1. Không hỗ trợ thẻ nhớ SD
Cho tới nay, dung lượng bộ nhớ tối đa của iPhone vẫn chỉ dừng lại ở 64GB. Nhưng với tần suất chụp ảnh, quay phim của người dùng hiện nay, hiển nhiên là họ rất mong muốn Apple sẽ bổ sung thêm khe cắm thẻ nhớ SD. Chỉ có điều, Táo khuyết chưa thể hiện bất cứ dấu hiệu nào là họ sẽ chiều lòng người dùng cả.
2. Không hỗ trợ NFC
Thay vì tích hợp công nghệ NFC thẳng vào iPhon, Apple lại buộc người dùng sử dụng hệ thống Passbook. Dù Passbook có thể đảm đương một số tác vụ giống NFC nhưng chắc chắn, công dụng của NFC rộng hơn rất nhiều. Ngoài việc thanh toán di động, NFC còn cho phép bạn chia sẻ nội dung giữa các thiết bị chỉ bằng cách áp lưng chúng vào nhau.
3. Một giải pháp texting cải tiến trên bàn phím như Swype
Swype cho đến nay vẫn là đặc quyền của riêng smartphone Android. Thay vì kỳ cạch gõ từng chữ một trên bàn phím, bạn có thể kéo trượt ngón tay trên các ký tự và kết quả là tin nhắn sẽ được soạn nhanh hơn rất nhiều.
Một tin mừng là hệ điều hành mới iOS 8 sẽ cho phép người dùng cài đặt các bàn phím của bên thứ ba như Swype.
4. Phiên bản 128 GB
iPod Classic được trang bị dung lượng lên tới 160GB mà không một người dùng nào than thở là bộ nhớ đó quá thừa thãi cả. Trên thực tế, họ nhanh chóng lấp đầy chiếc máy yêu thích của mình bằng các file ca nhạc và video. Giờ đây, khi rất nhiều người thay thế iPod bằng iPhone, họ tất yếu sẽ đòi hỏi iPhone phải có dung lượng bộ nhớ tương đương với iPod Classic.
5. Cáp nối không độc quyền
Không ai hiểu được vì sao iPhone lại không thể sử dụng cổng USB thông thường và cáp USB chuẩn để đồng bộ dữ liệu. Bạn buộc phải dùng cáp Lightning độc quyền của Apple để sạc hay kết nối với điện thoại.
6. Cổng Micro-HDMI
Một lần nữa, nếu như muốn lấy video ra khỏi điện thoại, bạn sẽ buộc phải sử dụng một adapter đặc biệt hoặc sở hữu Apple TV giá 99 USD. Một số smartphone Android sử dụng cổng micro-HDMI cho phép bạn đấu đường cáp thẳng từ máy tính bảng sang màn hình TV. Lựa chọn này hiển nhiên là tiện lợi và tiết kiệm hơn nhiều cho người dùng.
7. Pin thay được
Thời lượng pin của iPhone khá tệ, nhất là với những ai có nhu cầu sử dụng điện thoại liên tục. Mong muốn có thể thay được cục pin đã cạn khô đó bằng một cục pin khác, đang ở trạng thái sạc đầy là hết sức chính đáng, nhưng lại không được Apple đáp ứng.
8. Pin dung lượng lớn
So với các model iPhone trước đây thì iPhone 5s đã có cải tiến hơn về pin. Tuy nhiên, do kích cỡ của iPhone nhỏ hơn đáng kể so với các smartphone đối thủ nên việc bị hạn chế về không gian là không thể tránh khỏi. Hy vọng rằng iPhone 6, với sự thay đổi về kích cỡ, sẽ được trang bị pin lớn hơn.
" alt=""/>8 hạn chế 'khó chữa' của iPhone
Bức thư nhận được nhiều sự quan tâm của cộng đồng mạng, đặc biệt là fan của cặp đôi vlogger này. Nhiều người vui mừng vì thấy An Nguy đã bình tâm trở lại sau sự ra đi của người yêu, trong khi đó không ít fan lại thấy nhớ Toàn Shinoda sau hơn 1 tháng kể từ ngày anh ra đi.
Bức tâm thư của An Nguy dành cho Toàn Shinoda:
“Anh này,
Những ngày qua em đã rất giận anh, em đã nghĩ sẽ giận anh cả đời này, sẽ chẳng bao giờ tha thứ cho anh. Nhưng em giận mãi, im lặng mãi, mà chẳng thấy anh dỗ. Nên em lại quay về làm bạn nữ "hèn" của anh, bạn nữ lúc nào cũng sợ anh giận, sợ anh không thương em nữa.
Những ngày qua, ở bên đây, nghe về anh mà em chẳng tin. Ngàn lần em cũng chẳng thể tin có chuyện gì xảy ra với anh được. Nửa vòng Trái Đất, em như kẻ mất chân mất tay, không gọi cho anh được, không chạy đến nhà anh được, em ngồi với cái máy tính, nực cười không anh? Em chỉ biết trút giận lên tất cả những người báo tin cho em, em gào lên với họ chừng nào gặp mới tin. Và rồi họ gặp anh, còn em vẫn ngồi đây, đọc từng dòng chữ trên màn hình. Lần đầu tiên em cảm thấy bất lực đến thế, anh cứ tuột dần khỏi tay em một cách mơ hồ. Em không khóc, em không hiểu mình là loại động vật máu lạnh nào, em chỉ biết em không thể khóc. Em chỉ biết câm lặng thôi.
Những ngày qua, em đã từng là một kẻ hèn nhát. Em đã từng không muốn quay về Việt Nam. Em sợ, sợ phải khóc, sợ người ta thương hại. Anh biết em mà, em cũng không bao giờ muốn ai thương hại. Và trên hết, em sợ phải đối diện với sự thật, sợ phải nhìn thấy anh nằm đó. Em sợ em gọi và không bao giờ nghe thấy câu trả lời "Anh đây" nữa. Em vẫn đang tự nhủ với mình, đây chỉ là một giấc mơ, chỉ là giấc mơ này quá dài, và quá thật. Và trở về cũng có nghĩa là tỉnh giấc, cơn ác mộng trở thành hiện thực.
Những ngày qua, em đã có những suy nghĩ ác độc. Em đã từng nói em sẽ bảo vệ anh trước bất kì kẻ nào làm tổn thương anh, lợi dụng anh, động vào em thì được nhưng động vào anh em sẽ không để yên. Anh vẫn cười, kệ đi, rồi có ngày chúng nó sẽ hiểu ra thôi. Không anh à, chúng nó không hiểu đâu, cả khi anh đi rồi, chúng nó vẫn quyết không chịu hiểu đâu. Em không kệ được. Em đã muốn giết chết những kẻ đã thêu dệt về anh, muốn tự tay giết hết chúng nó, không phải bằng súng, vậy nhẹ nhàng quá, mà bằng dao, không chỉ một nhát, mà hàng chục hàng trăm, đến khi không ra hình người nữa. Em đã nói rồi "chỉ cần có anh ở bên, em không sợ bố con thằng nào hết."
Những ngày qua, em sống trong giận dữ. Em giận ông trời, giận anh, giận mình, giận tất cả mọi người xung quanh. Giận ông trời sao đem anh đi mất. Giận anh sao bỏ mọi người ở lại. Giận mình sao không giữ được anh. Người ta viết về anh, em giận, anh làm sao mà phải viết, cứ như anh sẽ không quay lại. Người ta không viết nữa, em giận, được mấy hôm mà đã dám quên anh. Một sự tức giận đến vô lý. Lúc nào em cũng chỉ muốn đập, muốn phá, sự tức giận ấy đè nặng lên em như có kẻ đang nắm lấy trái tim em và bóp nghiến lấy nó. Nhưng em không làm gì được cả, em vẫn sống một cuộc sống bình thường, vẫn ăn vẫn ngủ vẫn cười vẫn nói. Chỉ có trái tim là như muốn vỡ tung.
Những đêm ngồi dưới đường nhìn lên ban công phòng anh, em vẫn gọi anh và chờ có tiếng với xuống "Đợi anh một tí" nhưng em đợi mãi mà chẳng có ai xuất hiện. Em đã nghĩ rằng chỉ cần anh cho em biết phải đợi bao lâu thôi, em sẽ đợi. Nhưng rồi em nhận ra cái bao lâu ấy là không bao giờ nữa. Em lại tiếp tục để mất đi những thứ tốt đẹp nhất xảy đến với mình, chỉ có điều lần này là mất đi mãi mãi.
Em không phải là người tin vào kiếp sau, nhưng nếu kiếp sau có thật, anh và em chắc chắn sẽ gặp lại, anh sẽ tiếp tục làm một người bạn, người anh của em, của Thành, của Lâm Việt Anh và của Việt - người anh lúc nào cũng lặng lẽ quan tâm và giúp đỡ bọn em, người anh mà bọn em cả đời sẽ không quên được, sẽ vui vẻ và cả đau đớn khi nhắc đến anh.
Còn bây giờ em sẽ không ích kỉ, sẽ để anh đi, sẽ không đòi anh ở lại đây nữa, để anh được thanh thản, để anh không còn vướng bận điều gì. Đừng lo cho em, vì em yếu đuối khi muốn nhưng sẽ mạnh mẽ khi cần”.
Theo Tiin
" alt=""/>An Nguy viết thư cho Toàn Shinoda: 'Em sẽ không đòi anh ở lại nữa'