Nghĩa trang thai nhiMở đầu câu chuyện về việc xây nhà tạm lánh cho các cô gái mang thai ngoài ý muốn và nghĩa trang thai nhi, Đại đức Thích Nguyên Bình - trụ trì chùa Mục Đồng (xã Phan Đình Phùng, Mỹ Hào, Hưng Yên) khẳng định, đây là tâm nguyện lớn nhất cuộc đời của ông.
‘Vấn đề nạo phá thai hiện nay ở nước ta đang trong tình trạng báo động, nhiều thai nhi sau khi nạo bỏ bị vứt vào thùng rác một cách tàn nhẫn.
Trước thực trạng này, tôi đã làm thí điểm tại chùa Thiên Hương (xã Dương Quang, Mỹ Hào, Hưng Yên) một nghĩa trang nhỏ cho các cháu.
 |
Đại đức Thích Nguyên Bình trong lễ cầu siêu, chôn cất các thai nhi xấu số. Ảnh: NVCC |
Tuy nhiên, đất đai ở đây chật hẹp, số lượng thai nhi thu gom về lên tới 1000 cháu mỗi tuần, cộng thêm một số lý do khách quan nên tôi mở rộng xây dựng nghĩa trang, nhà lạnh và nhà thờ thai nhi theo hình thức của Phật giáo ở chùa Mục Đồng. May mắn, bà con và chính quyền đều ủng hộ’.
Chia sẻ về công tác thu gom thai nhi, vị trụ trì thông tin, hiện chùa có đội ngũ cộng tác viên ở các tỉnh lân cận như Hải Phòng, Hà Nội, Hưng Yên…
Đội ngũ cộng tác viên này có nhiệm vụ đến các phòng khám, bệnh viện đặt vấn đề xin xác thai nhi về chôn cất. Tuy nhiên, không phải nơi nào cũng chịu hợp tác.
Các cộng tác viên đành lân la, canh chừng tại các khu vực có nhiều phòng khám tư. Khoảng 8 - 9 giờ tối, nhân viên phòng khám quẳng những bịch chất thải màu đen ra thùng rác, cộng tác viên sẽ chạy đến tìm kiếm, phát hiện có xác là mang về.
‘Những bịch rác thải y tế đó kiểu gì cũng có vài thai nhi bị vứt vào trong. Thi thoảng có những thai nhi lớn khoảng 5, 6 tháng tuổi. Cộng tác viên mang về đây, nhà chùa cho vào tủ bảo quản, vài tuần sẽ làm lễ cầu siêu, chôn cất cho các cháu’, sư thầy Nguyên Bình nói.
Ngày ngày chứng kiến những đứa trẻ chưa kịp chào đời bị chính mẹ đẻ chối bỏ, nằm lạnh lẽo trong đống rác, đội cộng tác viên của chùa Mục Đồng lên kế hoạch cứu các trường hợp bị thúc sinh sớm hoặc mở rộng kênh thông tin, truyên truyền, sẵn sàng nhận giúp đỡ, cưu mang phụ nữ mang thai ngoài ý muốn nếu hoàn cảnh, điều kiện khó khăn.
‘Các nhóm thiện nguyện của chùa thuyết phục phòng khám tư, nếu có thai 7,8 tháng bị dùng thủ thuật cho sinh non, họ gọi cho nhóm. Cộng tác viên bên chùa sẽ đến đón cháu rồi đưa vào bệnh viện cấp cứu.
Tuy nhiên, những trường hợp được đưa đi như vậy đều không qua khỏi. Nhà chùa hi vọng, sau này những người mẹ mang thai ngoài ý muốn, nếu không nuôi được, đừng bỏ con tàn nhẫn như vậy, đợi đủ ngày đủ tháng, sinh con ra đời, gửi về đây, nhà chùa sẵn sàng giang tay đón nhận’, vị sư trụ trì nói.
Bên cạnh nuôi dưỡng bà bầu, trẻ em mồ côi, sư thầy Thích Nguyên Bình còn cưu mang cả người già không nơi nương tựa.
Cụ bà Tân (80 tuổi) là người lang thang ngoài đường. Hơn một năm trước, sư thầy đi qua, bắt gặp bà đang nằm ngoài đường, uống nước bẩn.
Sư thầy quyết định đón bà về chùa, cùng mọi người hướng dẫn bà, hòa nhập với cuộc sống mới.
Chị Quỳnh - mẹ đơn thân vừa sinh con trong chùa kể: ‘Lúc trước tâm trí bà không ổn định, uống nước cống cũng khen ngon. Dạo gần đây bà tỉnh táo hơn rất nhiều. Tuy nhiên, bà mới phát hiện ung thư phổi giai đoạn đầu. Thầy đang cho điều trị ở viện, uống thuốc’.
 |
Người phụ nữ vô gia cư được sư thầy Nguyên Bình cưu mang |
Giấu gia đình, nữ bác sĩ vào chùa sinh con
Đại đức Thích Nguyên Bình chia sẻ, mỗi cô gái đến nương nhờ cửa chùa sinh con đều có hoàn cảnh riêng. Trong đó có cả những cô gái trẻ mới 16, 17 tuổi hoặc sinh viên.
Cô gái Trần Thị Minh (SN 2002 - Quảng Ngãi) có đôi mắt to tròn, làn da trắng như trứng gà bóc, giọng nói trong trẻo. Bố mẹ Minh ly hôn, cô sống với mẹ, em trai ở cùng bố.
Mẹ cô đi bước nữa nhưng hôn nhân không hạnh phúc, kinh tế khó khăn. Hiện mẹ con cô vẫn đi ở nhờ nhà họ hàng. Thương mẹ, Minh đành từ giã tuổi học trò năm lên lớp 10, xin đi làm thuê cách nhà vài chục cây số.
Mỗi tháng tăng ca, thu nhập của Minh vỏn vẹn được 4 triệu, cô tằn tiện gửi về cho mẹ nuôi em. Thời gian này cô nảy sinh tình cảm với chàng trai địa phương. Tuổi mới lớn, thân hình mập mạp, nguyệt san vài tháng mới có một lần nên Minh mang thai mà không hay biết. Trong một lần đi khám định kỳ, cô mới biết mình đang có bầu. Nghe bác sĩ nói, Minh rụng rời chân tay.
Điều đầu tiên cô làm là gọi cho người yêu. Chẳng ngờ nghe tin, anh người yêu khuyên cô phá thai và biến mất.
 |
Người mẹ trẻ nương nhờ cửa chùa. |
Thời điểm này cô để dành được 10 triệu lo sinh nở nhưng mẹ đột ngột ốm nặng, cô dành số tiền đó chữa chạy cho bà. Mẹ ra viện cũng là lúc túi cô hết sạch tiền.
Cô gọi cho sư thầy Thích Nguyên Bình nhờ giúp đỡ rồi bắt xe ra Bắc. Đến nay Minh đã sinh con được 3 tháng.
Minh khẳng định, dù cuộc sống thế nào cô cũng không bỏ con, để con phải vấp ngã như mình. Cách đây vài tuần Minh đã đưa con gái về quê thăm mẹ. Đợi con gái cứng cáp hai mẹ con sẽ tính tiếp:
‘Ở quê mẹ con em vẫn đi ở nhờ, giờ về không có nhà, ở nhờ người ta cũng khó nên em tính đi thuê nhà, nhờ bà ngoại trông cháu, em đi làm. Giờ em là trụ cột chính, em không muốn để đứa em út thất học như em’.
Anh Vũ Văn Ninh - phật tử giúp thầy phụ trách các mẹ bầu chia sẻ, không chỉ các cô gái trẻ, phụ nữ có gia cảnh bi đát mà một số trường hợp có nghề nghiệp, địa vị xã hội nhưng vì lý do nào đó, gia đình chưa thể đón nhận việc con gái mang thai nên họ đành cậy nhờ cửa Phật trong thời gian sinh nở.
Đó là câu chuyện về chị Trần Thị Quỳnh (SN 1986 - Hà Nội) một bác sĩ ở bệnh viện lớn. Mối tình với người đàn ông quê miền Trung đã để lại cho chị nhiều vết sẹo trong tim.
Chia tay nhưng chị vẫn giữ đứa trẻ trong bụng và lựa chọn cuộc sống đơn thân. Biết gia đình chưa dễ dàng đón nhận quyết định này của con gái, chị Quỳnh giấu bố mẹ ra ngoài sinh con. Sinh được 1 tháng, hai mẹ con chị chuyển vào chùa ở, hỗ trợ nhà chùa việc chăm sóc các bé sơ sinh.
‘Tôi sinh con được 6 tháng, dự định nghỉ thêm hai tháng nữa cho con cứng cáp mới trở lại công việc.
Thầy cưu mang các chị em ở đây, mỗi tháng bỏ ra số tiền gần 100 triệu. Nếu không có các đoàn từ thiện chắc thầy khó duy trì được. Khó khăn nhưng chưa thấy thầy kêu ca gì. Cả ngày thầy bận rộn ngoài công trường, tối đến là hỏi thăm xem các chị em mang thai ăn ở thế nào. Sức khỏe các con ra làm sao?. Tôi làm bác sĩ, ở chùa thường hỗ trợ kiểm tra, theo dõi giúp các cháu bị ốm’, chị chia sẻ.
 |
Khu nhà tạm lánh chùa Mục Đồng đang gấp rút xây dựng |

Người phụ nữ 'giang hồ' biến mất bí ẩn sau 1 tháng sinh con ở chùa
Sau khi sinh được một tháng, người phụ nữ lấy lý do về thăm nhà rồi biến mất, để lại đứa con mắc đa dị tật cho chùa nuôi dưỡng.
" alt=""/>Giấu gia đình, nữ bác sĩ Hà Nội đến chùa ở cữ
Mọi người đều nhận xét rằng mẹ chồng tôi là người thẳng thắn, ruột để ngoài da, có sao nói vậy. Tính của mẹ làm nhiều người quý mến nhưng cũng khiến không ít người ghét, mếch lòng.Tôi với chồng yêu nhau từ khi cả hai cùng học đại học. Sau khi tốt nghiệp, đi làm được một thời gian, chồng đưa tôi về ra mắt bố mẹ. Ngay lần đầu trò chuyện với mẹ chồng, bà đã nắm tay tôi và nói nửa đùa nửa thật rằng bà rất thích tôi, mong tôi sớm cưới chồng và sinh cho bà một đứa cháu kháu khỉnh. 'Giờ 'thả' để có bầu luôn cũng được con ạ, có càng sớm bác càng mừng', nghe những lời này của mẹ chồng, tôi ngượng chín mặt. Chắc chẳng mẹ chồng tương lai nào nói chuyện này ngay trong lần đầu gặp mặt.
 |
Ảnh: B.N |
Sau đó, chồng tôi giải thích với tôi rằng tính mẹ chồng tôi như vậy, thật thà, chân thành, nghĩ gì nói vậy. 'Dần em sẽ quen thôi, đừng lo lắng quá. Mẹ anh thẳng tính mà tốt bụng lắm', anh nói.
Cứ mỗi lần tôi đến nhà anh ăn cơm, mẹ chồng tôi lại giục giã, nói bóng gió rằng mỗi lần thấy người ta bế cháu, bà lại thèm. Với sự vun vén của hai gia đình, đám cưới của chúng tôi mau chóng được tổ chức.
Trong đám cưới, chúng tôi khá bận rộn và mệt mỏi vì phải đón khách và chúc rượu nhiều người. Đến đêm, tôi và chồng chỉ kịp quăng mình lên chiếc giường và ngủ thiếp đi.
Ngày hôm sau, mẹ chồng tôi đã gọi ngay tôi vào phòng. Tôi khá lo lắng và tò mò không biết mẹ chồng tôi muốn hỏi chuyện gì. Thấy tôi vào phòng, mẹ chồng tôi liền đóng cửa, ngồi trên giường và hỏi: 'Con à? Tình hình đêm qua thế nào? Sắp có cháu cho mẹ bế chưa? Mẹ bảo 'thả' từ mấy tháng trước mà không nghe'.
Nghe mẹ chồng hỏi, tôi chẳng biết nói gì. Thấy tôi cười trừ và xin phép ra ngoài mẹ chồng tôi nói rằng các bạn trẻ bây giờ chẳng cởi mở gì.
Bắt đầu từ hôm ấy, sáng nào mẹ chồng tôi cũng gọi tôi vào phòng hỏi han xem đêm qua, vợ chồng tôi có 'giao ban' hay không. Nếu tôi bảo tối qua con mệt, đi ngủ sớm chứ không làm gì, mẹ chồng lại mắng ngay. Bà bảo, là đàn bà phải biết chiều chồng chuyện giường chiếu. 'Để chồng thiếu thốn kiểu gì nó cũng đi bồ bịch, bóc bánh trả tiền bên ngoài con ạ', mẹ chồng tôi dặn. Không những thế, mẹ chồng còn dặn thêm: 'Sau khi hành sự, đừng đứng dậy vội, cứ nằm im khoảng 30 phút cho nó 'ngấm' con nhé. Đứng dậy vội quá 'nó' trôi đi mất đấy', khiến tôi ngượng chín mặt.
Đã nửa tháng nay, mỗi khi ngủ dậy, tôi bất đắt dĩ phải sang phòng 'báo cáo' với mẹ chồng. Tối hôm trước, tôi chuẩn bị đi ngủ thì mẹ chồng gọi tôi sang phòng để 'cho cái này'. Vừa vào đến nơi, tôi giật cả mình khi mẹ chồng đưa ngay ra cho tôi lọ thuốc bôi trơn rồi nói: 'Đây là hàng tốt, mẹ nhờ bạn xách tay về đấy con ạ. Dùng thích cực, mẹ dùng suốt, con cũng thử dùng xem'.
Nghe mẹ chồng nói, tôi vừa xấu hổ, vừa 'cạn lời'. Sau đó, tôi nói chuyện này với chồng. Chồng tôi chỉ mỉm cười và nói rằng tính mẹ như vậy, tôi đừng để bụng. 'Mẹ quý mẹ mới hỏi thăm chứ đâu phải ai cũng quan tâm con dâu được như vậy', chồng tôi nói.
Tôi muốn nói thẳng với mẹ chồng rằng tôi không thích bà nhắc đến chuyện đó nhưng vì là dâu mới nên tôi sợ làm mếch lòng bà. Hơn nữa, ngày nào mẹ chồng cũng hỏi thăm chuyện con cái, tôi bắt đầu cảm thấy mệt mỏi, áp lực. Dù sao tôi cũng mới cưới, đâu phải ai cũng 'thả' một cái là mang bầu ngay. Hiện giờ, tôi đang mệt mỏi và khó xử quá.

Nỗi chán chường của người vợ kết hôn 3 năm vẫn còn trong trắng
Nào ai biết, sau 3 năm lấy chồng, tôi vẫn còn trong trắng vì chồng không thể thực hiện chức năng đàn ông.
" alt=""/>Tâm sự của người vợ ân ái xong phải báo cáo với mẹ chồng