em nhà Luo lại đi làm thuê ở nơi khác. Theo bản năng, họ quan sát người lạ ở bất cứ thành phố nào. Họ đứng trên đường phố, trên các công trường xây dựng, trong các nhà hàng để quan sát nét mặt của người lạ.
“Tôi muốn tìm một người trông giống tôi” – Luo Tao kể về cách đi tìm anh trai. Trong nhiều thập kỷ, họ đã đi tìm khắp nơi như Sơn Đông, Hải Nam, Thượng Hải, Bắc Kinh và Tân Cương nhưng họ chưa bao giờ tìm thấy Luo Yajun.
Nửa cuối năm 2010, vợ ông Luo qua đời. Trước khi chết, bà dặn gia đình vẫn phải tiếp tục tìm kiếm người con trai.
Trong khi đó, mãi đến năm 17 tuổi, Fu Guilin mới biết mình không phải là con đẻ của bố mẹ trong một lần anh tình cờ nghe được bố mẹ nói chuyện với nhau. “Bố mẹ nuôi rất yêu thương tôi. Tôi không dám tin đó là sự thật” – anh nói.
Vì thế anh cũng không bao giờ đề cập đến chuyện đó trước mặt bố mẹ. Năm 2000, anh được một người bạn mời đến đám cưới ở Zaozhuang – vùng quê nơi anh sinh ra. “Rất lạ là lần đầu tiên đến Zaozhuang, tôi đã cảm thấy rất thân quen".
Fu Guilin lúc này đã có 2 con trai, hiện sống ở TP. Tế Ninh, tỉnh Sơn Đông. Sau khi sinh con, lần đầu tiên Fu muốn tìm về cội nguồn của mình. “Nhưng tôi vẫn chưa thực hiện. Tôi sợ việc này sẽ làm bố mẹ nuôi tổn thương”.
Năm 2017, khi bố mẹ nuôi đã qua đời, anh mới tới đồn cảnh sát để khai báo và để lại mẫu máu lần đầu tiên.
Anh không biết rằng cái tên hiện tại của anh được bố mẹ nuôi đặt cho, không phải tên ngày xưa. Manh mối duy nhất của anh là cảm giác thân quen khi tới Zaozhuang. Anh cho rằng đó có thể là quê mình. Xem trên bản đồ, 2 nơi chỉ cách nhau có 50km.
Cơ quan công an đã mất nhiều thời gian và sử dụng nhiều biện pháp để truy tìm manh mối nhưng chưa mang lại kết quả.
 |
Ông Luo Fengkun, năm nay 90 tuổi gặp lại con trai sau hơn một nửa thế kỷ tìm kiếm. |
Vào tháng Giêng năm nay, Bộ Công an Trung Quốc đã triển khai chiến dịch “Hội ngộ” nhằm phát hiện toàn diện các vụ án bắt cóc, buôn bán trẻ em, truy bắt các nghi can… Trong đó, công nghệ DNA được kỳ vọng sẽ giải quyết được nhiều vướng mắc.
Đến ngày 1/6/2021, sau một thời gian điều tra, ông Luo Fengkun đã được xác định là cha ruột của Fu Guilin.
“Tôi đã khóc cả ngày khi biết tin vì hạnh phúc. Tôi đã đi tìm con suốt 58 năm nay và bây giờ tôi không phải hối tiếc gì nữa” – ông Luo chia sẻ.
Một tuần sau, hai bố con họ được sắp xếp gặp nhau. Để chuẩn bị cho buổi gặp mặt, ông Luo đã dành 3 ngày đến các trung tâm mua sắm để mua quần áo mới, giày mới cho mình và các con.
Ông không biết con trai mình cao bao nhiêu, nặng bao nhiêu nên chỉ có thể mua một chiếc áo ngắn tay dựa trên suy đoán. Về cỡ giày, ông mua cỡ 43 vì ông đi cỡ 44, con trai ông đi cỡ 42 nên ông nghĩ Fu sẽ đi cỡ 43.
Vào buổi chiều ngày 8/6, Bộ Công an đã tổ chức đoàn tụ cho 11 nhóm gia đình ly tán tại Tế Nam, Sơn Đông.
Đây là lần đầu tiên Fu Guilin gặp lại bố đẻ kể từ khi anh bị bắt cóc năm 2 tuổi. “Tôi muốn chụp một bức ảnh với gia đình” – anh nói. Trong khi đó, ông Luo bày tỏ mong ước được ăn một bữa cơm chung với các con cháu.
Theo số liệu của Bộ Công an Trung Quốc, kể từ khi phát động chiến dịch “Đoàn tụ”, cơ quan này đã phát hiện 1.737 trẻ em từng bị mất tích và bắt cóc, 91 vụ bắt cóc được phát hiện, 236 đối tượng liên quan bị bắt giữ. Tổng cộng có hơn 500 cuộc đoàn viên đã được tổ chức trên cả nước.
Đăng Dương(Theo China News)

Cuộc đoàn tụ đẫm nước mắt của người con thất lạc mẹ 30 năm
Sau 30 năm thất lạc, chàng trai và mẹ đẻ đã có cuộc đoàn tụ xúc động và đầy nước mắt. Đó là kết quả của sự nỗ lực tìm kiếm không ngừng dù ký ức về cha mẹ rất mơ hồ và ít ỏi.
" alt=""/>Cụ ông 90 tuổi gặp lại con trai bị bắt cóc sau 58 năm

Vậy mà sáng nay đi làm, một mình một đường, những dãy phố dài đóng cửa như sắp khóc, chưa bao giờ tôi cảm thấy lòng mình buồn bã đến vậy. Khu trung tâm quận 1 như biển mùa đông, chỉ có tiếng gió vẫy trên những biển rao cho thuê và bán nhà. Thành phố đã đi vắng từ mùa dịch năm trước, khi khách du lịch không còn được tới. Giờ thì mọi thứ đang nghỉ thêm cho cuộc giãn cách.
Có điều gì, như là sự mất mát, và nỗi bất an giấu diếm bao ngày bỗng lại trỗi lên.
 |
Ảnh: Insta thrivesaigon |
Thành phố đang vào đỉnh dịch bệnh, mà những người như tôi chỉ biết cố gắng làm tốt nhất chức phận của mình và kêu gọi mọi người phòng bệnh. Sự bất lực là có thật.
Những người bạn tôi, người đã cạo đầu vào trại tạm giam để điều trị cho phạm nhân, người đang căng mình trong bếp ăn lo mười ngàn suất cơm từ thiện mỗi ngày. Người tôi yêu ngày nào cũng trực tăng ca, với những hộp mì hộp cơm nguội lạnh giữa tâm dịch tạm bợ, vội vàng.
Cả thành phố đang gồng gánh, đang cùng kiên nhẫn vượt qua cơn "đại phẫu", để cơn bệnh có thể được kiểm soát và đẩy lùi.
Hôm đầu tuần, ông bí thư thành uỷ đã mời các chuyên gia hàng đầu về y tế và dịch tễ, tạm gọi là giới tinh hoa, để nghe cố vấn về chống dịch. Có lẽ hơn ai hết, ông hiểu về thực tế của thành phố kinh tế hơn 10 triệu dân, và những khó khăn lúng túng của giới chức thành phố khi dịch bùng phát quá nhanh, kéo theo những hệ luỵ không nhỏ cả trước mắt và lâu dài.
Lắng nghe, thay đổi các phương án chống dịch và kiểm soát dịch nhanh chóng sát với thực tế hơn, đó là điều mà ông và các cộng sự đang muốn làm và làm quyết liệt hơn bao giờ hết. Dịch của 2021 đã không giống dịch của một năm về trước, và thực tế chống dịch luôn khốc liệt hơn, vượt khỏi những kịch bản diễn tập mà giới chức thành phố này đã lên kế hoạch trước đó.
Chắc chắn sẽ phải mất một thời gian không ngắn nữa, với sự hỗ trợ tối đa của lực lượng y tế cả nước, TP.HCM mới có thể chống dịch thành công. Và chúng ta sẽ buộc phải tiếp tục nhìn thấy những hình ảnh y bác sĩ kiệt sức bên những xe cấp cứu, các chiến sĩ công an trực xuyên đêm tại các điểm phong toả và cách ly... với hàng ngàn việc không tên khác nhau.
Những tin đồn "phong thành" sẽ vẫn còn và các cuộc mua sắm kiểu "panic buy" (mua sắm trong hoảng sợ) vẫn khiến người dân bất chấp dịch đang leo thang vẫn kiên nhẫn xếp hàng vài km để vào được siêu thị, nhằm tích trữ thực phẩm mùa giãn cách.
Khi chúng tôi phỏng vấn những người dân, họ hoang mang và thấy mình bơ vơ nhiều lắm. Tôi tin vào quyết sách của chính quyền và phương pháp của ngành y tế. Nhưng tôi cũng chia sẻ và cảm thông với những cơn lo thắt lòng của những người dân nghèo, họ đang kiệt quệ về gạo về tiền, và họ đang hoảng hốt lo sợ sẽ tới lúc họ kiệt quệ cả về sức khoẻ và hy vọng. Chúng ta nói với người dân hãy bình tĩnh và tin tưởng, nhưng niềm tin sẽ chỉ được nhân lên khi người dân nhìn thấy rõ hiệu quả của cuộc chiến này...
 |
Ảnh: Insta thrivesaigon |
Ngày hôm nay, 15/7, nhiều công ty trong thành phố không thu xếp được chỗ ăn ở tại chỗ cho nhân viên sẽ buộc phải đóng cửa.
Nhà báo Đăng Bền chia sẻ quan điểm của anh trên facebook: "Với yêu cầu ba tại chỗ của UBND TP.HCM, hàng loạt các doanh nghiệp đã lựa chọn phương án đóng cửa. Với chủ doanh nghiệp, huỷ hợp đồng vì lý do thiên tai, dịch bệnh sẽ không bị phạt. Thậm chí, cho đóng cửa, doanh nghiệp cũng không phải lo trả các loại chi phí liên quan đến người lao động. Gánh nặng sẽ đổ lên phía bảo hiểm xã hội.
Tóm lại, đóng được cửa lúc này, với chủ doanh nghiệp đó là một sự giải thoát khỏi vô số gánh nặng. Chỉ có người lao động là chết đói. Ngân hàng chịu đủ nợ xấu, nợ quá hạn. Bảo hiểm xã hội thâm hụt, đã thủng giờ thì rách. Thuế thất thu. Hàng loạt chuỗi cung ứng đứt gãy, tạo ra đổ vỡ dây chuyền"...
Những lời thẳng thắn của anh Bền có thể không dễ nghe, nhưng nó là tương lai rất gần của thành phố, một tương lai mà chống xong dịch, thành phố này sẽ phải mất nhiều năm tháng mới mong khôi phục được nền kinh tế lại như cũ, chứ chưa dám nói vượt lên hơn.
Một quyết sách sai lầm trong chống dịch có thể phải trả cái giá đắt bằng sinh mệnh con người. Và đương nhiên sẽ kéo hỏng nhiều mảng của kinh tế thành phố, vốn được ví như nồi cơm của cả nước.
Vì thế, người dân cần được tiêm thêm cả những liều vaccine chống lại nỗi hoang mang đã ngự trị và đang lớn dần.
Và người dân, có lẽ vẫn cứ nên làm người dân nghiêm túc đã, phòng dịch và tin vào công cuộc chống dịch của thành phố, ngừng chia sẻ tin giả và không tự cóp nhặt thông tin rồi đột nhiên trở thành chuyên gia dịch tễ online...
------------------------
 |
Ảnh: Insta thrivesaigon |
Thành phố không ngủ
Phố bên sông mắt đèn như pháo hoa
Quán ven đường
Chân dài thiếu gia lẫn như xôi đỗ cùng giang hồ, công chức
Cút lộn xào me lẫn cùng xoài xanh khô mực
Nhạc lẫn bia cụng vào tiếng rao khê nồng của những gánh hàng rong...
Những chiếc xe lao trong đêm giấu trong khoang bụng vạn hy vọng no đủ
Mặc kệ ông vé số vỗ guitar hát Trịnh khúc Da vàng
Lửa thuốc đỏ môi bà thầy bói bắt số đoán vận kim tiền
Nhưng bà thầy bói không đoán ra khi nào thành phố đi ngủ…
…
Ta trộn lẫn thanh xuân vào giữa Sài Gòn tươi trẻ
Nhà cao lẫn vào vỉa hè, ta tự ghi đời ta lên những trang giấy thông hành
Thành phố không ngủ
Để nghe ta khóc chuyện mình, ta mệt chuyện người, ta mỉm cười hay giận dữ
Mười triệu cuộc đời đi trong phố bao dung…
Bà thầy bói không tiên tri lúc thành phố lặng im
Bà thầy bói không tiên tri đêm nay đại lộ Đông Tây chỉ còn tiếng xe cấp cứu
Rồi sẽ vượt qua thôi, mười triệu người chung chịu
Sài Gòn không so đo
vết thương nào sẽ hằn sẹo lớn hơn…
Rồi pháo hoa sẽ đốt lại bên sông
Ta thôi phải gửi nụ hôn qua Messenger giữa hai đầu mất ngủ
Phố sẽ lại chật hơn, đường sẽ lại kẹt xe, và bộn bề rất cũ
Ta sẽ hôn nhau trên nóc nhà thành phố
Sài Gòn có hai người thức đến sáng và mơ…
Nhà văn Dương Bình Nguyên
Mời độc giả gửi bài viết về Email: [email protected]. Ý kiến của bạn không nhất thiết trùng với quan điểm của VietNamNet. Trân trọng cảm ơn! |

'Đánh bại Covid-19, TP.HCM chỉ có thể dùng sức mạnh cộng đồng'
Mấy ngày qua, quanh tôi có quá nhiều câu chuyện đẹp, quá nhiều nụ cười bênh cạnh những lời thở than. Dịch bệnh đe dọa cộng đồng và để đánh bại nó chỉ có thể dùng chính sức mạnh cộng đồng.
" alt=""/>Sài Gòn của tôi, cả thành phố đang gồng gánh vượt qua cơn 'đại phẫu'
Lựa chọn gắn kết với người đàn ông từng trải qua một đời vợ, hẳn không dễ dàng gì. Đặc biệt, nếu họ còn dây dưa với vợ cũ, còn có con riêng thì lại càng phức tạp. Thế nhưng, nếu người phụ nữ nào khéo léo vẫn có thể xử lý mọi việc êm đẹp, giúp hôn nhân hạnh phúc.Vợ cũ bỗng nhắn tin báo có bầu 3 tháng
Huy và vợ cũ đã ly hôn được 2 năm. Hơn 1 năm sau khi họ chính thức đường ai nấy đi, Hân yêu Huy. Suốt thời gian hẹn hò, cô thấy anh là người tử tế, trách nhiệm, tâm lý và bản lĩnh. Thế nên, bỏ qua chuyện anh từng có một đời vợ, Hân vẫn chẳng bận tâm nhiều và ra sức thuyết phục bố mẹ cho kết hôn với anh.
 |
Ảnh minh họa |
"Huy tính cách tốt lắm. Anh tuy từng ly hôn nhưng hai vợ chồng chưa có con chung nên chẳng vướng bận, ly hôn coi như hết. Suốt thời gian yêu, anh và chị ta cũng chả bao giờ liên hệ. Thế việc gì em phải bận tâm?
Bọn em sẽ không tổ chức vì dịch. 2 đứa chỉ đăng kí kết hôn thôi. Theo đúng kế hoạch, tròn 1 tuần nữa bọn em sẽ thành vợ chồng hợp pháp. Nhưng bỗng em nhận được tin nhắn của vợ cũ của chồng sắp cưới...
Không rõ vì sao chị ta có được số em, nhắn qua Zalo báo đã có tin vui. Chắc sợ em hiểu lầm, chị ta còn gõ lại đầy đủ thông tin trên: 'Chị có bầu 3 tháng rồi, cái thai là của anh Huy em ạ'.
Em lúc đọc xong sốc lắm. Thật sự lúc đó em chẳng biết đáp gì. Hai người họ ly hôn 2 năm, giờ báo bầu 3 tháng khác gì suốt thời gian qua vẫn liên lạc, qua lại và cắm sừng em? Nhưng em không đáp lại. Thực ra là ức quá, tay run, nước mắt chảy.
Chị ta thấy em chỉ xem mà không trả lời, cứ tuôn một tràng kể rằng bọn chị từng yêu nhau da diết, thắm thiết. Hai người họ chỉ vì khó có con mà phải buông tay.
Hài hước nhất, chị ta cầu xin em nhường Huy vì con cần bố, vì em trẻ trung hơn. 'Em còn trẻ, xin hãy nhường chị. Em có thể tìm được những người đàn ông ưu tú hơn, còn chị chỉ có Huy. Đứa trẻ không có tội, nó cần có bố có mẹ, xin em đấy, xin em hãy buông tay để Huy được làm người bố có trách nhiệm. Mà bọn chị cũng còn tình cảm chứ chẳng phải không, chỉ là Huy ngại chưa dám nói lời chia tay em thôi'.
Em đọc xong trào lên cảm giác khinh bỉ tới tột cùng. Em không nói gì dù trong lòng hoang mang cực độ. Tuy nhiên, em cố giữ bình tĩnh bởi muốn làm rõ mọi chuyện với Huy trước".
Cách xử trí giúp mọi chuyện êm đẹp của cô vợ trẻ bản lĩnh
Sau đó, Hân đã gọi điện gọi Huy tối tan làm phải về nhà ngay có chuyện liên quan vợ cũ của anh. Nghe tới đó, anh lại phi như bay về nhà. Hân đang đóng đơn hàng cho khách, thấy bóng dáng chồng đã chột dạ. "Có khi nào cô ta nói là sự thật? Nếu không sao anh phải sợ như thế mà phi về ngay?" - Hân nghĩ.
Nhưng cũng may vì mọi chuyện không tới mức như cô vợ cũ kia nói. Sau khi Hân hỏi rõ ngọn ngành, Huy xin lỗi cô vì thực ra từng gặp cô ta 1 lần. Nhưng anh khăng khăng lúc ấy anh bị bất ngờ.
"Anh đi ăn cùng công ty đối tác, ai ngờ cô ta làm ở đó. Ăn uống no say, anh chẳng biết vào phòng khách sạn nằm từ lúc nào. Nhưng anh thề, anh không nhớ gì. Hơn nữa, kể cả có làm gì thì sao đã bầu 3 tháng được? Bọn anh gặp nhau còn chưa đầy 3 tháng mà..." - Huy ra sức thanh minh.
Nghe tới đó, Hân cũng giận lắm. Nhưng cô hiểu rằng, rõ ràng vợ cũ đang cố tình chơi chiêu để phá. Có thể cô ta bầu và cần tìm bố cho con, cũng có thể khi đó thấy Huy đăng ảnh cưới nên căm ghét? Chẳng cần biết lý do gì, song Hân cũng quyết định sẽ tha thứ cho chồng sắp cưới 1 lần, và yêu cầu anh giải quyết dứt khoát với vợ cũ.
"Huy hẹn vợ cũ ra quán cà phê. Cô ả ban đầu tưởng chỉ có mình Huy vâng dạ ngọt xớt. Nhưng tới nơi biết có em, ả ta xanh mặt. Nhưng em chỉ cười bảo, em rảnh nên đi theo thôi, còn chuyện của 2 người thì 2 người tự giải quyết.
Sau đó, họ ba mặt một lời, cô vợ cũ của Huy chẳng thể cãi lý được. Huy vẫn tử tế bảo, kể cả có thật đi nữa thì đẻ xong xét nghiệm ADN đúng mới gửi tiền nuôi dưỡng. Anh còn chốt rằng, chị ta cầu xin em là đúng, em trẻ trung, bản lĩnh, hơn chị ta mọi thứ. Chị ta không có cửa, anh sai lầm 1 lần chứ không thể sai lầm tiếp lần 2. Em nghe xong hả dạ" - Hân kể.
Cô vợ cũ như trên có lẽ nhiều chị em cũng từng gặp phải. Tuy nhiên, không phải ai cũng đủ bình tĩnh để đứng ra giải quyết. Thiết nghĩ, nếu chị em càng ghen tuông mà không lắng nghe từ chồng, có thể sẽ khiến mọi chuyện tệ hại hơn, đúng như những cô vợ cũ thích phá hoại mong chờ.
Theo Gia Đình và Xã Hội

Sau 10 năm ly hôn, ngày gặp lại vợ cũ tôi càng thêm xấu hổ
Mười lăm năm trước tôi lấy vợ, khi vừa bước sang tuổi 23. Đàn ông lấy vợ tuổi đó là hơi sớm, nhưng vì vợ tôi có bầu trước nên đành phải làm đám cưới.
" alt=""/>Vợ cũ của chồng bỗng báo tin vui kèm lời van xin 'em còn trẻ, hãy nhường chị'