Vào sâu bên trong, từng con hẻm nhỏ, rộng chỉ hơn 1m và những con hẻm ngoằn ngoèo, hun hút như mê cung. Tất cả, chỉ có một đường ra duy nhất là con hẻm lớn 245 Nguyễn Trãi.
Có những con hẻm ở Mả Lạng rộng chỉ nửa mét, không gian tối tăm. |
Căn nhà rộng hơn 3m2 của vợ chồng bà Nguyễn Thị Hoàng, hiện 61 tuổi nằm giữa khu phố. Bên trong, tủ lạnh, tủ quần áo, tủ chén bát được sắp xếp khá gọn hoặc treo lên tường nhưng vẫn chật cứng. Khoảng trống ở giữa làm nơi sinh hoạt, ăn uống và mắc võng cho cháu ngủ rộng chỉ 0,5 m.
Giữa trưa nắng nhưng ở các con hẻm trong xóm Mả Lạng tối om. |
‘Nói là nhà cho oai, chứ nó không khác một cái hang. Đến bữa ăn, cả gia đình lấy tô xúc ăn. Tối ngủ, phải co chân lại. Bây giờ, nhà tôi làm thêm cái gác ở trên nên không gian sinh hoạt rộng hơn một chút. Trước đây, ngoảnh chỗ nào cũng thấy người’, bà Hoàng thở dài nói.
Nhà chật, các con bà Hoàng có gia đình riêng phải ra ngoài thuê phòng ở. Hiện, căn nhà chỉ có hai vợ chồng bà. Hằng ngày, ông đi chạy xe ôm, bà ở nhà bán tạp hóa và giữ cháu cho các con đi làm.
Bà Hoàng cho biết, vì chưa tìm được nơi nào thích hợp, một phần sống ở đây lâu đã quen nên giờ không biết phải chuyển đi đâu. |
Nhìn hai hàng xe máy nối đuôi nhau từ ngoài hẻm 245 vào sâu bên trong, người phụ nữ sinh năm 1958 thở dài: ‘Cũng vì chật mà các gia đình phải để xe bên ngoài’.
Bà Hoàng kể, trước đây, cả khu phố phải dùng chung 6 nhà vệ sinh công cộng. Gần 600 hộ dân khi đó phải thay phiên nhau tắm rửa, tiểu tiện. Vào giờ cao điểm thì luôn bị tắc đường.
Các gia đình sống chen chúc nhau trong không gian chật hẹp. |
Hiện, 6 nhà vệ sinh công cộng phải dỡ bỏ để làm nhà ở, vì các nhân khẩu cứ tăng lên. Nhà nhỏ, người đông, các gia đình lấn chiếm đường làm ban công. ‘Nhà này làm, nhà khác cũng làm theo. Riết rồi ai cũng thi nhau làm. Đường vào cũng vì thế trở nên tối om, nhỏ hẹp. Có khi ban ngày cũng phải bật điện. Nhưng ở chỗ này quen rồi, không ai muốn chuyển đi hết’, bà Hoàng nói.
Cách đó mấy căn, căn nhà rộng 9m2 của vợ chồng ông Trần Văn Dực, hiện 82 tuổi ban ngày nhưng tối om. Giữa trưa, mất điện, ông phải mang tô cơm ra ngoài ngồi ăn. Cơm vừa dọn xong thì trời đổ mưa, ông lại phải mang thức ăn vào nhà.
Căn nhà của bà Hoàng rộng chỉ hơn 3m2. |
Cụ ông cho biết, vợ chồng ông ở Mả Lạng từ trước năm 1975. Hồi đó, vợ chồng ông đi đến vùng kinh tế mới làm ăn, nhưng không thành công nên phải về lại thành phố. Khi hai vợ chồng đang sống lang thang thì được gọi về xóm sống, được nhà nước cho thuê căn nhà này. Mỗi tháng, vợ chồng ông phải trả tiền thuê nhà là 38.000 đồng.
Từ khi nghe tin Mả Lạng là khu giải tỏa đến nay, vợ chồng ông đứng ngồi không yên. ‘Khu này có kế hoạch giải tỏa gần 20 năm rồi. Nhưng chúng tôi cũng chỉ nghe nói chứ không biết khi nào người ta thực hiện.
Vợ chồng tôi già rồi, không biết thời gian tới sẽ đi về đâu. 7 đứa con thì 6 đứa dọn ra ngoài sống rồi. Giờ còn vợ chồng tôi với vợ chồng thằng út và hai đứa cháu nội sống trong căn nhà nhìn đâu cũng thấy người và đồ dùng này’, ông Dực nói.
Căn nhà 9m2 của vợ chồng ông Dực lúc nào cũng tối tăm, phải bật điện cả ngày. |
Thiếu tá Nguyễn Hoài Nam, Phó trưởng công an phường Nguyễn Cư Trinh cho biết, trước đây, các căn nhà ở Mả Lạng được dựng bằng tôn và ván ép. Đường đi bằng đất, cứ mưa là lầy lội. Cả xóm lúc đó trông rất nhếch nhác, điêu tàn. Mấy năm trở lại đây, gần 600 căn nhà trong xóm được xây bằng tường gạch, đường đổ bê tông mới sạch như hiện tại.
‘Nếu như trước đây, người dân ở khu phố sống trong nỗi lo về các tệ nạn xã hội, thì giờ đây, điều họ lo là không biết rồi đây căn nhà mình đang ở sẽ ra sao. Nhiều người muốn chuyển nhà đi nơi khác, nhưng việc đền bù chưa thỏa đáng nên chưa làm được’, thiếu tá Nam nói.
Giữa trưa, điện mất, ông Dực phải mang cơm ra ngoài ăn. Ông cho biết, cả ông và những người dân ở khu Mả Lạng đều có một nỗi lo chung là không biết nhà mình bị đập khi nào, thời gian tới sẽ phải đi đâu. |
Theo kiểm kê của UBND quận 1, khu vực Mả Lạng có gần 600 căn nhà dưới 20 m2. Trong đó chủ yếu là những căn nhà ‘tí hon’ đã xuống cấp. Không gian sống, điều kiện vệ sinh môi trường và phòng cháy chữa cháy ở đây không đảm bảo.
TP.HCM có kế hoạch giải tỏa, chỉnh trang khu Mả Lạng từ năm 2000. Tuy nhiên, cho đến nay, dự án này vẫn bị treo.
Thiếu tá Nam cho biết, việc thỏa thuận giữa người dân đã diễn ra nhiều lần, nhưng vì nhiều hộ dân thấy mình không được đền bù thỏa đáng nên không đồng ý.
Tranh thủ thời gian chờ cháu làm bài thi, bà Mười (73 tuổi, TP.HCM) ngả lưng trên thân cây khô ngoài cổng trường chờ cháu.
" alt=""/>Cảnh khó tin trong gần 600 căn nhà tí hon giữa trung tâm Sài GònNgay lập tức, câu chuyện này đã thu hút được lượng tương tác và bình luận của đông đảo cộng đồng mạng. Bên dưới bài đăng này, nhiều người cho rằng hành động của chủ nhà này là vô ý thức và coi thường tính mạng, sự an toàn của những người khác. Một tài khoản Facebook lo lắng hàng cọc sắt này sẽ gây nguy hiểm cho người khác, đặc biệt là trẻ nhỏ khi vui chơi ở khu vực này. Bên cạnh đó, số khác còn cho rằng hàng cọc sắt này không khác gì một chiếc bẫy chết người vào trời tối, khi mà người đi bộ ngang qua không để ý hoặc chẳng may trượt chân ngã xuống.
Ngoài việc lo lắng về sự an toàn của những người xung quanh, nhiều ý kiến cũng chỉ ra việc làm của chủ nhà là lấn chiếm lề đường bởi đây là vỉa hè chung. Không ít người tỏ thái độ gay gắt và lên tiếng chỉ trích hành vi “thiếu trách nhiệm” cũng như yêu cầu các cơ quan chức năng phải sớm vào cuộc xử lý.
Trái lại, cũng có nhiều người tỏ ra thông cảm với chủ nhà và cho rằng phải bất đắc dĩ chủ nhà mới phải làm đến bước này. Một người bày tỏ: “Đỗ xe thiếu ý thức làm vỡ hết gạch nhà người ta nên chủ nhà mới phải làm thế. Toàn những người ở đâu tới đỗ xe chắn hết cái lối đi bé tí, phải làm thế này cho lần sau biết chỗ mà đỗ đúng nơi quy định”. Một số khác lại góp ý rằng thay vì hàng chông sắt nguy hiểm như thế này, chủ nhà nên dựng một biển báo “cấm đỗ xe” hoặc sử dụng các chậu cây, vừa an toàn lại vừa hạn chế được tình trạng đậu, đỗ xe vô ý thức trước cửa nhà.
Câu chuyện tưởng chừng như rất nhỏ nhặt nhưng lại “đụng trúng” vào vấn đề đang nóng tại nhiều đô thị, chính là “cuộc chiến đậu, đỗ xe”. Tình trạng ô tô đậu, đỗ chắn trước cửa nhà người khác từ lâu vốn đã là vấn đề khiến nhiều người lên án và trở thành “nỗi bực dọc” của nhiều chủ nhà tại các thành phố lớn – nơi các bãi đỗ xe ngày càng khan hiếm.
Để ngăn chặn tình trạng này, nhiều người đã nghĩ ra đủ các biện pháp từ nhẹ đến nặng như treo biển cấm đỗ xe, đặt các vật cản, tự vẽ vạch kẻ làn đường,…Thậm chí, nhiều chủ nhà còn thẳng tay tạt sơn hay phá hoại những chiếc ô tô cố tình đậu, đỗ sai trước cửa nhà. Dẫu vậy, việc ô tô đậu đỗ sai vị trí, đỗ chắn trước cửa nhà hay các hàng quán vẫn xảy ra như cơm bữa.
Ngày qua ngày, cuộc chiến dai dẳng giữa một bên là chủ xe tìm “đỏ mắt” cũng không thấy chỗ đỗ nên đỗ bừa xe và một bên là những chủ nhà cần “mặt tiền” để buôn bán hay có lối ra vào nhà vẫn mãi không thể đi đến hồi kết.
Nhìn vào thực tế, hành vi đặt vật cản, tạo rào chắn hay các hàng chông sắt như chủ nhà trong câu chuyện kể trên có thể được xem là cách hành xử theo “luật rừng” và là hành động “trả đũa” thiếu văn minh và thiếu hiểu biết về pháp luật. Tuy nhiên, ở mặt ngược lại, rõ ràng các chủ xe cũng đã sai khi đậu, đỗ xe không đúng nơi quy định, gây cản trở đời sống sinh hoạt thường ngày của người khác. Và tới đây, có lẽ đã đến lúc cuộc chiến đỗ xe lề đường cần phải được các cơ quan chức năng giải quyết triệt để nhằm thỏa mãn được cả cái lý lẫn cái tình cho cả hai bên.
Minh Nhật
Mời bạn đọc chia sẻ video, thông tin tới Ban Ô tô xe máy theo email: [email protected]. Các nội dung phù hợp sẽ được đăng tải. Xin cảm ơn!
Anh Nguyễn Duy Khang (trú tại quận 3, TP.HCM) cho biết, học sinh hiện nay phải tự di chuyển rất nhiều nơi để học chính khoá, học thêm,…. Trong khi hầu hết phụ huynh khá bận rộn nên không thể thường xuyên đưa đón, hoặc vì lý do gì đó đến trễ sẽ ảnh hưởng đến việc học của các con.
“Học sinh sử dụng xe máy để đi học là nhu cầu có thật. Việc cho phép học sinh dùng mô tô sẽ giúp các con chủ động hơn nhiều. Điều này vừa giúp giảm mật độ phương tiện giao thông trên đường, vừa góp phần giảm tình trạng kẹt xe vào những khung giờ tan học", anh Khang nói.
Còn anh Đinh Văn Trường (trú tại quận Đống Đa, Hà Nội) cũng cho rằng, hiện nay các cháu cấp 3 đã cao to và sức khoẻ không kém gì người trưởng thành. Nếu được học luật và sát hạch đến nơi đến chốn thì hoàn toàn có khả năng điều khiển xe tốt.
“Gia đình nào bây giờ đều có xe máy trong nhà, khi cần các cháu lấy sử dụng luôn cũng tốt vì không phải ai cũng sẵn tiền sắm thêm cho các cháu 1 chiếc xe dưới 50cc hoặc xe điện để đi học được”, anh Trường chia sẻ.
Có góc nhìn khách quan hơn, chị Phùng Thảo (trú tại thành phố Thủ Đức, TP.HCM) có con đi du học New Zealand cho biết, chị cũng đồng tình với việc giảm độ tuổi lấy bằng lái xe, tuy nhiên, cần phải có biện pháp siết quy định thi lấy bằng để đảm bảo an toàn.
“Theo tôi, việc siết quy định thi để nâng cao chất lượng quan trọng hơn là yếu tố độ tuổi như hiện nay. Con tôi đang ở nước ngoài đã phải học và thi bằng lái xe rất nghiêm túc. Nếu 16 tuổi các con đã được thi lấy GPLX mô tô thì cũng cần phải siết chặt khâu sát hạch để cháu nào thực sự đủ điều kiện mới cho chạy xe”,chị Thảo bày tỏ quan điểm với VietNamNet.
![]() |
Dù không được phép nhưng tình trạng học sinh cấp 3 sử dụng các mẫu xe trên 50cc diễn ra rất phổ biến. (Ảnh minh hoạ) |
Tuy vậy, ngoài những ý kiến đồng tình thì không ít phụ huynh tỏ ra quan ngại khi các cháu cấp 3 đã được sử dụng loại mô tô có dung tích đến 175cc.
Dẫn chứng từ rất nhiều vụ việc các “quái xế” tụ tập đua xe, lạng lách, bốc đầu diễn ra gần đây mà hầu hết là những học sinh cấp 2-3, anh Hoàng Minh Thành (quận Hoàn Kiếm, Hà Nội) chia sẻ: “Xe máy từ 100 cc trở lên đã có tốc độ rất khủng khiếp. Hiện nay nhiều cháu chưa được phép cầm lái các phương tiện ấy mà còn dám mang xe đi đua, không mũ bảo hiểm,...như vậy thì nếu “mở toang” ra cho sử dụng, không biết tình hình trật tự an ninh còn xấu tới đâu."
"Đừng lấy chuyện các con tiện đi học để biện minh vì học sinh hoàn toàn có thể đi xe buýt, xe máy dưới 50cc, xe đạp điện hay thậm chí xe đạp thường càng khoẻ người. Trẻ chưa đủ 18 tuổi mà điều khiển xe có dung tích xy-lanh lớn là rất nguy hiểm, không chỉ cho chính mình mà còn những người đi đường khác”, anh Thành thẳng thắn nêu ý kiến.
Đồng tình với ý kiến trên, chị Lê Thị Hồng Anh (quận Hà Đông, Hà Nội) đặt vấn đề, người không đủ 18 tuổi chưa có đủ quyền và nghĩa vụ nhất định trước pháp luật. Thế nên, nếu cho phép cấp GPLX cho các đối tượng này thì trường hợp xấu xảy ra, ai sẽ là người phải chịu trách nhiệm?
"Ở cấp học phổ thông, học sinh đều được học về Luật Giao thông đường bộ cũng như các tình huống trên đường trong các tiết học ngoại khoá, vậy mà vẫn rất nhiều em trong độ tuổi này ngang nhiên vi phạm. Tôi cho rằng, nên tăng cường giáo dục ý thức và siết chặt xử phạt thay vì vẽ đường cho hươu chạy như vậy", chị Hồng Anh bày tỏ.
Theo Luật Giao thông đường bộ hiện hành, người từ đủ 16 tuổi trở lên được đi xe máy dưới 50 cc (không cần GPLX) và từ 18 tuổi trở lên mới được học và thi cấp GPLX hạng A1 để đi xe mô tô từ 50-175 cc.
Tuy nhiên, chiều tối nay, theo Nghị quyết số 37 ngày 16/3 phiên họp chuyên đề về xây dựng pháp luật tháng 3 vừa được Phó Thủ tướng Thường trực Phạm Bình Minh ký ban hành, Chính phủ quyết nghị "chưa thay đổi cơ quan quản lý đào tạo, sát hạch, cấp giấy phép lái xe; rà soát, đề xuất xử lý các văn bản quy phạm pháp luật có liên quan, bảo đảm tính thống nhất, đồng bộ với hệ thống pháp luật; báo cáo Thủ tướng những vấn đề mới phát sinh".
Hoàng Hiệp - Minh Khôi
Bạn có góc nhìn nào về đề xuất trên? Hãy chia sẻ bài viết về Ban Ô tô xe máy theo email: [email protected]. Các nội dung phù hợp sẽ được đăng tải. Xin cảm ơn!
Giá xăng dầu tăng cao đã khiến hầu bao của cánh tài xế bị thâm hụt đáng kể sau mỗi lần “lướt” qua cây xăng. Có người ngỡ ngàng khi giá trị của câu "đầy bình" đã cao hơn hôm trước đến vài trăm nghìn đồng.
" alt=""/>Hạ tuổi cấp bằng lái xe máy: Phụ huynh lo 'vẽ đường cho hươu chạy'