

Ông Wang Nairu mang nước ra vườn tưới rau. Con gái ông đang là nghiên cứu sinh ở ĐH Yale. Khu vườn thuộc sở hữu của ĐH Yale, được gây dựng lên bởi những người già Trung Quốc sang Mỹ để chăm con cháu. Ảnh: AP
Công việc làm vườn giúp những cụ ông, cụ bà ở đây tìm thấy bạn bè và một công việc để làm hằng ngày trong môi trường mới. Họ còn được thu hoạch những loại rau quen thuộc, tươi ngon hơn bất cứ loại rau nào mua trong siêu thị địa phương.
“Trời nắng quá. Tôi ướt đẫm mồ hôi nhưng việc này rất tốt” – bà Zhang Zaixian, 63 tuổi tới từ Bắc Kinh chia sẻ khi đang tưới nước cho những cây hẹ trong khi cháu trai bà đi học mầm non. “Tôi rất vui”.
Khu vườn nằm ngay trong thành phố này được gây dựng cách đây khoảng 10 năm – một sản phẩm của cộng đồng người nước ngoài khi số sinh viên Trung Quốc sang Mỹ học tập ngày càng tăng.
Những người nông dân làm vườn này tới từ cả khu vực thành thị và nông thôn của Trung Quốc, và họ tuân theo những quy định bất thành văn trong việc chăm sóc khu vườn. Họ được phép bón phân nhưng không được sử dụng thuốc trừ sâu. Dọn dẹp bình nước tưới khi làm xong và dọn dẹp vườn tược vào mùa thu. Tìm một gia đình khác chăm sóc khu vườn của mình khi chuyển khỏi New Haven.
Bà Zhang có con gái từng nhận bằng Tiến sĩ ở Trung Quốc, sau đó sang làm nghiên cứu tại Trường Y ĐH Yale. Bà cho biết khi ở Bắc Kinh, bà chưa từng làm vườn. Ở Trung Quốc, bà từng làm kế toán cho doanh nghiệp và trong ngành hải quân. Sức khỏe của bà Zhang đang yếu đi trước khi bà sang Connecticut lần đầu tiên vào năm 2009, nhưng công việc chăm sóc vườn tược trong môi trường không khói bụi như ở Bắc Kinh đã giúp sức khỏe bà khá lên rất nhiều.

|
|
Bà nói rằng khu vườn được chăm sóc tốt là nhờ những người làm vườn đã già và có tính kiên nhẫn.
“Bọn trẻ không muốn lao động chân tay” – bà cho hay.
“Tất cả những cây trồng ở đây đều ăn được, có các loại đậu, hành lá, cà chua và rau mùi”.
Hạt giống của những loại rau này được lấy từ khu Chinatown ở New York hoặc mua ở một số chợ châu Á. Các gia đình người Trung Quốc đang sống ở khu chung cư 2 tầng dọc con đường này thường chia rau cho nhau, kể cả cho những người không tham gia làm vườn.
“Tôi chưa từng làm nông khi ở Trung Quốc. Tại sao khi sang đây tôi lại nên làm công việc đó?” – ông Wang Lunji, 65 tuổi tới từ tỉnh An Huy, Trung Quốc nói. Con trai ông Wang hiện đang học sinh học tại Yale. Ông nói rằng mặc dù không làm vườn nhưng ông vẫn rất quý những loại rau được hàng xóm biếu tặng.
Khu đất trồng rau này thuộc sở hữu của ĐH Yale và những người phụ trách việc chăm sóc cây cối cho trường thường cung cấp phân bón cho những nông dân nghiệp dư này. Vấn đề duy nhất họ không hài lòng là vườn rau thường xuyên bị ăn trộm hoặc phá hoại.
Trong một số trường hợp, họ nghi ngờ lẫn nhau khi rau bị mất tích. Ông Guo Zhirong cho biết khi bị mất rau, họ chẳng thể khiến cơ quan luật pháp của Mỹ quan tâm.
“Một số người ở thành phố. Họ không biết trồng rau. Có thể họ sẽ nói ‘Chà, tuyệt quá!’, rồi cứ thế mang rau đi”.
Ông Guo năm nay 71 tuổi. Ông là một nông dân đích thực khi ở Trung Quốc. Ông là người dạy mọi người ở đây cách tưới nước, bón phân, thu hoạch.
“Dễ thôi. Họ chỉ cần nhìn tôi làm và làm theo. Một số người làm không thể gọi là xuất sắc, nhưng tạm được” – ông Guo chia sẻ.
" alt=""/>Ông bà Trung Quốc trồng rau chăm cháu, giúp con thực hiện ‘giấc mơ Mỹ’
Trong số những loại tiền phải đóng, có một khoản thường hay khiến phụ huynh nhìn nhau, phụ huynh lớp này nhìn sang lớp kia, phụ huynh trường này nhìn sang trường kia… là quỹ Ban đại diện cha mẹ học sinh (gọi tắt là Ban phụ huynh).Phụ huynh lăn tăn tiền quỹ lớp
Chị Lê Thị Hoa (Thủ Đức, TP.HCM) cho biết những năm qua tiền hội phụ huynh của hai con mà chị nộp thường là 500 nghìn đồng mỗi đứa trong một học kỳ. Cuối học kỳ, Ban đại diện có tổng kết những khoản thu – chi và thông báo cho phụ huynh.
“Đóng tiền thì đóng thôi, nhưng tôi thấy ngoài những khoản phải có thì cũng có những thứ không cần thiết. Với các con, ngoài phần thưởng học kỳ 1 cho cả lớp, thăm hỏi các bạn ốm nằm viện còn có liên hoan Noel, Trung thu, sinh nhật, quà Tết, liên hoan cuối học kỳ, đi dã ngoại, lì xì đầu năm… Rồi đến việc cả lớp được giải gì đó be bé ở trường cũng liên hoan” – chị Hoa liệt kê.
 |
Đầu năm học, phụ huynh phập phồng chờ đóng quỹ lớp |
Chị Thanh Hương (quận Ba Đình, Hà Nội) thì kể “Khi con tôi vào lớp 1 đã thấy có sẵn điều hòa của lớp trước để lại. Vậy mà ban đầu vẫn, ban phụ huynh vẫn kêu gọi lắp điều hòa mới với lí do sợ điều hòa cũ không đủ mát cho các con. Nhiều phụ huynh phản đối quá, bảo rằng khi nào hỏng thì sửa, nên sau đó chuyện này mới cho qua”.
Một phụ huynh lại kể rằng trưởng ban phụ huynh lớp con chị hồi cấp 2 luôn liệt kê chi quà vào các dịp lễ tết là “hoa + phong bì” với mức từ 500 nghìn đồng - 2 triệu đồng/giáo viên. Mỗi khi quỹ bị hụt, Ban còn kêu gọi góp thêm. Thế nhưng, tới năm lớp 9 vừa rồi, các phụ huynh mới té ngửa ra là các khoản chi trên không hề có, chỉ do trưởng ban tự “sáng tác” trên giấy.
“Tuy nhiên, các phụ huynh phát hiện sự việc muộn, hết cấp học các con sang trường khác nên rồi cũng chẳng ai tìm mà đòi lại được số tiền quỹ “mất tích” bí ẩn kia”...
Chuẩn bị đi họp phụ huynh cho con mới vào lớp 1 tại một trường tiểu học ở Quận 1, TP.HCM, mấy nay chị Lan cũng khá lăn tăn.
“Hôm trước trên nhóm chát lớp con tôi, đã phong thanh thấy nhắc đến việc đóng góp mua máy chiếu, nghe đâu vài chục triệu đồng” – chị Lan nói.
Đã không có miếng, lại còn... mang tiếng
Trong khi đó, những người từng làm trong Ban phụ huynh lại có nỗi niềm riêng.
Chị Vũ Thùy Liên ở Hà Nội, có con đang học cấp 2, rất bất bình trước thắc mắc của một phụ huynh đưa lên mạng xã hội về thông tin tổng quỹ lớp của một trường công là 57 triệu đồng với một lớp có 38 học sinh: “Không tin nổi, họ đã làm gì với quỹ lớp này?”.
 |
Những thành viên Ban phụ huynh của lớp phải có kế hoạch chi tiêu cho một năm học đưa ra thảo luận tại buổi họp phụ huynh |
“Nếu cứ nhìn vào một con số chung rồi phán xét nhiều - ít là quá phiến diện” – chị Liên nói.
Theo chị Liên, thường thì Ban phụ huynh của lớp cũng có kế hoạch chi tiêu cho một năm học, và họ sẽ phải đưa ra thảo luận tại buổi họp phụ huynh. Con số 57 triệu đồng/năm học cho lớp có sĩ số 38 học sinh, tương đương 1,5 triệu đồng/cháu /năm hoặc 750 nghìn đồng/cháu/học kỳ là không nhiều, không ít, bởi tuỳ thuộc vào kế hoạch chi tiêu của lớp đó như thế nào.
“Đơn cử, nếu lắp điều hoà (vì trường công thì không có điều hoà, hạng mục này được thực hiện theo chủ trương xã hội hóa), thì tiền lắp 2 cái đã chiếm gần 20 triệu.
Trong năm học, có rất nhiều các khoản chi mà Ban phụ huynh phải cân đối, và đa số các khoản này sẽ được phục vụ cho chính học sinh. Ví dụ như mỗi học kì đi dã ngoại 1 lần, hoặc cuối mỗi kì sẽ có khen thưởng, và phần thưởng được trích từ quỹ hội, chứ ở đâu ra nữa?”.
Vị phụ huynh này cũng tính một năm học chỉ tổ chức 2-3 kì họp phụ huynh vào các đợt đầu năm, cuối học kì 1, cuối học kì 2. Trong những buổi họp đó, thông thường cuối buổi Ban phụ huynh sẽ tặng hoa và có chút quà cảm ơn cô giáo chủ nhiệm đã vất vả trong một học kì.
Chị Liên khẳng định giáo viên không vì thế mà bỏ lơ trách nhiệm của người thầy, cũng không vì thế mà họ giàu thêm hay nghèo đi.
 |
Cỗ trung thu do Ban phụ huynh ở một trường tiểu học bày biện |
Đồng ý kiến, chị Thanh Thảo (Quận Hai Bà Trưng, Hà Nội) tin rằng đại đa số phụ huynh không bao giờ "soi" xem Ban phụ huynh đã chi tiêu những gì, đưa ra đề nghị đóng bao nhiêu là sẽ nộp luôn. "Con tôi năm nay lên lớp 8, ở các lớp trước đây Ban phụ huynh đều làm việc rất tận tâm và rõ ràng, hoàn toàn vì các con. Tôi rất cảm ơn các bố mẹ trong Ban phụ huynh đã bỏ công sức, thời gian vì việc chung".
Là một người có thâm niên ở trong Ban phụ huynh đến 5 năm, khi con học tiểu học, anh Trọng Thủy (Hà Nội) nhìn nhận công việc của Ban phụ huynh "không có miếng gì đã đành mà lắm khi còn bị điều tiếng".
"Cũng có bố có mẹ phàn nàn khi chúng tôi thông báo về các hoạt động của các con, là sao cứ bày việc ra thế, nhưng họ không phải là số nhiều. Vì vậy, khi chúng tôi tổ chức sinh nhật, Trung thu, Noel cho các con, dù là hơi mất công nhưng thấy các con vui và biết được nguồn gốc ý nghĩa của các ngày lễ Tết thì đó cũng là sự động viên Ban phụ huynh rồi. Mình làm vì những cái chung, những điều tốt đẹp nên không vì một vài người có ý kiến mà nản".
Còn chị Nguyễn Thanh Hà (Quận 3, TP.HCM) nhận xét việc đóng quỹ lớp bao nhiêu hay tổ chức hoạt động trong năm như thế nào là theo trường, lớp và tùy thuộc vào mức sống, mặt bằng chung của khu vực đó.
“Ban phụ huynh cũng phải cân nhắc rồi mới đưa ra mức đóng góp. Tôi cho rằng nếu phụ huynh không đồng tình thì nên có ý kiến ngay, nếu vượt khả năng có thể đóng góp được thì góp ý với Ban phụ huynh. Mọi người không nên cứ lẳng lặng đóng ở lớp rồi đến khi về nhà lại kể lể trên mạng xã hội, mất hay đi”.
Ngân Anh – Lê Huyền

Thu tiền ghế ngồi của học sinh, trường học ở TP.HCM phải trả lại
Trường THCS Bình Chánh, huyện Bình Chánh, TP.HCM thu tiền ghế ngồi của học sinh và bị Phòng GD-ĐT yêu cầu trả lại.
" alt=""/>Chưa họp đầu năm, phụ huynh đã tranh cãi kịch liệt về tiền quỹ