Đoạn video ghi lại hình ảnh người mẹ phân tích cho cậu con trai lý do vì sao mình chiều con gái hơn. Bà còn cho biết,ẹchồngquốcdânbaocôgáiđăngkýlàmcondâmanuel ugarte sau này con trai lấy vợ, bà sẽ coi con dâu như con gái ...
Đoạn video ghi lại hình ảnh người mẹ phân tích cho cậu con trai lý do vì sao mình chiều con gái hơn. Bà còn cho biết,ẹchồngquốcdânbaocôgáiđăngkýlàmcondâmanuel ugarte sau này con trai lấy vợ, bà sẽ coi con dâu như con gái ...
Một buổi chiều tan tầm vội vã, cô nhận được cuộc gọi tới từ một số điện thoại lạ. “Alo, chị ơi, chị cho em gặp anh Quang với ạ, em không liên lạc được với anh ấy!”, giọng một cô gái trẻ, trong trẻo, đáng yêu. “Xin lỗi, cô là…”, cô ngập ngừng.
“Em là đồng nghiệp mới của anh Quang, có chút chuyện liên quan tới công việc chị ạ. Chị giúp em đưa điện thoại cho anh ấy nha!”.
À, ra là đồng nghiệp của chồng cô. Cô cười: “Đâu phải việc gì to tát đâu, nhưng giờ chị đang ngoài đường, lát nữa về chị sẽ bảo anh ấy gọi lại cho em”. Cô hỏi tên nhưng cô nàng kia không nói, chỉ bảo “anh Quang sẽ tự biết”. Đồng nghiệp của anh cũng cá tỉnh nhỉ. Cô cười khổ, trong lòng hơi lăn tăn gợn sóng.
![]() |
Ảnh minh họa |
Lúc chồng về tới nhà, cô thông báo với anh sự việc. Trước câu hỏi “Là ai mà thần thần bí bí thế anh?” của cô, anh hơi né ánh mắt nhìn thẳng của vợ, cười gượng: “Đồng nghiệp mới tới công ty anh, còn trẻ nên cũng thích bày trò ấy mà!”.
Nhưng từ sau cuộc gọi đầu tiên ấy, thì một tuần 2 lần cô đều đặn nhận được những cuộc gọi nhờ chuyển lời hộ hoặc muốn gặp Quang của cô nàng ấy. Rõ ràng điện thoại của chồng cô vẫn liên lạc tốt mà, nhưng một câu “chắc lúc em gọi mạng nghẽn” đã trở thành lí do hùng hồn của cô ta.
Mỗi lần gọi cho cô, không nhiều thì ít cô nàng ấy sẽ nhắc tới Quang, bằng ngữ khí đầy dịu dàng, yêu thương, nghe như tình nhân gọi nhau vậy. Còn vô tình nhắc tới một vài sự kiện, tỉ như, trưa nay ở công ty Quang chạy nửa vòng thành phố mua cơm ở một quán cô nàng thích nhất mang về tận công ty cho cô ta, vì cô ta sợ nắng nóng không muốn đi. Tỉ như, cô ta chỉ ngã một cái mà Quang cuống cuồng đi mua cao dán, thuốc xoa bóp đủ loại. Nhiều, nhiều lắm, khiến cho mỗi khi nghe được, trái tim của cô lại đập hẫng một nhịp.
Đến lúc này mà vẫn nghĩ rằng giữa 2 người chẳng có chuyện gì thì xem ra cô ngây thơ quá rồi. Cô hỏi thẳng chồng, Quang trầm ngâm một lúc rồi thừa nhận: “Cô ấy thích anh, nhưng anh đối với cô ấy chỉ như đồng nghiệp, em gái, cũng có giúp đỡ chút ít thôi. Cô ấy còn trẻ, nên hiếu thắng và làm việc nôn nóng, không suy nghĩ kĩ, em đừng để bụng”.
Cô buồn bã vô cùng. Sao chồng cô không nói chuyện với cô nàng ấy, rằng hãy để cho cô yên, rằng đừng làm phiền cô, mà lại muốn cô thông cảm, bao dung cho cô ta? Cảm giác của cô ta quan trọng hơn của cô sao? Anh vì một đồng nghiệp thích mình, mà khiến cô phải suy nghĩ như vậy ư? Trừ phi đó không chỉ đơn giản là tình đơn phương của cô nàng kia như anh nói. Trừ phi những cuộc gọi của cô nàng kia chính là lời tuyên chiến với cô, công bố về sự tồn tại của cô ta - một mối quan hệ đặc biệt bên ngoài của chồng cô!
Cô quyết tâm tìm hiểu chân tướng sự việc tới cùng. Và rồi cô chẳng khó để có được những chứng cứ về việc chồng cô và cô nàng ấy hẹn hò nhau café, ăn trưa, và cả vào khách sạn. Cô nàng ấy đúng là rất trẻ, khá xinh đẹp, cả người toát lên một sự hấp dẫn của tuổi trẻ, tươi sáng, rực rỡ, nôn nóng, hiếu thắng nhưng cũng rất hấp dẫn, gây kích thích.
Cô ngẩn ngơ nhìn những bức ảnh tình tứ của chồng mình với người phụ nữ khác không biết bao nhiêu lâu, nước mắt đã rơi ướt đẫm những bức ảnh ấy từ bao giờ. Cô tự buộc bản thân phải vực mình dậy giữa nỗi đau đớn đến thắt tim. Cô gạt nước mắt, mỉm cười, trang điểm lại, chọn một bộ váy ưa thích, cô gọi điện vào số máy quen thuộc đã làm phiền cô nhiều ngày nay, muốn một cuộc gặp mặt trực tiếp.
“Chị tìm em không phải để đánh ghen, cũng không ép em buông tha cho chồng chị, chỉ đơn thuần muốn gặp em – người tình bên ngoài của chồng chị mà thôi”, cô cười cười, như thể đang nói chuyện phiếm với cô bạn gái của mình. Cô nàng tỏ rõ sự bất ngờ, không rõ sửng sốt thật hay giả: “Chị… chị biết rồi…. Em xin lỗi…”, nói xong thì nước mắt cũng rơm rớm muốn rơi xuống. Cô im lặng, chỉ nhìn cô ta.
Một lát sau, như đã khôi phục bình tĩnh, cô nàng cất giọng đầy đau khổ: “Chị hãy tha thứ cho em. Em trẻ người non dạ, em không kiềm chế được mình mà lao vào tình yêu với anh ấy, cũng không làm chủ được mà gọi điện cho chị… Là tội của em, em ngàn lần xin lỗi chị…”, câu nói của cô nàng ấy bị bỏ lửng, thay vào đó là những tiếng nức nở nghẹn ngào, đầy đáng thương, khiến cho người ta không tự chủ được mà mềm lòng, mà muốn yêu thương che chở cho cô ta. Đáng tiếc cô không phải đàn ông.
Cô vẫn im lặng, chỉ nhìn chăm chú cốc café nâu đá trong tay. Nhấp một ngụm café, cảm nhận vị đắng ngọt đan xen và mùi hương khiến đầu lưỡi mê mẩn, cô nhẹ giọng: “Em không có lỗi…” - cô nàng kia nghe được thì ngẩng lên nhìn cô, trong mắt chứa đầy ngạc nhiên, lần này thì có lẽ là thật - “…Chỉ là chồng chị đã hết hạn sử dụng mà thôi”, cô nhìn thẳng vào cô ta, cười nhẹ. Thấy cô nàng còn ngớ người ra không thốt nên lời, cô xách túi đứng dậy thanh toán: “Chào em, chị đi trước đây!”.
Bước ra ngoài, nhìn dòng xe cộ nườm nượp trên đường, cõi lòng cô trống trải và hụt hẫng vô cùng. Khi quyết định từ bỏ một thứ đã gắn bó với mình 2 năm, ai lại vui vẻ và điềm nhiên cho được. Phải, đúng vậy. Người chồng của cô đã hết hạn sử dụng đối với cuộc hôn nhân của cô rồi…
(Theo Tri thức trẻ)
" alt=""/>“Em không có lỗi, chỉ là chồng chị đã hết hạn sử dụng mà thôi!”Hồi nhỏ, chắc hẳn mỗi người trong chúng ta đều đã từng trải qua thời kì “mê mẩn” trò đắp chăn lên bàn, ghế,... để dựng thành “lều”, thành “lâu đài”,... và có thể chui ra chui vào cả ngày mà không biết chán. Gần đây, một phong trào làm nhà đồ chơi từ bìa giấy, thùng giấy cho con của các bậc phụ huynh đang trở nên “sốt xình xịch”, khiến nhiều người lớn phải bồi hồi, nhớ lại kỉ niệm ấu thơ ngày bé ấy, còn trẻ nhỏ thì vô cùng thích thú.
Chỉ mất thêm tiền mua cuộn băng dính, ai thích “hoa lá cành” hơn có thể mua giấy màu trang trí, còn lại chỉ cần tận dụng một chiếc thùng giấy các tông đựng tivi, tủ lạnh,... là cha mẹ đã có thể tự tạo cho con mình những ngôi nhà xinh xinh, cho các bé “leo ra leo vào”.
Ông bố trẻ dẫn đầu trào lưu làm nhà đồ chơi cho con
![]() |
Tận dụng chiếc thùng đựng tivi không còn dùng đến nữa, cộng thêm 5000 đồng mua cuộn băng dính, anh Tùng đã có một ngôi nhà xinh xinh cho con gái chơi cả ngày. |
Nhắc đến phong trào làm nhà đồ chơi bằng bìa các tông, thùng giấy cực hot này, đầu tiên phải kể đến anh Lê Nguyễn Sơn Tùng (Thanh Xuân, Hà Nội). Sau khi xem trên trang web nước ngoài về món đồ chơi dễ thương này, thấy con gái thích thú nên tranh thủ lúc con ngủ trưa, ông bố trẻ đã mày mò làm cho con. Tận dụng chiếc thùng đựng tivi không còn dùng đến nữa, cộng thêm 5000 đồng mua cuộn băng dính, anh Tùng đã có một ngôi nhà xinh xinh cho con gái chơi cả ngày. Cô bé còn mang chăn, gối và iPad vào đó để nằm ngủ, chơi vô cùng thoải mái.
![]() |
Ngay sau khi anh chia sẻ thành quả của mình lên mạng xã hội, chưa đầy nửa ngày, những bức hình về ngôi nhà của anh đã nhận được hơn 9000 lượt thích và chia sẻ. Nhiều người còn hài hước phong tặng anh danh hiệu “ông bố của năm”. |
![]() |
Cô bé còn mang chăn, gối và iPad vào đó để nằm ngủ, chơi vô cùng thoải mái. |
Thích thú với món đồ chơi tiết kiệm, dễ thương và dễ làm này, nhiều bậc phụ huynh đã biến hóa sáng tạo, nghĩ thêm nhiều cách trang trí, tạo nên các tác phẩm bằng bìa giấy vô cùng độc đáo. Thậm chí, có cha mẹ còn làm cả... ô tô đồ chơi cho con.
Chị Vũ Thanh Trà (Tuyên Quang) cùng chồng ngoài việc sử dụng bìa các tông còn dán thêm giấy da cam cho mái nhà và giấy hoa cho tường nhà. Tác phẩm xinh xắn của hai vợ chồng đã khiến em bé vô cùng thích thú:
![]() |
Chị Vũ Thanh Trà (Tuyên Quang) cùng chồng ngoài việc sử dụng bìa các tông còn dán thêm giấy da cam cho mái nhà và giấy hoa cho tường nhà. |
![]() |
![]() |
Tác phẩm xinh xắn của hai vợ chồng đã khiến em bé vô cùng thích thú: |
Chị Nguyễn Thị Bích Phương (Đan Phượng, Hà Nội) vui vẻ chia sẻ: “Mình là giáo viên mầm non. Dạy tiết tạo hình Tô màu ô tô nên tự nghĩ là làm ra cho tiết học thêm phong phú. Không ngờ các con rất thích.”
![]() |
Cận cảnh chiếc ô tô đồ chơi đáng yêu của chị Bích Phương. |
![]() |
Ô tô rất "xịn", không quên lắp biển số. |
![]() |
Chị Phương cho biết, các bé rất thích thú và tranh nhau đòi lên xe để chơi. |
Chị Phạm Thanh Hải (Vĩnh Phúc) rất tâm đắc với món quà tự tạo mà chị làm cho con. Chị cho biết: “Mua đồ chơi rẻ tiền bán bên ngoài thì sợ độc hại, không đảm bảo, đồ chơi đắt tiền thì chưa đủ điều kiện mua. Tự chế kiểu này rất hay, dạy con được nhiều điều mà tình cảm cha mẹ và con cái càng thêm gắn bó.”
![]() |
Ngôi nhà mà chị Hải làm cho con gái cưng. |
“Bé nhà mình được 2,5 tuổi mà đã rất mê cái nhà này. Trẻ em thích có không gian riêng, cảm giác khi đó con được sống trong thế giới riêng của mình mà.”
![]() |
![]() |
"Trẻ em thích có không gian riêng, cảm giác khi đó con được sống trong thế giới riêng của mình mà.” - chị Hải tâm sự. |