Phú Quốc có biển đẹp, bãi cát mịn màng, những dòng suối êm đêm ngày chảy róc rách, nguồn hải sản phong phú và những làng nghề truyền thống độc đáo luôn khiến các du khách trầm trồ.Làm sao để chọn lộ trình phù hợp nhất, để vừa tiết kiệm thời gian, vừa thăm thú trải nghiệm các địa điểm hấp dẫn?
1. Cung đường nam đảo
Phía nam của đảo có nhiều vùng đất thấp và khá đông dân cư. Trên con đường khám phá và trải nghiệm, bạn sẽ được gặp người dân địa phương, nghe giọng điệu lạ mà dễ thương.
Cung đường này đưa chúng ta đến suối Tranh - con suối với làn nước trong mát, với dòng thác ngày đêm chảy, với những ghềnh đá lạ đủ kiểu dáng, sắp xếp không theo nguyên tắc nào.
Đá to đá nhỏ nằm dọc con suối. Làn nước trong vắt, mềm mại chảy len qua các ghềnh đá. Không gian xanh mướt màu lá, bầu trời cao vút, giọt nắng vàng ươm, có tiếng suối róc rách, chim hót líu lo, có cả tiếng gió lướt qua các nhành cây. Tất cả như một bức tranh: hoang sơ, thanh bình, nhẹ nhàng và lãng mạn.
Rời Suối Tranh với không gian thiên nhiên khoáng đạt, bạn hãy đến với nơi cho ra những giọt nước mắm đậm đà nổi tiếng - nhà thùng nước mắm truyền thống. Đây là nơi chế biến nước mắm thơm ngon theo cách thức thủ công được lưu truyền qua bao đời.
Phú Quốc còn có khu nhà tù gắn liền với một giai đoạn đau thương trong lịch sử dân tộc, nơi từng giam giữ hàng nghìn tù binh với 14 phân khu và hệ thống hàng rào kiên cố bao bọc xung quanh. Khu di tích này được dựng lại cảnh các tù binh bị tra tấn dã man bằng nhiều hình thức.
 |
Khu nhà tù Phú Quốc với hệ thống hàng rào dây thép gai. Ảnh: Narabunny. |
Bãi Sao cách thị trấn Đông Dương 28 km. Đây là một bãi biển đẹp, với đường bờ biển uốn lượn điệu đà, làn nước trong vắt xanh cuốn hút và hơn hết là bãi cát trắng mịn màng, sáng lên quyến rũ dưới ánh nắng.
Sóng ở đây nhẹ và êm ả. Bạn sẽ có nhiều góc để chụp ảnh kỷ niệm, selfie với biển êm, mây trôi nhẹ, trời cao đầy nắng vàng, cát trắng, dừa xanh, có cả những chiếc cano nhiều màu sắc. Nếu có cơ hội, bạn hãy thử ngắm hoàng hôn và bình minh ở đây. Khi đó, cảnh vật bình lặng mà sống động, buồn mà rực rỡ lắm.
 |
Bãi Sao có bờ cát trắng mịn, những hàng dừa xanh và nước biển trong vắt. Ảnh: Keuleonroad. |
Khu nam đảo còn thu hút du khách với khu nuôi cấy ngọc trai Nhật Bản. Bạn có thể ghé vào Bãi Khem - một trong những bãi biển hình vòng cung đẹp nhất huyện đảo Phú Quốc. Nơi đây có bãi cát thoai thoải, trắng mịn,với rừng cây xanh mướt bao quanh, có những khối đá “ngỗ nghịch” nhô lên trên bãi cát. Nước biển trong xanh nhìn xuống tận đáy.
Khu vực này đẹp kiểu hoang sơ, tĩnh lặng và êm ả nhưng cũng không kém phần sinh động và tươi vui nhờ. Bãi Khem giống một thiên đường nghỉ dưỡng.
Đã đến đây, bạn đừng quên đến Mũi Ông Đội, rất thu hút bởi địa hình độc đáo với 2 mặt giáp biển. Bạn có thể ngắm mặt trời mọc và lặn tại cùng vị trí, ngắm nhìn những bãi cát, ghềnh đá, bãi đá và hơn nữa là những rặng san hô nhiều màu sắc dưới làn nước trong veo xanh thích mắt.
2. Cung đường Bắc đảo
Sẽ khá mất thời gian để đi dọc con đường này và khám phá những địa điểm hấp dẫn.
Đầu tiên kể đến là bãi Ông Lang, bãi biển được mệnh danh là nơi ngắm hoàng hôn đẹp nhất. Bãi Ông Lang yên tĩnh đến sâu lắng, dù cũng cát mịn, nước trong, cũng hàng dừa xanh, cũng gió, cũng nắng nhưng cảm giác lại khác.
 |
Cảnh hoàng hôn đẹp đến mê hoặc nhìn từ bãi Ông Lang. Ảnh: Chloe_shields. |
Đi mãi trên cung đường TL4, bạn sẽ đến Thiên đường vui chơi - Vinpearl Land, vườn thú Vinpearl Safari và mũi Gành Dầu - nơi được gọi là miệng của chú cá huyện đảo Phú Quốc.
Mũi Gành Dầu giống bãi Ông Lang: thiên nhiên hoang sơ, bình dị và giản đơn. Không khí trong lành, bờ cát nhẵn mịn, sóng xanh với làn nước trong vắt nhìn thấy đáy và không gian cũng tĩnh lặng.
Nhưng đó chỉ là lúc tàu cá chưa về. Khi tàu cập bến, mọi thứ khác hẳn, ồn ào, nhộn nhịp, tươi vui và tràn đầy sức sống.
Đứng đây bạn còn nhìn thấy núi rừng Campuchia, thấm cảm giác "xa tận chân trời, gần ngay trước mắt". Bên cạnh Mũi Gành Dầu là một làng chài nhỏ hoang sơ, ít dân cư mà mọi người quen gọi là Chuồng Vic.
Thẳng tuyến đường Suối Cái - Gành Dầu, đi thêm 15 km nữa từ mũi Gành Dầu, bạn sẽ đến làng chài Rạch Vẹm, một chốn bình yên trên đảo ngọc Phú Quốc. Nơi này khá nhỏ với hơn 170 hộ dân sống bằng nghề chài lưới. Bức tranh làng chài có đủ các gam màu nóng lạnh, có màu trời, màu nắng, màu biển, màu những rặng dừa xanh.
Đến chốn bình yên này, bạn hoàn toàn có thể tĩnh tâm, thấy lòng nhẹ, tâm an. Nhắm mắt lại, bạn dường như nhận biết được mùi của gió biển nhiều tôm cá, và mùi của những trái dừa thơm.
Thú vị hơn, bạn có thể theo các anh, các chú ra khơi, hưởng cảm giác chòng chành trên sóng, để được gần lắm với biển, nước, với các chú cá đang tung tăng bơi lội phía dưới thuyền hay đàn sao biển cứ thích nằm hoài dưới cát.
3. Cung đường cực Bắc
Đi thêm 40 km nữa từ trung tâm thị trấn Dương Đông là đến Mũi Trâu Nằm. Con đường đến đây khá gian nan, không hoàn toàn là đường nhựa, lại càng không trải hoa hồng. Từ ngã ba Rạch Tràm để đến được Mũi Trâu Nằm, bạn phải đi thêm 8 km nữa toàn đường đất đỏ với hàng chục ổ gà, ổ voi, hàng chục hố bùn, hố sình lầy. Bạn lại qua 2 km đường cát lún, đi thêm 1 km đường bờ biển, lại còn bơi qua một con sông nhỏ mới đến.
Gian nan đấy, nhưng các bạn đừng vội nản. Trên con đường này, các bạn nhận được rất nhiều món quà thú vị, được thử tài “quái xế” của mình, thách thức giới hạn của bản thân, ngắm nhìn thiên nhiên hùng vĩ và đắm mình vào bức tranh xanh mướt.
Nơi này có Khu bảo tồn rừng nguyên sinh Phú Quốc, nên đâu đâu cũng có cây xanh căng đầy sức sống. Bạn dễ dàng nhìn thấy những cây tràm cao lớn hàng chục năm tuổi, dây leo như trong phim Cậu bé rừng xanh, những thân cây bám đầy rêu xanh xầm xì, những gốc đước lớn, những cụm lan rừng tung tăng đua nở.
Làng chài Rạch Tràm nằm về phía bắc, xa nhất của đảo, khá tách biệt. Ở đây, bùn trong rừng theo sông suối đổ ra nên nước biển cũng không trong như những bãi biển khác, chỉ có nắng vẫn cao, trời xanh, mùi biển vẫn nồng, bãi cát mịn, và hải sản rẻ, tươi ngon, hấp dẫn.
 |
Làng chài Rạch Tràm còn lạc lõng và khá tách biệt với bên ngoài. Ảnh: Froeloffen. |
4. Cung đường xuyên rừng
Cung đường xuyên rừng ở đây không bắt các bạn tay cầm rựa, tay cầm la bàn như trong các bộ phim khảo cổ . Nếu thực sự muốn thử cảm giác “rọn vẹn với thiên nhiên, các bạn nên thử.
Đi trên khung đường này, bạn sẽ thấy làng chài Hàm Ninh nằm ngay trên bờ biển phía đông của đảo, sau là núi cao, trước là biển rộng. Ở đây, nước lúc chạy tít ra xa, lộ nguyên bãi cát trắng, lúc lại lên cao ngập cả bãi và mé rừng.
Bạn sẽ được chiêm ngưỡng ngọn núi Hàm Ninh cao 300 m phía sau làng chài được. Vùng đất này thật "tham lam" quá, có đủ đá, núi, rừng, cát, biển, dừa, hải sản tươi ngon. Ghẹ Hàm Ninh đã thành thương hiệu, chưa ăn chưa gọi là đã đến Hàm Ninh.
 |
Hàm Ninh được với lưng tựa núi, mặt hướng biển hết sức độc đáo. Ảnh: Tanoh94. |
Bãi Thơm có vẻ đẹp hoang sơ, nằm ở trung tâm xã Bãi Thơm, trên bờ biển phía đông bắc Phú Quốc. Nếu muốn đi từ Hàm Ninh đến đây, bạn vòng qua làng chài Rạch Vẹm khoảng 60 km. Con đường này giống như đoạn đến Mũi Trâu Nằm, toàn hố sụt, suối vắt ngang, mưa khiến đường lún sâu đến mức người dân phải kê các thân cây liền nhau mà đi qua.
Nhưng hành trình xứng đáng lắm. Trên đường, bạn thấy bao nhiêu loài động vật hoang dã. Tới nơi, Bãi Thơm hiện ra như mời gọi. Nơi đây có quang cảnh đẹp, bãi cát hẹp, nước biển nông nhưng nhiều đá ngầm, không tắm được, chỉ hợp selfie sống ảo.
(Theo Zing.vn)
" alt=""/>4 cung đường khám phá trọn vẹn đảo ngọc Phú Quốc
Tôi sắp cưới vợ, mọi thứ đã chuẩn bị gần như hoàn tất. Một cuộc hôn nhân công bằng mà nói vì tình yêu thì không hẳn đúng, không có tình cảm thì lại sai. Nói chung ở tuổi ngoài ba mươi như tôi, cũng chẳng còn đủ mơ mộng để nghĩ quá nhiều thứ ngoài việc phải ổn định gia đình. Nhưng đúng lúc này thì cô ấy lại xuất hiện.Cách đây năm năm, trong chuyến đi nghỉ ở Nha Trang tôi đã gặp một cô gái. Cô ấy tuổi chỉ chừng đôi mươi, cực kì xinh đẹp. Cô ấy lang thang ngoài bờ biển, trong tình trạng say say tỉnh tỉnh vì rượu.
Và khi đi vấp phải tôi, cô ấy cứ ôm chầm lấy tôi mà khóc, rồi cứ thế nhất định không buông. Đêm khuya, biển lạnh, tôi vẫn không cách nào gỡ cô ấy ra khỏi, trong khi cô ấy sau khi khóc chán chê có vẻ như đang thiu thiu ngủ. Cực chẳng đã tôi đành đưa cô ấy về phòng mình.
Trong suốt thời gian cô ấy ngủ, tôi ngồi ngắm nhìn người con gái xa lại, tự hỏi có chuyện gì đang khiến cô ấy đớn đau đến vậy. Chuyện gia đình hay tình yêu? Ngoài cái giọng nói miền Bắc kia, tôi không biết gì về cô ấy. Nhưng thôi kệ, cứ để cô ấy ngủ.
 |
|
Nửa đêm cô ấy tỉnh dậy tìm nước uống và tỏ ra hoảng hốt khi thấy ở trong khách sạn với một người đàn ông lạ. Tôi vội vàng kể lại mọi chuyện và trấn an cô ấy rằng không có chuyện gì xấu đã xảy ra cả. Sau khi bình tĩnh lại, cô ấy đã kể cho tôi nghe vì sao cô ấy nên nông nỗi.
Đúng là tình đầu của cô ấy không suôn sẻ, nhưng cô ấy không kể cho tôi nghe chuyện này. Điều làm cô ấy đau lòng nhất lúc này lại là do bố của cô gây nên. Người bố cô kính trọng hết mực, tiếng tăm trong giới kinh doanh đã thú nhận với mẹ con cô là ông có con trai riêng ở ngoài và xin mẹ cô chấp nhận cho ông được nhận nuôi con vì mẹ cậu bé đang ở giai đoạn cuối một căn bệnh nan y.
Tôi và cô ấy ngồi đối diện nhau, đến nỗi có thể nhận rõ từng nét thay đổi trên khuôn mặt sau mỗi câu nói. Cô ấy kể tôi nghe về tuổi thơ êm đềm, về tuổi thiếu niên vô tư.
Cô ấy nói cô ấy tôn thờ bố mình và đã hơn một lần ước ao sẽ lấy được một người chồng giống như bố. Nhưng mọi sự đã sụp đỗ một cách bẽ bàng như vậy. Cô ấy nói cô ấy cũng ở Hà Nội (thật trùng hợp, đó cũng là nơi tôi sống), đang là sinh viên năm thứ 2.
Cô được một người bạn thân đưa vào đây sau khi biết chuyện gia đình cô. Cô đã xin phép nghỉ học một tuần để đến một nơi xa hòng mong tĩnh tâm lại. Nhưng mỗi đêm, cô đều không thể ngủ nên lại trốn bạn ra ngoài uống rượu.
Gần sáng tôi vì buồn ngủ quá nên đã thiếp đi một chút. Khi tỉnh dậy thì không thấy cô ấy đâu. Chuyện có lẽ nên kết thúc ở đấy. Nhưng không hiểu sao tôi lại rất muốn được gặp lại cô ấy.
Tôi dò tìm cô ấy khắp các khách sạn lân cận. Mỗi đêm đều lang thang dọc bờ biển hi vọng sẽ lại gặp nhau. Tôi tin là cô ấy cũng chỉ ở quanh đây thôi, nhưng một cái tên cũng không biết thì tìm bằng cách nào. Tôi chỉ chờ vào chữ “duyên” may ra. Những ngày sau đó, đối với tôi không còn là ngày nghỉ, bởi tôi bận đi tìm cô ấy. Tôi nhớ từng đường nét trên khuôn mặt xinh đẹp của cô ấy đến độ tôi nghĩ có lẽ mình đã yêu. Nhưng rồi cuối cùng chữ “duyên” đã không xuất hiện.
Tôi trở ra Hà Nội, lòng thấy xao động khi biết em cũng sinh sống ở đây. Tiếc là lại không hỏi em đang theo học trường nào. Hà Nội tuy không lớn nhưng để tìm một người không manh mối thì đúng là qua mênh mông.
Năm năm đã trôi qua, mọi chuyện đã trở thành một kỉ niệm đẹp giống như thể nó đã xuất hiện ở một bộ phim ngôn tình nào đó. Tôi cũng không còn đủ trẻ để có thể thờ ơ với những lời giục giã của mẹ cha.
Vợ sắp cưới của tôi là do bạn thân của mẹ tôi giới thiệu. Cô ấy không xinh đẹp nổi bật, nhưng khá thông minh và hiểu chuyện. Nói chung là cô ấy tạo được cảm tình với tôi. Mọi khâu chuẩn bị gần như đã hoàn tất cho một đám cưới. Thì đùng cái em xuất hiện, với tư cách là cô em đồng nghiệp của vợ sắp cưới của tôi.
Trên đời này liệu có chữ “duyên” không? Tôi đã hỏi đi hỏi lại mình câu hỏi ấy. Nếu là có thì sao nó không đến sớm hơn hay muộn hơn mà lại đến vào lúc này, hay như người ta vẫn nói “duyên muộn là duyên lành”, tôi vẫn cứ chênh chao không sao hiểu được.
Thời gian trôi qua, em trông đã chững chạc hơn rất nhiều, nhưng vẫn là khuôn mặt ấy, vẫn đôi mắt khuôn miệng ấy tôi đã ngắm suốt một đêm và chưa hề bị xóa nhòa đi dù một chút. Tôi đã từng nghĩ nếu ngày ấy tôi có thêm thời gian, tôi nhất định sẽ theo đuổi em. Nhưng bây giờ…
Ngay lần đầu gặp lại ở nhà vợ sắp cưới của tôi, em đã hỏi: Chúng ta có cần coi nhau như chưa từng gặp gỡ không, vì nói ra thì lại phải giải thích? Em còn nói tôi chẳng hề thay đổi gì cả, nên gặp lại là em nhận ra ngay. Em kể, sau đêm hôm đó, sáng hôm sau em về Hà Nội, và thực sự đã rất hối tiếc vì không hỏi tên và xin số điện thoại của tôi. Không ngờ lại có thể gặp lại nhau như vậy.
Lại một lần nữa tôi nghĩ mọi chuyện nên dừng lại ở đây. Tôi sắp cưới vợ rồi, đó là sự thật. Nhưng có sự thật nữa là những cảm xúc tôi dành cho em như bị đánh thức dậy. Tôi đã lại nghĩ, đã lại nhớ, và lại ước “giá như…”.
Mọi thứ cứ quay cuồng trong đầu óc tôi, đến nỗi trong vài giây điên rồ nào đó tôi nghĩ mình không nên đám cưới vào lúc này. Tôi không hiểu mình, tôi đâu còn trẻ nữa, sao lại có thứ cảm xúc điên cuồng như thế. Hay đó thực sự là tình yêu?
Thà là tôi không gặp lại, mọi chuyện sẽ chẳng có gì để nói. Nhưng em đã xuất hiện, và tôi biết em tên gì, em đang sống ở đâu, đang làm việc ở đâu, tình trạng của em hiện nay thế nào. Và tôi đã tìm cớ để gặp em, không dưới một lần.
Có lúc tôi đã nghĩ thế này, ai cũng chỉ có một cuộc đời để sống, chấp nhận một cuộc hôn nhân tẻ nhạt và bình lặng không tình yêu cả cuộc đời chỉ để ổn định hay từ bỏ nó để theo đuổi người mình có cảm xúc thực sự?
Nên hay không? Tôi cũng chưa hề thổ lộ hay thăm dò gì từ phía em, chỉ nghĩ rằng em chưa lập gia đình thì nghĩa là tôi còn cơ hội. Nhưng sao tôi thấy mọi thứ cứ mông lung quá, nếu hủy đám cưới thì quá tàn nhẫn với vợ sắp cưới của tôi?
Nhưng kể cả cưới nhau mà trong lòng để tâm đến người khác thì cũng là tàn nhẫn. Dù thế nào thì tôi cũng là người xấu cả. Hay là thà xấu trước hơn xấu sau, hãy cứ làm theo sự thôi thúc của tim mình rồi mọi chuyện đến đâu thì đến?
 Cách đám cưới 4 ngày, nhà gái bất ngờ hủy hônChỉ còn bốn ngày nữa là đám cưới diễn ra, vậy mà bỗng nhiên nhà gái không cho cưới nữa. Bạn gái thì tắt điện thoại và không một lời giải thích... " alt=""/>Tâm sự: Tôi có nên hủy bỏ đám cưới vì một người mới
- Tin HOT Nhà Cái
-
-
Xem thêm trận đấu ngoại hạng anh
-
|