![]() |
Vỏ máy tính mang hình hài Kratos. |
![]() |
Vỏ máy tính mang hình hài Kratos. |
"Tôi không đồng ý. Trượt trường công thì vào giáo dục thường xuyên, học xong rồi đi học nghề cũng chưa muộn", anh Sơn kể.
Ở Hà Nội, chị Hương, phụ huynh một trường THCS ở ngoại thành, thuộc nhóm khoảng 10 người được cô giáo tư vấn không cho con thi lớp 10, hồi tháng 4. Căn cứ là điểm tổng kết và các bài kiểm tra của con chị, đều chỉ 2-4 điểm, ở mỗi môn Toán, Văn, Anh.
"Cô gợi ý gia đình cho con đi học nghề nhưng tôi kịch liệt phản đối", chị Hương nhớ lại. "Con mới 15 tuổi, bữa ăn, giấc ngủ còn phải nhắc, chưa làm được gì ra hồn thì sao có thể học nghề".
Chị Hương cho hay nếu trượt trường công, chị sẽ cho con học tư thục, cùng lắm thì học giáo dục thường xuyên. "Dù thế nào tôi cũng không để con vào trường nghề", chị nói.
Cả anh Sơn và chị Hương đều không muốn con phải lo toan, nghĩ về thị trường lao động sớm, trong khi bạn bè cùng trang lứa được đi học cấp ba.
Nhiều người có suy nghĩ như vậy. Theo một khảo sát VnExpressthực hiện với hơn 1.000 người tham gia hồi năm ngoái, chỉ 2% muốn bản thân hoặc con em học nghề. Còn lại, 92% chọn THPT công lập, 8% chọn tư thục, giáo dục thường xuyên.
"Phụ huynh thường nghĩ bần cùng, bất đắc dĩ không đi đâu được mới cho con học nghề", thầy Nguyễn Khả Đống, Phó hiệu trưởng trường THCS Bùi Quang Mại, huyện Mê Linh, Hà Nội, nhận định.
Mất phương tiện để làm việc thiện
Ngồi trầm ngâm tại ngã tư Quốc Phòng trong khu đô thị Đại học Quốc gia TP.HCM (phường Đông Hòa, thị xã Dĩ An, tỉnh Bình Dương), ông Nguyễn Văn Minh, (thường gọi là hiệp sĩ Minh “cô đơn”) cho biết, ông vừa bị kẻ trộm đánh cắp chiếc xe ba gác.
Ông Minh không mưu sinh bằng chiếc xe này. Từ lâu, chiếc xe ba gác là phương tiện trong các hoạt động từ thiện không mệt mỏi của ông. Thế nên, phát hiện chiếc xe bị đánh cắp, ông buồn bã, nói không biết phải giúp các em sinh viên, người khó khăn di chuyển đồ đạc, chuyển nhà trọ như thế nào.
Ông nói: “Thường ngày, tôi dùng chiếc xe này để chở hàng, chuyển nhà, phòng trọ miễn phí cho người nghèo, sinh viên. Mỗi ngày tôi chạy như thế không dưới 5 chuyến. Giờ mất xe, tôi không biết giúp đỡ họ bằng cách nào”.
Ông cho biết, chiếc xe bị đánh cắp lúc rạng sáng 7/12. Bởi, khoảng 23h đêm 6/12, ông vẫn thấy chiếc xe của mình được khóa bằng xích sắt trước chốt dân phòng trong khu vực. Tuy nhiên, đến sáng 7/12, khi ra lấy xe đi chở đồ đạc, vật dụng cho sinh viên, ông phát hiện chiếc xe đã “không cánh mà bay”.
“4h sáng, tôi ra lấy xe thì chỉ còn lại chiếc xích sắt bị các đối tượng trộm cắt đứt, chiếc xe bị lấy mất. Theo tôi, đây là dân chuyên nghiệp, chuyên trộm xe ba gác. Bởi, ở khu vực này, những đối tượng trộm xe đều biết tôi và không ai dám lấy của tôi cả”, ông Minh phỏng đoán.
Ông cho biết, thời gian gần đây, ông liên tục bị các đối tượng xấu quấy phá. Cách đây không lâu, ông từng bị các đối tượng lạ mặt dàn cảnh, châm lửa đốt chòi. Các đối tượng này còn đốt luôn chiếc xe máy là phương tiện duy nhất để ông đi lại.
Ông Minh “cô đơn” và chiếc xe ba gác chuyên dùng để làm việc thiện trước khi bị đánh cắp. (Ảnh: Nguyễn Sơn). |
Mới đây, căn chòi tạm bợ, trống trước hở sau của ông cũng bị nhiều đối tượng bí ẩn “đột nhập”. Ông nói: “Gần đây, khu vực tôi ở phức tạp lắm. Trước đây, chỗ tôi ở hầu như không có người qua lại. Bây giờ, nơi đây có nhiều thành phần lạ lắm”.
“Lúc tôi ra ngoài ngã tư vá, sửa xe, đổ xăng miễn phí cho người dân, họ vào chòi của tôi lục lọi, lấy đi những gì có thể. Quần áo, vật dụng cá nhân của tôi họ cũng lấy trộm. Đến cả mấy chai nước suối, được mạnh thường quân tặng, tôi để dành uống, họ cũng lấy nốt”, ông chua chát nói.
Khắc tinh của tội phạm trộm, cướp
Bằng chất giọng thật buồn, ông nói mình từng nhiều lần bắt cướp, đuổi trộm và được người dân gọi là “hiệp sĩ”. Thế mà bây giờ, chính ông lại bị trộm đánh cắp xe, quấy phá chỗ ở.
Tuy nhiên, nỗi buồn trong ông thoáng qua rất nhanh. Ông nói, ngay từ nhỏ, ông đã một mình lang bạt, sống cảnh màn trời, chiếu đất, không người thân thích nên không còn nỗi buồn nào “xâm chiếm” được mình. Mấy chục năm qua, ông dựng lều, một mình sống trong rừng tràm ven bờ hồ Đá (Làng Đại học Thủ Đức).
Ông Minh chỉ vết sẹo trên cánh tay do bị tội phạm tấn công. (Ảnh: Nguyễn Sơn). |
Ban ngày, ông chạy xe ôm mưu sinh. Ông chọn ngã tư Quốc phòng làm bến đỗ, chờ khách đi xe. Tại đây, ông đặt máy bơm hơi, dụng cụ sửa xe, cắm bảng vá xe, đổ xăng miễn phí cho mọi người. Đêm đến, ông chạy xe rong ruổi khắp các tuyến đường “nóng” trong làng đại học để kịp thời bảo vệ mọi người khi gặp nạn.
Người dân nơi đây đều khẳng định, Minh “cô đơn” từng hỗ trợ, thậm chí tự tay phục kích, bắt quả tang hàng chục vụ cướp giật, các kẻ biến thái gây nguy hiểm cho sinh viên. Nhiều lần, thấy ông một mình truy đuổi, bọn cướp đã manh động dừng xe, dùng hung khí chống trả.
Ông vừa chỉ các vết sẹo chằng chịt trên tay, chân, lưng, bụng vừa đùa đó là những “chiến tích” trong nhiều lần đụng độ với tội phạm trộm cướp. Ông kể: “Tôi bị té ngã, chấn thương khi bắt cướp là chuyện thường ngày. Có một lần, tôi bị bọn cướp quay lại dùng mã tấu chém”.
Hiệp sĩ Minh kiểm tra, sửa xe miễn phí cho một sinh viên tại Làng Đại học Quốc gia TP.HCM. (Ảnh: Nguyễn Sơn). |
“Theo phản xạ tự nhiên, tôi đưa tay đỡ và bị chúng chém đứt gân tay. Một lần khác, tôi bị tên trộm đâm trúng bụng. May mà vết thương không sâu, không thì mồ tôi đã xanh cỏ rồi. Thấy tôi liều mình, kiên quyết truy đuổi tới cùng, trộm, cướp “ngại” tôi luôn. Đi “ăn hàng” mà gặp tôi là chúng bỏ của chạy lấy người”, ông Minh kể thêm.
Ngoài tham gia truy bắt tội phạm, ông còn giúp vớt xác những người xấu số tử vong dưới hồ Đá “tử thần”. Đó là công việc theo như ông nói là cần sự can đảm, dũng cảm hơn rất nhiều so với chuyện bắt cướp.
Sau khi bị kẻ xấu đốt xe máy, bằng khen, giấy khen, ông được mạnh thường quân hỗ trợ, mua lại xe máy mới.
Còn tiền, ông lại mua xe máy tặng các sinh viên nghèo. Ông nói, ông “không biết xài tiền” nên biến tiền được hỗ trợ thành những món quà tặng người nghèo, sinh viên có hoàn cảnh khó khăn. Không chỉ thế, thấy gia đình nào chuyển nhà, sinh viên thay đổi phòng trọ, ông lại chạy chiếc ba gác của mình đến chở miễn phí. Xa mấy ông cũng đi, nặng mấy ông cũng chở.
“Bây giờ bị trộm mất xe, tôi không có gì để giúp các em sinh viên nữa. Tuy nhiên, tôi vừa nhận được tin, các mạnh thường quân lại đang quyên góp, ủng hộ, mua lại xe cho mình. Tôi vui lắm, như thế, tôi không lo việc giúp người khó khăn bị gián đoạn nữa”, người đàn ông lớn tuổi vui vẻ thông tin.
“Hiệp sĩ” Minh “cô đơn” tên thật là Nguyễn Văn Minh (59 tuổi). Ông thất lạc gia đình ngay từ khi còn rất nhỏ. Từ đó, ông sống lang bạt một mình. Sau khi di chuyển qua nhiều quận, huyện tại TP.HCM, ông về cánh rừng tràm ven hồ Đá tại Làng Đại học Quốc gia TP.HCM dựng lều sống tạm. Ông nổi tiếng vì tham gia truy bắt, trấn áp tội phạm tại làng đại học. Dù hoàn cảnh khó khăn, ông vẫn miệt mài hoạt động từ thiện bằng cách đổ xăng, bơm, vá xe miễn phí cho mọi người. Ông cũng nhận chở, chuyển nhà, phòng trọ miễn phí cho người dân, sinh viên nghèo. Nhiều người gọi ông là "gã giang hồ trượng nghĩa". Ông cũng được cả Làng đại học kính nể, yêu quý. |
Ông Bùi Công Hiệp ở TP.HCM nguyện một đời gắn bó với mái ấm Thiên Thần, nơi có hơn 100 "đứa con" được ông chăm lo. Mỗi năm đến đây lại thấy cơ sở đổi mới to đẹp hơn. Bình chọn cho nhân vật TẠI ĐÂY.
" alt=""/>Minh cô đơn bị trộm vơ vét đồ đạcMô phỏng trạm vũ trụ Bharatiya Antariksh do Ấn Độ xây dựng (Ảnh: ISRO).
Theo Space, Tổ chức Nghiên cứu Vũ trụ Ấn Độ (ISRO) đang có kế hoạch xây dựng một trạm vũ trụ bay quanh Mặt Trăng vào năm 2040. Đây là một phần trong lộ trình đầy tham vọng nhằm thiết lập sự hiện diện lâu dài của quốc gia tỷ dân ngoài quỹ đạo Trái Đất.
Theo truyền thông địa phương, trạm này sẽ có tên Bharatiya Antariksh, viết tắt là BAS. Việc phát triển mô-đun đầu tiên của trạm, BAS 1, đã được chính phủ Ấn Độ "bật đèn xanh" vào tháng 9.
Các quan chức cho biết mô-đun đầu tiên sẽ được phóng lên quỹ đạo Trái Đất thấp vào năm 2028 và toàn bộ trạm sẽ hoạt động vào năm 2035.
Theo các phương tiện truyền thông địa phương đưa tin, "tiền đồn" này sẽ hỗ trợ các sứ mệnh có người lái lên bề mặt Mặt Trăng và đóng vai trò là trung tâm nghiên cứu khoa học.
Nếu mọi việc diễn ra theo đúng kế hoạch, trạm vũ trụ Mặt Trăng của Ấn Độ sẽ được hoàn thành vào cùng thời điểm các phi hành gia của quốc gia này hạ cánh trên Mặt Trăng, với việc xây dựng một căn cứ cố định trên bề mặt Mặt Trăng trước năm 2050.
Ấn Độ, Trung Quốc và Mỹ cùng có kế hoạch xây dựng căn cứ trên Mặt Trăng (Ảnh minh họa: NASA).
Theo India Today, việc xây dựng trạm vũ trụ Mặt Trăng dường như là giai đoạn thứ 3, và cũng là giai đoạn cuối cùng trong chiến dịch thám hiểm Mặt Trăng của Ấn Độ.
Theo đó, giai đoạn đầu tiên bao gồm việc thực hiện các nhiệm vụ hạ cánh robot lên Mặt Trăng bằng công nghệ tự phát triển, được cụ thể hóa bằng nhiệm vụ Chandrayaan 4.
Dự kiến triển khai vào năm 2028, sứ mệnh này nhằm mục đích thu thập khoảng 3 kg mẫu đất đá từ một khu vực gần cực nam của Mặt Trăng và chuyển chúng về Trái Đất.
Giai đoạn thứ hai hướng đến mục tiêu hạ cánh có người lái lên mặt trăng vào năm 2040, và tiếp theo là xây dựng trạm quỹ đạo Mặt Trăng.
Ngoài việc tiếp nhận các phi hành gia, trạm này sẽ đóng vai trò là trung tâm nghiên cứu khoa học và là căn cứ cho các sứ mệnh không gian trong tương lai.
Tham vọng chinh phục Mặt Trăng và các mục tiêu xa hơn của Ấn Độ được truyền cảm hứng mạnh mẽ bởi sứ mệnh Chandrayaan 3 lịch sử, thực hiện vào tháng 8/2023.
Tại sứ mệnh này, Ấn Độ trở thành quốc gia thứ 4 hạ cánh tàu vũ trụ lên Mặt Trăng.
Thủ tướng Narendra Modi tuyên bố, Ấn Độ sẽ hướng tới các mục tiêu mới và đầy tham vọng, bao gồm chuyến bay có người lái lên mặt trăng vào năm 2035, tiếp theo là sứ mệnh hạ cánh có người lái diễn ra vào 5 năm sau đó.
" alt=""/>Ấn Độ và kế hoạch xây dựng trạm vũ trụ bay quanh Mặt Trăng